Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1789. Giết dị chủng trong vạn quân

Grào!
Một vị tử tước trong chín vị đại đội trưởng điên cuồng gào lên một tiếng, chiến giáp trên người chia năm xẻ bảy, cơ bắp trong nháy mắt cuồn cuộn lên, da dẻ biến thành màu sắt thép, đôi mắt đỏ rực như máu, vậy mà lại là dị chủng hoá.
Hàn Sâm không sợ hãi, trái lại còn vui mừng. Mặc dù hắn vẫn luôn đang lợi dụng thân pháp Động Huyền để tránh khỏi phải quần nhau tranh đấu với chín vị tử tước kia, có điều điều đó không hề chứng minh rằng hắn không giết chết được chín vị tử tước kia, chẳng qua hắn đang †ìm kiếm cơ hội mà thôi.
Hiện tại đã xuất hiện một dị chủng trong chín vị tử tước, trái lại khiến Hàn Sâm đã xác định được mục tiêu của mình.
Trong đại vũ trụ gen, chỉ có giết chết dị chủng mới có thể có được sự công nhận của quy tắc Tí Hộ Sở, mới có thể đoạt được thú hồn.
Tử tước Cự Kiếm hắn đã giết trước đó chỉ là một quý tộc mà thôi, cho dù giết chết rồi cũng sẽ không được quy tắc Tí Hộ Sở công nhận, không thể hốt được lợi ích gì.
Tử tước Cự Phủ dị chủng hoá xong thì bùng nổ hung tính của mình, điên cuồng gào thét, thân thể như sắt thép kia điên cuồng chạy về phía Hàn Sâm, một cây búa lớn trong tay quét ngang qua đó.
Thân hình Hàn Sâm giống như quái điểu nhảy lên, đồng thời trong lúc né tránh cây búa lớn, hắn vung một kiếm chém về phía đầu của tử tước dị chủng kia.
Đạo Cốt Kiếm vô cùng sắc bén, cho dù là thân thể của tử tước dị chủng cũng không thể ngăn cản nổi, chỉ cần một kiếm này chém trúng thì chắc chắn có thể chém đầu tử tước dị chủng kia.
Nhưng mà sau khi tử tước Cự Phủ dị chủng hoá, phản ứng và tốc độ đều nhanh đến kinh người. Cây búa lớn giống như ván cửa kia quét đến được nửa đường, sau đó mạnh mẽ bị hắn thu trở về, lại tiếp tục chém ngang về phía Hàn Sâm, tốc độ còn nhanh hơn cả kiếm của Hàn Sâm.
Cơ thể của Hàn Sâm trên không trung không gặp phải chút cản trở nào như thể đang trên mặt đất bằng phẳng, thân thể bay bổng trên bầu trời mượn lực mạnh mẽ lướt ngang một mét, tránh khỏi một búa điên cuồng kia.
Mấy vị tử tước khác đều rút ra giáo ném phi mạnh ra ngoài, bắn về phía Hàn Sâm trong không trung từ vị trí bốn phương tám hướng khác nhau, cho dù Hàn Sâm là một con chim thì sợ rằng cũng khó mà tránh thoát được tập kích này, càng huống chỉ hắn không phải là một con chim.
Khí cơ cuồn cuộn không dứt của áo giáp Động Huyền vọt đến, mặc dù Hàn Sâm không phải là chim, nhưng mà thân hình của hắn lại phiêu dật hơn cả chim. Hắn hệt như một con Phượng Hoàng đón gió bay lượn, lượn vòng di chuyển trên không trung, vô cùng quỷ dị tránh khỏi rất nhiều cây giáo cuồng bạo lao đến, Đạo Cốt Kiếm trong tay lại gạt ngang trời về phía cổ tử tước dị chủng kia một lần nữa.
Hai tay tử tước dị chủng nắm lấy cán dài của búa lớn dùng sức cản lấy, vậy mà cán búa thô to được đúc tạo từ vật liệu dị chủng cấp tử tước kia lại bị một kiếm chém gãy.
May là phản ứng và tốc độ của tử tước dị chủng hoá cực kì nhanh, hắn gầm lên một tiếng giận dữ, bốn vó bộc phát ra sức mạnh không gì sánh được, mạnh mẽ lui về phía sau mấy mét, tránh né một kiếm của Hàn Sâm.
Chiến trận luân chuyển, mấy tử tước khác đã xông đến đánh, tầng tầng đao thương kiếm kích giống như bánh răng tinh vi cắn chặt vây đánh về phía Hàn Sâm.
Thân thế Hàn Sâm giống như Phượng Hoàng bay lượn, di chuyển đến trên mũi đao trong trường hợp không có khả năng tránh né nào, vẫn xông ra khỏi tầng tầng sát trận ngăn cản, tiếp tục đánh về phía tử tước dị chủng kia.
Mọi người đều đã nhìn ra ý đồ của hắn, trong sự vây giết của vạn quân, vậy mà hắn lại muốn săn tử tước Terius tộc dị chủng hoá kia.
“Can đảm thật đấy! Khí phách lớn thật đấy! Một kẻ lợi hại thật đấy!” Logde công tử võ tay liên tục khen ngợi ba câu.
Ngay cả đám người lão Dolma và Mike cũng đều đã nhìn ra Hàn Sâm muốn làm gì, quả thật điều Hàn Sâm làm quá rõ ràng.
“Là ta điên rồi hay là do hắn điên rồi? Trong lúc bị một quân đoàn bao vây tấn công, hắn còn muốn săn tử tước dị chủng, hắn còn là nam tước nữa ư? Hắn thật sự là nam tước ư?” Mike ngơ ngác nói.
“Nếu hắn không phải là nam tước thì chỉ sợ rằng những chiến sĩ Terius tộc kia sẽ không chỉ chết như vậy đâu.” Nam tước ở bên cạnh cười khổ
nói.
Trước khi Hàn Sâm xông xuống phi thuyền, không một ai ngờ rằng mọi chuyện sẽ diễn biến đến mức độ này. Một nam tước lấy sức của một mình chống lại cả một quân đoàn, nói ra ngoài sợ rằng cũng không ai tin.
Cho dù là những thượng tộc cao cao tại thượng kia, e rằng cũng không có mấy nam tước có thể làm được đến bước này.
Trên thực tế, cho dù là trong thần điện gen, mấy chủng tộc có tộc đăng ở vị trí cao nhất, người xuất sắc trong đám nam tước hậu thế của bọn họ, thậm chí là thiên tài được xưng là tuyệt thế cũng chưa chắc đã có thể làm tốt giống như Hàn Sâm.
Hàn Sâm không dám nói mình là mạnh nhất trong đám nam tước, nhưng mà nếu luận về năng lực một người địch lại đám đông, trong những người cùng cấp thì hắn lại là đệ nhất lấy một ngăn cả thiên hạ.
Có sự tăng cường của áo giáp Động Huyền, cộng thêm cả thân pháp
Động Huyền và bí kỹ Phượng Hoàng Phi Thiên, nếu như không có sức mạnh áp chế tuyệt đối thì người đến có nhiều hơn đi chăng nữa cũng sẽ chẳng thể giết chết được Hàn Sâm.
Điều đáng sợ hơn là, sức mạnh của hắn cuồn cuộn không dứt, cho nên hắn có thể chiến đấu không ngừng nghỉ, hoàn toàn không sợ tiêu hao.
“Ngăn hắn lại!” Bá tước Nộ Cương gần như gào thét ra tiếng, hắn chưa từng trải qua cục diện khó chấp nhận được như thế. Bị một nam tước một mình chống lại toàn bộ quân đoàn Nộ Cương, hiện tại nam tước đó lại còn muốn săn một đại đội trưởng tử tước dị chủng trong sự vây giết của quân đoàn Nộ Cương, nếu như để hắn thành công thì đây quả thật chính là sỉ nhục cực lớn.
Tám vị đại đội trưởng, ngoại trừ tử tước dị chủng ra, đương nhiên ai nấy cũng hiểu rõ rằng, nếu như thật sự để Hàn Sâm giết chết được tử tước dị chủng kia, cho dù sau đó có giết chết được hắn thì từ nay về sau, quân đoàn Nộ Cương cũng sẽ trở thành trò cười của toàn bộ Terius tộc, cho nên tất cả đều liều mạng muốn ngăn cản Hàn Sâm.
Có lẽ ngay cả chính bọn họ cũng không phát hiện ra, vốn dĩ là cục diện vây giết Hàn Sâm, hiện tại bầu không khí lại đột nhiên trở nên hơi vi diệu.
Dường như không phải là bọn họ đang vây giết Hàn Sâm, mà là Hàn Sâm đang đuổi giết một thủ lĩnh trong đám người bọn họ.
Tầng tầng chiến trận sát phạt nhưng lại không ngăn cản được kiếm quang ngập trời kia. Rõ ràng bọn họ biết Hàn Sâm muốn giết đại đội trưởng tử tước dị chủng, nhưng mà khi thân hình Hàn Sâm di chuyển lại khiến bọn họ sản sinh ra phán đoán sai sót khó nói nên lời, đao kiếm đều không thể chém trúng Hàn Sâm, trái lại có rất nhiều đao kiếm đều bị Đạo Cốt Kiếm của Hàn Sâm chém gấy.
Mắt thấy Hàn Sâm đã nhanh chóng tiếp cận tử tước dị chủng kia, nhưng không có ai có thể thật sự ngăn cản hắn.
“Grào!” Tử tước dị chủng điên cuồng gào lên một tiếng, cơ bắp trên người dữ tợn, một tay cầm nửa cán gãy, một tay nắm búa lớn, đồng thời đánh về phía Hàn Sâm đã xông đến trước mặt.
Cùng lúc đó có hai tử tước một trái một phải bao vây đến, đằng sau còn có hai tử tước đuổi theo Hàn Sâm.
Ánh mắt Hàn Sâm trầm tĩnh như nước, thân thể nhanh chóng di chuyển, lắc lư cơ thể bay lên bầu trời. Trong những đao quang kiếm khí kia, hắn mạnh mẽ tìm thấy được một khe hở nhỏ hẹp, xông ra từ trong bao vây tấn công bằng cách không thể tin được, vặn vẹo thân thể trượt trên không trung lướt qua tử tước dị chủng kia, đồng thời Đạo Cốt Kiếm trong tay chợt loé lên.
Một kiếm này nhanh đến không thể tin được giống như một thoáng kinh hồng, lại giống như tia chớp ngang trời, mang theo kiếm ý khó mà nói thành lời, trong nháy mắt đã chém đến trước mặt tử tước dị chủng.
Hàn Sâm còn chưa kịp thu hồi tư thế chém, tử tước dị chủng đã gầm lớn một tiếng, ném cán gãy và búa gãy đi, cơ bắp mạch máu đều gần như nổ tung, cánh tay cường tráng lưu lại từng vệt ở trong không trung, hai tay mạnh mẽ kẹp lấy thân kiếm Đạo Cốt Kiếm giống như tia chớp chém đến.
Sức mạnh của tử tước dị chủng hoá mạnh mẽ tới cỡ nào, Hàn Sâm còn lâu sánh bằng, cho nên sau khi bị hắn kẹp lấy thân kiếm, nhất thời cũng khó mà đẩy vào được thêm chút nào.
Bá tước Nộ Cương và một đám chiến sĩ Terius tộc đều hết sức vui mừng.
Nhưng mà một giây sau, tất cả lại đều thay đổi sắc mặt. Thanh kiếm bị hai tay của tử tước dị chủng kẹp lấy kia khó mà tiến thêm vào một chút nào nữa, nhưng mà một đoạn thân kiếm vốn dĩ thẳng tắp ở trước mặt kia lại quỷ dị uốn cong như mặt trăng, mũi kiếm tiếp tục tiến lên, rạch ra một đường vòng cung quỷ dị, đâm vào trong não sau của tử tước dị chủng.
Hết chương 1789.
Bạn cần đăng nhập để bình luận