Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1009: Đàn Sói

Nhìn ánh mắt của bọn Lâm Vi Vi có chút nghi hoặc, Hàn Sâm cũng không giải thích cái gì, hơn nữa cũng không cần giải thích.
Rất nhanh, sắc mặt của Lâm Hạ liền thay đổi, quát lớn:
- Hàn Sâm nói không sai, có thứ gì đó đang đi tới, số lượng rất nhiều, mọi người coi chừng.
Nói xong, Lâm Hạ còn liếc Hàn Sâm một cái thật sâu, đến bây giờ y mới nghe được một ít tiếng chân nhẹ nhàng, vậy mà Hàn Sâm cảm giác được động tĩnh còn sớm hơn y mười mấy giây, thực lực của Hàn Sâm khiến cho y hơi kinh ngạc, phải biết y chính là cường giả mở ra bảy đạo khóa gen, Hàn Sâm có thể làm đến bước này, cho dù hắn là Siêu Việt Giả chuyên tu lực lượng âm thanh, tu vi như thế này cũng rất không bình thường rồi.
Mấy người bọn Lâm Vi Vi đều có chút kinh dị nhìn Hàn Sâm, hiển nhiên là hơi kinh ngạc đối với chuyện hắn có thể cảm ứng được địch tập kích sớm hơn Lâm Hạ một bước.
Nhưng mà tình cảnh hiện tại lại không cho phép bọn họ suy nghĩ nhiều, rất nhanh phần lớn người đều nghe được tiếng bước chân kia, tiếng chân rất nhiều, rất dày đặc, tất cả mọi người đều trở nên khẩn trương, triệu hoán ra thú hồn của bọn họ, nắm chặt vũ khí, trong lòng bàn tay của mọi người đều là đổ mồ hôi.
Bọn họ không biết ở trong rừng cây lôi điện có vật gì đang tới, cũng không biết mình có phải là đối thủ của những vật kia hay không, trong lòng của tất cả mọi người đều bất an thấp thỏm không yên.
Rất nhanh, mấy người liền thấy ở trong rừng cây có một ít thân ảnh màu xanh đang mơ hồ tiếp cận bên này, thân ảnh kia rất nhiều, bốn phương tám hướng khắp nơi đều có, từng đôi mắt phát ra ánh sáng màu lục âm trầm, hung ác nhìn chằm chằm bọn họ.
Trên người những hình bóng màu xanh đó, bọn họ còn nhìn thấy lôi điện đang nhảy nhót.
- Ba ba. . . mèo. . . Bảo Nhi muốn mèo. . .
Bảo Nhi nhìn thấy những thân ảnh kia, hai mắt lại mở to ra nhìn, giống như phát hiện ra một món đồ chơi thú vị, bàn tay nhỏ bé cao hứng vỗ lên.
- Bảo Nhi, đó không phải là mèo, đó là sói.
Hàn Sâm nhìn đám sói trên người lóe ra ánh sáng lôi điện kia, cười khổ nói một câu.
Cũng có lẽ là bởi vì trên người những con sói lớn này có lôi điện lập loè, thoạt nhìn hết sức xinh đẹp, giống như là pháo hoa, cho nên Bảo Nhi mới cao hứng như vậy.
Những người khác cũng không có tâm tình giống như Hàn Sâm cùng Bảo Nhi, đều chật vật nuốt một ngụm nước bọt, đàn sói điện màu xanh, số ít còn có hai, ba đầu, chỉ là thấy khí thế trên người bọn nó, giống như đều là dị sinh vật bình thường.
Thế nhưng mà lúc này bốn phương tám hướng ở trong rừng cây, khắp nơi đều là sói điện như thế, bây giờ muốn chạy cũng đã không kịp nữa rồi, mà ở trong rừng cây dạng này chiến đấu với một đám sói điện, bọn họ cũng đã không có lợi thế gì, vạn nhất đụng phải những cây lôi điện đó, không cần sói điện cắn bọn họ, chỉ sợ cũng sẽ chỉ còn lại nửa cái mạng mà thôi.
Rống!
Lôi điện màu xanh trên thân một con sói điện lập loè, hóa thành một tia hồ quang điện hung hăng đánh về phía một người trong bọn họ, người nọ phản kích cũng mau, trên người bốc cháy lên liệt diễm, hóa thành một nắm đấm lửa, mạnh mẽ đụng vào hồ quang điện.
Bành!
Lửa cùng điện va chạm nổ tung ở trên không trung, thân hình con sói điện kia hơi lui về phía sau một chút, Siêu Việt Giả nhân loại kia lại liên tục lui về bốn năm bước mới đứng vững thân hình lại được, nắm đấm vẫn còn hơi run rẩy.
Trong lòng tất cả mọi người đều cả kinh, liền sắc mặt của Lâm Hạ cũng hơi thay đổi.
Người nọ tên là Trần Hổ, mặc dù ở trong số mấy người ở đây cũng không được xem là như một người mạnh nhất, nhưng cũng đã mở ra năm đạo khóa gen, tố chất thân thể vượt qua 1500, ở trong nhân loại cũng đã coi như là có chiến lực đứng đầu, bây giờ dưới một đòn này lại rơi xuống hạ phong, như vậy con sói xanh này, rất có thể là một con sinh vật biến dị.
Xem hình dạng của nó, cùng những con sói điện khác cũng không có chỗ nào xuất chúng, vậy chẳng phải là nói những con sói điện này đều là sinh vật biến dị?
Mặc dù mấy người này đều có chút ít bản lãnh, nếu không cũng không dám lựa chọn đi con đường này, nhưng mà đối mặt với 200~300 con sinh vật biến dị, trong lòng bọn họ cũng không thể không rung động.
NGAO!
Bảy tám con sói điện ở phía trước nhất phát ra một tiếng gào thét, lôi điện trên người cũng đồng thời nhộn nhạo, mãnh liệt đánh tới chỗ bọn Hàn Sâm, điện quang giăng khắp nơi ở trên không trung, cơ hồ đã hóa thành lưới điện.
Trong lòng Hàn Sâm vui vẻ:
- Rốt cục đã đến lượt mình xuất thủ, cuối cùng cũng có thể trổ tài, tránh cho Vi Vi tỷ luôn coi mình như là kẻ yếu nhược để bảo vệ, những người khác nhìn mình với ánh mắt kỳ là, thật giống như mình là một tên mặt trắng vậy, Hàn Sâm này làm sao có thể là một tên mặt trắng được, thật là không có ánh mắt.
Hàn Sâm xắn tay áo, đang chuẩn bị làm một vố lớn, đã thấy Lâm Hạ kia gào to một tiếng, rút ra một thanh trường đao như máu, trong chốc lát giống như là gió cuốn tới, chỉ là trong chớp mắt, bảy tám con sói điện kia đã bị y chém nát điện mang, có hai con trực tiếp bị chém thành hai đoạn, mấy con khác đều bị chém bị thương.
Một đao nhanh như cầu vồng, nhanh đến tiêu sái, cực kỳ tàn nhẫn.
Gào gào!
Đàn điện sói lập tức cứng lại, đám sói điện đều có chút khiếp đảm lui về phía sau, sói điện bị thương cũng phát ra tiếng kêu thống khổ.
Lâm Hạ thấy đàn sói điện lui lại, trong lòng lập tức vui vẻ, mặc dù dùng thực lực của y không sợ những con sói điện này, nhưng mà dù sao song quyền nan địch tứ thủ, nếu đàn sói điện quả thật nảy sinh ác độc nhào lên, cho dù y có thể chém giết một bộ phận, bọn Lâm Vi Vi chưa hẳn đã có thể sống sót.
Cho nên một đao toàn lực này của y đã chấn nhiếp đàn sói điện, khiến cho chúng nó không dám hành động thiếu suy nghĩ, như thế thì những người bọn họ mới có khả năng toàn thân trở ra.
Bây giờ xem ra hiệu quả của một đao này cũng rất không tồi, đàn sói điện rõ ràng đã bị giật mình, mặc dù vẫn không chịu thối lui, nhưng cũng không dám tiếp tục nhào lên, hiển nhiên là trong lòng đã có sợ hãi.
Lâm Hạ đang chuẩn bị thừa dịp trong lòng những con sói điện đó còn có sợ hãi mang theo bọn Hàn Sâm lao ra, nhưng lại đột nhiên nghe được ở trong núi rừng truyền đến một tiếng sói tru, giống như tiếng sấm sét vạch phá bầu trời, chấn cho những cây lôi điện màu xanh đó đều chập chờn theo, phát ra âm thanh điện giật đùng đùng không dứt, bốn phía điện quang lóe sáng, bị chiếu sáng như tuyết.
Ánh mắt của mọi người nhìn tới phương hướng sói tru truyền tới, chỉ thấy một con sói lớn toàn thân hiện lên màu xanh nhạt xuất hiện ở bên trên một tảng đá lớn, ngửa đầu lên trời thét dài, lôi điện màu xanh da trời trên người giống như là rắn điện trườn ở bên ngoài thân thể nó, tựa như có vài con giao long điện đang vây quanh nó bay múa.
Sắc mặt của mọi người đều trở nên hết sức khó coi, trong mắt Lâm Hạ cũng hiện lên một tia bi ai.
Nếu chỉ là 200~300 con sinh vật biến dị, có lẽ là y còn có thể mang theo bọn Hàn Sâm mở một đường máu toàn thân trở ra, nhưng mà có con Lang Vương này xuất hiện, lại khiến lòng Lâm Hạ đã có chút nguội lạnh.
- Sinh vật thần huyết.
Hàn Sâm khẽ nhíu mày, hắn cũng không sợ sinh vật thần huyết, nhưng mà loại Vương của một chủng tộc này, lại khiến cho Hàn Sâm có chút kiêng kỵ.
Rất nhiều dị sinh vật Vương đều có trí tuệ rất cao, nếu như là một lần giết không chết, đó sẽ là phiền toái vô cùng vô tận.
Lúc trước Hàn Sâm gặp phải Hồ Vương, mới chỉ là thần huyết ở trong không gian thứ nhất Tí Hộ Sở, cũng đã có được trí tuệ có thể so với nhân loại, hơn nữa còn có thể khống chế toàn bộ chủng tộc, hết sức khó chơi.
Những con sói điện đó đã nghe được tiếng thét của Lang Vương, nguyên bản trong lòng còn có một ít sợ hãi cũng đã trở thành hung lệ, điện quang trên người nổ bắn ra, không sợ chết vọt lên.
- Mọi người đi mau, để tôi hấp dẫn lực chú ý của đàn sói.
Lâm Hạ hét lớn một tiếng, huyết đao trong tay điên cuồng chém ra, một mình giết vào trong bầy sói, xông về phía con Lang Vương kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận