Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2493. Khổng Tước Vương Thiên Hà

Hàn Sâm xông về phía đám Vân Hà, nhưng mà đám Vân Hà lại lùi lại một khoảng cách, vừa lúc để cho Hàn Sâm không thể trực tiếp đụng tới nó.
Trong lòng Hàn Sâm bực bội, tăng nhanh tốc độ đuổi theo đám Vân Hà, nhưng mà Hàn Sâm đuổi theo đó thì nó lùi lại, Hàn Sâm xoay người muốn đi thì nó trôi nổi lại đây, làm cho Hàn Sâm xẹp.
“Ta sai rồi, ta sai thật rồi, cầu ngươi đừng đi theo ta nữa được không?” Vẻ mặt Hàn Sâm cầu xin nói với đám Vân Hà kia.
Nhưng mà cũng không biết Dế Đen bên trong nghe hiểu ngôn ngữ thông dụng của vũ trụ hay không, hay là triệt để không có tính toán buông tha cho Hàn Sâm, chỉ cần Hàn Sâm vừa đi, nó lập tức lại cùng đi theo.
Tình cảnh hiện giờ của Hàn Sâm có hơi xấu hổ, đi cũng không được, không đi cũng không xong, quả nhiên là thỉnh thần dễ tiễn thần khó.
“Ngươi thật sự cho rằng ta dễ bị bắt nạt lắm à?” Hàn Sâm thấy đám Vân Hà kia đuổi thế nào cũng không đi, còn đánh du kích với hắn, lập tức nổi giận.
Triệu hồi ra súng đôi Chú Ngữ, điên cuồng bắn một trận đùng đùng đùng vào đám Vân Hà kia, từng viên đạn bắn cực nhanh vào phía trên đám Vân Hà kia.
đám Vân Hà cũng không trốn tránh, sau khi viên đạn va chạm lên mặt trên, đám Vân Hà lõm xuống, sau đó lại lập tức bắn ngược ra, viên đạn không thể xuyên thấu qua nó.
Kết quả này nằm trong dự đoán của Hàn Sâm, mục đích chủ yếu của hắn cũng không phải là dùng đạn bắn xuyên qua đám Vân Hà.
“Đấu với anh Hàn của ngươi, ngươi còn non lắm.” Trong lòng Hàn Sâm cười lạnh, súng đôi lại mạnh mẽ bắn thêm một trận vào đám Vân Hà.
Từng viên lại từng viên bắn vào trên đám Vân Hà, nhưng dường như lúc này đám Vân Hà kia mất đi sự co dãn, sau khi bị viên đạn va chạm, phát ra tiếng vang bành bành, giống như là bắn vào trên mặt bàn đá.
Một vòng bắn trước đó, Hàn Sâm sử dụng chú ngữ Vĩnh Hằng gia cố năng lực, gia cố đám Vân Hà, làm nó mất đi đặc tính ban đầu.
Tuy rằng đám Vân Hà vân là rất cứng rắn, viên đạn không có khả năng tổn thương đến nó, nhưng nơi bị viên đạn bắn qua lại xuất hiện từng cái Ô Quy Quang Thuật, đúng là Thuật Ô Quy của Hàn Sâm.
Sau khi Hàn Sâm bắn loạn xạ một trận, ấn đầy quang phù Ô Quy lên trên đám Vân Hà đã gia cố, cuối cùng lại bắn ra một đường băng quang, trực tiếp đông lạnh đám Vân Hà thành khối băng.
“Ta không tin ngươi còn có thể theo kịp nữa.” Hàn Sâm xoay người lại dùng tốc độ cao nhất bay đi mất, vừa bay vừa quay đầu nhìn đám Vân Hà bị đóng băng kia, thấy nó sau khi bị đóng băng vậy mà còn có khả năng trôi nổi, nhưng tốc độ đã chậm như là ốc sên, muốn đuổi theo kịp Hàn Sâm hẳn là không quá có khả năng rồi.
Hàn Sâm hết sức vui mừng, cũng không quay đầu lại mà rời đi cực nhanh, quả nhiên không nhìn thấy nó đuổi theo nữa.
“Rốt cuộc ném được nó rồi.” Hàn Sâm thay đổi phương hướng vài lần, sau khi hoàn toàn ném xa nó, mới thở dài một hơi nhẹ nhõm thật sâu.
Đang chuẩn bị tiếp tục bay, lại đột nhiên cảm giác phía trước truyền đến dao động không gian, giống như có sinh vật gì đó đang đại chiến ỏ phía trước.
Bởi vì cách chiến trường quá xa, dao động kia vô cùng nhỏ bé, Hàn Sâm do dự một chút, lại hướng về phía chiến trường một ít, loại dao động này lại càng đến càng rõ ràng.
“Sức mạnh hệ Âm này thật quen mắt… Là Bảo Cầm… Một luồng sức mạnh khác là hệ Hỏa… Đây không phải là sức mạnh của Tiểu Hồng Điểu đó sao?” Trong lòng Hàn Sâm vừa mừng vừa sợ, vội vàng đi nhanh về hướng không gian dao động.
Khoảng cách với chiến trường càng gần, loại dao động này cũng lại càng mãnh liệt, còn không đợi Hàn Sâm nhìn thấy Tiểu Hồng Điểu và Bảo Cầm, đã nhìn thấy một con cá voi trắng đang đuổi theo hai ky sĩ cấp Vương của Tộc Hoàng Cực giữa Vân Hồng.
Hàn Sâm mừng rỡ, vọt về phía cá voi trắng và hai ky sĩ Tộc Hoàng Cực kia.
Hai tên ky sĩ Tộc Hoàng Cực kia đang sợ hãi chạy trối chết, đột nhiên nhìn thấy Hàn Sâm xuất hiện ở phía trước, vì quá sợ hãi, thân hình hơi ngừng lại thế là bị cá voi trắng hút vào bên trong cái động đen do miệng cá hình thành.
“Cha!” Sau khi Hàn Sâm bước vào cá voi trắng, Bảo Nhi nhảy vào trong ngực Hàn Sâm, vẻ mặt hưng phấn nói: “Cha, ta lại bắt được rất nhiều thuyền viên rồi.”
Hàn Sâm nhìn theo phương hướng của Bảo Nhi chỉ thì thấy bên trong nhà tù của cá voi trắng giam giữ mười mấy ky sĩ cấp Vương của Tộc Hoàng Cực và Bán Bộ Thần Hóa.
“Làm tốt lắm.” Ánh mắt Hàn Sâm đánh giá những người trong thuyền một chút, nhìn thấy những hải tặc kia và Phương Thanh Vũ đều không có chuyện gì, chỉ có Ninh Nguyệt quần áo không ngăn nắp ngồi ở trong góc phòng, bộ dạng giống như rất sợ hãi.
Bảo Nhi kể lại mọi chuyện đã xảy ra một lèo nhanh như gió, Hàn Sâm nghe thấy trợn mắt há hốc mồm.
“Thanh kiếm nhỏ xanh biếc kia lại có thể trực tiếp chém chết Bán Bộ Thần Hóa à? Thoạt nhìn thật sự rất không đơn giản, cũng không biết rốt cuộc có lai lịch gì, thứ đào ra được ở ngoài thành Độ Thần có thể nào là vũ khí rơi xuống trong trận chiến của Thần không? Nếu thật sự là vũ khí của Thần, vậy thì Ninh Nguyệt lời to rồi.” Hàn Sâm nhìn bộ dạng hiện giờ của Ninh Nguyệt, lại cảm thấy món lợi này không chiếm cũng tốt.
Nhưng dựa vào chuyện lúc trước để tính thì tính cách chân chính của Ninh Nguyệt là bị thanh kiếm nhỏ xanh biếc áp chế, nhưng cũng không thật sự biến mất, dưới một ít tình huống đặc biệt, hẳn là có thể bộc lộ ra tính cách thật sự.
Nhưng vì thanh kiếm nhỏ xanh biếc quá mạnh mẽ, với lực ý chí của Ninh Nguyệt, cũng chỉ vào lúc chịu kích thích mới khôi phục một lát, thật muốn hoàn toàn thoát khỏi ảnh hưởng của thanh kiếm nhỏ xanh biếc cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
“Tiểu Hồng Điểu nó không thành vấn đề gì nhỉ?” Hàn Sâm nhìn thấy hư không xa xa bị đốt đỏ, có chút lo lắng thì thào tự nói.
Theo như lời của Bảo Nhi, Tiểu Hồng Điểu và Bảo Cầm đã đại chiến vài ngày, vẫn không phân ra thắng bại như cũ.
Bảo Nhi bĩu môi nói: “Ba ba không cần lo lắng, Tiểu Hồng không có việc gì đâu, nếu không phải Tiểu Hồng còn nhỏ, thì đã sớm xử lý tên kia rồi.”
Hàn Sâm gật gật đầu, muốn nói cái gì nữa, lại đột nhiên thay đổi sắc mặt kịch liệt.
Ánh mắt hắn lơ đãng đảo qua phía trước, nhìn thấy một đám Vân Hà màu trắng sữa màu sắc hoàn toàn khác với Vân Hà ở bốn phía đang chậm ïì rì trôi nổi đến đây, đã tới bên cạnh cá voi trắng rồi, thứ kia đúng là đám Vân Hà âm hồn không tan.
“Thật sự là gặp quỷ mà, nó làm sao đuổi theo được vậy?” Hàn Sâm thấy đóng băng và quang phù Ô Quy trên người nó đều đã không còn, cũng không biết là giải trừ như thế nào.
“Bảo Nhị, gọi Tiểu Hồng Điểu trở về, chúng ta mau rời khỏi.” Sắc mặt Hàn Sâm khó coi nói.
Thứ này xuất hiện ở đây, nói không chừng đã đưa tới hàng loạt dị chủng Vân Thú, lỡ như thật sự có dị chủng Thần Hóa bị hấp dẫn lại đây, thì sẽ là một phiền toái lớn với bọn họ.
Bảo Nhi không rõ nguyên do, nhưng vẫn dựa theo lời Hàn Sâm nói mà làm, điều khiển trang bị trên cá voi trắng phóng ra một đường tinh quang về hướng chiến đấu.
Không bao lâu đã nhìn thấy Tiểu Hồng Điểu giống như Hỏa Phượng Hoàng bay lại đây, lúc dừng ở cá voi trắng đã biến trở về bộ dạng Tiểu Hồng Điểu.
“Chạy nơi nào!” Bảo Cầm phá không mà đến, trên người một tảng đỏ một tảng đen, đàn hạc trong tay cũng bị đốt đến cháy đen, còn đứt mấy sợi dây đàn, thoạt nhìn không chiếm được lợi gì trên người Tiểu Hồng Điểu.
Hàn Sâm bảo Bảo Nhi cố hết mình thúc đẩy cá voi trắng bỏ chạy, Bảo Cầm chiến đấu lâu như vậy, tiêu hao tất nhiên vô cùng lớn, muốn đuổi theo cá voi trắng cũng không dễ dàng như vậy.
Cá voi trắng bay ở phía trước với tốc độ cao, phía sau một đám mây màu trắng sữa đi theo, đuổi theo phía sau nữa là Bảo Cầm, bọn họ xuyên qua nhanh chóng bên trong Vân Hà.
Mới vừa chạy đi không xa, lại nhìn thấy Thất Thải Hà Quang đầy trời rơi xuống, biển Vân Hà gần đó đều bị bao phủ vào.
“Khổng Tước Vương Thiên Hà…” Hàn Sâm nhìn thấy phía chân trời kia xuất hiện một con Khổng Tước màu sắc rực rỡ, lập tức thay đổi sắc mặt.
Hết chương 2493.
Bạn cần đăng nhập để bình luận