Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 130: Giết Chóc Hoa Lệ

Vương Manh Manh trợn to hai mắt nhìn tình cảnh trước mắt, cô có cảm giác như đang ngồi cáp treo vậy, chỉ có điều còn kinh khủng hơn so với ngồi cáp treo.
Cô nằm trên lưng Hàn Sâm, trơ mắt nhìn mỗi một động tác của Hàn Sâm, khi thì lắc người, khi thì dời bước, khi thì chuyển động, khi thì xung kích.
Nhìn một mảnh Độc Giác Sa Hồ đen kịt phía trước giống như vĩnh viễn không có điểm dừng vọt tới Hàn Sâm, sau đó nhìn từng con từng con Độc Giác Sa Hồ bị chém chết.
Hàn Sâm như một cỗ máy giết chóc, mỗi một động tác đều dứt khoát đến cực điểm, mỗi một đao chém xuống đều thu lấy một sinh mệnh, còn kèm theo máu tươi gột rửa.
Bất kể là Độc Giác Sa Hồ nguyên thủy hay Độc Giác Sa Hồ biến dị, ở trước mặt Hàn Sâm đều chỉ một đao mất mạng, không có bất kỳ ngoại lệ nào.
Vương Manh Manh và Hàn Sâm cả người ướt đẫm máu tươi, hoàn toàn không nhận ra màu sắc ban đầu của áo giáp, liền ngay cả mái tóc dài màu vàng óng sau khi Hàn Sâm biến thân, lúc này cũng bị nhuộm thành màu đỏ như máu.
Vương Manh Manh đột nhiên có một cảm giác quái dị, tất cả đều không chân thực, giống như mình không phải đang thực sự chiến đấu, mà chỉ đang xem một bộ phim, một bữa tiệc giết chóc hoa lệ.
Hàn Sâm như một cỗ máy giết người vĩnh viễn không biết mệt mỏi, để Vương Manh Manh dù đối mặt với Độc Giác Sa Hồ như thủy triều, nhưng trong lòng vẫn không có một chút cảm giác sợ hãi nào, khiến cô cảm thấy bất luận có bao nhiêu Sa Hồ, chỉ cần đến trước mặt Hàn Sâm, đều sẽ bị hắn một đao chém chết.
Hai mắt Hàn Sâm kiên định, hiện tại tất cả những gì hắn chứng kiến, đã khác với nhân loại bình thường, mọi động tác của Độc Giác Sa Hồ ở trong mắt hắn trở nên vô cùng chậm, khiến hắn có thể nhìn rõ ràng tất cả động tác của Độc Giác Sa Hồ, dù có là Độc Giác Sa Hồ biến dị, ở trong mắt hắn cũng chậm như người già sắp chết, chậm đến mức khiến người ta không nhịn được muốn đi giúp hắn một tay.
Hiện tại Hàn Sâm mới biết chỗ đáng sợ chân chính của thú hồn Yêu Tinh Nữ Hoàng, dưới trạng thái biến thân Yêu Tinh Nữ Hoàng, năng lực phán đoán của Hàn Sâm vốn đã vô cùng biến thái, lúc này lại như cá gặp nước, mỗi một đao của hắn hầu như có thể trúng tới vị trí mà hắn muốn.
- Quá chậm, thực sự quá chậm.
Trong lòng Hàn Sâm thậm chí còn có chút khó chịu, tốc độ đám Độc Giác Sa Hồ này thực sự quá chậm, không theo kịp tốc độ hắn giết chóc.
- Đến càng nhiều hơn đi.
Trong lòng Hàn Sâm còn sinh ra cảm giác như vậy.
Nhưng lý trí của Hàn Sâm lại tự nói với mình, tốt nhất vẫn nên mau chóng lao ra, biến thân Yêu Tinh Nữ Hoàng không thể kéo dài, nếu thân thể của hắn không chịu nổi gánh nặng do biến thân mang đến, hắn sẽ bị ép đình chỉ biến thân, đến lúc đó cho dù hắn sử dụng cánh mang theo Vương Manh Manh chạy đi, đám Tô Tiểu Kiều chết là cái chắc.
- Nhất định phải lao ra trước khi biến thân Yêu Tinh Nữ Hoàng kết thúc.
Trong lòng Hàn Sâm thầm nghĩ, Liễu Diệp Đao trong tay vung nhanh hơn.
Đám Tô Tiểu Kiều ở phía sau nhìn tình cảnh này đã sớm choáng váng, bọn họ chưa từng thấy Hàn Sâm chiến đấu cận chiến, vẫn cảm thấy thuật bắn cung của Hàn Sâm không tồi, hơn nữa hắn không dễ dàng mạo hiểm.
Nhưng khi bọn họ nhìn thấy Hàn Sâm để cung tên xuống, mới biết trong lúc Hàn Sâm chiến đấu cận chiến đáng sợ tới cỡ nào.
Độc Giác Sa Hồ biến dị cũng bị Hàn Sâm chém một đao mất mạng, hoặc là nói từ đầu đến hiện tại, bọn họ căn bản không nhìn thấy Hàn Sâm thất bại một đao nào.
- Thực sự quá đáng sợ!
Ngay cả bọn họ cũng không nhịn được rùng mình một cái, hiệu suất giết chóc như vậy, quả thực chính là một bữa tiệc bạo lực huyết tinh, khiến người ta vừa run như cầy sấy vừa cảm thấy sảng khoái muốn rên rỉ thành tiếng.
Con Độc Giác Sa Hồ thần huyết đột nhiên hét dài một tiếng, Độc Giác Sa Hồ biến dị vội thối lui, mà Độc Giác Sa Hồ nguyên thủy lại càng thêm điên cuồng nhằm về phía đám Hàn Sâm.
Chỉ trong chớp mắt, Hàn Sâm đã biết tâm tư của con thần huyết Độc Giác Sa Hồ Vương kia, nó muốn dùng Độc Giác Sa Hồ nguyên thủy để tiêu hao sức lực của Hàn Sâm, nó biết biến thân Yêu Tinh Nữ Hoàng của Hàn Sâm không thể kéo dài, nó đang đợi thời khắc khi biến thân kết thúc, nó sẽ vây lại.
- Súc sinh thực giảo hoạt.
Ma cờ bạc hiển nhiên cũng ý thức được điểm này, mắng một câu, hồ điệp đao trong tay lại cắt đứt yết hầu một con Độc Giác Sa Hồ nguyên thủy, khiến nó ngã trên đất thống khổ co giật.
Hàn Sâm nhìn con thần huyết Hồ Vương trên cồn cát phía xa kia, trong mắt loé ra một tia lạnh lẽo, hai tay run lên, Liễu Diệp Đao thần không biết quỷ không hay thu vào trong tay áo, một đại cung khảm sừng màu đen xuất hiện ở trong tay hắn.
Mũi tên Hắc Châm Phong Biến dị xuất hiện trong tay hắn, trực tiếp khoắc lên Ma Giác Xà cung rồi kéo, ngắm về thần huyết Hồ Vương trên gò núi xa xa.
- Quá xa, từ chỗ này có thể bắn tới sao?
Tô Tiểu Kiều liếc mắt nhìn khoảng cách tới thần huyết Hồ Vương, thực sự quá xa, ở đây nhìn thần huyết Hồ Vương chỉ là đốm nhỏ, khoảng cách e rằng phải gần hai ngàn mét.
Khoảng cách như vậy, cho dù Hàn Sâm có thể bắn tới, mũi tên cũng không còn lực, làm sao có thể bắn chết một con thần huyết sinh vật.
thần huyết Hồ Vương dường như cũng nghĩ như vậy, nó cứ đứng ở đó không nhúc nhích, chỉ có một đôi mắt cực kỳ nhân tính nhìn Hàn Sâm, trên mặt giống như lộ ra một tia trào phúng.
- Tiên sư nó, con thần huyết Hồ Vương kia thật sự có chút tà môn.
Nhìn thấy vẻ mặt kia của thần huyết Hồ Vương, ngay cả ma cờ bạc cũng không nhịn được kêu lên một tiếng.
Cung tên trong tay Hàn Sâm không chút dao động, nhắm thẳng vào con thần huyết Hồ Vương có vẻ mặt trào phúng kia, đột nhiên một mũi tên màu đen trong nháy mắt xẹt qua không gian, điên cuồng bắn về phía thần huyết Hồ Vương kia.
thần huyết Hồ Vương kia có trí tuệ rất cao, nó không thèm tránh mũi tên này của Hàn Sâm, hiển nhiên nó nghĩ với khoảng cách như vậy, mũi tên của Hàn Sâm sẽ không uy hiếp được nó.
Nếu như mũi tên của hắn có uy lực như thế, vậy khi nó dụ dỗ Vương Manh Manh tiến vào mai phục, Hàn Sâm hẳn đã bắn nó mới đúng.
Vù!
Nhưng rất nhanh, thần huyết Hồ Vương kia đã phải biến sắc, bởi vì nó phát hiện mũi tên kia cách nó càng ngày càng gần, nhưng tốc độ lại không có xu thế giảm bớt, trái lại càng lúc càng nhanh.
Đến khi thần huyết Hồ Vương không giữ nổi dáng vẻ ưu nhã, muốn nhảy ra để tránh thì đã muộn, cho dù nó toàn lực nhảy lên, hy vọng có thể tránh thoát một mũi tên kia.
Nhưng mũi tên kia vẫn giống như rắn độc ghim vào trong bắp thịt chân trước của nó, chỉ thấy máu tươi tung toé, tiếp theo nó lại hét thảm một tiếng.
thần huyết Hồ Vương cao cao tại thượng lại cực kỳ giả dối, bị mũi tên mang theo lực lượng bắn trúng, thân thể từ trên cồn cát lăn xuống.
Nghe được thần huyết Hồ Vương kêu lên thảm thiết, đàn hồ đều thất thần, trong lúc nhất thời không tiếp tục công kích, đều nhìn về phía vị trí cồn cát lúc trước có thần huyết Hồ Vương.
Đương nhiên, chúng nó đã không nhìn thấy thần huyết Hồ Vương lăn xuống, vì thế đàn hồ bắt đầu hoảng loạn, nhất thời không biết nên làm thế nào.
- Đi mau!
Hàn Sâm hô to một tiếng, đám người nhanh chóng vọt ra ngoài vòng vây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận