Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 229: Thạch Nhân

- Cha, cha đang làm cái gì vậy?
Tư Đồ Hương kéo Tư Đồ Thanh đến trong phòng nghỉ, đóng cửa phòng, thở phì phò nói.
Đã nói là ăn tươi nuốt sống khẩu phật tâm xà rồi mà? Đã nói là huấn luyện viên ma quỷ mà?
Vừa rồi Tư Đồ Hương hận không thể tìm một cái lỗ để chui xuống, vốn muốn tìm Tư Đồ Thanh đến dạy dỗ Hàn Sâm, tuy nhiên lại không ngờ, vậy mà lại để cho Hàn Sâm dạy ngược lại Tư Đồ Thanh.
- Khụ khụ, thành tựu của tiểu tử kia ở trên Hắc Bạch Quyền xác thực rất lợi hại, mỗi lần thắng cha xong, còn có thể vạch ra khuyết điểm của cha, cha…
Mặt già của Tư Đồ Thanh đỏ lên, bởi vì si mê Hắc Bạch Quyền, hoàn toàn quên mất chính sự.
Tư Đồ Hương bị Tư Đồ Thanh làm cho tức giận nói không ra lời, lớn tuổi như vậy rồi còn theo Hàn Sâm học Hắc Bạch Quyền gì đó, quả thực làm cô mất hết mặt mũi rồi.
- Cha, cha cần phải huấn luyện hắn một chút có được hay không, bây giờ tình huống của khoa bắn cung cha không phải là không biết, cuộc thi giữa các trường quân đội lần này chúng ta toàn bộ đều nhờ vào hắn.
Tư Đồ Hương buồn bực nói.
- Con yên tâm, kỹ thuật cùng kinh nghiệm cha đều đã dạy cả rồi, trụ cột của tiểu tử kia rất vững chắc, tùy tiện luyện một chút là được, đẳng cấp cuộc thi giữa các trường quân đội hoàn toàn không thành vấn đề.
Tư Đồ Thanh nói.
Tư Đồ Hương cảm giác kế hoạch lần này của mình đã xong đời, xem bộ dạng của Tư Đồ Thanh liền biết lão cha mình đã triệt để làm phản rồi, chỉ muốn cùng Hàn Sâm học Hắc Bạch Quyền gì đó thôi.
Trong lòng Tư Đồ Hương nhụt chí, nhưng nghĩ đến cũng biết ánh mắt của Tư Đồ Thanh ở phương diện này vẫn rất lợi hại, ông ta nói Hàn Sâm không có vấn đề, vậy thì hẳn là không có vấn đề.
- Được rồi.
Tư Đồ Hương bất đắc dĩ ngồi xuống, mặc dù kế hoạch chỉnh Hàn Sâm chưa thành công, nhưng cuối cùng xác định được Hàn Sâm ở phương diện này rất lợi hại, liền Tư Đồ Thanh cũng phải khen ngợi, đủ trở thành hạch tâm của đội giáo viên.
Tư Đồ Hương cũng lười xen vào nữa, để Tư Đồ Thanh tiếp tục huấn luyện Hàn Sâm, đợi đến sau khi hoàn thành huấn luyện, sẽ kéo Hàn Sâm vào đội giáo viên.
Hàn Sâm với tư cách sinh viên khoa bắn cung, đó cũng là nghĩa vụ của hắn, cũng không có lý do từ chối.
Dù sao kết quả đều giống nhau, chỉ là kế hoạch chỉnh Hàn Sâm của Tư Đồ Hương chưa thành công, đối với Hàn Sâm thậm chí ngay cả Tư Đồ Thanh đều có thể thu phục, trong lòng cũng có chút bội phục.
Cũng không phải là Tư Đồ Thanh thật sự hoàn toàn không dạy Hàn Sâm, với tư cách từng là huấn luyện viên trong quân đội, mặc dù ông ta có chút không theo lẽ thường ra bài, nhưng mà huấn luyện nên có thì nhất định sẽ có.
Chỉ có lúc cùng Hàn Sâm đối chiến Hắc Bạch Quyền, cùng với biểu hiện của Hàn Sâm trong khi huấn luyện, Tư Đồ Thanh đại khái đã biết tình huống của Hàn Sâm, căn bản không cần làm những bài luyện tập cơ sở kia, khiếm khuyết chỉ là một chút ít chi tiết, kinh nghiệm tỉ mỉ cùng kỹ xảo, hắn chỉ cần thêm một chút chỉ điểm là được rồi, căn bản không cần huấn luyện trụ cột nhiều, những thứ đó đều là dùng để đối phó mấy con gà mới.
Nói thật, Tư Đồ Thanh cũng không thích học sinh như Hàn Sâm, ông ta càng ưa thích huấn luyện người mới hơn, cái loại cảm giác thành công sau khi huấn luyện mấy con mèo con thành sư tử, tuyệt đối đã hơn bây giờ rất nhiều.
Loại học viên như Hàn Sâm này, khiến cho ông ta không đạt được khoái cảm nhận thức.
Nhưng mà tạo nghệ cùng lý giải của Hàn Sâm ở trên Hắc Bạch Quyền lại khiến cho ông ta muốn ngừng mà không được.
Tuy nói là tập huấn toàn diện, kỳ thật cũng là một mình Hàn Sâm bị giáo huấn, hơn nữa cơ bản là Tư Đồ Thanh cũng không có ước thúc gì với hắn, buổi tối Hàn Sâm vẫn trở về phòng ngủ nghỉ ngơi, bình thường còn có thể xin phép nghỉ, hoàn toàn không liên quan gì đến hai từ đặc huấn cả.
Mặc dù Tư Đồ Hương cũng biết tình huống như vậy, nhưng mà bây giờ cô cũng là mở một con mắt nhắm một con, cũng không tính toán làm khó Hàn Sâm, dù sao cô còn chuẩn bị muốn dùng Hàn Sâm.
Hàn Sâm từ chỗ Tư Đồ Thanh đã học được không ít kinh nghiệm cùng kỹ xảo thực dụng của thuật bắn cung, thuật bắn cung đã tinh tiến hơn nhiều.
Nguyên một tháng tập huấn, mười ngày cuối cùng đã xong, sau khi chấm dứt thì Tư Đồ Hương trực tiếp chiêu nhập Hàn Sâm vào đội giáo viên.
Nhưng mà cuộc thi bắn cung cùng những cuộc thi khác có chút không giống, chu kỳ cuộc thi rất ngắn, cho nên vào cuối học kỳ mới bắt đầu, Hàn Sâm chỉ là tuyển dụng vào thôi, sau đó báo danh, cách thi đấu còn mấy tháng nữa.
Hoàng Phủ Bình Tình cũng không biết là đã nhận được tin tức từ nơi nào, Hàn Sâm mới chấm dứt tập huấn, cô đã tìm tới tận cửa rồi lôi kéo Hàn Sâm đi săn bắn.
- Hoàng Phủ học tỷ, cô không mang theo mấy người sao?
Ở bên trong Cương Giáp Tí Hộ Sở, Hàn Sâm có chút kinh ngạc nhìn Hoàng Phủ Bình Tình, cao thủ bên người cô có không ít, nhưng bây giờ lại không mang một người nào.
- Không phải là có cậu ở đây là đủ rồi sao?
Hoàng Phủ Bình Tình vừa cười vừa nói, kỳ thật chính cô cũng rất mạnh, lại có Hàn Sâm ở bên cạnh, trừ phi gặp phải bầy sinh vật thần huyết, hoặc là sinh vật thần huyết đặc biệt mạnh, nếu không hai người sẽ không có nguy hiểm gì.
- Muốn đi nơi nào?
Hàn Sâm hỏi một câu.
- Cậu nói đi nơi nào liền đi nơi đó, tôi không có ý kiến gì.
Hoàng Phủ Bình Tình cười khanh khách nhìn Hàn Sâm, trong đôi mắt hình như có nước xuân nhộn nhạo.
- Vậy thì đi Đại Sa Mạc Bạch Ma đi, hi vọng còn có thể gặp lại cái con Hắc Vũ Thú Vương thần huyết kia.
Bây giờ Hàn Sâm đã có Ngân Huyết Tam Nhận Xoa, hoàn toàn chắc chắn có thể săn giết Hắc Vũ Thú Vương.
Bình thường thì sinh vật thần huyết có thể lãnh đạo tộc quần mạnh mẽ, kỳ thật thực lực bản thân sẽ kém hơn sinh vật thần huyết độc hành một chút.
Hắc Vũ Thú Vương ở trong số những sinh vật thần huyết mà Hàn Sâm đã gặp, thực lực chỉ có thể xếp hạng dưới trung bình, nhưng thú hồn của nó là một đôi cánh thần huyết, đây cũng là vô cùng hữu dụng.
Hai người cưỡi tọa kỵ song song hướng tới Đại Sa Mạc Bạch Ma mà đi, trên đường gặp được không ít sinh vật nguyên thủy, nhưng đáng tiếc là vận may không tốt lắm, đi vào trong Đại Sa Mạc Bạch Ma hai ngày, ngay cả một con sinh vật biến dị đều không gặp được.
Đã đến địa phương gặp phải bầy Hắc Vũ lần trước, thậm chí ngay cả một con Hắc Vũ Thú đều không nhìn thấy, cũng không biết là đã di chuyển đi, hay là bị ai đó săn giết rồi.
- Lúc tôi từ trong Đại Sa Mạc Bạch Ma đến đây, ở trong một sa cốc thấy được một sinh vật cấp thần huyết, nhưng bởi vì thực lực có hạn, cuối cùng cũng không thể chém giết, cậu có hứng thú đi qua nhìn một chút hay không?
Hoàng Phủ Bình Tình cười nói với Hàn Sâm.
- Là sinh vật thần huyết gì?
Hàn Sâm có chút kinh ngạc nhìn Hoàng Phủ Bình Tình, bên cạnh Hoàng Phủ Bình Tình có nhiều cao thủ như vậy, bọn họ đều không giải quyết được sinh vật thần huyết kia, chỉ sợ dựa vào hai người bọn họ cũng không làm được gì.
- Thoạt nhìn hẳn là một loại sinh vật thần huyết không thể ăn thịt được, toàn thân giống như là ô kim nham thạch, bộ dáng có chút giống như chiến giáp nhân hình, nhưng nhỏ hơn một chút, ước chừng cao hơn hai mét, thân thể vô cùng cứng rắn, hơn nữa lực lớn vô cùng, tốc độ lại nhanh, mà ngay cả binh khí thần huyết cũng chỉ có thể lưu lại vết cắt cạn ở trên người nó.
Sau khi Hoàng Phủ Bình Tình nói xong lại bồi thêm một câu:
- Trừ cái đó ra, trên tay nó còn có một thanh đại chùy giống như hắc thiết, thoạt nhìn hẳn là thần huyết bảo cụ, lúc trước hai thủ hạ của tôi bị đại chùy của nó va vào một phát, một chết một trọng thương, rất đáng sợ.
- Chúng ta đi xem trước cũng được.
Hàn Sâm có chút động tâm, chỉ cần binh khí thần huyết có thể chém thương là được, nếu như là sinh vật thần huyết cỡ quá lớn, có lẽ hắn không có biện pháp gì, Ngân Huyết Tam Nhận Xoa quá ngắn, khó có thể làm bị thương chỗ yếu, nhưng một người đá cao hơn hai mét, các loại vị trí như là cổ, muốn chém đứt thì cũng không phải quá khó, vẫn có cơ hội chém giết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận