Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1024: Đánh Tí Hộ Sở

Lôi điện màu bạc từ trên người Tiểu Ngân Ngân xì ra, cùng chín luồng ánh sáng màu vàng đan xen vào nhau.
OÀ..ÀNH!
Ánh sáng màu vàng lập loè lôi điện nổ tung trên đại thảo nguyên, cứ thế mà đã bị nổ ra một cái hố cực lớn hơn ngàn mét, ngoại trừ Hàn Sâm cùng Bảo Nhi, những người khác đều bị sóng xung kích va chạm sinh ra hất bay ra ngoài, bay ra thật xa mới ổn định thân hình lại được.
Tiểu Ngân Ngân biến thành lôi điện cự hồ bốn chân bá thiên đạp địa, lôi điện trên người cuồn cuộn giống như là Diệt Thế Thiên Lang, cứ thế mà trấn áp con côn trùng màu vàng kia, con côn trùng màu vàng kia liều mạng phóng thích ra ánh sáng màu vàng với ý đồ phá vỡ lôi điện, nhưng mà lôi điện kia lại nhanh chóng đánh tan ánh sáng màu vàng.
Từng luồng lôi điện màu bạc đánh lên trên người của con côn trùng màu vàng, khiến cho con côn trùng màu vàng kia phát ra từng tiếng rú thảm, thân thể vặn vẹo ở bên trong sấm sét, bị sấm đánh cho da tróc thịt bong giáp xác vỡ tan, hoàn toàn không có cách nào chống lại Tiểu Ngân Ngân.
Bọn Lâm Hạ xem đã sớm ngây người, mà ngay cả Hàn Sâm cũng trợn mắt há hốc mồm, thời gian Tiểu Ngân Ngân tiến vào trong không gian thứ ba Tí Hộ Sở cũng không thể xem là dài, lại ở bên trong Quỷ Kiếp Sơn Mạch lăn lộn rất tốt, có thể khiến cho nhiều sinh vật khủng bố như vậy đều bán cho nó mấy phần mặt mũi, thực lực này xác thực không phải là giả dối.
Nhưng mà Hàn Sâm lại có chút hơi đánh giá thấp, Tiểu Ngân Ngân có thể khiến cho sinh vật siêu cấp thần huyết ở bên trong Quỷ Kiếp Sơn Mạch xuất lực cho nó, thực lực bản thân nó cũng chỉ là một bộ phận nguyên nhân.
Nói tới sức mạnh mạnh mẽ, Tiểu Ngân Ngân cho đến bây giờ cũng chỉ là vừa mở ra chín đạo khóa gen mà thôi, đây vẫn là bởi vì bên trong Quỷ Kiếp Sơn Mạch có rất nhiều sinh vật siêu cấp thần huyết trợ giúp, để cho nó ăn bao nhiêu bảo vật gen, mới có thể nhanh như vậy mở ra chín đạo khóa gen.
Mà Tiểu Ngân Ngân ở bên trong Quỷ Kiếp Sơn Mạch có thể có địa vị như hôm nay, hơn phân nửa là phải quy công cho năng lực trị liệu của nó.
Ở bên trong Quỷ Kiếp Sơn Mạch tồn tại rất nhiều tranh đấu khủng bố, trên cơ bản là đại bộ phận dị sinh vật chịu qua tổn thương, đều đã nhận được Tiểu Ngân Ngân trị liệu, hơn nữa thực lực bản thân của Tiểu Ngân Ngân cũng mạnh mẽ, mới có thể được tôn trọng như vậy ở bên trong Quỷ Kiếp Sơn Mạch.
Nếu không chỉ bằng vào lực, Tiểu Ngân Ngân chưa chắc đã là đối thủ của con bạch xà kia.
Nhưng mà so sánh với Hàn Sâm, lực lượng cùng lực lượng khóa gen của Tiểu Ngân Ngân đều đã đạt tới trình độ của cường giả đỉnh cấp, không giống Hàn Sâm mặc dù đã mở ra rất nhiều khóa gen, tố chất thân thể lại có chút theo không kịp, không có cách nào chính diện chống lại cường giả chân chính.
OÀ..ÀNH!
Con côn trùng màu vàng kêu thảm một tiếng, liền lập tức chui xuống dưới mặt đất, trong nháy mắt đã biến mất không thấy đâu nữa, mà ở trên mặt đất còn lưu lại rất nhiều vết máu màu vàng, hiển nhiên là bị Tiểu Ngân Ngân làm cho trọng thương đào tẩu.
Tiểu Ngân Ngân thu lôi điện chân thân lại, khôi phục bộ dáng ngân hồ xinh xắn, ưu nhã đi trở về bên cạnh Hàn Sâm, thân mật dùng cái đầu nhỏ dụi vào bắp chân Hàn Sâm.
Hàn Sâm ôm lấy Tiểu Ngân Ngân, vuốt vuốt đầu của nó:
- Làm tốt lắm.
Bảo Nhi ở trên lưng Hàn Sâm hếch cái miệng nhỏ nhắn lên, hung hăng mút núm vú cao su hai cái, giống như rất là không cam lòng đối với Tiểu Ngân Ngân được yêu quý như thế.
Bọn Hàn Sâm tiếp tục lên đường, trên đường bọn Lâm Hạ đều dùng ánh mắt khác thường nhìn Tiểu Ngân Ngân, cũng không dám cách nó quá gần, bởi vì lúc Tiểu Ngân Ngân tức giận lên thật sự quá kinh khủng.
Ngay tiếp đó ánh mắt nhìn tới Hàn Sâm cũng hơi khác thường, dị sinh vật kinh khủng như vậy, vậy mà Hàn Sâm mang theo trên người giống như là sủng vật, không có chút cảm giác không ổn nào.
Bọn họ thật sự là rất khó tưởng tượng, nếu như con ngân hồ này hung tính đại phát, kết quả sẽ đáng sợ cỡ nào.
Nhưng hiển nhiên là bọn họ đã nghĩ nhiều rồi, Hàn Sâm từ khi Tiểu Ngân Ngân sinh ra vẫn luôn nuôi nó, dùng trí tuệ của Tiểu Ngân Ngân, cho dù thật sự nổi điên cũng không thể làm tổn thương tới Hàn Sâm.
Bởi vì đã có Tiểu Ngân Ngân ở bên người, dị sinh vật thông thường căn bản không dám tới gần bọn họ, đoạn đường này đi tương đối an toàn, nhưng cũng ít đi rất nhiều cơ hội săn bắn.
Con côn trùng màu vàng kia sau khi bị Tiểu Ngân Ngân trọng thương, liền chui xuống dưới mặt đất không dám đi ra nữa.
Đi hơn nửa tháng, bọn Hàn Sâm đột nhiên nhìn thấy ở phía trước có thân ảnh của nhân loại, nhưng lại không chỉ là một người, có ba nhân loại đang hái thảo quả ở trên thảo nguyên.
Bọn Hàn Sâm vui mừng quá đỗi, đã có nhiều nhân loại như vậy, bên này sẽ có Tí Hộ Sở nhân loại, chuyện này với bọn họ thì chính là vui sướng lớn nhất.
Ba người kia nhìn thấy bọn Hàn Sâm cũng có chút ít vui mừng, chào đón cùng bọn Hàn Sâm nói chuyện với nhau.
- Thì ra nơi này không phải là Tí Hộ Sở nhân loại.
Sau khi nói chuyện với nhau trong chốc lát, Trần Hổ rất là thất vọng nói ra.
Một người đàn ông có tuổi tác tương đối lớn trong ba người tên Triệu Hâm nói ra:
- Tí Hộ Sở nhân loại ở trong không gian thứ ba Tí Hộ Sở quá ít, chỗ Tí Hộ Sở bây giờ của chúng tôi, là một Tí Hộ Sở Dị Linh quý tộc, tên là Kiếm Lô, là một phần của Tí Hộ Sở cấp hoàng tộc Kiếm Cung.
Lâm Hạ liền vội vàng hỏi:
- Mấy người có biết gần đây có Tí Hộ Sở nhân loại nào không?
Triệu Hâm cười khổ nói:
- Gần đây đều là khu vực bị Dị Linh thống trị, không hề nghe nói chỗ nào có Tí Hộ Sở nhân loại, mấy người từ đâu tới, mau mau trở về đi, miễn khỏi bị Dị Linh phát hiện, đến lúc đó muốn đi thì cũng đã muộn.
Lâm Hạ cùng Lâm Vi Vi liếc mắt nhìn nhau, đều có chút thất vọng, mặc dù bọn họ đã đi ra khỏi Quỷ Kiếp Sơn Mạch, nhưng vẫn không có biện pháp tìm được một nơi có thể ở.
Hàn Sâm mở miệng hỏi Triệu Hâm:
- Anh có biết ở gần đây có một chỗ tên là Kinh Cức Tùng Lâm không?
Hàn Sâm trước hết cần xác định vị trí của mình, mới có thể để cho Sát Na Nữ Đế mang theo Tí Hộ Sở dưới mặt đất di động qua.
Nhưng rất đáng tiếc là ba người bọn Triệu Hâm liếc mắt nhìn nhau, sau đó đều lắc đầu, biểu thị cho tới bây giờ bọn họ đều chưa từng nghe nói qua có một chỗ như vậy, để cho Hàn Sâm hơi có chút thất vọng.
Hàn Sâm cũng chỉ hơi hơi có chút thất vọng, sau đó lập tức lại hỏi:
- Vậy mấy người có biết gần đây có Tí Hộ Sở Đế cấp hay không?
Nghe thấy Hàn Sâm hỏi như vậy, ánh mắt của bọn Trần Hổ lập tức sáng ngời, nếu như gần đây không có Tí Hộ Sở Đế cấp, dùng thực lực của Hàn Sâm, thêm con tiểu ngân hồ kinh khủng kia nữa, cho dù đánh hạ một Tí Hộ Sở hoàng tộc cũng là chuyện rất dễ dàng.
Triệu Hâm lắc đầu nói ra:
- Chúng tôi cũng chưa từng đi xa, chỉ biết là nơi này là một phần của Tí Hộ Sở hoàng tộc Kiếm Cung, những chuyện khác cũng không biết, cũng chưa từng nghe nói.
- Hàn ca, làm đi.
Mấy người bọn Trần Hổ đều ma quyền sát chưởng kêu lên.
Bọn họ đã quá lâu chưa trở về Liên Minh, bây giờ hận không thể lập tức trở về Liên Minh để đoàn tụ cùng thân nhân của mình.
- Tam thúc, Vi Vi, mấy người thấy như thế nào?
Hàn Sâm nhìn về phía Lâm Hạ cùng Lâm Vi Vi.
- Đánh đi, nếu như quả thật không được, chúng ta liền truyền tống trở về Liên Minh không đi vào nữa, dù sao cũng tốt hơn là lang thang ở chỗ này giống như bèo không rễ.
Lâm Hạ suy nghĩ một lát, ánh mắt cũng kiên định lên.
- Đánh đi, bỏ lỡ cơ hội này, không biết phía trước sẽ là tình huống gì, giống như tam thúc nói, nếu như gần đây thực sự có Tí Hộ Sở Đế cấp, cùng lắm chúng ta trở lại Liên Minh là được.
Lâm Vi Vi cũng cắn răng nói ra.
Triệu Hâm kinh hãi nhìn bọn họ hỏi:
- Mấy người muốn làm gì?
- Đánh hạ Kiếm Lô Tí Hộ Sở này.
Hàn Sâm trực tiếp đáp, trong mắt là một mảnh sáng ngời.
- Không ổn không ổn, liền coi như mấy người có thể đánh hạ Kiếm Lô Tí Hộ Sở, nhưng mà đây là một phần của Tí Hộ Sở hoàng cấp Kiếm Cung, nếu như có người của Kiếm Cung đến. . .
Triệu Hâm vội vàng khoát tay nói ra.
- Vậy liền đánh hạ Kiếm Cung luôn.
Hàn Sâm bình tĩnh nói, nhưng mà trong âm thanh lại có một cỗ bá đạo không thể nghi ngờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận