Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2247. Địa ngục Bạch Cốt

Sau khi thị giác của Hàn Sâm hồi phục lại bình thường, cảnh tượng đập vào mắt khiến hắn không khỏi nhíu mày.
Trong tầm mắt là xương trắng dày đặc khắp mọi nơi, từng ngọn núi lớn chất đống xương trắng kéo dài đến tận chân trời, không thể tưởng tượng được có bao nhiêu sinh linh đã chôn thây tại nơi này.
Khắp trời đất đều tràn đầy khí tức âm u chết chóc, những tầng mây trên bầu trời cũng nhuốm màu đỏ máu, từng hạt mưa máu từ trên không trung lất phất rơi xuống.
Giữa dãy núi xa xắm còn có thể nhìn thấy được sông máu đang chảy xuôi, cả thế gian ngập trong mùi máu tanh, xơ xác, tiêu điều.
Vị trí hiện tại mà Hàn Sâm đang đứng ở ngay trên một ngọn núi xương hùng vĩ nhất. Hàn Sâm cúi đầu nhìn xuống dưới, có thể thấy cả ngọn núi xương này đều là đầu lâu của các loại sinh vật chồng chất lên nhau †ạo thành, đỉnh núi chính là cánh cửa đầu lâu địa ngục đó.
Hồ Phi đứng bên cạnh Hàn Sâm, xích kim loại trên cổ và cổ tay, cổ chân của nàng đã xuyên qua cánh cửa đầu lâu địa ngục nhưng vẫn buộc chặt lấy nàng ta như cũ.
“Đây là nơi nào thế?” Hàn Sâm quan sát bốn phía, hỏi.
Nếu tất cả mọi thứ bên trong nơi này đều là thật thì thật sự rất khó tưởng tượng, cần phải giết chết bao nhiêu sinh vật mới có thể tích luỹ đủ nhiều xương cốt như thế.
Hồ Phi bình tĩnh nói: “Quỷ Cốt Hoàng là quân đoàn trưởng quân đoàn Thánh Huyết của Thánh Vực, dẫn dắt quân đoàn Thánh Huyết sát phạt khắp nơi, để giành được cương thổ vô biên cho Thánh Vực không biết đã giết hại biết bao sinh linh. Đây chính là nơi chứa hài cốt của những sinh linh mà Quỷ Cốt Hoàng đã giết suốt một đời.”
“Tại sao phải chôn cất những bộ xương đó ở đây?” Hàn Sâm không hiểu hỏi.
Nếu để luyện hóa sử dụng hài cốt của dị chủng còn có thể hiểu được, chứ thu thập hài cốt rồi vứt bỏ ở đây thì thật không thể hiểu nỗi.
Hồ Phi chỉnh lại sợi tóc đen lòa xòa trên trái, cười tủm tỉm nói: “Quỷ Cốt Hoàng là Cốt tộc, đây là địa ngục Bạch Cốt - nơi bắt nguồn của Cốt tộc, hắn chôn cất toàn bộ hài cốt của kẻ địch ở đây là để thai nghén ra Cốt tộc mới. Đáng tiếc, sau khi trải qua biết bao năm tháng, vẫn không có một Cốt tộc thứ hai được sinh ra, nhưng…”
Nói đến đây, Hồ Phi đột nhiên liền dừng lại, không hề nói tiếp nữa. “Nhưng làm sao?” Hàn Sâm nhịn không được mà hỏi.
Hồ Phi nhìn về phía Hàn Sâm hỏi: “Ngươi có từng nghe câu “Nhất tướng công thành vạn cốt khô” chưa?”
Hàn Sâm khẽ gật đầu. Bất kể là trong vũ trụ Liên Minh hay đại vũ trụ gen, câu nói này đều có những phiên bản tương tự nhau.
Hồ Phi nhìn dãy núi xương trắng chập chùng, gương mặt hiện lên nét giêu cợt: “Cốt tộc cũng chỉ có thế mà thôi. Ban đầu người của Cốt tộc rất nhiều nhưng sự tiến hoá của Cốt tộc là cả lịch sử giết chóc. Sau cùng tất cả người của Cốt tộc đều bị Quỷ Cốt giết chóc cắn nuốt, hắn trở thành vị vua vĩ đại nhất của Cốt tộc. Thật đáng tiếc, đây chính là ưu điểm mà cũng là nhược điểm của Cốt tộc. Lúc Cốt tộc chỉ còn lại duy nhất một người, hắn mới biết cô đơn lạnh lẽo là thế nào, muốn lấy những thứ này dựng lại Cốt tộc, nhưng cuối cùng không những không
án”
thành công mà còn làm lợi cho kẻ địch của hắn. Hàn Sâm nghe mà mơ hồ, không biết Hồ Phi có ý gì.
Hồ Phi tiếp tục nói: “Quỷ Cốt giam cầm ta ở đây, ta không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì. Song hàng triệu triệu năm này, hắn cũng không quay trở lại, vô số hài cốt trắng ở nơi này cũng không đủ để thai nghén ra một Cốt tộc mới, ngược lại còn có một dị chủng được sinh ra.”
Nói rồi Hồ Phi đưa tay chỉ về một nơi rất xa, đó là một dãy núi tựa như hoa sen.
“Ở giữa những ngọn núi Bạch Cốt đó có một đầm máu, trong đầm có một loài dị chủng hấp thu khí huyết cốt của thiên địa mà sinh trưởng. Dị chủng kia vốn nhỏ bé yếu ớt, chỉ là đời sau của dị chủng Tử Tước bình thường - một trong những dị chủng vô danh bị Quỷ Cốt Tướng giết chết trong hàng ngàn hàng vạn sinh linh, hài cốt bị vứt ở đây giống như những dị chủng khác. Nhưng thật không ngờ, trong bụng dị chủng kia lại đang thai nghén thế hệ sau, càng khó tin là trong địa ngục Bạch Cốt vốn không có sinh linh nào tồn tại được mà con của dị chủng đó lại sống sót giữa những xương trắng và thi thể, hơn nữa ngày càng sinh sôi nảy nở, lấy xương máu ở đây làm thức ăn, dần dần lớn lên…” Hồ Phi nói đến đây, trong mắt loé lên vẻ kính nể.
Nói đến đây, Hồ Phi khẽ thở dài: “Chuyện này vốn không liên quan gì đến ta nhưng dị chủng đó sinh nôi nảy nở ở đây, bản tính hung tàn thích giết chóc. Nếu cứ để nó lớn lên trưởng thành, rồi sẽ có một ngày nó đột phá Thần Hóa, từ địa ngục Bạch Cốt xông ra bên ngoài, tới lúc đó ngươi và ta sẽ trở thành một đôi sinh linh bị nó giết chết đầu tiên.” “Ngươi lừa ta đi vào trong này, chẳng lẽ là muốn ta tiêu diệt bọn chúng sao?” Hàn Sâm lập tức hiểu được ý của Hồ Phi.
Hồ Phi nở nụ cười quyến rũ với Hàn Sâm: “Nếu như ngươi không thích sát sinh thì hãy cùng ta bảo vệ lẫn nhau đi. Đợi khi nó thăng đến cấp Thần Hóa rồi, ta và ngươi cùng làm một đôi uyên ương đồng mệnh cũng tốt.”
Hàn Sâm nhìn chằm chằm vào Hồ Phi một lát mới chậm rãi nói: “Nếu như ta không nhìn nhầm thì ngươi chính là cường giả Thần Hóa, sao ngươi không tự mình đi giết chết chúng? Với năng lực của ngươi, muốn giết chúng cũng chỉ là một cái nhấc tay thôi.
Hồ Phi khẽ thở dài, giơ hai tay lên, lắc lắc vòng kim loại trên cổ tay nói: “Quỷ Cốt giam ta ở trong này, muốn ta trông coi địa ngục Bạch Cốt cho hắn nhưng lại sợ ta phá huỷ tâm huyết của hắn, nên dùng hết mọi thủ đoạn trói buộc ta. Ở trong địa ngục Bạch Cốt này, toàn bộ sức mạnh của ta đều bị phong ấn, đừng nói đến việc giết người, ngay cả muốn bẻ gãy một khúc xương cũng không thể.”
Nói rồi, Hồ Phi nhặt một cái đầu lâu từ dưới chân lên, cầm trong tay hơi dùng sức. Còn chưa đợi đến lúc nàng bóp nát đầu lâu, vòng kim loại trên cổ tay, cổ chân và cổ của nàng lập tức phát ra nguồn yêu khí màu đen, giống như một cánh tay giữ chặt lấy tay chân và cổ nàng, kéo cả người Hồ Phi lên, tứ chi dang rộng treo trên không trung.
Cổ Hồ Phi gần như sắp bị siết đứt, bị treo ở trên không thể phản kháng nổi. Một lúc sau khí đen trên vòng kim loại mới dần dần biến mất, Hồ Phi rơi xuống mặt đất ho khan.
“Ngươi cũng thấy rồi đấy, ta chẳng làm được gì ở đây hết.” Hồ Phi thở dốc, khẽ than: “Bây giờ ngươi và ta đều giống nhau, cũng đều bị nhốt ở nơi này. Nếu để dị chủng đó thăng đến cấp Thần Hóa, từ trong địa ngục Bạch Cốt xông ra ngoài thì ta và ngươi sẽ chẳng thoát nổi đâu. Ngươi không chỉ cứu ta mà còn đang cứu cả chính ngươi nữa đấy.”
Hàn Sâm do dự một lúc rồi hỏi: “Dị chủng đó thuộc đẳng cấp nào?”
Hồ Phi bất đắc dĩ trả lời: “Bao năm tháng trôi qua rồi, ta luôn muốn tìm sinh vật giúp đỡ nhưng đáng tiếc là những sinh vật có thể đến được nơi đây thật quá ít ỏi. Nếu vào lúc nó vừa được sinh ra, bất cứ sinh vật nào thuộc cấp Nam Tước cũng đều có thể giết chết nó. Song bây giờ… không lâu về trước nó đã thăng lên cấp Vương rồi.”
“Ngươi cảm thấy một người vừa mới thăng lên cấp Công Tước như ta có thể giết được dị chủng cấp Vương à?” Hàn Sâm mặt không đổi sắc hỏi ngược lại.
“Giết không nổi cũng phải giết, trừ phi ngươi thật sự muốn làm một đôi uyên ương đồng mệnh với ta.” Hồ Phi trêu chọc một câu, rồi lại tiếp tục nói: “Nhưng ngươi cũng không cần quá lo lắng, không dễ gì mới có thể gặp được một người như ngươi, ta cũng không nỡ để ngươi đi nộp mạng, ta tự có cách giúp ngươi giết được nó.”
Hết chương 2247.
Bạn cần đăng nhập để bình luận