Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2243. Chạy trốn

Nhờ sự bảo vệ của kết giới Ma Trùng Vương, Hàn Sâm nhanh chóng chạy trốn đến khu vực chưa được khai phá trên tinh cầu Băng Lam.
Thân hình Ky sĩ vương Băng Lam chợt chuyển động, dễ dàng đuổi kịp Hàn Sâm như thể sử dụng dịch chuyển tức thời, nắm đấm mang theo sức mạnh to lớn liên tục đánh vào kết giới Ma Trùng Vương hoàng kim, kim quang bên trên kết giới bị đánh đến chập chờn nhưng cũng không thể phá vỡ được kết giới.
“Có thể chặn được công kích của Ky sĩ vương Băng Lam, món dị bảo lồng sáng này thật lợi hại. Nhưng xem ra cũng chỉ có vậy, chống đỡ không được lâu lắm, có lẽ sắp đến lượt chúng ta lên sân khấu rồi.” Lúc Edward nói chuyện, hắn đã lặng lẽ lẻn ra khỏi căn cứ, đuổi theo hướng Hàn Sâm chạy trốn.
Giờ Edward đã chẳng còn gì phải do dự, giữ Hàn Sâm, cãi Hoàng mệnh chính là Ky sĩ vương Băng Lam, chẳng liên quan gì đến hắn. Hắn ra tay trợ giúp truy nã Hàn Sâm bỏ trốn thì tất nhiên chẳng ai dám nói hắn không đúng.
Hàn Sâm thấy kết giới Ma Trùng Vương phát ra tiếng kêu răng rắc như thủy tinh sắp vỡ dưới đòn công kích của Ky sĩ vương Băng Lam thì không khỏi nhíu mày: “Xem ra tuy kết giới Ma Trùng Vương có thể ngăn cản công kích của Bán Thần Hóa nhưng cũng khó duy trì lâu được. Đáng tiếc ba thú hồn Ma Trùng Vương đều đang tổn hại nghiêm trọng, hiện tại không thể sử dụng, nếu không dưới sự bảo vệ của kết giới ba màu thì có lẽ Ky sĩ vương Băng Lam cũng khó phá vỡ.”
Hàn Sâm vừa trốn chạy vừa suy nghĩ xem phải làm thế nào mới có thể trốn thoát, muốn dựa vào tốc độ chắc chắn là chuyện không thể rồi, hắn phải nghĩ ra được kế sách trước khi kết giới Ma Trùng Vương bị phá vỡ.
“Chỉ cần có thể thoát khỏi tầm mắt và định vị khí tức của Ky sĩ vương Băng Lam, ta có thể tìm được cơ hội sử dụng Tiểu Thấu Minh để tàng hình bỏ trốn. Song với tình huống hiện giờ mà muốn chạy thoát thật sự quá khó khăn.” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
Hàn Sâm đã bay tới khoảng không trên một dãy núi, nơi mà hai người họ đi qua đều khiến cho các loại dị sinh vật trong núi hoảng hốt chạy trốn. Nhất thời chỉ thấy dị chủng bay loạn trên bầu trời, từng đàn dị
chủng bỏ chạy tán loạn, Hàn Sâm thấy thế thì chợt nảy ra một ý nghĩ.
Song cứ luôn bị Ky sĩ vương Băng Lam chú ý nên dù trong lòng Hàn Sâm có chút ý tưởng cũng không làm gì được.
Mắt thấy lực lượng mà kết giới phải chịu đựng càng ngày càng lớn, đã bị dồn đến bờ vực sụp đổ, Ky sĩ vương Băng Lam vừa đánh ra một quyền thì chợt nghe thấy một tiếng thú gầm khủng bố truyền ra từ bên trong dãy núi.
Bùm!
Một luồng sáng trắng bùng lên từ phía trong vực thẳm của dãy núi và tất nhiên mục tiêu là Ky sĩ vương Băng Lam.
Ky sĩ vương Băng Lam đánh ra một quyền nghênh đón luồng sáng trắng kia, hai màu xanh trắng nở rộ trên không trung, khiến cho mọi thứ xung quanh đều bị phá hủy hoàn toàn, những ngọn núi gần đó đều sụp đổ. Chỉ thấy một con cự thú cao trăm mét nhảy vọt ra từ bên trong vực thẳm, mang theo cỗ lực lượng màu trắng nhằm về phía Ky sĩ vương Băng Lam.
“Trời cũng giúp ta!” Hàn Sâm mừng thầm, lập tức chui tọt vào bên trong dãy núi. Mà Ky sĩ vương Băng Lam lại bị con cự thú kia cản trở, trên không liên tục bộc phát ra những cú va chạm sức mạnh như thể ngày tận thế.
Những ngọn núi gần đó đó không ngừng rung chuyển tựa như động đất, đỉnh núi liên tiếp sụp đổ, mặt đất nứt toạc ra, các loại dị chủng tranh nhau chạy thoát thân.
Hàn Sâm nhảy vào bên trong một dãy núi, ném Bảo Nhi vào trong Tháp Thiên Mệnh còn hắn lăn tròn tại chỗ, biến thành một con Thạch Ngưu, đi theo đàn dị chủng này bỏ chạy.
Hàn Sâm đang đi theo đàn dị chủng để chạy trốn thì đột nhiên nhìn thấy một bóng người xuất hiện trên ngọn núi gần đó, chính là thanh tra Edward.
Ánh mắt của Edward không ngừng quét qua các khu vực gần đó, rõ ràng đang tìm kiếm Hàn Sâm.
Hàn Sâm không dám nhìn Edward, tránh để hắn nhìn ra sơ hở, chỉ đi theo đàn dị chủng trốn đến chỗ sâu hơn bên trong dãy núi.
“Quái lạ, sao lại biến mất rồi?” Edward khẽ nhíu mày. Rõ ràng hắn nhìn thấy Hàn Sâm dừng lại ở dãy núi của khu vực này, sao mới chớp mắt đã không thấy đâu nữa rồi.
“Chẳng lẽ hắn còn có thể tàng hình sao? Cho dù có tàng hình thì hắn cũng không thể trốn thoát khỏi ánh mắt của ta. Những ngọn núi xung quanh cũng không bị tổn hại quá nhiều, không có đường nào để chạy trốn, hắn chỉ có thể đi trên mặt đất, vậy thì vừa rồi rời đi từ nơi này…” Đôi mắt màu xanh ngọc của Edward cẩn thận quan sát xung quanh. Sau một lúc, tầm mắt của Edward hướng về phía đàn dị chủng đang bỏ chạy kia.
Suy nghĩ một lát, Edward tỏ ra hưng phấn, hai mắt sáng lên rồi lẩm bẩm một mình: “Đúng là một kẻ lợi hại, vậy mà còn có cả thuật gen biến hóa, nếu hắn cùng là Bán Thần Hóa như ta thì ta chưa chắc đã phải đối thủ của hắn.”
Gần như không chút do dự, Edward phóng nhanh về phía đàn dị chủng vừa bỏ chạy kia, trong chớp mắt đã sắp tới khoảng không phía trên đám dị chủng đó.
Tầm mắt hắn quét qua đàn dị chủng hơn một ngàn con, đồng tử dường như đã biến thành thủy tinh trong suốt.
“Không thấy trong đàn Thạch Ngưu kia.” Chỉ trong phút chốc, Edward đã phát hiện ra vấn đề. Tuy vừa rồi hắn chỉ nhìn lướt qua nhưng mọi cử động của hơn một ngàn sinh vật đều đã khắc sâu trong đầu hắn.
Tuy nhiên Edward cũng không tiếp tục theo dõi đàn dị chủng này nữa mà quay người nhìn về phía con đường nhỏ khi hắn đi đến.
Sau khi Hàn Sâm tránh thoát tầm mắt của Edward, hắn trực tiếp sử dụng Tiểu Thấu Minh để tàng hình rời khỏi đàn dị chủng. Song hắn không bỏ chạy về phương xa nữa mà thay vào đó hắn xoay một vòng, trốn trở lại nơi Ky sĩ vương Băng Lam và con cự thú kia vừa chiến đấu.
Sau khi quay trở về, Hàn Sâm lập tức chui vào vực sâu nơi con cự thú kia lao ra, hầu như không có chút do dự nào.
Hàn Sâm không tin lại có chuyện trùng hợp như vậy, khi hắn đang tìm cách chạy trốn thì đúng lúc có một con dị chủng hùng dũng lao ra ngăn chặn Ky sĩ vương Băng Lam.
Thoạt nhìn thì có vẻ trận chiến đã quấy nhiễu đến nó. Song con cự thú kia lại chẳng hề để mắt tới Hàn Sâm mà trực tiếp nhằm vào Ky sĩ vương Băng Lam, điều này khiến cho Hàn Sâm cảm thấy hơi kỳ lạ.
Hắn nhảy vào bên trong vực sâu, quan sát qua xung quanh, chợt phát hiện ra nơi này quả nhiên không phải nơi sinh sống ban đầu của con cự thú kia.
Tuy rằng nhìn qua cũng rất giống nhưng dưới Động Huyền Khí Tràng của Hàn Sâm, có thể nhìn thấy các hạt mùi của con cự thú kia, chúng đều mới lưu lại trong khoảng thời gian gần đây. Nói cách khác, con cự thú kia là gần đây mới đến chỗ này, thời gian chắc chắn không quá hai ngày.
Đúng là có một hang ổ của dị chủng hùng mạnh ở chỗ này, song hạt mùi lại không giống nhau, không thuộc về con cự thú vừa rồi.
“Xem ra Edward có ý muốn giúp ta trốn thoát khỏi sự kiểm soát của Ky sĩ vương Băng Lam.” Hàn Sâm không do dự, chui thẳng vào trong lòng hang ổ của dị chủng.
Hàn Sâm gần như có thể khẳng định dị chủng ban đầu ở đây đã bị con cự thú kia giết chết, mà con cự thú kia chắc chắn có liên quan đến Edward.
Hiện giờ Hàn Sâm đã lẻn vào nơi mà con cự thú kia ẩn náu, có lẽ Edward sẽ không thể nghĩ ra hắn đang ở chỗ này trong chốc lát được.
“Lòng dạ tên Edward kia kín đáo đến đáng sợ, sớm muộn gì hắn cũng sẽ tìm đến chỗ này, ta phải mau chóng chạy thoát mới được.” Hàn Sâm vừa đi sâu vào bên trong hang ổ vừa ngẫm nghĩ trong lòng.
Không lâu sau khi đi vào hang ổ rộng lớn, Hàn Sâm nhìn thấy một vài mảnh xương cốt khổng lồ nằm rải rác trong hang động.
Người khác có thể sẽ nghĩ đám xương cốt này là thức ăn mà con cự thú chừa lại nhưng Hàn Sâm lại nhìn ra từ các hạt mùi rằng chủ nhân của đám xương cốt này chính là con dị chủng ban đầu sống ở đây.
“Không biết hang ổ này còn có lối thoát nào khác hay không.” Sau khi Hàn Sâm xác nhận không còn con dị chủng nào khác ở đây, hắn nhanh chóng quan sát cái ổ.
Hết chương 2243.
Bạn cần đăng nhập để bình luận