Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 208: Thần Vực Đảo

Trăng treo đầu ngọn liễu, người hẹn sau hoàng hôn.
Bờ hồ Nguyệt Nữ sóng gợn lăn tăn dưới ánh sao, dưới một cây liễu rủ xuống, hai thân ảnh một nam một nữ thanh xuân đang đứng.
- Anh nhắm mắt lại.
- Tại sao phải nhắm mắt lại?
- Nhắm hay không nhắm?
- Không nhắm.
- Anh không nhắm thì em đi đây.
- Không thể nói chuyện không giữ lời ah.
- Vậy anh có nhắm mắt lại không?
- Được rồi.
- Không cho phép mở mắt nhìn lén.
- Anh không nhìn trộm.
Nhìn thấy Hàn Sâm nhắm mắt lại đứng ở chỗ đó, đôi má của Kỷ Yên Nhiên ửng đỏ, hơi nhón chân, xấu hổ đưa cái miệng nhỏ nhắn trắng trẻo mập mạp hướng gần tới gò má của Hàn Sâm.
Nhưng mà miệng nhỏ của cô còn chưa đụng tới đôi má của Hàn Sâm, đã thấy mắt của Hàn Sâm đã mở ra, giống như cười mà không phải cười nhìn cô, Kỷ Yên Nhiên lập tức liền xấu hổ, muốn lùi lại.
Thế nhưng mà bàn tay lớn của Hàn Sâm cũng đã quàng lấy eo nhỏ của cô, ôm cô vào trong lòng, miệng rộng trực tiếp dính lên cái miệng nhỏ nhắn trắng trẻo mập mạp kia.
- Ah…
Hàn Sâm đang hưởng thụ ôn hương nhuyễn ngọc, bàn tay cũng đặt lên bờ mông căng mịn ham thích đã lâu, lúc này máy truyền tin lại vang lên phá hư phong cảnh.
Hàn Sâm muốn trực tiếp tắt đi, nhưng mà Kỷ Yên Nhiên lại thò tay nhấn nút nhận.
Lập tức chỉ thấy một người mặc áo ngủ hai dây màu trắng gợi cảm, một cô gái có đôi bán cầu no đủ tròn trắng nõn kinh người gợi cảm xuất hiện ở trong hình ảnh của máy truyền tin.
- Xin lỗi Hàn học đệ, xem ra là tôi đã quấy rầy cậu rồi, tôi cúp máy đây.
Cô gái gợi cảm lộ ra vẻ u oán nói một câu, sau đó liền tắt máy.
- Tên bại hoại nhà anh…
Kỷ Yên Nhiên lập tức tức giận hung hăng đạp một cước lên mu bàn chân Hàn Sâm, sau đó xoay người rời đi.
- Yên Nhiên, em nghe anh giải thích.
Hàn Sâm liền vội vàng đuổi theo.
- Không nghe.
Kỷ Yên Nhiên cũng không phải thật sự muốn chạy, dẵn dỗi quay đầu không nhìn Hàn Sâm.
Hàn Sâm đành phải vừa đi theo Kỷ Yên Nhiên vừa giải thích, trong lòng lại đang hung ác mắng Hoàng Phủ Bình Tình, thấy thế nào thì cô nàng cũng là đang cố ý.
Lúc này Hoàng Phủ Bình Tình ở trong phòng ngủ lại mang theo tâm tình vô cùng khoái trá khẽ hát, đương nhiên là cô ta cố ý, là cô nhận được tin tức, Hàn Sâm cùng Kỷ Yên Nhiên đi tới bên hồ, mới chọn đúng thời gian thay quần áo, cố ý chọn một góc độ đẹp mới bấm dãy số của Hàn Sâm.
- Cậu trốn không thoát khỏi lòng bàn tay lão nương đâu.
Hoàng Phủ Bình Tình vừa tắm vừa đắc ý tự nói.
Đối thủ đợt thứ hai của Hắc Ưng cũng là một đội Hắc Bạch Quyền mạnh có uy tín lâu năm, mặc dù Hàn Sâm cùng Âu Dương Tiểu Tán đều thắng, nhưng mà thực lực tổng hợp của Hắc Ưng vẫn quá kém, cuối cùng vẫn thua trận.
Đối với chuyện này Hàn Sâm cũng không có biện pháp gì, hắn có thể làm cũng đã làm, mà người xem cũng nhao nhao vì Hắc Ưng mà bất bình, mãnh liệt khiển trách ban tổ chức lâm thời sửa đổi quy chế thi đấu là không công bình với Hắc Ưng.
Nhưng chuyện đã thành kết cục định sẵn, cũng không có biện pháp gì khác.
Bởi vì Hắc Ưng cùng Thánh Đức đều bị loại, trường quân đội Trung Ương lại không dự thi, có thể nói người xem lần tranh tài này đã ít đến thương cảm, sau khi Hắc Ưng bị nốc-ao, người xem bỗng nhiên giảm bớt, khiến cho ban tổ chức kêu khổ không thôi.
Ngoại trừ trận đấu giữa Hắc Ưng với Thánh Đức kia, cùng một trận đấu sau đó của Hắc Ưng, những trận đấu khác bị rất nhiều người anti, tỷ lệ xem thấp tới đáng thương.
Kỳ thật cũng không thể nói là cố ý anti, trừ phi là một ít người đặc biệt hứng thú đối với Hắc Bạch Quyền, nếu không thì không mấy ai có hứng thú xem các đội còn còn lại so tài.
Mà hình ảnh trận đấu giữa Hàn Sâm và Thánh Đức kia lại được đại lượng phát ra, cái tài khoản Hắc Quyền Hoàng Đế này đã bắt đầu nổi tiếng trong giới Hắc Bạch Quyền.
Hàn Sâm cũng không thèm để ý tới chuyện này, Hắc Bạch Quyền đúng là một loại phương thức luyện tập rất tốt, đối với vận dụng lực hư thật cùng phỏng đoán lòng người đều có trợ giúp không nhỏ, nhưng chí của hắn không ở chỗ này, tham gia trận đấu cũng chỉ là được bạn mời, cũng không có ý định strở thành tuyển thủ chuyên nghiệp.
Đấu giá hội của Hoàng Phủ Bình Tình, Hàn Sâm cũng đi tham gia rồi, nhưng mà hai cái thú hồn thần huyết đều bị đẩy lên tới một giá tiền dọa người, căn bản hắn không có tư cách cạnh tranh.
Một cái thú hồn phi hành cấp thần huyết bị Lâm Bắc Phong dùng 178 triệu mua đi, mà cạnh tranh Ngân Huyết Tam Nhận Xoa càng kịch liệt, cuối cùng bị Thần Thiên Tử bỏ ra 230 triệu mua được, Hàn Sâm nhìn thấy cũng âm thầm tắc luỡi.
Nguyên bản hắn còn muốn đem chiếc Ngân Sát TS thắng được trong Giải Đấu Tranh Bá Chiến Giáp của Đế Cương bán ra ngoài, sau đó cộng thêm tiền của mình đi liều mạng.
Thế nhưng mà thấy cạnh tranh như thế, chỉ có thể bỏ đi ý định, thật sự là kém nhiều lắm.
Nhìn xem giá cả cạnh tranh điên cuồng kia, Hàn Sâm hận không thể cầm thú hồn thần huyết của mình lên đi bán, như vậy liền có thể trở thành đại phú ông rồi.
Cho dù một cái bán 10.000 vạn, trên người hắn cũng có tài sản vài ức.
Nhưng mà một chút tiền như vậy, còn chưa bằng một kẻ có tiền mua một chiếc phi thuyền không gian, suy nghĩ kỹ một chút cũng không coi vào đâu.
Sau khi tham gia hội đấu giá, Hàn Sâm đang tính toán nên đi đâu săn giết dị sinh vật, mới vừa đi ra khỏi Cương Giáp Tí Hộ Sở, lại đột nhiên cảm thấy sắc trời thoáng cái đã tối xuống.
- Bây giờ mới buổi sáng, tại sao trời lại tối rồi, chẳng lẽ là sắp mưa?
Trong lòng Hàn Sâm cảm thấy kỳ quái, mới vừa rồi còn là vạn dặm không mây, như thế nào trong chốc lát đã âm trầm xuống.
Thế nhưng mà lúc ngẩng đầu nhìn, Hàn Sâm thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên, trên bầu trời nào có nửa điểm mây đen, mà là một tòa Huyền Không Đảo giống như một ngọn núi cực lớn chồng cây chuối bồng bềnh ở trên không Cương Giáp Tí Hộ Sở, chặn lại bầu trời, cơ hồ là bao phủ hơn mười dặm xung quanh Cương Giáp Tí Hộ Sở vào bên trong.
- Thần Vực Đảo… là Thần Vực Đảo…
Bên cạnh lập tức có người ngạc nhiên kêu lên.
Hàn Sâm cũng nhận ra đó là Thần Vực Đảo, thứ này trước kia hắn chỉ nhìn thấy ở trong tư liệu trên Internet, Thần Vực Đảo chân chính vẫn là lần đầu trông thấy.
Cái gọi là Thần Vực Đảo, chính là một tòa Huyền Không Đảo ngẫu nhiên bồng bềnh xuất hiện ở trên bầu trời, ở trên mỗi một Thần Vực Đảo đều có sinh vật thần huyết thủ hộ, hơn nữa căn cứ theo kinh nghiệm trước đây, sau khi chém giết sinh vật thần huyết trên Thần Vực Đảo, nhất định có thể đạt được thú hồn thần huyết.
Cho nên gặp được Thần Vực Đảo, cũng có ý nghĩa là có thú hồn thần huyết, chỉ có điều muốn leo lên Thần Vực Đảo có độ cao vạn mét trở lên, cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Cánh cấp nguyên thủy và cấp biến dị đều không bay được cao như vậy, chỉ có cánh cấp thần huyết mới có thể bay lên được, đây cũng là điều kiện thấp nhất để lên đảo.
Hàn Sâm mừng thầm trong lòng, thú hồn dạng phi hành ở gần Cương Giáp Tí Hộ Sở vốn đã ít, cấp thần huyết càng chưa từng nghe nói, giống như hắn cũng chỉ có một cái Tử Vũ Lân Long, chuyện này với hắn quá có lợi rồi.
Mà trừ hắn Tử Vũ Lân Long ra, cánh cấp thần huyết đã biết cũng chỉ có một cái, chính là cái mới được Hoàng Phủ Bình Tình bán đấu giá ra kia, bây giờ đang ở trong tay Lâm Bắc Phong.
Hàn Sâm nhịn không được cười thầm:
- Chỉ sợ bình sữa học tỷ đang hối hận đứt ruột rồi, nếu cô ta đấu giá chậm một chút, lưu lại đến bây giờ, chỉ sợ cái cánh thần huyết kia có thể có giá cả cao hơn nhiều so với Ngân Huyết Tam Nhận Xoa. Tên khốn kiếp Thần Thiên Tử kia bây giờ khẳng định cũng đang hối hận không toàn lực đi tranh cánh thần huyết, mà lại đi mua cái Ngân Huyết Tam Nhận Xoa kia?
Để tránh cho đêm dài lắm mộng, Hàn Sâm trực tiếp tìm một nơi ẩn núp, gọi ra áo giáp thần huyết Hắc Giáp Trùng đã gần như hoàn toàn phục hồi như cũ trong khoảng thời gian này, cùng cánh Tử Vũ Lân Long, hướng Thần Vực Đảo ở trên bầu trời bay đi.
Lúc này mới bay chưa đến một nửa, xa xa nhìn tới một phương hướng khác, cũng có một người đang vỗ cánh hướng tới Thần Vực Đảo bay đi.
- Động tác của tên Lâm Bắc Phong này cũng khá nhanh.
Hàn Sâm hướng về phương hướng bóng người kia ngang nhiên bay qua, nhưng mà chờ hắn bay tới gần một chút, lập tức nhìn thấy người nọ không phải là Lâm Bắc Phong, mà là Thần Thiên Tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận