Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1145: Thần Môn Thập Giai

Cửa đá dựng ở trong hư vô, giống như núi cao bất biến, không có dấu hiệu muốn mở ra.
Không gian dưới mặt đất tuy lớn, nhưng cửa đá kia dựng ở trong hư vô dường như sâu thẳm vô hạn, tốc độ của Hương Âm nhanh như vậy, cho dù là ngàn dặm xa xôi cũng chỉ nháy mắt là tới, nhưng cô một mực bay về phía cửa đá, lại có cảm giác vĩnh viễn bay không đến cánh cửa kia.
Mây mù trên người Hương Âm hóa thành mùi thơm hòa vào hư vân, dường như có tương liên với cửa đá kia, Hương Âm dần dần bay về phía cửa đá, khoảng cách tới cửa đá cũng gần hơn.
Rõ ràng không gian dưới mặt đất cũng chỉ lớn như vậy, chỗ cao nhất cũng chỉ vạn mét mà thôi, nhưng Hàn Sâm thấy, dường như Hương Âm đã bay vào vô hạn hư không, giống như đã cách hắn cả một tinh không vậy.
Cuối cùng Hương Âm cũng bay tới trước cửa đá, bàn tay trực tiếp đặt trên cửa đá, hương khí trên người bắt đầu khởi động, cứ thế đẩy cửa đá ra.
Chỉ là một khe hở nhỏ, nhưng lực lượng từ đó tuôn ra vô cùng kinh khủng khiến Hàn Sâm cứng lại, hình như có một đại nhân vật khủng bố hàng lâm, thân thể không thể khống chế bị trấn áp xuống đất.
Không chỉ có Hàn Sâm, phần lớn dị đó sinh vật bốn phía đều như thế, ngoại trừ những sinh vật siêu cấp thần huyết còn có thể miễn cưỡng đứng thẳng, những dị sinh vật khác đều đã bị trấn áp trên mặt đất căn bản không thể nhúc nhích.
Mà những sinh vật siêu cấp thần huyết đó mặc dù có năng lực phản kháng, nhưng chúng lại cực kỳ kính sợ lực lượng này, Nham Thử Vương, Huyết Thiềm Thừ Vương các loại sinh vật siêu cấp thần huyết đều chủ động nằm rạp trên mặt đất, căn bản không dám đứng lên.
Dây thắt lưng trên người Hương Âm bay múa, dường như có một vòi rồng từ khe cửa cuốn ra, gần như muốn cách cửa đá thổi bay cô ấy đi.
Thế nhưng Hương Âm lại chấp nhất đứng trước cửa đá, hương vụ trên người bắt đầu khởi động, chặn luồng gió khủng bố từ trong khe cửa thổi ra, chống lại áp lực vô biên, tiếp tục đẩy cửa đá ra.
Khi cửa đá dần dần bị đẩy ra, vòi rồng bên trong tuôn ra càng ngày càng khủng bố, ngay cả sinh vật siêu cấp thần huyết đều bắt đầu không chịu nổi áp lực kinh khủng kia.
Mà Hương Âm đứng ở trước cửa càng phải đối mặt với lực lượng kinh khủng hơn gấp ngàn lần, những vòi rồng đó như vô số lưỡi dao sắc bén thổi tới người Hương Âm, lập tức chém đi hương vụ bao quanh người cô
Hương Âm nhíu mày, trên người vang lên tiếng vang kỳ dị, đúng là một chiếc sáo ngọc bay ra, Hương Âm không ngừng thổi ra tiếng vang, một đám âm phù chảy ra bắn về phía cửa đá, hóa thành đại xà chặn lại vòi rồng kinh khủng kia.
Mà khi Hương Âm tiếp tục đẩy ra cửa đá, đám vòi rồng đó cũng càng ngày càng khủng bố, âm phù hóa thành đại xà đã không ngăn cản nổi vòi rồng kia nữa.
Lại có một kiện nhạc khí từ trên người Hương Âm bay ra, là đàn tỳ bà mà Hàn Sâm nhìn thấy trước đó, dây đàn không ngừng tự gảy, cũng cũng chảy ra âm phù hóa thành một đầu Kim Sí Đại Điêu bảo hộ trước người Hương Âm, chặn vòi rồng khủng bố đó lại.
Khi đại môn dần dần bị đẩy ra, trên người Hương Âm bay ra một kiện lại một kiện nhạc khí, cuối cùng tổng cộng đã có tám nhạc khí vây quanh Hương Âm, âm phù chảy ra hóa thành tám loại âm thú bảo vệ cô, chặn vòi rồng kinh khủng kia, giúp Hương Âm có thể tiếp tục đẩy cửa đá ra.
OÀ..ÀNH!
Cửa đá chấn động, cuối cùng đã bị Hương Âm hoàn toàn đẩy ra, hai cánh của lớn mở rộng, tuy nhiên vẫn không có Dị Linh xuất hiện như Hàn Sâm tưởng tượng.
Trong cửa đá xuất hiện một thềm đá, không biết là đi thông tới nơi nào, khí tức bên trong thực quá khủng bố, hơn nữa không gian vô cùng vặn vẹo, ngay cả Hàn Sâm cũng không thấy rõ lắm.
Hương Âm không chút do dự bước lên thềm đá, trong nháy mắt khi đạp vào thềm đá, chỉ thấy một loại ngọn lửa trong suốt từ trên thềm đá bốc lên, lập tức cả người Hương Âm đều bị ngọn lửa trong suốt bao quanh.
Tám nhạc khí biến thành âm thú đã hoàn toàn vô dụng, ở trong ngọn lửa trong suốt kia đều bốc cháy lên giống như Hương Âm.
Dây thắt lưng trên người Hương Âm dần dần bị ngọn lửa trong suốt hòa tan, ngay cả âm thú và nhạc khí cũng như thế, dàn dần bị ngọn lửa trong suốt đốt cháy.
Hương Âm thừa nhận hỏa diễm đốt cháy, cực kỳ chật vật bước ra một bước, một bước này tựa như phải vượt qua thiên sơn vạn thủy, cuối cùng mới bước lên trên thềm đá thứ hai.
Thềm đá thứ hai tiếp tục bắn ra một ngọn lửa trong suốt, tiếp tục bao phủ lấy Hương Âm, những nhạc khí và âm thú kia đều đã không chịu nổi bị đốt thành hư vô.
Dây thắt lưng của Hương Âm đã bị hủy hết, da thịt cũng bị ngọn lửa trong suốt liên tục thiêu đốt.
Mây mù cùng âm phù từ trên Siêu Thần Thể của Hương Âm chảy xuôi ra, chống lại ngọn lửa trong suốt, bảo vệ lấy Hương Âm đang chật vật bước lên thềm đá đi về phía trước.
Mỗi đi một bước của Hương Âm đều dài như một thế kỷ, mỗi bước bước lên, trong chốn hư vô kia sẽ sinh ra một thềm đá mới, cũng không biết phía sau cùng có bao nhiêu thềm đá.
Mà những ngọn lửa trong suốt đó vẫn không ngừng đốt cháy máu thịt của Hương Âm, khi thân thể của cô nhận lấy tổn thương, thì đồng thời thân thể của cô cũng dần lột xác, Siêu Thần Thể cũng dần biến đổi.
Hàn Sâm nhìn mà kinh hãi, Hương Âm chỉ mới đi bảy bước, Siêu Thần Thể đã có dấu hiệu hỏng mất, cũng không biết phía sau còn có mấy bậc.
Hương Âm lại đi hai bước, đến thềm thứ chín, cả người đã hoàn toàn bị ngọn lửa trong suốt thiêu, chỉ có thể nhìn thấy trong ngọn lửa trong suốt có một quang ảnh mơ hồ đứng trên thềm đá thứ chín, một lúc lâu sau vẫn không thể bước lên bước tiếp theo, mà ngọn lửa trong suốt trên người cô lại càng đốt càng mạnh, khiến âm phù cùng hương khí trên người Hương Âm tản ra càng ngày càng yếu.
- Thần Môn thập giai, nửa bước thiên mệnh, không thể ngờ được cô lại có thể đi đến cấp chín, trong tám ma tướng cũng coi như là nhân tài kiệt xuất rồi.
Đột nhiên một âm thanh từ trong không gian dưới mặt đất truyền ra, một bóng người nhanh chóng bay tới vị trí Hương Âm trên thềm đá.
Hàn Sâm nhìn rõ ràng bóng người kia liền thoáng chấn động, đó là Quỷ Dạ Xoa đã lâu không thấy, không thể tưởng được y cũng tới đây.
Hơn nữa trên người Quỷ Dạ Xoa mang theo khí tức quỷ dị mạnh mẽ và sát ý vô biên, Hàn Sâm chỉ nhìn thoáng qua, cũng đoán được y muốn làm gì.
Hôm nay Hương Âm toàn lực bước lên thềm đá kia, đối kháng với ngọn lửa trong suốt, đã không có năng lực phân tâm chú ý tới hoàn cảnh xung quanh.
Quỷ Dạ Xoa đánh tới như vậy, rõ ràng vì hắn muốn phá không cho Hương Âm tấn chức tới không gian thứ tư Tí Hộ Sở.
Hàn Sâm tin rằng Quỷ Dạ Xoa nhất định đã sớm mai phục ở đây, y đợi đến giờ khắc này mới ra tay phá Hương Âm tấn chức, khiến Hương Âm tấn chức thất bại và Siêu Cấp Thần Thể tan vỡ.
Như vậy Quỷ Dạ Xoa có thể đạt được máu thịt Hương Âm đã đựng một tia lực lượng của không gian thứ tư Tí Hộ Sở, đối với y mà nói đó là vật đại bổ đấy.
Nếu là bình thường, Hàn Sâm tin rằng Quỷ Dạ Xoa khẳng định không phải đối thủ của Hương Âm, nhưng hiện tại Hương Âm có thể bước tới một bước cuối cùng hay không còn rất khó nói, chỉ cần bị Quỷ Dạ Xoa ảnh hưởng, dù là chỉ thoáng phân tâm, có lẽ cô vẫn sẽ tan thành mây khói trên thềm đá.
Hương Âm giống như cũng biết Quỷ Dạ Xoa đến, thân thể trong ngọn lửa trong suốt run nhẹ lên, hương vụ và âm phù lại yếu đi vài phần.
- Không tốt.
Hàn Sâm thầm kêu không ổn, nhìn nhìn cốt huân trong tay, cắn răng bay lên trời, ngăn cản Quỷ Dạ Xoa xông lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận