Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 606: Tiếp Ứng

Hàn Sâm mới xông vào trong biển không được bao lâu đã thấy Nữ Hoàng lao đến, giống như mũi tên đâm vào trong biển, máu tươi trên người tràn ra nước biển giống như những đóa hoa màu đỏ ngòm, thoạt nhìn hết sức yêu dị.
Nhưng lại thấy một bóng trắng lóe lên ở bên trên bầu trời, con Bạch Hổ kia lại đã đặt chân lên biển, hung hăng chộp một trảo xuống mặt biển.
Rẽ nước phá sóng, nước biển cứ thế bị bổ ra hơn 10m, nước biển hướng hai bên thối lui, tách ra một cái rãnh nước, chỉ lát nữa là sẽ bổ Nữ Hoàng từ trong nước biển ra.
Tiên quang màu tím trên người Nữ Hoàng mạnh mẽ tỏa ra, trong tay nắm một thanh trường thương, khiến cho bên trên thương cũng lây nhiễm tiên quang màu tím, xoay người ngăn cản.
Coong!
Trường thương cứ thế mà bị cắt đứt, Nữ Hoàng kêu lên một tiếng đau đớn, máu tươi trên lồng ngực bắt đầu chảy ra, thân thể bị bắn vào càng sâu trong biển.
Bành!
Thân thể Nữ Hoàng đụng xuống bùn cát dưới đáy biển, xô bùn cát ra một cái hố to, thoạt nhìn đã bị thương không nhẹ.
Mặc dù Bạch Hổ không vào trong biển, nhưng lại vung hổ trảo liên tục, từng lưỡi đao gió màu xanh rẽ nước phá sóng chém vào trong biển, cứ thế mà chém sâu vào hai mươi, ba mươi mét nước biển, bên trên bùn cát dưới đáy biển chém ra từng vết dài.
Nữ Hoàng cố nén vết thương trên người, vừa tránh né Bạch Hổ chém tới, vừa hướng về vùng biển càng sâu hơn bơi đi.
- CMN, con Bạch Hổ này quá hung tàn rồi.
Hàn Sâm nguyên bản định ở trên biển tiếp ứng Nữ Hoàng, nhưng mà Bạch Hổ hung tàn như thế, hắn đi lên cũng vô dụng, chỉ có thể ở trên biển tiếp tục nhìn xem thế nào, hi vọng sau khi Nữ Hoàng tiến vào vùng biển càng sâu, có thể tránh được công kích của Bạch Hổ.
Thế nhưng mà sau khi Nữ Hoàng vào nước chịu một đòn kia thật sự là có chút nặng, hiển nhiên đã nhận lấy ảnh hưởng không nhỏ, hơn nữa ở trong nước vốn khó có thể di động nhanh, mắt thấy Nữ Hoàng đã trốn không thoát lưỡi đao gió của Bạch Hổ rồi.
Hàn Sâm cắn răng một cái, bơi tới chỗ Nữ Hoàng.
Nữ Hoàng đang cắn răng đau khổ chống đỡ, đột nhiên nhìn thấy một bóng người từ trong biển bơi tới bên cạnh mình, lập tức hơi ngẩn ra, nhìn kỹ liền thấy là Hàn Sâm.
Hàn Sâm một tay kéo Nữ Hoàng lại liền hướng vùng biển càng sâu hơn bơi đi, hắn đã luyện qua bí kỹ thuỷ chiến, ở trong nước linh hoạt hơn Nữ Hoàng rất nhiều.
- Ôm chặt tôi.
Hàn Sâm kéo Nữ Hoàng đến trên lưng mình, để cho cô ta ôm lấy eo của mình, sau đó toàn lực hướng về vùng biển sâu bơi đi.
Từng lưỡi đao gió của Bạch Hổ bổ nước biển ra, Hàn Sâm lại giống như một nhân ngư chân chính, nhanh chóng di động dưới đáy biển, lần lượt tránh né công kích của Bạch Hổ.
Nữ Hoàng ôm dán ở phía sau lưng Hàn Sâm, trong lòng hơi có chút cảm động, không thể tưởng được vậy mà Hàn Sâm lại đến cứu cô ta.
Mặc dù là ở trong biển, Hàn Sâm vẫn có thể dùng kỹ xảo bố cục của Động Huyền Kinh, quanh co vòng vèo hướng về biển sâu bơi đi, nếu không hắn cũng trốn không thoát công kích của Bạch Hổ.
Con Bạch Hổ kia gắt gao đuổi theo không tha, cho đến tận lúc Hàn Sâm tiến sâu khoảng bảy mươi, tám mươi mét phía dưới, Bạch Hổ mới dần dần ngừng công kích, nước biển sâu như vậy, lưỡi đao gió của nó đã không có uy lực gì nữa, rất khó làm bọn Hàn Sâm bị thương.
Nhưng mà Bạch Hổ vẫn ở trên mặt biển chạy đi chạy lại, mặc kệ bọn Hàn Sâm bơi về phía nào, Bạch Hổ vẫn đuổi ở bên trên mặt biển, không cho bọn họ có cơ hội xông ra mặt biển.
- CMN, con vật này là chó à?
Hàn Sâm đã lặn xuống hai, ba trăm mét dưới đáy biển, vẫn không thoát khỏi Bạch Hổ ở trên mặt biển, trong lòng thầm mắng một câu, chỉ có thể tiếp tục lặn sâu xuống dưới biển.
Lại bơi hơn nửa canh giờ, Hàn Sâm đã lặn sâu tới bốn, năm trăm mét dưới đáy biển, nhưng mà con Bạch Hổ kia vẫn đuổi theo, vẫn có thể cảm ứng được vị trí của bọn họ, đang ở ngay phía trên bọn họ.
Hàn Sâm đang chuẩn bị muốn tiếp tục lặn xuống sâu hơn, lại đột nhiên cảm giác được Nữ Hoàng trên lưng có điểm gì là lạ.
Hàn Sâm quay người nhìn thoáng qua, đã thấy sắc mặt của Nữ Hoàng vô cùng không tốt, không chỉ là bởi vì bị thương, giống như nghẹn vô cùng khó chịu.
Hàn Sâm lập tức bừng tỉnh, sau khi hắn luyện Động Huyền Kinh, có thể tự do hô hấp ở trên biển, tiểu Ngân Hồ cũng có năng lực hô hấp ở trong nước, nhưng mà Nữ Hoàng lại không có năng lực như vậy.
Nguyên bản nếu như cô ta không bị thương, ở trong biển mấy giờ cũng không thành vấn đề, nhưng mà một trảo đánh trúng ngực thương tổn tới lá phổi của cô ta, khiến cho cô ta khó có thể ở trong nước trong thời gian dài, hiện tại đã sắp không chịu nổi nữa rồi.
Nữ Hoàng ra hiệu mấy lần ở trong nước với Hàn Sâm, dĩ nhiên là muốn xông ra ngoài mặt biển vật lộn đọ sức tìm một chút hi vọng sống, cho Hàn Sâm một con đường sống.
Hàn Sâm lại giữ chặt cô ta lắc đầu, nhìn Nữ Hoàng đột nhiên hai tay bưng lấy mặt của Nữ Hoàng, há to miệng trực tiếp ngăn chặn cặp môi thơm của Nữ Hoàng.
Một luồng khí tức thơm ngát nhập vào trong miệng Nữ Hoàng, Nữ Hoàng lập tức mở to hai mắt nhìn, nhìn chòng chọc vào Hàn Sâm đang cùng mình mặt dán mặt.
Nhưng mà rất nhanh Nữ Hoàng đã hiểu Hàn Sâm đang làm cái gì, cố nén xúc động đẩy Hàn Sâm ra, nhận lấy luồng khí thơm ngát mà Hàn Sâm truyền tới, lập tức cảm thấy thân thể tốt lên rất nhiều, không hề còn cảm giác khó chịu nữa.
Thẳng đến khi thân thể đã cảm thấy nhẹ bớt, lúc này Nữ Hoàng mới đẩy Hàn Sâm ra.
Hàn Sâm lại bảo Nữ Hoàng ôm eo của hắn, tiếp tục lặn xuống sâu hơn dưới biển, lúc Nữ Hoàng lại sắp chống đỡ không nổi, Hàn Sâm lại một lần nữa truyền khí cho cô ta.
Mấy lần như thế, Hàn Sâm đã lặn xuống sâu ngàn mét trong biển, cuối cùng thì con Bạch Hổ kia cũng buông tha đuổi theo, quay người bỏ đi, xem ra đã quay trở về hòn đảo kia.
Hàn Sâm sợ có bẫy, lại bơi ra hơn mười hải lý nữa, lúc này mới mang theo Nữ Hoàng chạy ra khỏi mặt biển, quả nhiên đã không thấy bóng dáng Bạch Hổ đâu nữa.
Nữ Hoàng triệu hoán ra đại kình ngư, nằm ở trên lưng của đại kình ngư, sắc mặt tái nhợt như tuyết, thoạt nhìn tình huống rất không ổn, vết thương trên ngực thật sự là quá sâu, lại ở trong nước giày vò lâu như vậy, miệng vết thương vẫn chưa được xử lý, chảy quá nhiều máu.
Hàn Sâm vội vàng nhìn lên trên người mình và Nữ Hoàng một cái, túi hành lý trải qua trận giày vò kia sớm không biết đã rơi mất ở nơi nào, căn bản không có thuốc để dùng.
- Không sao, tôi chống đỡ được. . . khụ khụ. . .
Vẻ mặt của Nữ Hoàng trước sau như một trong trẻo nhưng lạnh lùng, giống như bị thương nặng không phải là cô ta vậy.
Chỉ là cô ta đã thương tổn tới phổi, nói mấy câu như vậy, lập tức ho ra máu tươi.
- Cô nhịn một chút.
Hàn Sâm thò tay xé quần áo chiến đấu chỗ miệng vết thương của Nữ Hoàng ra, áo giáp thú hồn của cô ta đã bị Bạch Hổ phá hủy, trên áo chiến đấu cũng đã bị hao tổn nhiều chỗ, bị Hàn Sâm xé ra như vậy, lập tức trước ngực hở ra một mảng lớn.
Một đôi bạch thố tuyết trắng đầy đặn kinh người lập tức hoàn mỹ hiện ra trước mặt Hàn Sâm, chỉ là một vết thương đáng sợ đang nằm trên đó, bộ dạng da tróc thịt bong khiến cho nó có thêm một phần vẻ đẹp yêu dị.
Trong mắt Nữ Hoàng lóe lên một tia dị sắc, chỉ là cuối cùng vẫn không động, trên gương mặt tái nhợt không khống chế nổi hiển hiện hai đóa đỏ ửng.
Hàn Sâm hiện tại cũng không có tâm tình thưởng thức cảnh đẹp, đem tiểu Ngân Hồ ở trên bờ vai đặt lên trên người Nữ Hoàng, xin nhờ nói:
- Tiểu Ngân Ngân, giúp đỡ chút đi?
Tiểu Ngân Hồ nhìn Hàn Sâm lại nhìn Nữ Hoàng một cái, cúi thấp đầu nhỏ, thè đầu lưỡi hồng nộn ra, nhẹ nhàng liếm lên trên da thịt trắng như tuyết của Nữ Hoàng.
Nhẹ nhàng thè lưỡi ra liếm dọc theo miệng vết thương, khiến cho cơ thể Nữ Hoàng hơi run rẩy, mà những vết thương đã có chút nhiễm trùng kia, lập tức đã có chuyển biến tốt đẹp, miệng vết thương cũng không còn chảy máu, bắt đầu chậm rãi khép lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận