Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3373. Ngoài ý muốn bộc phát

Ngay lực Tần Tu cau mày thì đột nhiên cảm thấy có một sự chấn động toát ra từ trong linh hồn, làm sắc mặt của hắn thay đổi kịch liệt.
“Đáng chết!” Áo giáp Hắc Tinh trên người Tần Tu đột nhiên mất khống chế điên cuồng vận chuyển.
Rắc!
Trên bộ áo giáp Hắc Tỉnh bao quanh người Hàn Sâm lại tự động tách ra rất nhiều khe hở, đồng thời có một lực lượng quen thuộc chảy vào trong.
“Là nàng!” Hàn Sâm lập tức nhận ra lực lượng quen thuộc này đúng là ý thức mà hắn lúc trước khi hắn có được chiến giáp nguyên thể gen đã cảm ứng được.
Sau khi ý thức kia chảy vào áo giáp Hắc Tỉnh trên người Hàn Sâm, thì áo giáp Hắc Tinh vốn trói buộc Hàn Sâm, giờ lại đang không ngừng tuôn ra một loại lực lượng kỳ dị, trở thành trợ lực cho Hàn Sâm.
Hàn Sâm vui mừng quá đỗi, lập tức ngưng tụ lực lượng vung một quyền đánh về phía Tần Tu ở đối diện.
Tần Tu ăn phải một quyền này thì cả người bay ngược ra ngoài, vẽ ra một đường khí sóng trên không trung, ước chừng người hắn lui về sau hơn trăm dặm thì mới ngừng lại được.
Tần Tu thấy kinh ngạc, hắn nhìn Hàn Sâm với vẻ không thể tin được, hoặc là nói người hắn nhìn không phải Hàn Sâm, mà là bộ áo giáp Hắc Tỉnh trên người Hàn Sâm kia.
“Loạn, ngươi từ bỏ tranh đoạt chiến giáp nguyên thể gen với ta chỉ vì hắn ư?” Sự kinh ngạc chợt lóe qua gương mặt của Tần Tu, và rồi ánh mắt của hắn dần trở nên hẳn học, nhìn chằm chằm áo giáp Hắc Tinh trên người Hàn Sâm.
Áo giáp Hắc Tinh trên người Hàn Sâm tự động giải thể, rời khỏi người Hàn Sâm rồi lại tổ hợp lại lần nữa, biến thành một áo giáp Hắc Tinh nữ tính hóa. Bộ áo giáp Hắc Tinh này gần như y hệt với bộ áo giáp Hắc Tinh mà trước kia Hàn Sâm thấy, chỉ là bây giờ trên bộ áo giáp này có thêm chút sức sống thôi.
Áo giáp Hắc Tinh nữ tính hóa nhìn Tần Tu nói: “Thế thì vừa ý ngươi quá rồi còn gì? Ngươi vẫn luôn muốn có được nó mà đúng không? Cuối cùng bây giờ ngươi cũng thành công rồi đó.”
Dứt lời, áo giáp Hắc Tinh nữ tính hóa vừa nhìn về phía Hàn Sâm nói: “Hàn Sâm, cuối cùng chúng ta lại gặp mặt.”
“Ngươi là hội trưởng hội Thần Loạn?” Mặc dù Hàn Sâm đã sớm đoán được thân phận của nàng nhưng vẫn không kìm lòng được dò hỏi.
“Ta là Loạn, trên người của ngươi có một tia linh thức của ta, chắc là đã gặp tàn linh của ta rồi ha, nên ngươi phải biết thân phận của ta rồi mới đúng.” Loạn nói.
Hàn Sâm còn muốn nói gì đó, nhưng không chờ hắn nói chuyện, Loạn lại nói: “Bây giờ không phải lúc nói chuyện, ta và ngươi liên thủ giết chết hắn trước đã, đây là cơ hội tốt nhất của chúng ta.”
Hàn Sâm còn chưa nói gì thì Tân Tu bên kia cũng đã lạnh giọng nói: “Loạn, ngươi đã từ bỏ quyền khống chế chiến giáp nguyên thể gen rồi, giờ chỉ dựa vào một chút lực lượng đó của ngươi, ngươi nghĩ ngươi thắng được ta sao?”
ẩ”
“Ta không thể, nhưng bọn ta thì có thể.” Loạn nói rồi người nàng vọt về phía Hàn Sâm, áo giáp Hắc Tinh bao trùm luôn cả người hắn.
“Giao thân thể của ngươi cho ta toàn quyền sử dụng, lực lượng mà cơ thể này chứa đã vượt quá tưởng tượng rồi. Giờ lấy năng lực khống chế của ta để sử dụng lực lượng của cơ thể này là có thể giết chết tên Tần Tu có chiến giáp nguyên thể gen kia, đây là cơ hội duy hội tránh cho sau này Bảo Nhi phải liều mạng với hắn.” Khi áo giáp Hắc Tinh bao trùm lấy người Hàn Sâm thì cùng lúc đó giọng của Loạn cũng vang lên trong đầu Hàn Sâm.
“Được, thế ta phải làm thế nào?” Hàn Sâm không hề nghi ngờ gì về quyết tâm muốn bảo vệ Bảo Nhi của Loạn.
“Thả lỏng cơ thể và tâm trí, còn lại giao cả cho ta là được rồi.” Giọng nói của Loạn vang lên trong đầu Hàn Sâm, đồng thời Hàn Sâm cảm
giác lực lượng trong cơ thể đang cuồn cuộn lên, hòa làm một thể với áo giáp Hắc Tinh ở ngoài thân.
Bộ áo giáp vốn là màu đen chỉ trong nháy mắt đã biến thành trong suốt như người hắn, nó như được đúc thành từ kim cương vậy, tản ra thần mang sáng chói.
Hàn Sâm cảm giác ý thức của mình minh mẫn, cũng có thể khống chế thân thể của mình, nhưng thân thể còn bị một ý thức khác cùng khống chế nữa, cảm giác đó vô cùng kỳ diệu.
Giống như khi chơi trò chơi, hai người chơi có thể điều khiển cùng một nhân vật vậy. Nhưng đây vẫn có hơi khác, mặc dù bây giờ Hàn Sâm không có điều khiển, nhưng mà tất cả cảm thụ của thân thể này, hắn vẫn cảm nhận được như thường.
Hình như Tần Tu cũng cảm thấy có một uy hiếp lớn, tỏ ra ngưng trọng vô cùng, lực lượng trên áo giáp Hắc Tinh chuyển vờn, nâng lực lượng của bản thân hắn tới cực hạn.
“Loạn, đừng nói ngươi có cái ý nghĩ ngây thơ là chỉ dựa vào cơ thể đó là sẽ thắng được ta và chiến giáp nguyên thể gen đấy nhé?” Khí thế trên người Tần Tu càng ngày càng mạnh, hư không bốn phía cũng bị lực lượng của hắn ảnh hưởng, sinh ra vặn vẹo nghiêm trọng.
Vô số dị tượng hiện ra quanh hắn giống như ảo ảnh vậy.
Loạn nhàn nhạt nói: “Kẻ ngây thơ là ngươi mới đúng, chiến giáp nguyên thể gen là do ta tạo ra, không có một ai hiểu nó hơn ta hết. Nhưng ngươi thì lại không biết thân thể này đáng sợ nhường nào.”
“Thân thể kia có mạnh thì được gì đâu chứ? Chẳng nhẽ hắn có thể đột phá một bước cuối với cơ thể đó sao?” Tần Tu khinh thường nói.
“Hết thảy đều có khả năng.” Loạn thản nhiên nói một câu, song cũng bước ra một bước.
Một bước này của nàng bước ra, cả thế giới như ép về trước theo bước chân của nàng, nguồn lực lượng trong suốt kia cũng ép về phía Tần Tu.
“Chiến giáp nguyên thể gen đúng là do ngươi chế tạo ra, nhưng người có thể phát huy lực lượng của nó tới cực hạn thì cũng chỉ có ta thôi.” Ánh mắt của Tần Tu đầy lạnh lùng, không hề chùn bước, trên người hắn bộc phát ra một lực lượng màu đen không gì sánh kịp.
Hai lực lượng va chạm nhau trong Tam Thập Tam Trọng Thiên, làm cả Tam Thập Tam Trọng Thiên hóa thành một thế giới cổ quái nửa hắc ám, nửa trong suốt.
“Ngươi nói đúng, quả thật chỉ có ngươi mới phát huy được lực lượng của chiến giáp nguyên thể gen tới cực hạn. Nhưng đáng tiếc, ngươi vấn chưa đạt tới một bước kia, ngươi chiếm được chiến giáp nguyên thể gen, nhưng thân thể của ngươi vẫn chưa đạt tới cấp Trọng Khải, nên ngươi chưa đi đến được bước đó, mà hôm nay ngươi chắc chắn phải chết, hơn nữa còn không có cơ hội để luân hồi chuyển thế” Loạn nói rồi lại bước thêm một bước.
Rắc!
Thế giới hắc ám bên kia rạn nứt và sụp đổ một diện tích lớn theo một bước này của Loạn.
Bước chân của Loạn không ngừng, nàng đi về phía Tần Tu từng bước một. Mỗi bước mà nàng đi lực lượng hắc ám lại sụp đổ một vùng lớn, lực lượng của cả người Tần Tu không ngừng bộc phát, nhưng vẫn không ngăn được bước chân của nàng.
“Làm sao có thể… Có thân thể sẽ đạt tới bước đo thật ư?” Cuối cùng sắc mặt của Tần Tu cũng thay đổi, nhưng thoáng cái hắn lại nở nụ cười, thì thào lẩm bẩm: “Không hổ là Uyển Nhi.”
“Tần Tu, chết đi.” Loạn không cho Tần Tu bất cứ cơ hội nào, lại bước thêm một bước, toàn bộ lực lượng hắc ám sụp đổ, ,, cả hắc ám lực lượng hoàn toàn hỏng mất, áo giáp Hắc Tinh trên người Tần Tu cũng xuất hiện rất nhiều vết nứt, cứ như thể sẽ vỡ vụn bất cứ lúc nào vậy, còn Loạn thì vung một đấm về phía đỉnh đầu của Tần Tu.
Toàn bộ thế giới đều như ngưng tụ lên một quyền này, nắm đấm ấy mang theo lực lượng không gì sánh kịp nện xuống.
Tần Tu bị lực lượng của cả thế giới đè ép nhưng người vẫn đứng thẳng †ắp như cũ, hắn không hề thấy sợ hãi, đã thế còn mỉm cười nhắm mắt lại nói: “Loạn, người có thể giết chết ta không phải ngươi, ở thế giới này người có thể giết chết ta chỉ có mình Uyển Nhi, đây cũng là thứ ta nên trả lại cho nàng.”
“Chết chính là chết.” Loạn lại không dao động, nắm đấm vẫn nện xuống một cách cuồng bạo.
VùI
Nhưng mà ngay khoảnh khắc nắm đấm của Loạn sắp đập xuống đỉnh đầu của Tần Tu thì tự dưng lại dừng lại, mà cả người Loạn cũng run rẩy.
“Không ổn!” Hàn Sâm cảm giác được có chuyện gì xảy ra.
®Ðó là ý chí của Uyển Nhi, thân thể này không phải chỉ thuộc về mình Hàn Sâm hắn, nó còn thuộc về Uyển Nhi nữa. Đó là em gái của Tần Tu,
là cô bé đã cam tâm tình nguyện giao ra hết thảy vì Tần Tu, nên sao nàng có thể ngồi nhìn thân thể của mình giết chết Tần Tu cơ chứ.
Hết chương 3373.
Bạn cần đăng nhập để bình luận