Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3210. Vật trong giếng

Trong ánh mắt của thiếu nữ toát lên sự khủng hoảng, nhưng nàng vẫn nghe theo sự phân phó của đại tế sư, đi tới trước giếng Thiên Mệnh.
Lúc này huyết tuyền trong giếng Thiên Mệnh đã sắp yên ả gần hết rồi, đại tế sư hét lớn lên với cô gái kia: “Đừng sợ hãi, cứ làm theo những gì mà bình thường dạy ngươi là được.”
“Vâng.” Thiếu nữ đáp rồi đi tới trước giếng Thiên Mệnh, rút tế đao ra và vắt một vết thương trên cổ tay của mình, nhỏ máu tươi của bản thân vào trong giếng.
Vết thương cũng không lớn, máu tươi nhỏ từng giọt một xuống giếng Thiên Mệnh giống như vòi nước vặn chặt vậy.
Nói thì cũng kỳ quái, sau khi máu tươi của thiếu nữ tiếp xúc với nước giếng thì nước nước giếng vốn còn đang trào ra ngoài kia đều rút về nhanh chóng.
Hàn Sâm luôn trộm đánh giá thiếu nữ và rồi cũng chẳng nhìn ra được thiếu nữ đó có gì đặc biệt, trên người nàng hoàn toàn không có khí tức của huyết mạch Thần Linh, cũng không có khí tức của chủng gen, trông thì rất giống một người bình thường.
“Đã không phải huyết mạch hoàng tộc Tần thị, lại không có huyết mạch Thần Linh cao cấp nốt, sao lại muốn dùng một thiếu nữ thế này để thực hiện huyết tế nhỉ?” Trong lòng Hàn Sâm có rất nhiều mối nghi ngờ.
Cùng với máu tươi của thiếu nữ nhỏ xuống thì giếng Thiên Mệnh cũng dần khôi phục lại bình tĩnh.
Vết thương mặc dù không lớn, nhưng máu tươi cứ nhỏ giọt như thế nên chẳng qua bao lâu thì sắc mặt của cô gái đã dần trở nên trắng bệch.
Đột nhiên, trong giếng lại vang lên tiếng xích sắt sột soạt, một sợi xích sắt màu đen bị đứt lại tự chui ra từ trong giếng Thiên Mệnh, sợi xích đó quấn luôn lên cổ tay bị thương của cô gái như một con rắn độc.
Bồỗng chốc, người của thiếu nữ đã bị kéo về phía giếng Thiên Mệnh, Cảnh Chân Đế và đại tế sư đều tỏ ra căng thẳng, đại tế sư còn hét lớn với cô gái kia: “Mau… Mau kéo xích sắt ra… Nếu ngươi bị xích sắt kia kéo xuống… Thì chết là cái chắc đó…”
Thiếu nữ cắn răng kéo xích sắt, hai tay đồn sức kéo ra bên ngoài, nhưng mà xích sắt kia rất nặng, cộng thêm trước đó cô gái đã mất không ít máu, nên bây giờ kéo vô cùng đuối.
Hơn nữa vết thương trên cổ tay nàng vẫn còn đang chảy máu, nhỏ xuống xích sắt, nhuộm xích sắt thành một vệt máu loang lổ.
Trong lòng Hàn Sâm thấy nghỉ ngờ, không biết vì sao lại cứ phải để một thiếu nữ kéo, Tần quốc có nhiều cao thủ mạnh mẽ như vậy, chẳng nhẽ không có một ai tiến lên giúp đỡ một tay sao?
Cảnh Chân Đế thấy cô gái kia cố hết sức kéo xích sắt lên từng chút một thì trên khuôn mặt lộ ra vẻ vui mừng, trong miệng lẩm bẩm: “Bao nhiêu Hoàng đế hùng mạnh trong nhiều thế hệ ở Tân quốc ta cũng không kéo được xích sắt kia, dù chỉ là tí ti thôi cũng không kéo được. Mà thiếu nữ không có bất lực lượng nào này lại có thể kéo nó lên, quả nhiên giống y chang với nội dung trời lời tiên đoán. Xem ra đúng là tổ tiên che chở thật rồi, trời muốn Tần quốc ta đại hưng đây mà…
Đại tế sư ở một bên cũng nói với vẻ hơi kích động: “Các triều đại của Tần quốc nuôi dưỡng nhiều thiếu nữ sinh vào giờ âm, ngày âm, tháng âm, năm âm như vậy nhưng vẫn luôn không dùng được, bây giờ cũng coi như có tác dụng, không lãng phí rồi. Thứ mà tổ hoàng đại nhân để lại trên đời chắc chắn là thứ cực kỳ quan trọng.”
Hàn Sâm nghe những lời này của bọn hắn thì mới biết, hóa ra không phải thiếu nữ nào cũng được, hơn nữa các triều đại của Tần quốc đã nuôi không biết bao nhiều thiếu nữ vậy rồi, nhưng chỉ có cô gái này là phát huy tác dụng trong ngày hôm nay.
Bởi vì đồn sức kéo xích sắt nên vết thương trên cổ tay thiếu nữ càng tràn ra nhiều máu tươi hơn, làm sắc mặt của nàng càng ngày càng tái nhợt.
Nhưng mà cũng lạ, nàng càng chảy nhiều máu thì hình như xích sắt kia càng nhẹ, tốc độ kéo xích sắt đoạn sau đó của thiếu nữ nhanh hơn không ít.
Bên trong giếng Thiên Mệnh phát ra tiếng kim loại ca chạm, hình như có thứ gì được bằng kim loại đụng vào thành giếng, nghe tiếng thì hình như thứ đó sắp bị kéo lên rồi.
Ánh mắt của mọi người đều không kìm được đổ dồn về miệng giếng, bọn họ cũng muốn biết, rốt cuộc thứ mà tổ hoàng của Tần quốc để lại ở trong giếng Thiên Mệnh là thứ gì.
Lôi lôi kéo kéo và rồi nghe thấy một tiếng keng như thể có thứ gì đụng vào mép giếng vậy, thiếu nữ lại kéo thêm hai cái nhưng không kéo nổi, xích sắt kia lại trở nên rất trầm trọng.
“Dùng sức kéo đi, nhất định phải kéo được nó ra.” Đại tế sư lo sốt sắng lên, hận không thể duỗi tay kéo thứ kia ra ngoài hội cô gái.
Đáng tiếc tổ huấn có nói, chỉ có thiếu nữ sinh vào giờ âm, ngày âm, tháng âm, năm âm mới kéo được xích sắt ra, nếu những người khác đụng vào xích sắt thì đồ vật bên trong sẽ chìm xuống đáy của giếng Thiên Mệnh mãi mãi, không hiện thế nữa.
Mặc dù đại tế sư có bản lĩnh thông thiên, nhưng cũng không dám tới giúp thiếu nữ, chỉ đành ở bên cạnh lo lắng suông.
Lúc này Cảnh Chân Đế cũng có hơi hội hộp, mặc dù vẻ mặt của hắn không thay đổi nhưng hai tay đã nắm chặt thành nắm đấm, hiển nhiên nội tâm của hắn không bình tĩnh giống như những gì hắn biểu hiện ra ngoài.
Lúc này lòng tò mò trong Tần Bạch cũng bị gợi lên, hắn thò đầu nhìn về phía Thiên Mệnh bên kia, nhưng đáng tiếc chỗ hắn đứng thì không nhìn thấy được bên trong giếng Thiên Mệnh có cái gì.
Thiếu nữ vừa chảy máu vừa gắng sức kéo, nàng cũng biết nếu bản thân không kéo được thứ ở trong lên thì chảy máu thôi cũng đủ lấy mạng nàng.
Thiếu nữ cắn chặt răng tới muốn bật máu.
Cuối cùng xích sắt kia cũng bị nàng kéo được, lôi được khoảng hai thước thì đã tới cuối của xích sắt, một đầu khác của xích sắt móc vào một vòng tròn.
Vòng tròn là kim loại màu đen, trông chẳng giống vàng bạc đồng thiết †í nào cả, cũng không biết là kim loại gì, nặng dị thường.
Thiếu nữ lại kéo tiếp, ở bên dưới của vòng kim loại có gắn một rương kim loại vuông.
Ánh mắt của Cảnh Chân Đế chợt sáng ngời, dù là vua của một nước thì lúc này cũng không kìm lòng được cảm thấy có hơi kích động, món đồ trong rương kia có khả năng sẽ làm cho Tần quốc thống nhất vũ trụ, sao mà hắn không kích động cho được cơ chứ.
“Mau, mau kéo cái rương ra.” Cảnh Chân Đế không nhịn được kêu to với thiếu nữ.
Lúc này thiếu nữ đã sắp không chịu nổi rồi, nàng không có huyết mạch Thần Linh, cũng không có chủng gen giúp đỡ, chỉ dựa vào sức của chính mình để kéo xích sắt, lại còn chảy nhiều máu như thế nữa, nếu không có ý chí kiên định thì e nàng đã không gắng gượng được, hôn mê rồi.
Khóe miệng thiếu nữ tràn ra máu tươi, hai tay kéo xích sắt từng chút từng chút một, người lui dần ra sau, kéo dần cái rương kim loại kia từ trong giếng Thiên Mệnh ra ngoài.
Nhưng mà chiều cao của cái rương này lại có hơi ngoài dự liệu, cái rương có chiều dài và chiều rộng chỉ khoảng một mét này đã kéo lên được khoảng một mét rưỡi rồi mà vẫn chưa thấy đáy rương đâu.
Sắc mặt của Hàn Sâm cũng trở nên cổ quái, vố hắn cũng muốn thấy thứ đó giống cái rương, nhưng bây giờ cái rương lại trở nên cao như thế. Nếu đặt ngang ra nhìn thì cái rương này sẽ biến thành hình chữ nhật.
“Sao càng nhìn thì càng thấy cái rương này giống một cái quan tài có †ạo hình kỳ lạ nhỉ?” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
Ầm!
Lúc Hàn Sâm còn đang suy nghĩ thì cuối cùng cái rương kia cũng bị thiếu nữ kéo ra ngoài, rơi thẳng xuống chỗ ngoài giếng.
Cuối cùng lúc này mọi người cũng được thấy toàn cảnh của cái rương này một cách rõ ràng. Cái rương được chế tạo từ kim loại đen, bên trên hình khối vuông không có hoa văn gì.
Bây giờ ngả ra nhìn kiểu này thì nó dài khoảng hai mét, chiều rộng và chiều cao khoảng một mét, Hàn Sâm càng xem nó thì càng thấy nó giống một quan tài kim loại có hình thù kỳ lạ.
Hết chương 3210.
Bạn cần đăng nhập để bình luận