Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1188: Thiên Đế Xuất Thế

Trong lòng Hàn Sâm điên cuồng reo hò:
- Đến đây đi đến đây đi, nhiều thêm mấy con nữa, anh đây có thể tổ chức thành một quân đoàn rồi.
Bên trên bầu trời, một thân chim như địa ngục bắn ra hỏa diễm kinh khủng, gần như đốt cả nửa bầu trời thành màu đen, nhưng đối với những mầm xanh trên người nó lại không có gì chút tác dụng nào.
Những mần xanh này ở trong thân thể chúng quá lâu, dùng thân thể và lực lượng của chúng để phát triển, làm sao có thể e ngại sức mạnh của chúng được.
Trong ngọn lửa màu đen kia, mầm xanh không ngừng chui ra, những hỏa diễm đó khiến chúng càng thêm hưng phấn xé rách Địa Ngục Điểu.
Địa Ngục Điểu không ngừng rú thảm, cũng muốn bay tới Hàn Sâm, nhưng không đợi nó bay đến trước mặt Hàn Sâm, thân thể đã bị xé nứt ra, máu tươi và lông vũ từ trên trời rơi xuống, rơi vào rễ cây Thiên Nguyên Thụ, rất nhanh đã trở thành phân bón của Thiên Nguyên Thụ.
Gần như cũng ngay lúc đó, Hàn Sâm nhìn thấy nơi vốn là cửa lớn vào Thiên Nguyên Thụ, một dị sinh vật hình đóa hoa to lớn bị xé nứt, máu tươi vung đầy đất.
Những sinh vật siêu cấp thần huyết đó căn bản không đợi được Hàn Sâm đến cứu viện, đều trở thành phân bón của Thiên Nguyên Thụ.
- Anh Quỷ đâu? Anh Quỷ ở nơi nào?
Hàn Sâm vừa bay tới gần Thiên Nguyên Thụ vừa tìm tòi xung quanh, hắn còn có quá nhiều nghi vấn muốn hỏi Anh Quỷ.
Toàn bộ khu rừng hạch đào đã trở thành một chốn địa ngục, mặt đất rạn nứt rễ cây như rồng chui ra, máu tươi của vô số dị sinh vật và Dị Linh phun ra, khắp nơi đều là máu tanh.
Hàn Sâm không nhìn thấy Anh Quỷ, vừa bay tới Thiên Nguyên Thụ, vừa hỏi Tình Quân trong Tuyệt Tình Bình:
- Anh Quỷ ở đâu? Tại sao ông ấy không cùng cô đi ra?
- Khi chúng tôi xông ra, y hẳn cũng ra tới, không biết tại sao không thấy y.
Tình Quân cũng không biết rõ Anh Quỷ ở nơi nào.
Hàn Sâm lại hỏi đám Thủy Mị Yêu Linh, tất cả đều không có nhìn thấy Anh Quỷ.
Trong lòng Hàn Sâm lộp bộp một chút, cảm thấy đại sự không ổn, nhưng Anh Quỷ biết rất rõ ràng âm mưu của Thiên Đế, làm sao có thể chạy trốn chậm hơn những sinh vật siêu cấp thần huyết này được?
Hàn Sâm vọt tới trước Thiên Nguyên Thụ, nhưng không tìm thấy nơi vốn là cửa lớn, lúc này toàn thân Thiên Nguyên Thụ tỏa ra sinh cơ kinh khủng, trên thân cây dường như tất cả đều đã được lấp đầy vào, căn bản không có cửa để có thể đi vào.
Chỉ nghe bên trên bầu trời truyền đến một tiếng kêu to kỳ dị, Hàn Sâm ngẩng đầu nhìn về phía tán Thiên Nguyên Thụ, chỉ thấy một đầu Khổng Tước màu vàng từ phía trên tán cây bay xuống, trên lưng của nó còn ngồi một người.
Người nọ mặc kim khải, mái tóc vừa dài vừa thẳng rủ xuống, đỉnh đầu còn đeo đế quan, toàn thân tản ra khí tức cực kỳ kinh khủng, có thể xấp xỉ với Hương Âm lúc trước.
- Kia chính là Thiên Đế sao?
Hàn Sâm nhìn người đàn ông bên trên Khổng Tước, chỉ cảm thấy người kia tuấn mỹ mà yêu dị, hoàn toàn không có một tia khí tức loài người, mà giống như thần minh vậy.
- Đúng là tên hỗn đản kia.
Giọng Long Đế truyền vào trong tai Hàn Sâm.
Hàn Sâm còn muốn nói điều gì, Hoàng Kim Khổng Tước đã hạ xuống trước mặt Hàn Sâm, người đàn ông ngồi xếp bằng trên lưng Khổng Tước thoáng mở mắt, đôi mắt kia cũng màu vàng, thoạt nhìn có chút trống rỗng, nhưng lại vô cùng thâm thúy.
- Để bọn họ lại, mày có thể bớt đau khổ khi chết.
Thiên Đế lạnh nhạt nói với Hàn Sâm.
Ánh mắt của y vẫn trống rỗng, dường như ở trong mắt y, Hàn Sâm căn bản không tồn tại.
Hàn Sâm là một tên vắt cổ chày ra nước, vật tốt rơi vào tay làm sao có thể đưa ra ngoài, huống chi đưa ra ngoài cũng chết, hắn không nói hai lời lập tức xoay người chạy.
Hiện tại còn chưa nhìn thấy bóng dáng Anh Quỷ, chỉ sợ ông ta đã lành ít dữ nhiều, có lẽ là đã bị giết chết ở bên trong Thiên Nguyên Thụ rồi, có tiếp tục tìm cũng không có ý nghĩa.
Về phần chiến một trận với Thiên Đế cũng chỉ chợt lóe lên trong đầu Hàn Sâm, nếu như không có Thiên Nguyên Thụ, hắn cũng có thể thử một lần, hiện tại Thiên Nguyên Thụ đã sống lại, đối địch với Đại Đế dưới Thiên Nguyên Thụ, khẳng định sẽ không chiếm được chỗ tốt gì.
Hiện tại cho dù giết Thiên Đế, y vẫn có thể phục sinh từ Thiên Nguyên Thụ, trừ phi chặt đứt Thiên Nguyên Thụ, nếu không Thiên Đế có thể không ngừng phục sinh chiến đấu.
Chặt đứt Thiên Nguyên Thụ lại càng không cần suy nghĩ, lúc trước Hàn Sâm dùng Phượng Hoàng Thần Kiếm cũng chỉ có thể chém lên trên thân Thiên Nguyên Thụ một vết trắng mờ, hiện tại Thiên Nguyên Thụ đã như cây cột chống trời, hắn làm sao có thể chém đứt được Thiên Nguyên Thụ.
Lúc này Thiên Nguyên Thụ đã hoàn toàn không còn màu đen, sau khi vỏ cây tróc ra, vỏ cây mới đã mọc ra, bên ngoài màu vàng bên trong màu đỏ, giống như khối sắt nung đỏ, trên Thiên Nguyên Thụ tản ra nguyên khí khổng lồ, giống như một cây thần thụ.
Thiên Đế mưu tính lâu như vậy, làm sao có thể để cho Hàn Sâm mang đi nhiều phân bón quan trọng như vậy của Thiên Nguyên Thụ, Hoàng Kim Khổng Tước ngửa mặt lên trời thét to một tiếng, thân hình lập tức lớn lên vô số lần, hai cánh gần như che khuất nửa bầu trời.
Hoàng Kim Khổng Tước cúi người xuống khẽ hút lấy Hàn Sâm, trong miệng nó lập tức truyền ra một luồng hấp lực kinh khủng, cứ thế hút thân thể Hàn Sâm lui về phía sau, muốn hút hắn vào trong miệng Hoàng Kim Khổng Tước kia.
Trước kia đều là Hàn Sâm hút người khác, hiện tại lại bị Hoàng Kim Khổng Tước này hút, Hàn Sâm cắn răng một cái, trực tiếp triệu hoán Kỵ Sĩ Phản Nghịch ra, bản thân cũng biến thân thành Siêu Cấp Đế Linh.
Ngón tay khẽ bắn, một miếng kim tệ trong tay Hàn Sâm ngưng tụ thành hình, bắn về phía Hoàng Kim Khổng Tước.
Mặc dù chỉ là một đồng kim tệ, nhưng một kích toàn lực của Siêu Cấp Đế Linh cũng không phải sinh vật siêu cấp thần huyết bình thường có thể ngăn cản.
Hoàng Kim Khổng Tước thấy kim tệ bay tới, lập tức ngậm miệng không hút nữa, mỏ của nó như móc câu trực mổ nát kim tệ.
Trên người Kỵ Sĩ Phản Nghịch lập tức bùng lên quầng sáng phản nghịch, màu vàng xanh nhạt lập tức bao phủ Hoàng Kim Khổng Tước và thân thể Thiên Đế, đồng thời quả đấm của y cũng đã đánh đến trước mặt Hoàng Kim Khổng Tước.
Hoàng Kim Khổng Tước cúi đầu lại mổ, kim quang như móc câu đánh xuống, va chạm với quả đấm của Kỵ Sĩ Phản Nghịch, Kỵ Sĩ Phản Nghịch lập tức bắn ra sau, trên nắm tay đã bị mổ ra một lỗ máu.
Hàn Sâm nhân cơ hội này, thân thể phá vỡ không gian, lướt qua Hoàng Kim Khổng Tước trực tiếp nhảy lên trên lưng của nó, giống như thuấn di đến trước mặt của Thiên Đế.
Trên nắm tay thánh quang màu trắng rừng rực chập chờn như lửa, một quyền toàn lực lượng đánh tới Thiên Đế vẫn ngồi trên lưng chim.
Thiên Đế vốn coi trời bằng vung kia cuối cùng đã nhìn tới Hàn Sâm, khi quả đấm của Hàn Sâm sắp đánh vào trên mặt hắn trong tích tắc, Thiên Đế cũng động.
Hàn Sâm hoa mắt chóng mặt, chỉ thấy cánh tay được áo giáp màu vàng óng bao quanh của Thiên Đế giống như động xuống, sau đó chỉ cảm thấy một luồng lực lượng kinh khủng đánh lên ngực của mình.
Giống như là bị xe lửa đụng vậy, Hàn Sâm bắn ra ngoài, bị đánh lún vào trong mặt đất, khiến mặt đất bị nứt ra một hố to sâu vài chục thước.
PHỐC!
Hàn Sâm phun ra một ngụm máu tươi, nhưng trong lòng thầm kêu khổ:
- Tên khốn kiếp Long Đế ông, không phải ông nói Thiên Đế cần phải mượn Thiên Nguyên Thụ mới có thể phục hồi thân Đại Đế sao? Hiện tại Thiên Nguyên Thụ còn không chưa hoàn toàn sống lại, Thiên Đế đã lợi hại như vậy rồi? Cái này CMN nếu không phải Đại Đế thì gặp quỷ rồi, hơn nữa còn là Đại Đế mở ra mười đạo khóa gen, cũng không kém Hương Âm tiểu tỷ tỷ là bao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận