Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2952. Xông trận

“Ngông cuồng!” Lão Điêu hừ lạnh, đập hai cánh, chỉ trong nháy mắt nó đã đứng trước mặt Hàn Sâm.
Tuy Hàn Sâm đã mở lĩnh vực Thời Gian, nhưng khi ở trong đó tốc độ của Lão Điêu vẫn nhanh giống như tia chớp, như thể lĩnh vực Thời Gian chẳng gây ảnh hưởng gì đến nó vậy.
Hắn biết không phải do lĩnh vực Thời Gian không có tác dụng, mà là vì tốc độ của Lão Điêu quá nhanh, nhanh đến mức có thể vượt qua sức ảnh hưởng của nó.
Hôm nay, đây là lần đầu tiên Hàn Sâm được thấy cách phá giải lĩnh vực Thời Gian bằng tốc độ. Nếu xét về mặt tốc độ, thì e rằng trong khắp vũ trụ bao la này không có ai là đối thủ của Lão Điêu, nói nó đứng thứ nhất cũng không quá đáng.
Lão Điêu giống như mây đen che trời, trong chớp mắt đã bao phủ vùng trời chỗ Hàn Sâm. Nó võ cánh, ngay lập tức có vô số lưỡi đao chân không xuất hiện trong không gian, chúng nó giống như vòng xoáy, vây †ròn quanh Hàn Sâm. Bất kỳ một lưỡi đao chân không nào trong số đó đều có năng lượng khủng khiếp có thể xé rách không gian, cho dù là cường giả cấp Chân Thần bị nó đánh trúng thì e rằng cũng phải tan xương nát thịt.
Nhưng những lưỡi đao chân không ấy lại chỉ xoay quanh thân Hàn Sâm, không hề siết chặt lại.
“Hàn Sâm, nể mặt tiểu chủ nhân, ta cho ngươi thêm một cơ hội nữa, ngươi chớ gây tự mình hại mình.” Lão Điêu nói bằng giọng the thé.
“Ta sẽ cho ngươi thêm một cơ hội, thả Tiểu Hoa ra.” Người Hàn Sâm chợt lóe, thuấn di lao ra khỏi vòng xoáy chân không, tiếp tục xông vào trong bóng tối.
“Đừng nói nhiều với hắn làm gì, cứ bắt hắn trước.” Xích Khôi vọt qua, hồng quang trong mắt lập lòe, đang muốn phun về phía Hàn Sâm thì lại nghe thấy tiếng kêu quái lạ truyền đến từ bên hông.
“Đừng làm Hàn công tử bị thương.” Cửu Thiên Đế do dự một hồi, cuối cùng vẫn cắn răng, những con mắt trên áo giáp đều mở ra, phóng ra chục ngàn tia đồng quang, cản Xích Khôi lại.
“Lão già này, ông đây vì nể mặt tiểu chủ nhân nên không muốn giết Hàn Sâm, nhưng chẳng nhẽ lại không giết được ngươi hay sao?” Xích Khôi giận dữ, hồng quang trên người tăng cao, đánh nhau với Cửu Thiên Đế.
Miệng của cự thú Vô Nhãn biến thành hình kèn, thổi một cái về phía Hàn Sâm, tức khắc từng đợt sóng âm thanh lan tới muốn trói Hàn Sâm lại, sóng âm tràn ra khắp nơi, muốn trách cũng không tránh được.
Hàn Sâm không dám lơ là, đến thủ tọa Trấn Thiên Cung còn bị sóng âm vây khốn, đủ để thấy trận sóng âm này lợi hại nhường nào.
“Bảo Nhi thắp đèn!” Hàn Sâm hô lớn một tiếng, đồng thời giơ Thuân Medusa trong tay lên, chỉ thấy đôi mắt đẹp yêu dị trên Thuẫn Medusa mở ra, hóa thành ánh sáng Ngưng Thị nghênh đón sóng âm.
Bảo Nhi vội vàng đặt đèn xuống trước mắt Medusa, ánh mắt yêu dị kia xuyên qua ánh đèn thì lập tức bị nhuộm lên một màu sắc rực rỡ.
Ánh sáng Ngưng Thị và sóng âm đan xen vào nhau, ngay tức khắc từng làn sóng âm giống như gợn sóng kia đọng lại trong không trung, trông rất quái dị, như từng làn sóng biển bị đông cứng trong khoảng không vậy.
Người Hàn Sâm thoáng cái đã xông vào trong bóng tối, nhưng Ma Nữ kia lại chợt xuất hiện trước mặt hắn, nhìn Hàn Sâm mỉm cười.
Dù cho nàng quyến rũ khôn cùng, nhưng bình thường lại không hay cười nói, lạnh lùng như băng sơn. Hiện giờ nàng cười, đến ánh nắng ban xuân hòa tan tuyết đọng, vạn vật đâm chồi nảy lộc, trăm hoa đua nở cũng không đủ để hình dung vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của nàng.
Nụ cười này đương nhiên là đẹp, nhưng lại khiến Hàn Sâm phải nhíu mày khi nhìn thấy nó. Nụ cười ấy khiến hắn thấy hoảng hốt trong lòng, trong lòng có loại cảm xúc sẵn sàng chết vì hồng nhan, hận không thể ôm ngay Ma Nữ vào lòng, mà trên thực tế thì hắn đã không tự chủ được đi về phía nàng.
Lòng thầm rét run, Hàn Sâm đưa tay ra, một tấm thạch kính xuất hiện trong tay hắn. Ngân quang trên mặt kính chuyển động, hiện ra hình ảnh của một nữ Cửu Vĩ Hồ.
Sau khi hình ảnh của nữ Cửu Vĩ Hồ xuất hiện, trong không gian vốn yên Tĩnh lại xuất hiện rất nhiều gợn sóng quái dị mạnh mẽ va vào nhau, mãnh liệt như những tia sét đánh vào nhau trên không trung.
Ma Nữ thu lại vẻ quyến rũ, vẻ kinh ngạc hiện lên trong mắt nàng, nàng nhìn tấm thạch kính kia và nói: “Cửu Chuyển Thiên Mệnh Kính của Hồ tộc?”
Nói thì chậm, mà thực tế thì chỉ trong tích tắc Hàn Sâm đã phá ba ải, bóng người chợt loé và xông vào bóng tối.
Đám người Ma Nữ không ngờ Hàn Sâm sẽ chơi chiêu như vậy, lúc này muốn ngăn cản hắn thì đã không kịp rồi.
“Đuổi theo!” Lão Điêu hét lên, hai cánh rung lên xông vào bóng tối, khí đen trên người va chạm với bóng tối sinh ra vô số sấm sét khiến nó trông như một con Thần điểu sấm sét đang bay lượn trong những đám mây đen.
Ngoài Xích Khôi đang chiến đấu với Cửu Thiên Đế, thì Ma Nữ và cự thú Vô Nhãn cũng xông vào bóng tối để ngăn cản Hàn Sâm.
“Răng rắc!” Vòng sóng âm trên người trên người thủ toạ Trấn Thiên Cung vỡ nát, gã thủ toạ Trấn Thiên Cung này cũng nhân dịp này thoát vây.
“Không ngờ một tên nhóc đi ra từ Tí Hội Sở lại trưởng thành đến mức này. Có lẽ việc ấy vẫn còn hy vọng không chừng.” Thủ toạ Trấn Thiên Cung không rút lui mà còn đuổi theo vào trong bóng tối.
Hàn Sâm xông vào bóng tối không lâu thì bị Lão Điêu đuổi kịp. Tốc độ của nó thật sự là quá nhanh, cho dù trong bóng đêm khủng bố nhưng nó vẫn nhanh đến mức khó tin, chớp mắt đã đuổi kịp Hàn Sâm.
“Ngươi chán sống rồi!” Lão Điêu bị khơi dậy hung tính, lúc nó còn tung hoành ở vũ trụ thì không biết đã nuốt bao nhiêu sinh linh, nói nó là Hung Thú tuyệt thế cũng không quá đáng.
Xưa nay nó chỉ phục tùng mỗi Thánh Chủ, dù là đám người Ma Nữ cùng là người thủ hộ Thánh Điện như nó, thì cũng chỉ được nó xem như bạn bè mà thôi.
Hiện giờ Hàn Sâm lại muốn xông vào Thánh Điện, khiến ý định muốn giết người trong lòng nó tăng cao. Nó mặc kệ mọi thứ, há to miệng, khói đen cuồn cuộn trong miệng bay về phía Hàn Sâm với khí thế ồ ạt che phủ cả đất trời, tựa như một con rắn độc bằng khói đen khủng bố.
“Đừng giết hắn, phải bắt sống.” Ma Nữ đuổi theo phía sau hô to. Trong bốn loại Hung Thú, chỉ có nàng là tế nhị, ba kẻ khác đều là loại không vừa ý thì sẽ nuốt luôn chủ của mình, hung tính bị khơi dậy thì sẽ chẳng màng gì nữa.
Ma Nữ thật sự không muốn giết Hàn Sâm, nếu không bọn họ sẽ chẳng thể giải thích được với Tiểu Hoa. Những chuyện như vậy dù giấu được nhất thời nhưng chẳng thể giấu cả đời được.
Nhưng hung tính của Lão Điêu đã bị khơi dậy, sao còn nghe lọt lời khuyên của nàng nữa, hắn lạnh giọng kêu lên: “Ta phải nuốt máu thịt linh hồn của hắn, làm hắn không được siêu sinh, bị chôn vùi hoàn toàn trong không gian vũ trụ, sẽ chẳng còn ai biết đến sự tồn tại của hắn nữa”
Dứt lời, khói đen trong miệng càng trở nên cuồng bạo hơn, chớp mắt đã cuốn đến trước mặt Hàn Sâm, giống như một con rắn độc muốn cắn lên cơ thể của hắn.
Bánh răng vũ trụ trong bóng đêm vỡ vụn, Hàn Sâm chỉ đành thuấn di trong phạm vi thạch đăng có thể chiếu đến, hoàn toàn không thoát ra được khỏi phạm vi của khói đen. Vì thế hắn cũng chẳng thèm trốn tránh nữa, giơ Thuẫn Medusa lên và nghênh đón làn khói đen của Lão Điêu.
Bảo Nhi vội vàng giơ thạch đăng đến trước mắt Medusa, thấy ánh mắt yêu dị kia bị nhiễm ánh lửa đèn màu trắng rực, rồi hòa vào với làn khói đen ấy, nhưng lại không thể ngưng đọng luôn được khói đen. Chỉ có một phần phía trước bị ngưng kết, phần khói đen đằng sau vẫn tiếp tục xông lên, đánh nát phần khói đen bị ngưng kết lại ở đằng trước, rồi lại bị đông cứng khi chạm phải ánh sáng Ngưng Thị. Vòng tuần hoàn ấy cứ lặp đi lặp lại, khói đen và ánh sáng Ngưng Thị liên tục va chạm vào nhau, hai bên nhất thời rơi vào trạng thái giằng co.
Hết chương 2952.
Bạn cần đăng nhập để bình luận