Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 819: Cương Thiết Kỵ Sĩ Vương

Chờ lúc Hàn Sâm tỉnh hồn lại, cô gái kia đã mang theo Không Linh Nữ Yêu đi vào trong cánh cửa gỗ cổ xưa.
Trước khi Không Linh Nữ Yêu đi còn nhìn thoáng qua túi trên lưng Hàn Sâm, giống như là hết sức không nỡ.
Cánh cửa gỗ cổ xưa ầm ầm đóng cửa ẩn vào bên trong hư không, rất nhanh đã không thấy đâu nữa.
Hàn Sâm thở dài ra một hơi, sờ lên trên trán, lại không sờ thấy cái gì cả, lấy ra cái gương nhỏ soi thử, lại phát hiện chấm tròn màu hống trước đây đã không thấy đâu nữa, thay vào đó là một ấn ký hình hoa sen, cùng chấm hồng lúc trước không xê xích bao nhiêu, bởi vì màu sắc cũng là phấn hồng, cho nên không nhìn kỹ ở khoảng cách gần, thoạt nhìn thì bộ dáng vẫn là một điểm tròn màu hồng.
- Mấy tên khốn kiếp này, chẳng lẽ ngoại trừ tùy tiện đánh dấu ở trên người người khác, liền không còn yêu thích nào khác nữa hay sao?
Hàn Sâm giận dữ mắng một tiếng.
Nhưng mà một giây sau, Hàn Sâm lập tức nhào tới chỗ quả Không Thanh Quả kia. Không Thanh Quả sau khi chín phân liệt ra tới, đã không có hạt, nhưng mà thịt quả kia lại vẫn còn hoàn hảo không chút tổn hại.
Hàn Sâm còn chưa bay đến dây leo trên núi, liền thấy cây Không Thanh Đằng to lớn kia đã bắt đầu héo rũ, dây leo cùng lá cây cũng đã bắt đầu trở nên khô héo.
OÀ..ÀNH!
Không Thanh Đảo ở dưới chân cũng bắt đầu chấn động, đang chậm rãi hạ thấp.
Hàn Sâm vội vàng bay lên trên đỉnh núi, thò tay hái viên Không Thanh Quả kia xuống, sau đó trực tiếp bay lên trời, thoát khỏi phạm vi Không Thanh Đảo.
Chỉ thấy cây Không Thanh Đằng to lớn kia khô héo đứt gãy rơi xuống khắp nơi, dây leo chống đỡ Không Thanh Đảo cũng vỡ vụn khô héo rơi xuống dưới, khắp nơi đều là âm thanh núi đá cùng dây leo khổng lồ đứt gãy rơi đập xuống mặt đất.
Khu vực xung quanh ở trong cảnh tượng tận thế, quả thực giống như là trụ lớn chèo chống thiên địa cùng thương khung bị sập vậy.
Ầm ầm!
Dây leo khổng lồ ngã xuống đất, hòn đảo rơi xuống, mặt đất cũng vì thế mà rung động lắc lư gào thét, bụi đất bốc thẳng lên chín tầng trời, ở giữa đất trời là một mảnh hỗn độn.
Hàn Sâm bay ở trên bầu trời, cũng không nhịn được cảm thấy rung động với cảnh tượng này, mặt đất đều đã bị đập ra một cái hố to nhìn không thấy bờ, sóng xung kích sinh ra tro bụi nện vỡ rất nhiều ngọn ở núi bốn phía.
Một vài ngọn núi bị dây leo khổng lồ cùng Không Thanh Đảo đập trúng, đều trực tiếp bị nện cho sụp đổ xuống, khiến cho vùng này biến thành phế tích đáng sợ.
Hàn Sâm chờ cho tất cả đều bình tĩnh lại, sau khi tất cả đều đã kết thúc, lúc này mới bay xuống dưới, tìm đến vị trí Không Thanh Đảo rơi xuống, chỉ thấy hòn đảo to lớn kia đã bị rơi chia năm xẻ bảy, phần lớn ngọn núi phía trên g đã sụp đổ, nhưng mà ngọn núi chỗ bốn cây Không Thanh Quả kia đứng lại đều không có việc gì cả.
Bốn con sinh vật siêu cấp thần huyết vẫn giống như là thực vật đứng ở chỗ đó, chồi non ở trên đỉnh đầu càng phát ra sinh cơ, mà dưới bàn chân chúng nó, lại có thật nhiều rễ cây đâm vào bên trong ngọn núi, cũng không biết đâm vào sâu bao nhiêu.
Hàn Sâm nhìn ra ngoài một lúc, khe khẽ thở dài quay người rời đi, nếu lúc này hắn chém bốn cây non kia, cũng không biết có thể đạt được chỗ tốt hay không, chỉ là cây Không Thanh Thánh Đằng kia sẽ phải vĩnh viễn biến mất trên thế gian rồi.
Hơn nữa Hàn Sâm không tin Không Thanh Thánh Đằng sẽ không có phương pháp tự vệ, tuyệt đối sẽ không để mặc hắn xâm lược, cho nên do dự một chút, Hàn Sâm vẫn buông tha ý định đánh bốn cây giống kia.
Thu hoạch lần này đã đủ lớn, căn cơ khuyết tổn của hồ lô đã được tu bổ, lại lấy được thịt Không Thanh Quả, không cần phải đi tàn phá cây non, cũng không nhất định có thể mò được chỗ tốt.
Hàn Sâm thử nếm thử một chút thịt quả Không Thanh Quả, cảm giác giống như nhai hạt cát, căn bản là khó có thể nuốt xuống, liền biết thứ này giống như thịt Thánh Tê, nhân loại ăn thì sẽ có hại vô ích.
Tiểu yêu tinh từ trong sò biển lao ra, định tới ăn Không Thanh Quả, lại bị Hàn Sâm một phát bắt được nhét lại vào bên trong sò biển.
Lúc có chuyện nó không ra hỗ trợ, hiện tại lại đi ra đoạt đồ ăn, Hàn Sâm sao có thể chịu nổi.
Tiểu Ngân Ngân cũng lại gần, vô cùng mong muốn ăn Không Thanh Quả, Hàn Sâm cũng tạm thời trấn an nó, thử triệu hồi ra Tử Vong Tang Chung, cùng với lấy ra hồ lô, xem thử xem bọn nó có phản ứng với Không Thanh Quả hay không.
Thật đáng tiếc là kết quả lại không có phản ứng gì, Hàn Sâm suy nghĩ, liền chia Không Thanh Quả kia ra làm năm phần, một phần cho Tiểu Ngân Ngân, một phần vẫn cho tiểu yêu tinh, còn một phần đút cho Linh Miêu Ưng, hai phần còn lại đều cho Sát Na Nữ Đế.
Lần này Sát Na Nữ Đế có trợ giúp không nhỏ đối với Hàn Sâm, Hàn Sâm cũng không keo kiệt, tự nhiên là không thể thiếu phần của cô ta được.
Sát Na Nữ Đế lấy được hai phần Không Thanh Quả, ánh mắt nhìn tới Hàn Sâm liền lập tức có chút khác biệt, cô ta vốn cho rằng nhiều lắm thì Hàn Sâm chỉ phân cho cô ta một phần, thật không ngờ vậy mà lại cho cô ta hai phần, cô ta đã được chia nhiều nhất trong số mấy người.
- Cô chỉ cần tập trung làm việc cho tôi, tôi nhất định sẽ không bạc đãi cô.
Hàn Sâm nhàn nhạt nói với Sát Na Nữ Đế.
Sát Na Nữ Đế gật đầu không nói gì thêm, nuốt hai phần thịt quả Không Thanh Quả vào, cũng không thấy trên người cô ta có dị biến gì, liền trực tiếp thu hồi vào trong Hồn Hải.
- Chú nhỏ đi nơi nào rồi? Sẽ không phải là bị vùi ở phía dưới đấy chứ?
Hàn Sâm tìm xung quanh, không nhìn thấy bóng dáng Vương Vũ Hàng, lập tức hoảng sợ một hồi.
Đang định đi xuống dưới đào thử xem, nhưng lại không biết nên ra tay từ chỗ nào, chỉ thấy Vương Vũ Hàng ở trên núi phía xa đang phất tay kêu to với hắn.
Hàn Sâm âm thầm thở dài một hơi, sau khi tiễn Vương Vũ Hàng trở về, mình thì đi Sát Na Tí Hộ Sở.
Hàn Sâm một đường về tới Sát Na Tí Hộ Sở, còn chưa tiến vào Tí Hộ Sở, chợt nghe thấy ở bên trong Tí Hộ Sở có tiếng đánh nhau, còn có tiếng rống giận dữ của Đại Hắc cùng Tiểu Hắc.
- Là ai dám có ý định đến đánh địa bàn của mình?
Hàn Sâm mau chóng bay trở về bên trong Tí Hộ Sở, đã thấy quái vật cương thiết khôi giáp kia vậy mà đang chiến đấu với Đại Hắc và Tiểu Hắc.
Đại Hắc không phải là đối thủ của quái vật cương thiết khôi giáp, vết thương trên người Tiểu Hắc còn chưa khỏi hoàn toàn, càng thêm không phải là đối thủ, bị quái vật cương thiết khôi giáp kia đánh cho rất thảm, trên người Đại Tiểu Hắc đều là máu me đầm đìa.
Quái vật cương thiết khôi giáp kia thấy Hàn Sâm bị Không Thanh Đằng vây khốn, biết là hắn chưa hề đi ra, cho là hắn đã chết ở bên trong, cho nên bỏ chạy trở về muốn cướp đoạt Tí Hộ Sở này.
Thế nhưng mà ai ngờ Hàn Sâm lại bình yên trở về, quái vật cương thiết khôi giáp nhìn thấy Hàn Sâm trở về, lập tức chấn động, quay người liền muốn chạy trốn.
- Tới khoe khoang xong rồi còn muốn chạy, nào có chuyện dễ dàng như thế, giết.
Hàn Sâm trực tiếp gọi Sát Na Nữ Đế cùng tiểu thiên sứ ra, trực tiếp giết tới quái vật cương thiết khôi giáp.
Thực lực của quái vật cương thiết khôi giáp cũng tương đối không tầm thường, dưới sự vây công của ba tồn tại cấp bậc sinh vật siêu cấp thần huyết, dĩ nhiên có thể giữ vững được hơn một giờ mới bị Sát Na Nữ Đế dùng một tay bẻ đầu xuống.
“Sát Na Nữ Đế săn giết sinh vật siêu cấp thần huyết Cương Thiết Kỵ Sĩ Vương, đạt được thú hồn Cương Thiết Kỵ Sĩ Vương, không thể ăn thịt, thu được gen sinh mệnh tinh hoa, hấp thu có thể ngẫu nhiên đạt được 0 đến 10 điểm siêu cấp thần gen.”
“Sát Na Nữ Đế lấy được thú hồn, phải chăng lập tức lấy ra?”
Hàn Sâm cũng không có do dự gì, trực tiếp rút thú hồn Cương Thiết Kỵ Sĩ Vương ra.
Chỉ là có một việc để cho Hàn Sâm vô cùng kỳ quái, Cương Thiết Kỵ Sĩ Vương này hẳn là một siêu cấp thần huyết đời thứ hai không sai, như thế nào thịt của nó lại không thể ăn được?
Nếu như là thịt của sinh vật siêu cấp thần huyết đời thứ nhất không thể ăn, thân thể sẽ trực tiếp phân giải biến mất, nhưng thân thể của Cương Thiết Kỵ Sĩ Vương này cũng không hề phân giải biến mất.
Ngoại trừ bên trong khôi giáp đã không còn ánh sáng màu lục nữa, bộ khôi giáp cùng đại kiếm sắt thép kia đều vẫn còn tồn tại, không có dấu hiệu biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận