Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 414: Cô Gái Quỷ Dị

Hàn Sâm trầm ngâm một lát, gọi Thánh Chiến Thiên Sứ trở về, mình thì cùng Biến Sắc Thú thần huyết dung hợp, đã lấy được năng lực biến sắc, hướng nơi hẻo lánh ở trên vách núi khẽ dựa vào, lập tức biến thành một bộ phận của vách núi, mặc kệ là ai cũng nhìn không ra một chút kẽ hở nào.
Tiếng vang ầm ầm kia giằng co một hồi lâu, mới dần dần nhỏ đi, Hàn Sâm rất nhanh đã trông thấy Huyết Cốt Yêu từ trong một cái hang rộng lớn chui ra.
Thân thể to lớn lần lượt bò ra ngoài, vẫn còn dài cỡ mấy chục mét, có thể nhìn thấy dấu vết một bộ phận bị chém đứt ở sau lưng nó, chỉ là miệng vết thương kia đã khép lại rồi.
- Con Huyết Cốt Yêu này thật sự quá lớn, bị chém tới hơn mười mét, nửa còn lại vẫn còn dài mấy chục mét, độ dài của nó chắc phải cỡ 40-50m đi?
Hàn Sâm đánh giá Huyết Cốt Yêu, không biết tại sao nó còn có gan dám chạy về.
Trong lòng Hàn Sâm có chỗ nghi hoặc, cho nên cũng không hề nhúc nhích, liền dán lên trên vách đá lẳng lặng nhìn con Huyết Cốt Yêu kia bò tới lui bốn phía ở trong hang động.
Một hồi lâu cũng không thấy nó làm cái gì, cũng không có động tĩnh gì.
Nhưng mà Hàn Sâm luôn cảm thấy hình như có chỗ nào đó không đúng, cho nên vẫn không hề nhúc nhích, cứ như vậy lẳng lặng nhìn xem.
Lúc Hàn Sâm đang nghi ngờ, liền thấy từ bên trong hang động mà Huyết Cốt Yêu đi ra lúc trước lại có cái gì đó đi ra, đó là một con dị sinh vật thoạt nhìn có vẻ giống như là tê giác màu trắng, nhưng lại sinh ra ba cặp đùi, thoạt nhìn cực kỳ hùng tráng.
Ở trên lưng của con tê giác màu trắng kia, có một người đang ngồi.
Hàn Sâm nhìn thấy thế cả kinh trong lòng, ở loại địa phương này vẫn còn có người khác, nhưng lại cưỡi một con dị sinh vật, lại ở chung với Huyết Cốt Yêu, tất cả chuyện này đều thật sự rất quỷ dị.
Hàn Sâm nhìn rõ ràng, con tê giác màu trắng kia tuyệt đối là dị sinh vật không hề sai, cũng không phải thú hồn sủng vật, loại khí tức sát phạt trời sinh của dị sinh vật kia thì sủng vật không thể có được.
Quan sát tỉ mỉ người ngồi trên lưng con tê giác màu trắng, hẳn là một cô gái, nhưng mà vì ngoài thân cô ta khoác áo choàng màu đen, thấy không rõ cụ thể bộ dạng dài ngắn thế nào.
- Tại sao không có nhân loại?
Ánh mắt của cô gái kia nhìn ra mọi nơi, tự lầm bầm nói một tiếng, cưỡi con tê giác màu trắng kia quay người trở về trong thạch động.
Hàn Sâm ngây cả người, nghe ý tứ lời này của cô gái, giống như cô ta không phải là nhân loại vậy, nhưng Hàn Sâm lại chưa từng nghe nói dị sinh vật có thể có bộ dáng giống nhân loại, còn có thể nói chuyện giống như người.
Mắt thấy con Huyết Cốt Yêu Vương chỉ còn lại một nửa kia cũng đi theo chui vào trong hang động mà cô gái kia rời đi, bây giờ Hàn Sâm đã hiểu rõ, vừa rồi sở dĩ Huyết Cốt Yêu Vương đi ra, chính là bị cô gái kia sai sử, là đang dẫn dụ Hàn Sâm.
- Rốt cuộc thì cô gái này là ai? Khắp nơi đều lộ ra vẻ cổ quái, chưa từng nghe nói qua việc có nhân loại có thể khống chế dị sinh vật, huống chi đây là sinh vật siêu cấp thần huyết, làm sao nhân loại có thể khống chế chúng được?
Trong lòng Hàn Sâm kinh nghi bất định, chờ cho con Huyết Cốt Yêu Vương kia tiến vào một hồi lâu, mới chậm rãi nhích người, tới gần cái hang động kia.
Thận trọng tiến vào bên trong hang động, cái hang động kia có chút rộng lớn, Hàn Sâm liền dọc theo hang động đi vào bên trong, không bao lâu đã xuất hiện đường rẽ.
Nhìn kỹ một chút, Hàn Sâm hướng về bên trong một đường rẽ đi đến, dấu vết của Huyết Cốt Yêu lưu lại rất ít, những cặp móng vuốt của nó, cơ hồ là không lưu lại dấu vết gì.
Thế nhưng mà con tê giác màu trắng kia lại lưu lại một ít vết chân, tiếng chân ầm ầm kia vẫn còn mơ hồ có thể nghe thấy.
Ở bên trong lòng núi giống y hệt như mê cung này, Hàn Sâm thận trọng đi về phía trước, đi hơn một giờ, tiếng chân phía trước đã biến mất, Hàn Sâm lập tức trở nên cảnh giác, thả chậm bước chân, đồng thời một lần nữa dung hợp với Biến Sắc Thú.
Quả nhiên đi không bao xa, lại một lần nữa thấy được thân ảnh của Huyết Cốt Yêu Vương đi vào trong một cái hang động lớn, ở đây mặc dù vẫn là trong lòng núi, nhưng mà núi đá phía trên lại nứt ra một cái khe, ẩn ẩn có thể nhìn thấy một khoảng không bên ngoài, cũng khiến cho ở đây có chút ánh sáng.
Ở bên trong hang đá lớn này, còn có một dòng nước chảy vòng qua tảng đá về phía một hang động tương đối thấp khác, mà ở một bên của hang đá lớn, Hàn Sâm thấy được cô gái kia cùng con tê giác màu trắng.
Ngoại trừ cô gái và con tê giác màu trắng, bên cạnh vẫn có rất nhiều công cụ của nhân loại, như là lều vải cùng nồi chén các loại cái gì cũng có không ít, thoạt nhìn thì cô gái này đã cư ngụ không ít thời gian ở trong hang động này rồi.
Hàn Sâm thu liễm khí tức trên người, dán trên vách đá ngoài cửa hang động không nhúc nhích, một mực quan sát cử động của cô gái kia.
Một cô gái có thể khống chế sinh vật siêu cấp thần huyết, ngay cả Hàn Sâm cũng cảm thấy khiếp sợ không gì sánh nổi, thật sự là rất khó tưởng tượng, trong nhân loại vậy mà lại có một nhân vật như vậy.
Nếu như trong nhân loại thực sự có một nhân vật như vậy, như vậy có lẽ siêu cấp thần gen đã sớm bị phát hiện ra mới đúng, như thế nào cho tới bây giờ cũng chưa từng có chút tin đồn nào, mà ngay cả Ninh gia cũng chỉ là suy đoán, cũng chưa từng thật sự săn giết qua sinh vật siêu cấp thần huyết.
Cô gái nhấc nồi lên, ở phía dưới đang có một loại dây leo khô, thoạt nhìn hẳn là đang hầm cách thủy thứ gì đó.
Hàn Sâm xem trong chốc lát, cô gái mở ra một cái rương hợp kim ở bên cạnh, bên trong có rất nhiều bình lọ, chờ cho cô gái kia cầm cái chai dốc vào trong nồi, Hàn Sâm mới biết đó là đồ gia vị.
Rất nhanh, trong nồi liền truyền ra mùi thịt, Hàn Sâm không biết là cô gái kia nấu thịt gì, nhưng mà mùi thơm lại khiến cho hắn có chút thèm ăn chảy nước miếng.
Mắt thấy thịt đã nấu chín rồi, cô gái kia cởi áo choàng dài màu đen trên người ra, cầm chén chuẩn bị múc thịt trong nồi ra.
Lúc này Hàn Sâm cuối cùng đã nhìn rõ ràng mặt mũi của cô gái kia, lập tức mở to hai mắt ra nhìn, cơ hồ nghẹn ngào kêu lên.
Trên mặt của cô gái kia, Hàn Sâm rõ ràng nhìn thấy một cái mặt nạ bằng xương màu trắng, hơn nữa ở trong đám tóc dài trên đầu, vậy mà mọc ra một đôi sừng nhỏ cong cong màu tím, giống như một đôi trăng khuyết màu tím ở trên bầu trời.
- Tu La hoàng tộc… bên trong Tí Hộ Sở làm sao xuất hiện Tu La hoàng tộc…
Hàn Sâm khiếp sợ đã khó có thể nói lên lời, cơ hồ không thể tin được tất cả những gì mình đang nhìn thấy.
Làm địch nhân lớn nhất trong tinh không bây giờ của nhân loại, ngoại trừ sừng trên đỉnh đầu, Tu La tộc cơ hồ không khác gì nhân loại, mà sừng màu tím chính là tiêu chí của Tu La hoàng tộc, một sừng là nam tính, hai sừng thì là nữ tính.
Những thứ này đều không quan trọng, chính thức khiến cho Hàn Sâm cảm thấy kinh hãi là, Tu La tộc hẳn là không thể đi vào trong thế giới Tí Hộ Sở mới đúng chứ.
Cũng không phải nói là Tu La tộc không có trang bị truyền tống không gian, liền tính là bọn họ không có, trải qua nhiều năm chiến tranh với nhân loại như vậy, muốn cướp đoạt một bộ trang bị truyền tống không gian cũng không phải là việc gì khó.
Nhưng mà bởi vì bản thân Tu La tộc bị không gian Tí Hộ Sở bài xích, cho nên cho dù đã có được trang bị truyền tống không gian, cũng sẽ không có Tu La tộc tiến vào không gian Tí Hộ Sở được.
Có nhân loại đã làm thí nghiệm, đem tù binh Tu La tộc truyền tống vào không gian Tí Hộ Sở, kết quả là Tu La tộc kia rất nhanh đã sốt cao, xuất hiện rất nhiều bệnh trạng cùng loại với cúm gia cầm, năng lực miễn dịch của thân thể kịch liệt hạ thấp, các loại thuốc đều không có hiệu quả, chưa tới ba ngày đã bệnh chết ở bên trong Tí Hộ Sở, mặc kệ là trưởng thành hay là trẻ nhỏ đều giống nhau, coi như là cường giả bên trong Tu La tộc cũng không ngoại lệ.
Thế nhưng mà cô gái Tu La Hoàng Tộc ở trước mắt này, thoạt nhìn thì rõ ràng đã sinh sống một thời gian không ngắn ở bên trong Tí Hộ Sở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận