Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2618. Kiếm truyền cho người có duyên

Cung Chủ Trấn Thiên Cung khẽ gật đầu: “Nếu như không đoán sai, thì là thứ đó, không ngờ nó luôn ở trong Trấn Thiên Cung, hơn nữa còn ở ngay dưới mí mắt của chúng ta.”
“Đây.. Có khả năng thật sao?” Giọng của Vân Trường Không hơi run rẩy, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào hộp ngọc trong tay Hàn Nghiên.
Hộp ngọc đó trơn bóng như ngọc, phía trên cũng không điêu khắc và hoa văn gì hết, là một hộp ngọc vương vức dài một xích, không có ký hiệu rõ ràng, cả một đám cường giả của Trấn Thiên Cung, hơn phân nửa người cũng không nhìn ra kia rốt cuộc là cái gì.
“Lão Thập, ngươi nói cho rõ ràng, trong hộp ngọc đó cất thứ gì thế?” Tính tình Lục trưởng lão nóng nảy, không nhịn được hỏi.
Vân Trường Không nhìn về phía Cung Chủ Trấn Thiên Cung, Cung Chủ Trấn Thiên Cung khẽ gật đầu, Vân Trường Không mới lên tiếng với ánh mắt phức tạp: “Chuyện của Cung Chủ đời thứ mười một chắc các ngươi cũng biết nhỉ?”
“Đó là đương nhiên, Cung Chủ đời thứ mười một là kỳ tài một thời của Trấn Thiên Cung ta, cả vũ trụ ai không biết, hắn là cường giả tuyệt thế đã đánh vào trong Thần điện Gen của Trấn Thiên Cung chúng ta.” Lục trưởng lão chớp mắt một cái, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên: “Chẳng nhẽ cái này hộp ngọc này có liên quan tới Cung Chủ đời thứ mười một?”
Vân Trường Không khẽ gật đầu: “Chắc các ngươi cũng nhớ được, trong tư liệu của tộc ta từng có ghi lại, trước khi Cung Chủ đời thứ mười một đánh vào Thần điện Gen từng để lại một câu.”
“Kiếm truyền cho người có duyên!” Gần như là đồng thời, rất nhiều trưởng lão cùng trăm miệng một lời kêu lên, cũng mở to hai mắt nhìn, gắt gao nhìn chằm chằm hộp ngọc trong tay Hàn Nghiên.
Vân Trường Không khẽ gật đầu: “Thiên phú kiếm đạo của Cung Chủ đời thứ mười một tuyệt vời, gần như giống như thiên bẩm, khác với Kiếm đạo Tông Sư bình thường phải học hỏi sở trường của người khác, xong sau đó mới tạo nên một con đường riêng cho mình. Kiếm pháp của Cung Chủ đời thứ mười một đã có một phong cách riêng ngay từ đầu, ba tuổi luyện kiếm, chưa tới hai mươi tuổi kiếm ý đã đạt tới cảnh giới Thần Hóa, chưa thăng cấp Thần Hóa thì đã vị trí Cung Chủ của Trấn Thiên Cung. Ở trong tình huống tộc ta gặp phải nguy cơ cực kỳ nghiêm trọng, hắn diệt trừ phản đồ bên trong, chống lại cường địch ở ngoài, có rất nhiều trưởng lão cấp Thần Hóa đều trung thành tận tâm, đưa Trấn Thiên Cung ta lại lên đỉnh cao một lần nữa, ổn định lại cơ nghiệp trăm năm. Bốn chữ Thiên Kiêu một đời cũng kể hết được chiến công của Cung Chủ đời thứ mười một, mà bốn chữ Thiên Ngoại Chỉ Thiên này là do Cung Chủ đời thứ mười một khắc ra.”
“Người phi thường ắt có hành động phi thường, tuyền thừa kiếm đạo của Cung Chủ đời thứ mười một lại không để ở trong Trấn Thiên Cung, cũng không truyền thụ cho bất kỳ đệ tử nào, nhưng trước khi hắn phá thiên phạt chiến, xông vào Thần điện Gen thì để lại một câu “Kiếm truyền cho người có duyên”, để cho người có duyên tìm trong vũ trụ, đến nay cũng không có ai biết câu “Kiếm truyền cho người có duyên” kia rốt cuộc đang chỉ người nào. Mãi tới hôm nay mới thôi, cũng không có ai gặp được kiếm pháp mà Cung Chủ đời thứ mười một lưu lại. Nhưng chuyện Cung Chủ đời thứ mười một lưu lại kiếm pháp đã dẫn phát một lần tâm bảo trong vũ trụ, nhưng cuối cùng không ai có thu hoạch gì.” Vân Trường Không vừa nói, vừa nhìn hộp ngọc trong tay Hàn Nghiên.
“Sao ngươi biết trong hộp ngọc là truyền thừa kiếm pháp của Cung Chủ đời thứ mười một?” Lục trưởng lão vẫn thấy hơi nghi ngờ hỏi.
Vân Trường Không cười khổ nói: “Hộp ngọc kia được làm từ ngọc Thiên Ngoại, loại ngọc này là đặc sản của Trấn Thiên Cung ta, vả lại số lượng còn cực ít, kẻ ở bên ngoài rất khó có được, cho dù có thể lấy được thì cũng không mang nó tới chỗ này, để chìm trong Thiên hạ đàm, ngươi cảm thấy ngoài Cung Chủ của tộc ta thì có ai sẽ làm vậy nữa?”
“Cung Chủ của các đời nhiều, sao người xác định được là Cung Chủ đời thứ mười một?” Lục thúc vẫn còn hơi nghi ngờ, chưa hiểu.
Vân Trường Không chỉ con Bạch Tượng đang nằm ngủ bên đầm nói: “Các ngươi có nhớ, tọa ky lúc đầu của Cung Chủ đời thứ mười một là gì không?”
“Nghe nói là một con Kình Thiên Cự Tượng… Nhưng mà không phải con Kình Thiên Cự Tượng đã biến mất cùng với Cung Chủ đời thứ mười một xong vào Thần điện Gen sao?” Nói đến chỗ này, Lục trưởng lão cũng biến sắc, trợn to mắt nhìn hộp ngọc trong tay Hàn Nghiên kêu lên: “Chẳng nhẽ đây là truyền thừa kiếm pháp của Cung Chủ đời thứ mười một thật à?”
“Mở ra xem một chút thì sẽ biết thôi.” Cung Chủ Trấn Thiên Cung nói. “Ta mở.” Lục trưởng lão lắc mình tới trước mặt Hàn Nghiên, duỗi tay muốn nắm hộp ngọc kia.
Nhưng bàn tay của hắn vẫn chưa đụng vào được hộp ngọc, lại đột nhiên cảm giác phía sau người truyền đến một luồng lực lượng rất lớn, trực tiếp hút hán bay ra luôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận