Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2589. Tử Đồng Giản không vứt đi được

“Chắc chắn là vấn đề của nó!” Hàn Sâm cực kỳ phẫn nộ, nhưng dù hắn có nghiên cứu thế nào thì cũng không tìm ra được chỗ có vấn đề, điều này làm cho trong lòng Hàn Sâm càng thêm bất an.
Bởi vì đang có một vết xe đổ ở ngay bên cạnh Hàn Sâm, Ninh Nguyệt bị một thanh tiểu kiếm xanh biếc gieo họa, biến thành bộ dáng đáng sợ như vậy, hắn cũng rất sợ bản thân sẽ bị Tử Đồng Giản gieo vạ.
Tính cách và cơ thể của Ninh Nguyệt cũng thay đổi một trăm tám mươi độ, sắp biến thành một nữ nhân tới nơi rồi, Hàn Sâm cũng sợ bản thân sẽ biến thành một con màu tím hồ ly gì đó. Chuyện như vậy Hàn Sâm tuyệt đối không cho phép nó xảy ra.
Hàn Sâm đột nhiên biết vì sao ánh mắt mà lúc trước Bạch Hổ nhìn hắn lại quen thuộc như vậy rồi, bởi vì đó là ánh mắt trước kia hắn nhìn Ninh Nguyệt mà.
“Con Bạch Hổ đó, chắc chắn nó đã sớm biết sẽ xảy ra chuyện như vậy.” Hàn Sâm tức tối trong lòng.
Không nghiên cứu ra được gì, Hàn Sâm bèn biến thể Thần Linh siêu cấp, muốn lợi dụng đặc tính vạn pháp bất xâm của thể Thần Linh siêu cấp để diệt trừ tình trạng dị thường trên người.
Sau khi Hàn Sâm biến thành thể Thần Linh siêu cấp, thì ngay lập tức hồ tai và cái đuôi biến mất giống như bị đốt rụi, làm Hàn Sâm khẽ thở phào nhẹ nhõm.
“May ta có thể Thần Linh siêu cấp, nên chắc sẽ không thảm như Ninh Nguyệt.” Hàn Sâm võ ngực nói.
Nhưng mà Kỷ Yên Nhiên và Linh Nhi đứng ở một bên thấy hồ tai và cái đuôi của Hàn Sâm không còn nữa thì lộ vẻ tiếc hận, giống như bị mất một món đồ chơi vô cùng tốt vậy.
Hàn Sâm chẳng thèm để ý các nàng nghĩ sao, hắn chẳng có tí cảm tình gì với cái bộ dáng kỳ quái đó.
Giải trừ thể Thần Linh siêu cấp, sờ đỉnh đầu và phía sau, thấy thân thể hết thảy đều bình thường, lúc này Hàn Sâm này mới hoàn toàn yên lòng.
Đáng tiếc Hàn Sâm vui mừng quá sớm rồi, buổi trưa khi hắn dẫn theo Linh Nhi đi dạo phố thì đột nhiên người đi đường chỉ trỏ hắn, còn có bé gái che miệng cười nữa, ngay lập tức Hàn Sâm cảm thấy vô cùng không ổn.
Hắn sờ lên đỉnh đầu thì sờ thấy đôi tai hồ ly không biết đã mọc ra từ lúc nào, còn cái đuôi thì làm quần áo của hắn căng phồng hết cả lên.
Ngay tức khắc, sắc mặt của Hàn Sâm thay đổi, Linh Nhi cũng thấy rất vui, nàng ngồi trên vai Hàn Sâm, đôi tay nhỏ bé nắm lấy một lỗ tai, sờ mó khắp nơi, trông vẻ rất là vui.
Hàn Sâm vội vàng vọt tới một chỗ không có người, thuấn di về nhà, rồi lại sử dụng thể Thần Linh siêu cấp để diệt bỏ dị thường trên người.
Không hề do dự, lần này Hàn Sâm truyền tống đến đại vũ trụ gen, sau đó ném Tử Đồng Giản vào trong biển đen xa xa, mặc cho Tử Đồng Giản biến mất như sao băng, Hàn Sâm lại truyền tống về Tí Hộ Sở.
Mà chuyện làm cho Hàn Sâm cảm thấy khó tin và cực kỳ buồn rầu đã xảy ra. Chẳng bao lâu, Hàn Sâm phát hiện không biết thanh Tử Đồng Giản kia xuất hiện ở hông của hắn từ bao giờ, lẳng lặng giắt ở trên dây lưng.
“Điều này sao có thể…” Trong lòng Hàn Sâm chấn động vô cùng. Đây cũng là cách một cái Tí Hộ Sở a, Tử Đồng Giản lại vẫn có thể trở lại bên cạnh hắn, này thật sự có chút khó tin.
Tử Đồng Giản trở lại chưa được bao lâu, thì Hàn Sâm lại mọc ra cái đuôi và tai.
Hàn Sâm liên tục thí nghiệm rất nhiều lần, cho dù ném Tử Đồng Giản vào một tinh cầu nào đó trong Lĩnh Vực Hạch Tâm cũng vô dụng, vì chẳng bao lâu nó sẽ lại xuất hiện bên người Hàn Sâm một cách quỷ dị.
Bây giờ Hàn Sâm có thể xác định được bản thân hắn giống Ninh Nguyệt rồi, bị một binh khí kỳ quái quấn lên, hơn nữa còn không vứt đi được.
Bây giờ Hàn Sâm vô cùng hối hận, thật sự không nên tự mình đi lấy Tử Đồng Giản, nếu hắn sớm biết sẽ thành ra như vậy thì sẽ để Cố Khuynh Thành hoặc là Minh Nguyệt đi lấy Tử Đồng Giản, nữ nhân mọc cái hồ tai, cái đuôi gì đó thì còn tiếp thu được tốt hơn chút.
Nhưng bây giờ có nói gì thì cũng đã chậm rồi, Cố Khuynh Thành và Minh Nguyệt thấy hình dạng của hắn, rõ ràng cũng đang cố nén cười, bề ngoài thì luôn tỏ ra bình tĩnh, nhưng Hàn Sâm biết, có khi các nàng đã cười tới đau ruột rồi.
“Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra thế này?” Hàn Sâm oán hận quăng Tử Đồng Giản tới trước mặt Bạch Hổ, bắt nó lại rồi chất vấn.
“Meo meol!” Bạch Hổ kêu một tiếng, ánh mắt kia híp lại thành hình trăng khuyết, cho dù Hàn Sâm không hiểu thú ngữ, cũng biết nó chắc chắn đang cười gian.
“Đậu mòe nhà ngươi, nói rõ ràng cho ta, rốt cuộc đây là cái quái gì, phải loại bỏ nó làm sao, nếu không ta lột da của ngươi.” Hàn Sâm oán giận bắt lấy Bạch Hổ kêu lên.
Bạch Hổ kêu mấy tiếng, nhưng mà Hàn Sâm không hiểu rốt cuộc nó có ý gì, đợi Hàn Sâm buông lỏng tay, thì Bạch Hổ đâm đầu vào nham thạch, mất tăm luôn.
Hàn Sâm hết cách rồi, hắn nghĩ rất nhiều biện pháp nhưng vẫn không giải quyết được Tử Đồng Giản.
Nhưng may tình huống này của hắn không chuyển biến xấu, ngoài thêm một đôi tai trên đỉnh đầu và thêm một cái đuổi ở sau lưng thì không có tình hình mới gì nữa.
Mà tin tức tốt duy nhất với Hàn Sâm sau khi trên người hắn mọc ra mấy thứ này, thì e là là chuyện trên đỉnh đầu hắn không còn mọc nấm nữa.
“Mất nấm thêm tai, các ngươi coi đầu của ta là cái gì? Quán trọ sao?” Hàn Sâm trong lòng phẫn hận, nhưng hết cách.
“Cha, trông ngươi như vậy được lắm.” Bảo Nhi nghiêng nhìn Hàn Sâm nói.
“Đẹp cái quỷ.” Hàn Sâm trong lòng buồn bực, nhưng mà hết cách rồi, hắn không thể biến thân thành thể Thần Linh siêu cấp mãi được.
“Từ từ rồi sẽ quen, ta cũng vậy đó thôi.” Ninh Nguyệt ở một bên sâu kín nói.
Hàn Sâm nhìn cái dáng vẻ nữ nhân đầy u oán của Ninh Nguyệt, bỗng rùng mình, trong lòng phát cáu: “Không được, ta nhất định phải diệt bỏ hết mấy cái thứ quỷ quái này, không thể để bản thân biến thành dáng vẻ như Ninh Nguyệt được.”
Lý tưởng thì hay, nhưng hiện thực thì tàn khốc, Hàn Sâm sử dụng rất nhiều biện pháp, nhưng cũng không bỏ dứt được hồ tai và cái đuôi.
Hôm nay Hàn Sâm vẫn đang suy nghĩ phải loại bỏ lỗ tai của mình bằng cách nào, thì đột nhiên thấy trong sương mù kia truyền đến không gian dao động kịch liệt, một đường tử sắc đao khí kinh khủng chém tan sương mù, bay xuyên qua trời, kéo dài vào trong hư không vô hạn.
“Lực Tuyệt Nha… Chẳng lẽ là…” Nhìn thấy đao khí kia, trong chớp mắt Hàn Sâm hơi ngẩn ra, có thể sử dụng ra lực Tuyệt Nha khủng bố như vậy, hình như trong đại vũ trụ hiện nay chỉ có một thôi.
Sau giây lát, Hàn Sâm bèn thấy trong đao khí đó có một bóng người rơi xuống, rõ ràng là Isa mặc chiến giáp màu tím, tư thế hiên ngang.
“Sư phụ!” Hàn Sâm vừa mừng vừa sợ, không ngờ hắn lại gặp được Isa ở chỗ này.
“Thời gian không nhiều, đi theo ta.” Isa lạnh nhạt nói, biểu cảm trên mặt không có mấy.
Nhưng mà Hàn Sâm lại rất rõ ràng, Isa đến được đây, chắc chắn là đã bỏ ra cái giá lớn, Hàn Sâm thậm chí còn nhìn thấy chiến giáp trên người Isa có rất nhiều vết thương chưa khép lại, trong lòng vô cùng cảm động.
Tuy nói Isa là sư phụ của hắn, nhưng mà trong khắp thiên hạ có mấy sư phụ sẽ vào trong bụng Hắc Động Tri Chu cứu người trong tình cảnh như vậy?
Hàn Sâm vội vàng kêu mọi người cùng nhau lên cá voi trắng, rồi xông vào trong sương mù cùng Isa.
Mặt mày Isa lạnh lùng, trường đao trong tay chém ra lực Tuyệt Nha, trong nháy mắt đao khí kinh khủng kéo dài vô hạn trong sương mù, Isa dẫn theo đám người Hàn Sâm đi dọc theo khe rãnh hư không mà Lực Tuyệt Nha bổ ra.
Hết chương 2589.
Bạn cần đăng nhập để bình luận