Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1085: Bí Mật La Gia

La Lam nói nhiều như vậy, Hàn Sâm cũng hiểu được lai lịch của Phi Thiên Kinh, nhưng hắn vẫn không biết chuyện này và La gia để bọn họ luyện Phi Thiên Kinh có quan hệ gì.
Dường như xem thấu suy nghĩ của Hàn Sâm, La Lam nói tiếp:
- Bởi vì Tu La huyết mạch càng lúc càng mờ nhạt, thời điểm đó người La gia sinh ra khác nhau, có người cho rằng La gia cần phải tiếp tục kết hợp với Tu La nhân, sinh ra đời sau càng thêm thích hợp tu luyện Phi Thiên Kinh, có một số người khác lại cho rằng, chúng ta vốn chính là nhân loại, không cần phải đi dung hợp với huyết mạch ngoại tộc, cuối cùng tách ra hai chi La gia mỗi người đi một ngả, đại đa số người ở lại Liên Minh kế thừa gia nghiệp, mà trong đó có một người La gia lại tiến vào Tu La tộc, thành công lọt vào nội bộ Tu La tộc, hơn nữa kết hợp cùng Tu La tộc sinh ra đời sau.
- Lại còn có việc này? Vị tiền bối La gia kia tên gọi là gì? Sao trước kia chưa từng nghe nói qua?
Hàn Sâm hỏi.
La Lam trịnh trọng nhìn Hàn Sâm nói:
- Việc này chính là bí mật lớn nhất của La gia, tuyệt đối không thể truyền ra bên ngoài, nếu không không chỉ là La gia, ngay cả những người đã từng kết thân cùng La gia, kể cả con và Hàn Nghiên đều sẽ bị liên lụy, tuy Tu La huyết mạch bên trong thân thể chúng ta đã mỏng đến mức có thể bỏ qua không tính, nhưng người khác chưa hẳn đã nghĩ như vậy. Trước kia mẹ không nói cho các con biết, chính là sợ các con còn trẻ không hiểu chuyện, lại nói chuyện này ra ngoài, đây chính là đại họa.
- Về phần vị tiền bối La gia kia đi tới Tu La tộc kia tên gì, càng là chuyện tuyệt mật, ngay cả mẹ cũng không biết y tên là gì, ông ngoại con từng có lần uống rượu say, ngẫu nhiên có nhắc một câu, nói vị tiền bối kia bởi vì lớn lên cực kỳ đẹp trai, cho nên có một ngoại hiệu gọi là Ngọc Tu La.
- Ngoại hiệu này thật là quỷ dị, vậy mà lại giống tên đương kim Tu La Hoàng.
Hàn Sâm cười khổ nói.
La Lam lại không có tâm tình nói những chuyện bát quái này, lại nói với Hàn Sâm:
- Lúc ấy La gia sợ Phi Thiên Kinh truyền vào Tu La tộc bên kia, nhỡ Tu La tộc nghiên cứu ra cái gì sẽ gây bất lợi cho nhân loại, cho nên khi Ngọc Tu La ra đi, chỉ học được nửa phần trước của Phi Thiên Kinh, chính là phần mà con lấy được kia, một phần phía sau lại là bí truyền của La gia, mỗi một đời cũng chỉ truyền cho một người mà thôi, đến đời ông ngoại con mới thôi, đời sau chỉ sợ đã không người, nếu ông không phải người kiêu ngạo như vậy, cũng sẽ không đến mức phải nhòm ngó đến con và Tiểu Nghiên là người khác họ.
Hàn Sâm nghe đến đó cuối cùng đã hiểu được một số chuyện, khó trách hắn lấy được Atula Kinh lại nhiều hơn Phi Thiên Kinh, hóa ra hắn lấy được Phi Thiên Kinh chính là bản không hoàn chỉnh.
- Đời sau của Ngọc Tu La quả nhiên có thể so với đời thứ nhất La gia, thiên phú tu luyện Phi Thiên Kinh mạnh hơn rất nhiều, hơn nữa chênh lệch càng lúc càng lớn, đến tận sau này khi nhân loại phát hiện Tí Hộ Sở, La gia lấy được cách khiến gen tăng lên, loại tình huống này mới dần cải thiện. Mà đời sau của Ngọc Tu La bởi vì bị Tu La tộc đồng hóa, không khác gì Tu La nhân, bọn họ cũng không vào Tí Hộ Sở được.
La Lam dừng một chút rồi nói thêm:
- La gia cũng bởi vì vậy mà cho rằng, một chi mà Ngọc Tu La sinh ra kia, truyền thừa nhiều đời như vậy, đã không thể xem như người La gia rồi, thậm chí đã không thể tính là nhân loại, bọn họ cùng Tu La nhân thuần chủng đã không có gì khác nhau, cho nên không chịu đưa nửa quyển Phi Thiên Kinh phía sau giao cho đời sau của Ngọc Tu La.
- Về sau lại xảy ra một chuyện, La gia cùng một chi Ngọc Tu La kia đều có chỗ cố kỵ, không muốn để lộ bí mật này cho người bên ngoài biết được, cuối cùng định ước hẹn mười năm, cứ mười năm La gia sẽ phái ra người mạnh nhất cùng người mạnh nhất trong chi do Ngọc Tu La sinh ra quyết đấu, nếu là người nhà họ La thua, thì phải đưa một nửa bộ Phi Thiên Kinh phía sau cho bọn họ. Hôm nay ông ngoại con không người kế tục, chỉ dựa vào một mình ông chèo chống, nếu ông có chuyện ngoài ý muốn, thì nửa bộ sau Phi Thiên Kinh sẽ rơi vào trong tay Ngọc Tu La nhất mạch, cho nên ông mới cấp thiết muốn bồi dưỡng một người thừa kế như vậy.
- Ngoại trừ con và Tiểu Nghiên, không tìm được những người khác có huyết mạch La gia sao?
Hàn Sâm nhíu mày hỏi.
La Lam khổ sở cười nói:
- Năm đó cha của mẹ, cũng là ông ngoại của con, bởi vì ông cố ngoại của con kỳ vọng rất cao, ông phải nhanh chóng tăng thực lực của mình lên, nên đã dốc sức liều mạng tu hành trong Tí Hộ Sở, cuối cùng lại chết bên trong Tí Hộ Sở. Khi mẹ rời khỏi La gia, La gia đã không có nhân tài xuất sắc nào, hôm nay chỉ sợ càng không có ai.
(Dịch: Ôi vl ông tác, lúc thì ông ngoại lúc thì ông cố ngoại, A Lâm cũng chẳng biết đâu mà lần, các bạn chịu khó xem tiếp để coi La Hải Đường cuối cùng là ông ngoại hay ông cố ngoại Hàn Sâm nhé :l)
- Cùng lắm thì hủy Phi Thiên Kinh đi, không để cho nhất mạch Ngọc Tu La lấy được là được.
Hàn Sâm không phải là một loại người cổ hủ, nghĩ nghĩ nói ra.
- Nếu như có thể đơn giản như vậy thì tốt rồi, với tính tình kiêu ngạo của ông cố ngoại con, ông tuyệt đối sẽ không làm ra việc này.
La Lam lắc đầu:
- Hiện tại Nghiên Nhi đã tu luyện Phi Thiên Kinh, nếu ông cố ngoại con có chuyện gì ngoài ý muốn, người của nhất mạch Ngọc Tu La nhất định sẽ tìm tới Nghiên Nhi, cho nên cho dù con có diệt La gia đi cũng vô ích.
- Vì sự kiêu ngạo của ông ấy mà đẩy em gái con vào cuộc chiến sinh tử mười năm một lần, đây cũng là kiêu ngạo sao?
Hàn Sâm cười lạnh nói.
- Hiện tại nói cái gì cũng đều vô dụng rồi.
La Lam nói ra.
- Như thế nào vô dụng, chờ sau này con đánh tới La gia, hủy nửa bộ Phi Thiên Kinh phía sau, để cho tên kiêu ngạo kia cùng cuộc chiến mười năm đi gặp quỷ đi, cũng làm cho dòng dõi Ngọc Tu La kia sớm dẹp ý niệm này.
Hàn Sâm lạnh giọng nói ra.
La Lam chỉ cho rằng Hàn Sâm đang nói nói nhảm, cũng không để ở trong lòng, chỉ nói với Hàn Sâm:
- Hôm nay Tiểu Nghiên đã luyện Phi Thiên Kinh, không quay đầu lại được, chỉ có thể giúp nó mau chóng tăng thực lực lên, hy vọng có thể thủ vững trước khi ông cố ngoại của con tấn chức, như vậy mới có thể trấn áp Ngọc Tu La nhất mạch.
- Mẹ yên tâm đi, việc này con sẽ xử lý, tuyệt sẽ không để cho Tiểu Nghiên chịu bất cứ thương tổn gì.
Ánh mắt Hàn Sâm có chút lạnh như băng, trong lòng thầm mắng:
- CMN kiêu ngạo, không có gì quan trọng bằng thân nhân, nếu quả thật khiến ông đây phát bực, ông sẽ trực tiếp ném Atula Kinh cho Ngọc Tu La, tuyệt đối không để cho Tiểu Nghiên mạo hiểm đi tham gia cuộc chiến mười năm gì đó.
Sau khi nói chuyện với La Lam xong, Hàn Sâm trực tiếp tiến vào Tí Hộ Sở, mấy năm qua hắn cũng không hề nhàn rỗi, ngẫu nhiên vẫn sẽ ra ngoài đi đi lại lại một chuyến, nhưng không phải dùng thân phận của chính hắn, mà là dùng thân phận của Kim Tệ, miễn cho ngoại nhân biết thân thể của hắn chưa hề hoàn toàn phế bỏ.
Long Đế hết sức quen thuộc khu vực này, hơn nữa có Kỵ Sĩ Phản Nghịch ở đây, chỉ cần cẩn thận một chút, cho dù Hàn Sâm không có năng lực chiến đấu, cũng sẽ không có nguy hiểm gì.
Trong mấy năm này có mấy lần đụng phải nhân loại đi lạc tới vùng này, sau đó dùng thân phận của Kim Tệ cứu bọn họ, cũng từ trong miệng bọn họ biết được một ít tình huống của vùng hoang vu này.
Hiện tại địa phương Hàn Sâm đang ở là một tòa Tí Hộ Sở nhân loại hoang vu, ở khu vực không có người, Hàn Sâm trực tiếp triệu hoán Kim Mao Hống ra làm tọa kỵ.
Mấy tháng trước Kim Mao Hống đã tiến hóa thành công, cường độ thân thể đạt đến tiêu chuẩn sinh vật siêu cấp thần huyết ở không gian thứ ba Tí Hộ Sở, chỉ là nó chưa mở ra một đạo khóa gen nào, cần phải chậm rãi mở ra khóa gen.
Mấy tháng nay, Kim Mao Hống đã tự động mở ra đạo khóa gen thứ ba, tốc độ mở ra đã rất nhanh, nhưng khi chưa mở ra được chín đạo khóa gen, thì rất khó có thể chống lại cường giả chân chính.
Cũng may Hàn Sâm cũng coi nó là tọa kỵ để sử dụng, luận tốc độ, hiện tại Kim Mao Hống đã không chậm.
Cưỡi Kim Mao Hống ra khu vực hoang vu, hướng về Tí Hộ Sở nhân loại, nhưng còn chưa tới nơi, đã nghe được một tiếng gào rú cùng tiếng kêu thảm thiết, còn có thể nhìn thấy từng cơn dị quang truyền đến.
Hàn Sâm khẽ nhíu mày, nhìn chỗ kia tựa hồ chính là vị trí Tí Hộ Sở nhân loại trong miệng những người lúc trước nhắc đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận