Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 588: Tác Dụng Của Nấm Hương Đỏ

Chu Đình không phải sợ mình bị hạ độc chết, chỉ là tiểu tử Hàn Sâm này thật sự quá độc ác.
- Chu lão đệ, cậu yên tâm, Vạn Hương Độc Thể của cậu là thiên hạ vô địch, còn sợ một chút nấm này ư? Đừng nói không có độc, cho dù thực sự có độc cũng không làm gì được cậu.
Hàn Sâm lập tức trấn an Chu Đình.
- Chuyện này còn phải nói sao. . .
Chu Đình nói với vẻ đắc ý, sau đó y lại lập tức trở mặt nói:
- Chuyện nào ra chuyện đó, anh đây lợi hại là chuyện đương nhiên, nhưng 1 vạn tệ thì khẳng định là không được.
- Không có vấn đề, tôi trả thêm cho cậu, hai vạn. . . hai vạn. . .
Hàn Sâm cười nói.
Chu Đình lập tức tức giận kêu lên:
- Lão Hàn, cậu cũng quá xem thường nhân tài rồi, hai vạn, bàn chuyên cũng không có cái giá này, cậu. . . lại để. . . tôi. . . ôi. . . có chút là lạ. . . hình như có hơi lạ. . .
- Làm sao vậy? Độc phát? Không sao, không sao, tôi có chuẩn bị thuốc, cậu nhanh chóng ăn một chút, sau đó lập tức truyền tống ra ngoài rửa ruột.
Hàn Sâm vội vàng đưa thuốc mà mình đã chuẩn bị dựa theo lời giáo sư Tôn phân phó ra.
Nhưng vừa quay đầu lại nhìn Chu Đình, đã thấy hai mắt Chu Đình đỏ lòm, trên mặt cũng là đỏ ửng, thở hổn hển, mồ hôi đổ đầy đầu, đang nhìn chằm chằm vào hắn.
- Khụ khụ, Chu lão đệ, cậu đừng nhìn tôi như vậy, tôi nghĩ cậu có Vạn Hương Độc Thể là vô địch, khẳng định sẽ chống đỡ được một chút độc này, ai ngờ. . .
Hàn Sâm còn chưa nói xong, đã thấy Chu Đình dùng hai tay trực tiếp xé rách toàn bộ quần áo trên người, lộ ra dáng người cường tráng, tám khối cơ bụng vô cùng gợi cảm.
- CMN, cậu muốn làm gì?
Hàn Sâm dùng hai tay chặn lại Chu Đình đang muốn nhào đầu về phía trước.
Chỉ thấy hai mắt Chu Đình đỏ như máu, cứng rắn nhào về phía hắn, còn giơ tay xé rách quàn áo của hắn, miệng còn muốn ghé tới hôn hắn, giống như một con teddy đang phát xuân vậy.
- Tôi muốn. . . tôi muốn. . .
Chu Đình rên rỉ.
- CMN, nấm hương màu đỏ kia không phải là xuân dược chứ?
Hàn Sâm đẩy Chu Đình ra, trực tiếp vọt ra, trở tay khóa Chu Đình ở bên trong.
Thình thịch. . . thình thịch. . .
Chu Đình ở bên trong liên tục đập vào cửa đá.
- Chu lão đệ, nhịn một chút, tôi sẽ tìm phụ nữ về cho cậu.
Hiện tại Hàn Sâm cảm thấy may mắn phòng trong Tí Hộ Sở là nhà đá, đặc biệt cứng rắn, có lẽ Chu Đình không phá ra được.
- Tôi không chịu nổi. . .
Chu Đình ở bên trong kêu to.
- Nhịn một chút, cậu dùng tay giải quyết trước một chút, tôi lập tức đi tìm phụ nữ cho cậu.
Sau khi Hàn Sâm khóa trái cửa xong, bắt đầu chạy ra ngoài.
Dạo một vòng trong Hắc Thần Tí Hộ Sở, cuối cùng cũng tìm được một người phụ nữ bởi vì cuộc sống gian nan, không thể không dùng thân thể để đổi lấy thịt dị sinh vật, sau đó ngựa không ngừng vó chạy về.
- Chu lão đệ, tôi đã mang phụ nữ về. . .
Hàn Sâm đẩy cửa ra, thấy trên người Chu Đình đã khoác lấy vài miếng vải rách, giống như một cô gái vừa bị bắt nạt, vì quá sợ hãi mà núp ở góc giường, giấy vệ sinh ném đầy trên mặt đất.
- Hàn Sâm. . . cậu CMN có phải là người hay không? Lại dám cho tôi ăn xuân dược. . .
Chu Đình tức giận đánh tới Hàn Sâm, nắm lấy cổ Hàn Sâm lắc lắc.
Hàn Sâm vội vàng né tránh:
- Lão Chu, không phải tôi đã tìm phụ nữ về cho cậu đây sao, ai ngờ cậu nhanh như vậy. . .
- Nhanh em gái cậu, cậu CMN đi cũng sắp hai giờ rồi. . . tôi đã sắp hết máu rồi. . . còn nữa. . . cậu tìm kiểu phụ nữ gì đây. . . người này ít nhất cũng phải 200 cân đấy. . .
Chu Đình rống lên, dốc sức liều mạng mới Hàn Sâm.
- Phụ nữ có da có thịt mới tốt. . .cậu không hiểu. . .
Chờ đến lúc Chu Đình hết giận, Hàn Sâm mới mon men đến gần hỏi y:
- Lão Chu, ngoại trừ chuyện kia còn có hiệu quả gì khác không?
Chu Đình đưa bàn tay đến trước mặt hắn:
- Lấy ra.
- Có có có.
Hàn Sâm vội vàng lấy ra mấy tờ tiền có giá trị 1 vạn tệ nhét vào trong tay Chu Đình, đau lòng nói:
- Vốn đã nói là hai vạn, nhưng tôi là người tâm tính thiện lương, cho cậu thêm ba vạn để bồi bổ, hơn nữa tiền tìm phụ nữ tới đây nữa, cũng không cần cậu bỏ ra nữa.
Không đề cập tới phụ nữ còn tốt, vừa nhắc tới người phụ nữ kia, mặt Chu Đình lập tức đen lại, vất mấy tờ tiền trong tay tới Hàn Sâm:
- Quỷ mới muốn mấy vạn tiền thuốc này, cậu cho tôi ăn cái gì, lại cho tôi một ít.
- Cậu còn muốn nó làm gì?
Hàn Sâm trợn to mắt nhìn Chu Đình.
- Ai cần cậu lo, cậu nên bồi thường tôi đấy.
Chu Đình kêu lên.
Hàn Sâm lấy ra một miếng nấm hương màu đỏ cuối cùng, Chu Đình đưa tay muốn lấy, nhưng lại Hàn Sâm lại rụt trở về, cười tủm tỉm nhìn Chu Đình nói:
- Vừa rồi cho cậu ăn hết một miếng, tôi cũng chỉ còn lại một miếng này thôi, nếu cậu đã muốn, ít nhất cũng phải nói cho tôi biết thứ này có tác dụng gì chứ?
- Ngoại trừ tráng dương còn có thể có tác dụng gì?
Chu Đình thò tay tới cướp.
Nhưng Hàn Sâm vẫn tránh đi:
- Nói rõ ràng.
Chu Đình nói cho Hàn Sâm, thứ này có tác dụng tráng dương rất mạnh, chủ yếu là có thể cường hóa thận, hiệu quả rất tốt, hiện tại hai quả thận của Chu Đình vẫn còn nóng cháy, giống như hai tay đang nắm lấy ấm lô vậy, tinh lực trên người dồi dào, lâu như vậy mà y không mệt mỏi chút nào.
- Đồ tốt, thực sự là đồ tốt.
Hàn Sâm vô cùng vui mừng, đã có bảo bối như vậy, Bão Ngọc Nguyên Dương Công của hắn nói không chừng có thể sẽ tăng mạnh.
Nếu như tự hắn tu luyện, không biết phải tu luyện tới khi nào, nấm hương màu đỏ có hiệu quả mạnh như vậy, nếu ăn hết cả một cây, nói không chừng lại có thể giúp Hàn Sâm luyện thành Bão Ngọc Nguyên Dương Công.
Nhưng nghĩ đến khác tác dụng khác của nấm hương màu đỏ, trong lòng Hàn Sâm lại có chút lòng ngứa ngáy, nếu để Kỷ Yên Nhiên ăn, không biết sẽ có phản ứng gì.
Đáng tiếc thứ này không thể mang ra khỏi Tí Hộ Sở, Kỷ Yên Nhiên lại không ở băng nguyên, nên Hàn Sâm chỉ có thể tự mình hưởng dụng.
Cuối cùng Hàn Sâm cũng không đưa một miếng nấm hương kia cho Chu Đình, thứ này có hiệu quả thôi tình rất đáng sợ, hơn nữa thứ này không phải độc, Vạn Hương Độc Thể cũng không chống được, Hàn Sâm sợ Chu Đình lấy để làm chuyện gì xấu, nên cuối cùng cũng không cho y.
Chu Đình oán hận rời đi, trước khi đi vẫn không quên cầm lấy năm vạn đồng, vừa đi còn vừa mắng Hàn Sâm.
Hàn Sâm lại trở lại gian phòng của mình, đóng kỹ cửa lại, xem đi xem lại một miếng nấm hương màu đỏ trong lòng bàn tay, cuối cùng cắn răng một cái, trực tiếp bỏ vào miệng.
Nhai mấy miếng, chợt cảm thấy mùi hương thấm trên đầu lưỡi, hóa thành một dòng nước ấm chảy xuống bụng, hai quả thận vốn vô cùng ấm áp, lúc này càng thêm nóng bỏng, giống như biến thành hai lò lửa nhỏ, tinh khí cuồn cuộn không dứt tuôn ra.
Đồng thời Hàn Sâm cũng cảm thấy thân thể nóng lên, chỗ nào đó trực tiếp nhô cao, trong lòng xuân triều nổi lên, khiến hắn có xúc động muốn xé rách quần áo trên người.
Hàn Sâm cắn răng cố nén lại cảm giác này, lập tức vận chuyển Bão Ngọc Nguyên Dương Công, muốn dựa vào Bão Ngọc Nguyên Dương Công để hóa giải tinh khí từ nấm hương màu đỏ.
Đúng lúc này, lại đột nhiên nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, đồng thời một giọng nói của phụ nữ vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận