Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2869. Tinh không trong lòng bàn tay

Phật tộc vì do vấn đề về tài nguyên và thiên phú gen của bản thân nên đến bây giờ cũng mới chỉ nghe nói có mỗi Nhiên Đăng là Thần Hóa, hơn nữa tuổi thọ của hắn đã sắp hết, khả năng tiếp tục thăng cấp gần như là không.
Một kẻ như vậy lại lọt vào hàng ngũ top một trăm, khiến Hàn Sâm thấy rất nghi ngờ trong lòng.
Đáng tiếc Hàn Sâm cũng không có xem hết cuộc chiến Gen Thần Bảng, chỉ xem một chút về đối thủ đối chiến liên quan tới mình nên không để ý tới những người khác lắm, không ngờ Nhiên Đăng lại lọt được vào top một trăm.
“Hạng một trăm cũng tốt nè, tuy điểm xuất phát có hơi thấp chút, nhưng lúc phản công cũng rất thú vị.” Thần nhìn liếc qua xếp hạng của Hàn Sâm, cười nói.
“Trận đấu của người này ngươi có xem không? Sao hắn lại lọt được vào top một trăm được vậy? Theo ta được biết, hắn mới chỉ là cấp Phá Kén thôi mà?” Hàn Sâm chỉ vào Nhiên Đăng xếp hạng thứ tám mươi bốn, hỏi.
“Không phải là Phá Kén, hắn giống với ngươi, đều là Hóa Điệp.” Thần dừng một chút lại nói: “Tên Nhiên Đăng này cũng khá thú vị, thực lực của bản thân cũng tàm tạm, nhưng tuổi thọ của hắn sắp hết rồi, thân thể chẳng khác đèn sắp cạn dầu. Hắn dựa vào một món dị bảo mới chống đỡ được đến bây giờ, lọt vào được top một trăm cũng là nhờ món dị bảo đó cả.”
“Dị bảo gì?” Hàn Sâm tò mò hỏi.
“Là một thanh đao, một thanh đao có sức mạnh Nhân Quả, trông thì giống dị bảo cấp Chân Thần, nhưng trạng thái thì có hơi là lạ, khá giống tộc khí, nhưng cũng không phải tộc khí.” Thần nói.
“Phật tộc mà cũng có dị bảo cấp Chân Thần ư?” Hàn Sâm thật sự không thể tin được.
“Lát nữa nếu có trận chiến của hắn thì ngươi xem cái là biết liền.” Thần nhún vai nói.
Hàn Sâm không nói gì nữa, nhưng hắn đã quyết định rồi, đợi sau khi cuộc chiến Gen Thần Bảng kết thúc, thì hắn nhất định phải tới Phật tộc một chuyến, cướp phôi đao của bản thân về, và thanh đao dị bảo cấp Chân Thần này, còn có phần thưởng lần này của Nhiên Đăng nữa.
“Quân tử báo thù hoàn trả gấp ba, ban đầu ngươi đoạt phôi đao ta… Khoan đã… Phôi đao… Thanh dị bảo đao trong tay Nhiên Đăng kia, đừng nói là được luyện ra từ phôi đao của ta nhé…” Đột nhiên Hàn Sâm nghĩ đến loại khả năng này.
Lúc trước Hàn Sâm không có nghĩ về phương diện này, là vì hắn không tin lắm vào chuyện một phôi đao có thể luyện chế được thành dị bảo cấp Chân Thần.
Nhưng bây giờ nghĩ thử, thì thấy chuyện này cũng quá trùng hợp.
“Không được, ta phải xem cho kỹ, xem thử rốt cuộc thanh đao kia của Nhiên Đăng có phải phôi đao của ta không.” Hàn Sâm muốn nhìn dị bảo đao của Nhiên Đăng, nhưng vì xếp hạng của Nhiên Đăng hiêu quá thấp nên cũng không có người nào khiêu chiến hắn, trong nhất thời là không thấy được.
“Thần đặt ra cái quy tắc chó má gì thế này, chẳng nhẽ cứ để cho lão già Nhiên Đăng lão kia chiếm mất hạng thứ tám mươi bốn sao? Không được, tuyệt đối không được.” Trong lòng Hàn Sâm thấy rất khó chịu.
Nhưng mà nếu kêu Hàn Sâm đi khiêu chiến Nhiên Đăng, thì hắn lại cảm thấy hạng tám mươi bốn quá thấp, bản thân hắn đi khiêu chiến thì lại lãng phí quá.
“Dù sao còn có thời gian thập ngày, cứ nhìn chằm chằm vào hắn đã” Hàn Sâm ngồi bên cạnh Thần xem Xếp Hạng chiến.
Trận đầu của Xếp Hạng chiến là trận chiến tranh giành vị trí đầu bảng mà vạn chúng chú ý tới, tộc trưởng tộc Thái Thượng khiêu chiến Hoàng Kim Hống, xem vẻ hắn quyết tâm muốn lấy được vị trí đầu bảng.
Hàn Sâm phỏng đoán, tộc trưởng tộc Thái Thượng chắc chắn là trong lúc cướp hạng không cướp được hạng nhất, nên bây giờ trực tiếp khiêu chiến hạng nhất luôn.
“Ngươi cảm thấy tộc trưởng tộc Thái Thượng và Hoàng Kim Hống, ai hơn mạnh chút?” Hàn Sâm nhìn về phía Thần hỏi.
Thần nói: “Cả hai đều là Thần Hóa đỉnh cấp, khó biết ai thắng ai bại, ai cũng có cơ hội thắng, nhưng ta thì nghiêng về Hoàng Kim Hống hơn.”
“Vì sao?” Nghe Thần nghiêng về phía Hoàng Kim Hống, trong lòng Hàn Sâm cũng dễ chịu không ít.
“Bản thân huyết mạch Hống đã là đỉnh cấp trong đại vũ trụ rồi, là một trong những huyết mạch Hoang Cổ mạnh nhất, dù huyết mạch của con Hoàng Kim Hống này không thuần khiết, nhưng gen của nó mạnh, chỉ có hơn chứ không có kém Hống thuần huyết. Huyết mạch của tộc Thái Thượng mặc dù cũng không kém, nhưng mà vẫn kém hơn Hống một tí. Xét về mặt ưu khuyết của gen bẩm sinh, thì rõ ràng là Hoàng Kim Hống cao hơn một bậc. Nhưng ưu khuyết của gen bẩm sinh cũng không thể quyết định hết thảy, còn phải xem sự cố gắng sau này và phát huy ngay tại hiện trường. Hai người này giờ đều đã thăng đến cấp cao nhất, cho nên ai cũng có cơ hội. “ Thần giải thích.
Trong lúc nói chuyện, Hoàng Kim Hống và tộc trưởng tộc Thái Thượng cũng đã tiến vào chiến trường tinh không.
“Bên trên là cuộc chiến của Hoàng Kim Hống và tộc trưởng tộc Thái Thượng, kích thích tới vậy cơ à?”
“Các ngươi nói xem, tộc trưởng tộc Thái Thượng và Hoàng Kim Hống, ai mạnh hơn ai?”
“Đương nhiên là Hoàng Kim Hống rồi, đến cả Cổ Lôi Thần còn bị một ngụm nuốt, tuyệt đối vô địch.”
“Ta thấy là tộc trưởng tộc Thái Thượng, dù sao cũng là tộc trưởng của đệ nhất Thượng tộc trong đại vũ trụ ta, không phải là người mà sinh vật bình thường có thể sánh được.”
Sinh vật của các tộc trong đại vũ trụ nghị luận xôn xao, Thanh Mao Thú thì tỏ ra hồi hộp: “Tiểu Sơn Chủ lỗ mãng quá, chọn luôn hạng nhất. Hắn nên chọn hạng thấp chút, sau đó lại khiêu chiến đệ nhất mới đúng.”
Người phụ nữ lại không cho là vậy, lắc đầu nói: “Như vậy thì chẳng phải là sẽ làm yếu uy phong của tộc Hống sao? Muốn chiến, đương nhiên là phải cướp lấy hạng nhất trong tư thái vô địch, đó mới là tộc Hống”
Bên trong chiến trường tinh không,
Tộc trưởng tộc Thái Thượng mặc một bộ đồ xanh, có vài phần tiên phong đạo cốt, nhưng vẻ mặt của hắn lại quá lạnh lùng, như độc lập với thế giới ở ngoài vậy, trong ánh mắt không chứa chút tình cảm nào, trông giống một cỗ máy không có tình cảm.
Hoàng Kim Hống vẫn là bộ dáng đó, đạp trên hư không đi tới, cả người Kim Mao giống như tấm tơ lụa được dệt thành từ hoàng kim.
“Đã sớm nghe nói tộc Hống có thể nuốt chửng vạn vật, ăn Cổ Thần nuốt Long Phượng, đã là sinh vật đứng đầu chuỗi thức ăn từ thời đại Thái Cổ, còn sống được tới hôm nay cũng là hiếm thấy. Tộc trưởng tộc Thái Thượng đánh giá Kim Mao Hống nói.
Những lời này của tộc trưởng tộc Thái Thượng cũng không phải nhạo báng, sinh vật càng mạnh mẽ thì càng dễ đi tới hủy diệt. Từ xưa tới nay đều là như thế, tộc Hống từ thời đại Thái Cổ đã là vô địch rồi, huyết mạch vẫn còn truyền thừa kéo dài được cho tới ngày nay, quả thật là chuyện hiếm thấy.
Những chủng tộc rất hùng mạnh cùng thời với tộc Hống đều đã bị chôn vùi trong lớp bụi của lịch sử, dù là Chân Long và Phượng Hoàng có huyết mạch yếu hơn Hống, thì nay cũng đã rất ít khi được thấy.
Vật cực tất phản, thịnh cực tất suy, đây cũng là một sự cân bằng của vũ trụ.
Đương nhiên Kim Mao Hống không có hơi đâu đi đàm luận chủng tộc hưng suy gì gì đó với tộc trưởng tộc Thái Thượng, nó mở luôn miệng rộng ra, giống như là một con Thôn Thiên hùng sư muốn nuốt chửng tộc trưởng tộc Thái Thượng.
Trong bỗng chốc cả tinh không giống như bị miệng rộng của Kim Mao Hống bao phủ, hơn nữa kia trong miệng hắn còn sinh ra Hỗn Độn xoáy nước khủng bố, tạo ra lực hút đáng sợ, dù là cấp Chân Thần thì cũng rất khó thoát khỏi lực hút này.
Cổ Lôi Thần là bị Kim Mao Hống một ngụm nuốt như thế, hôm nay Kim Mao Hống lại giở trò cũ, muốn nuốt luôn tộc trưởng tộc Thái Thượng.
Vẻ mặt của tộc trưởng tộc Thái Thượng không thay đổi, nhưng khí thế cả người thì lại biến hóa, giống như hòa thành một thể với vũ trụ tinh không, chỉ thấy hắn lật bàn tay, trong tích tắc cả vũ trụ tinh không giống như bị đảo lộn theo vậy.
Kim Mao Hống vốn đang há to cái miệng thôn thiên khổng lồ, nhưng chẳng biết làm sao lại rơi vào trong bàn tay của tộc trưởng tộc Thái Thượng.
Không chỉ Kim Mao Hống, mà tinh không của bốn phía như thể cũng bị tộc trưởng tộc Thái Thượng nắm vào trong tay, còn Kim Mao Hống thì chỉ là một trong số đó mà thôi.
Hết chương 2869.
Bạn cần đăng nhập để bình luận