Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2289. Thánh Thành

Bên trong biển sâu giống như một vùng đất xa lạ này, bốn phía xung quanh đều tối đen tựa như hư không.
Mà ở bên dưới đáy biển lại có một thành phố khổng lồ lặng lẽ đứng cao chót vót ở nơi đó, giống như một viên đá quý trong hư không tắm tối, tỏa ra ánh sáng thần thánh lờ mờ.
Thành phố ngầm dưới đáy biển này không giống với những thành phố mà trước đây Hàn Sâm đã từng nhìn thấy, toàn bộ thành phố giống như được tạo nên từ một bức tượng thánh khắc ngọc to lớn vậy, tất cả mọi thứ đều được dính vào nhau.
Tượng lớn thì cao chừng mười mấy tầng, tượng nhỏ thì chỉ như một viên gạch một viên ngói, tất cả đều được hình thành trên pho tượng ngọc đó, giống như cái thành phố này chính là một khối chạm ngọc đến từ thế giới khác vậy.
Điều làm cho Hàn Sâm hoảng hốt nhất chính là, từ bên trên nhìn qua, hình dáng của thành phố khổng lồ dưới đáy biển được tạo nên từ bức tượng ngọc này giống như một con thú ngọc có đầu có đuôi nối liền đang say ngủ.
Mà dáng vẻ của con thú ngọc đó rơi ở trong mắt của Hàn Sâm, làm cho hắn vô cùng khiếp sợ.
“Cửu Mệnh Huyết Miêu!” Hàn Sâm suýt chút nữa đã hét lên, thành phố này lại giống mặt dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu mà trước kia Hàn Sâm hắn đeo.
Ngoài việc thành phố này có màu trắng thì quả thực chính là một bản phóng to siêu cấp của mặt dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu.
Đám người Hàn Sâm dần dần chìm về phía thành phố ngọc, trong mắt bọn họ thành phố ngọc đó càng lúc càng lớn, khi bọn họ tiếp xúc với thánh quang được phát ra từ thành phố ngọc, ánh sáng trên viên đá bất chợt tăng vọt lên.
Bên trên viên đá nứt ra thành từng đường vân nhỏ, không bao lâu sau, viên đá đang ở trong tay Hàn Sâm vỡ vụn ra, một viên ngọc trong suốt giống như hình giọt nước bay lên từ trong viên đá, lóe lên ánh sáng chói lọi thần thánh, nó tránh khỏi ngón tay Hàn Sâm và bay về phía thành phố ngọc.
Hàn Sâm chìa tay ra muốn bắt lấy nó, nhưng tốc độ của viên ngọc trong suốt đó quá nhanh, Hàn Sâm cũng chỉ kịp tóm lấy ảo ảnh còn lại mà thôi, viên ngọc trong suốt đã nhanh chóng bay đến vị trí đầu con mèo của thành phố ngọc.
Ở trên trán của thành phố ngọc Cửu Mệnh Huyết Miêu có một bức tượng bằng ngọc thẳng đứng, bức tượng ngọc đó chính là một con Cửu Mệnh Huyết Miêu đang say ngủ, nhưng mà trên trán của bức tượng Cửu Mệnh Huyết Miêu này có một cái lỗ nhỏ hình giọt nước, giống như con mắt thứ ba đã khoét đi vậy.
Viên ngọc trong suốt hình giọt nước đó rơi vào trong lỗ, vừa khít, ngay lập tức bức tượng Cửu Mệnh Huyết Miêu giống như đã trở về nguyên vẹn, và rồi xuất hiện sự biến hóa kỳ diệu nào đó.
Tượng Ngọc Cửu Mệnh Huyết Miêu vốn đang ngủ say, thế nhưng lại chậm rãi mở hai mắt ra, cơ thể nằm sấp cũng uể oải ngồi dậy, nó dùng móng vuốt xoa nhẹ đôi mắt mèo vẫn còn có chút buồn ngủ, sau đó mới ngẩng đầu lên nhìn về phía đám người Hàn Sâm đang lơ lửng ở bên trên thành phố ngọc.
Ba người Hàn Sâm đang do dự có nên tiến vào bên trong thành phố ngọc hay không thì lại thấy bức tượng Cửu Mệnh Huyết Miêu vươn móng vuốt về phía bọn họ, vẫy gọi mấy cái giống như một con mèo. thần tài vậy.
Đám người Hàn Sâm đột nhiên cảm thấy có một luồng sức mạnh không thể nào chống lại được phủ lên trên người bọn họ, ba người cùng với một con Huyết Kỳ Lân lao về phía thành phố ngọc với một tốc độ rất nhanh, giống như đang bị nam châm hút.
Rầm rầm! Rầm rầm!
Bốn tiếng rơi nặng nề vang lên, cả bốn người Hàn Sâm ngã xuống quảng trường ở ngay trước mặt bức tượng con mèo ngọc đó, vừa rồi bọn họ cũng đã dùng sức lực của riêng mình để ngăn cản, nhưng tất cả đều không có tác dụng, cứ thế bị kéo xuống.
“Hoan nghênh các ngươi tới Thánh Thành, lũ con người đáng thương.” Bức tượng ngọc Cửu Mệnh Huyết Miêu cũng từ trên cao nhìn xuống quan sát đám người Hàn Sâm, nụ cười như có như không hiện lên trên mặt nó.
Ba người Hàn Sâm ngơ ngác nhìn nhau, không biết đây rốt cuộc là cái gì, nhưng mà nhưng trong lòng bọn họ đều bắt đầu trở nên cảnh giác, đề phòng nhìn bức tượng ngọc Cửu Mệnh Huyết Miêu.
“Các ngươi không cần sợ hãi, ta chỉ là thần hộ mệnh bảo vệ Thánh Thành, sẽ không làm bất cứ một ai trong các ngươi bị thương.” Con mèo ngọc vẫn mang theo nụ cười như có như không đó.
Nhưng mà câu chuyện vừa mới chuyển hướng, tượng mèo ngọc lại nói tiếp: “Nhưng mà các ngươi đã tới Thánh Thành rồi, nếu như không thể vượt qua được thử thách của Thánh Chủ đại nhân thì cũng chỉ có thể chết ở trong thử thách mà thôi.”
“Tại sao bọn ta lại phải tiếp nhận thử thách gì đó chứ?” Đoạn Tội lạnh lùng hỏi lại.
Tượng mèo ngọc ấy thế mà lại có trí tuệ và năng lực suy nghĩ, nó nghe thấy vậy thì cười híp mặt nhìn Đoạn Tội nói: “Không chấp nhận thử thách cũng được thôi, vậy thì chẳng khác nào bỏ cuộc, bây giờ có thể chết được rồi.”
Đoạn Tội nhướn mày, hắn muốn nói điều gì đó, nhưng lại bị Bạch tiên sinh ngăn lại.
Bạch tiên sinh nhìn tượng mèo ngọc, nhẹ giọng hỏi: “Không biết bọn ta cần phải tiếp nhận thử thách như thế nào? Nếu như vượt qua được thử thách thì bọn ta sẽ được cái gì?”
Tượng mèo ngọc liếc nhìn Bạch tiên sinh một cái, cười híp mắt nói: “Rất đơn giản, sống sót, sống sót ở trong Thánh Thành, chỉ cần các ngươi có thể sống được quá mười ngày, như vậy có thể nhận được bao đại lễ mà Thánh Chủ đại nhân để lại,phải cố gắng lên nha! Tranh thủ chết muộn một chút.”
Sau khi tượng mèo ngọc nói xong, đột nhiên bọn họ nhìn thấy tất cả cung điện và gian phòng bên trong đồng loạt mở ra, từng con hung thú dị chủng khủng khiếp cũng chậm rãi bước ra từ trong đó.
Vảy trên người Huyết Kỳ Lân cũng dựng ngược lên giống như đang cái giận vậy, huyết sát chi khí trên người nó bùng nổ, nó gầm gừ hung dữ về phía những con hung thú dị chủng kia, có vẻ như đang cảnh cáo, mà cũng giống như đang đe dọa, trong đó tiếng gầm gừ đó dừng như cũng có chút sợ hãi.
Nhưng những hung thú dị chủng kia lại giống như không nghe được tiếng gầm thét của Huyết Kỳ Lân, từng con một bước ra khỏi cung điện và đi về phía quảng trường bên này.
Cả đám bọn chúng chỉ đi tới mà không phát ra bất cứ âm thanh nào, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Hàn Sâm, Huyết Kỳ Lân, Bạch tiên sinh và Đoạn Tội.
Trong tầm nhìn của Hàn Sâm, trong số nhiều dị thú như vậy hắn biết rất ít con, thỉnh thoảng có mấy con nhìn cũng hơi quen, nhưng lại có chút hơi khác biệt.
Ví dụ như một con dị chủng Vũ tộc có sáu cánh màu vàng, còn có con dị chủng tộc Kana với cái sừng rồng dài…
Nhưng mà phần lớn đều là dị chủng mà Hàn Sâm chưa từng nhìn thấy, con này nối tiếp con kia đi tới, mỗi một con dị chủng đều có khí tức khủng bố ở trên người, chỉ cảm nhận được khí tức của bọn chúng thôi cũng làm cho Hàn Sâm có ảo giác như phải chịu đựng núi cao vậy.
“Sinh vật Thần Hóa Lôi Bạo điểu… Sinh vật Thần Hóa Thiên Không Chi Linh… Sinh vật Thần Hoá Thiên Sứ Lục Dực Hoàng Kim… Sinh vật Thần Hoá Thần Long Kana…” Đoạn Tội cũng kinh hãi kêu lên.
Mỗi một cái tên Đoạn Tội kêu lên đều làm cho lòng Hàn Sâm trùng xuống, trước đây hắn cũng chỉ là nghi ngờ, nhưng bây giờ đã không còn chút nghi ngờ nào nữa rồi.
Những con hung thú dị chủng lần lượt bước ra khỏi cung điện kia vậy mà lại là những sự tồn tại khủng khiếp ở cấp Thần hóa.
“Cái này… Cái này làm sao có thể…” Trong lòng Hàn Sâm thầm hoảng sợ, số lượng hung thú dị chủng chạy tới gần quảng trường đã đạt đến hơn một trăm con.
Nếu như những con này thực sự là dị chủng Thần hóa, chỉ sợ dựa vào đám bọn chúng cũng có thể quét ngang được cả đại vũ trụ gen, cho dù là ba chủng tộc lớn cũng chưa chắc có thể chống lại được.
Lực lượng khủng khiếp như vậy chỉ dùng để thử thách giết bốn người bọn họ, không khác gì so với dùng đạn hạt nhân giết chết con muỗi.
Đừng nói là giết con muỗi, những con dị chủng khủng khiếp này ở cùng một chỗ cũng đủ để có thể hủy diệt cả thế giới.
“Giả dối… Nhất định là giả dối… Đều là ảo giác… Nhất định đều là ảo giác… Thánh Vực không thể nào có nhiều sinh vật Thần hóa như vậy được… Cho dù có… Cũng không thể nào đều ở một nơi như thế này được…” Hàn Sâm dụi dụi mắt, triệu hồi Tử Đồng Thần Điệp ra để quan sát.
Nhưng mà những gì đập vào mắt hắn lại là những vật mạnh mẽ vô cùng khủng khiếp, khí tức gần như có thể trấn áp vạn giới hư không.
Rất nhiều sinh vật có thể xuyên qua thời đại vĩnh cửu, sinh vật dị chủng xúm lại đây giống như Ma Vương giáng xuống, nó khiến cho Hàn Sâm cảm thấy giống như cô bé đi nhầm xuống thần điện Ma Vương dưới địa ngục và bị rất nhiều Ma Vương khủng khiếp của địa ngục bao vây xung quanh vậy.
Hết chương 2289.
Bạn cần đăng nhập để bình luận