Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2934. Thạch Đình.

Người đó quay lưng với Hàn Sâm, ngồi dựa vào lan can của Thạch Đình, giống như đang thưởng thức những hoa cỏ bên ngoài đó.
“Tại hạ Hàn Sâm, vô ý xông vào đây, có chỗ mạo phạm vẫn mong tha thứ.” Hàn Sâm khẽ ôm quyền nói.
Có kinh nghiệm của Thiên Sứ Tử Vong, Hàn Sâm không dám dùng Lĩnh Vực Động Huyền thăm dò nữa, tránh gây ra cái gì ngoài ý muốn.
Ở cái chỗ quỷ này, có thể không ra tay, tốt hơn vẫn không ra tay.
Nhưng mà người đó lại ngồi ở đó không động đậy, giống như vốn dĩ không nghe được lời Hàn Sâm nói.
Hàn Sâm hét liên tục mấy câu, cũng không thấy người đó phản ứng lại, trong lòng cảm thấy kì lạ, vừa đi vào bên trong khu vườn vừa nói: “Chẳng lẽ các hạ gặp phiền phức gì, cần tại hạ giúp đỡ sao?”
Nếu hắn đã đến Thánh Vực, đương nhiên không thể rút lui tùy tiện, cho dù thế nào cũng phải thăm dò Thánh Viên này một chút.
Vốn dĩ Hàn Sâm cho rằng hoa cỏ cây cối bên trong Thánh Viên nhất định là vật bình thường, nhưng mà ai biết sau khi tiến vào quan sát kĩ lưỡng, lại phát hiện những thứ đó đều là thực vật bình thường không thể bình thường hơn, ngay cả thực vật Dị chủng cũng không tới.
Hàn Sâm vừa đi vừa quan sát xung quanh, mặc dù Thánh Viên này tao nhã, nhưng đồ vật bên trong lại rất bình thường, không giống vườn hoa bí mật trong tưởng tượng của Hàn Sâm cho lắm.
“Chỗ mà Thánh Chủ để tồn tại đáng sợ như Thiên Sứ Tử Vong canh giữ, sao có thể bình thường như vậy?” Ánh mắt Hàn Sâm lần nữa rơi trên người ở trong Thạch Đình.
Người đó vẫn không có phản ứng gì, chỉ ngồi dựa vào lan can, thưởng thức cảnh sắc trong vườn, đối với việc Hàn Sâm tới hoàn toàn thờ ơ.
“Các hạ thưởng hoa uống rượu khó tránh có chút nhạt nhẽo, tại hạ thưởng thức cùng ngươi thế nào?” Hàn Sâm đi đến trước Thạch Đình, phát hiện người đó có lẽ là một người phụ nữ, nhưng mà quần áo trên người là kiểu dáng khá rộng rãi, cho nên trước đó Hàn Sâm không phân biệt ra.
Mà trên bàn đá trong Thạch Đình, còn đặt một loại đồ giống như nồi đá, nồi đá nấu thịt, lửa bên dưới vẫn còn đang cháy.
Thịt trong nồi sôi ùng ục, sau khi đến gần, lập tức ngửi thấy mùi thơm của thịt xộc vào mũi, ngửi lên thì tương đối không tệ, khiến Hàn Sâm không nhịn được nuốt nước miếng.
Trừ một nồi thịt này ra, bên cạnh còn có một bình rượu, nhưng mà lại không thấy ly rượu.
“Vui vẻ một mình chỉ bằng mọi người cùng vui, cha con bọn ta có thể gặp được các hạ cũng có duyên, chỉ bằng cùng nhau uống mấy ly?” Hàn Sâm thấy người phụ nữ đó vẫn không có phản ứng, để Đại Kim Ngư và Tiểu Kim Ngư ở lại bên ngoài, mà hắn ôm Bảo Nhi cẩn thận tiến vào trong Thạch Đình.
Ánh mắt cha con hai người nhìn chằm chằm thịt trong nồi đá đó, cũng không biết rốt cuộc là thịt gì, ngửi thấy thì rất thơm, ngay cả Bảo Nhi đang ngủ cũng bị mùi thịt thơm làm tỉnh lại.
Suốt dọc đường bọn họ đến đây, tiêu hao không ít thể lực và tinh thần, lại chiến đấu rất lâu, trong bụng sớm đã có chút trống rỗng, đối mặt với mùi thịt thơm như vậy, có chút không chống đỡ nổi.
Mặc dù hai cha con có lòng muốn ăn thịt, nhưng chính chủ người ta còn ở đây mà, cũng không thể trực tiếp đi ăn như vậy, nhưng người phụ nữ đó luôn không trả lời, Hàn Sâm chỉ đành ôm Bảo Nhi rẽ hướng, xoay đến hướng chính diện của người phụ nữ, muốn nhìn thử rốt cuộc nàng là nhân vật gì.
Đợi sau khi Hàn Sâm chuyển đến chính diện, cuối cùng nhìn rõ diện mạo của người phụ nữ đó, lại không nhịn được kêu a một tiếng, trên mặt đầy kinh ngạc.
Người phụ nữ lại không phải vật sống, mà là một bức tượng, chỉ là thực tế bức tượng này điêu khắc quá giống thật, quả thực giống như đang sống, quần áo trên người lại là quần áo và vật trang trí của người sống, nếu không đến gần nhìn thấy khuôn mặt của nàng, vốn dĩ không nhìn ra vậy mà là một bức tượng.
Hàn Sâm kinh ngạc như vậy, nhưng không phải vì nàng là bức tượng, mà vì dáng vẻ của bức tượng này, lại giống y như Kim Phát Uyển Nhị, rõ ràng chính là dựa theo Uyển Nhi điêu khắc ra.
“Trong Thánh Viên của Thánh Chủ lại có bức tượng Uyển Nhi, vậy chẳng phải nói, quả nhiên Uyển Nhi và Thánh Chủ có quan hệ? Lẽ nào nói, anh trai của Uyển Nhi thật sự chính là Thánh Chủ sao?” Hàn Sâm kinh nghỉ bất định nhìn bức tượng, nhất thời trong lòng lóe lên muôn ngàn suy nghĩ.
Quan sát tỉ mỉ bức tượng của Uyển Nhi, Hàn Sâm mới nhìn thấy trong †ay nàng cầm một ly rượu, trong ly còn có rượu, thậm chí có thể ngửi thấy mùi rượu.
“Đợi đã….” Trong lòng Hàn Sâm đột nhiên giật mình.
Ly rượu đó rõ ràng cùng một thể với bức tượng được khắc thành, nhưng trong ly lại có rượu, mà trên bàn có rượu có thịt, thịt đó còn đang nấu, canh thịt luôn không ngừng sôi ùng ục.
“Không đúng nha…. nếu chỉ là một bức tượng…. rượu thịt đó lại từ đâu ra? Lẽ nào đã có người tới Thánh Viên trước, còn ở đây làm rượu thịt?” Ánh mắt Hàn Sâm đánh giá bốn phía, đồng thời bắt đầu Lĩnh Vực Động Huyền.
Mặc dù cái tên Thánh Viên vang đội, nhưng lại không lớn như vậy, nhìn một cái đã có thể nhìn thấu, dưới Lĩnh Vực Động Huyền không sót chỗ nào, nhưng vốn dĩ không phát hiện thể sinh mệnh của ai khác.
“Lễ nào nói người đến trước sau khi phát hiện chúng ta đến, đã rời khỏi †ừ cửa hậu viện rồi?” Hàn Sâm suy nghĩ một lát, Bảo Nhi đã chạy đến trước bàn đá, đứng trên ghế đá, cầm một muỗng ngọc không biết từ đâu ra, trực tiếp múc một miếng thịt từ trong nồi ra ăn.
“Thơm quá.” Bảo Nhi nhai một miếng thịt, lập tức cả khuôn mặt hạnh phúc, trông có vẻ thật sự không tệ.
Hàn Sâm cũng đói bụng, cũng ngồi xuống ở trước bàn đá, Bảo Nhi dùng muỗng ngọc lại múc một miếng đút vào miệng Hàn Sâm:”Cha ngươi thử đi, thịt thơm lắm, ngon hơn mẹ nấu nhiều,”
“Ta thử xem.” Hàn Sâm biết mặc dù Bảo Nhi ham ăn, nhưng mà nàng sẽ không ăn bậy, thứ có vấn đề rất khó tránh khỏi mắt của Bảo Nhị, cho nên cũng không lo thịt có vấn đề.
Miệng cắn xuống thịt trong muỗng, quả nhiên vào miệng cực kì mềm, béo mà không ngấy, tan ngay trong miệng, chính là xứng với ngon miệng.
“Quả nhiên không tệ!” Hàn Sâm tán thưởng, thịt hầm ngon như vậy, Hàn Sâm cũng là lần đầu tiên được ăn.
“Gen Thần Hóa*1…” Lúc Hàn Sâm đang tán thưởng, đột nhiên nghe thấy trong não truyền đến tiếng nhắc nhở gia tăng gen.
“Đm… vậy mà trong nồi này là thịt Dị chủng cấp Chân Thần hay sao? Là ai rộng lượng như vậy, nấu thịt Dị chủng cấp Chân Thần không ăn, lại còn bỏ ở đây…” Hàn Sâm cảm thấy có chút không đúng.
Cho dù mạnh như hạng Tộc Thái Thượng trưởng và cung chủ Trấn Thiên cung, cũng không thể xa xỉ như vậy, nấu một nồi thịt Dị chủng cấp Chân Thần không cần, bỏ phí lợi ích cho người khác.
Cho dù muốn đi, nhất định cũng sẽ mang thịt đi mới đúng.
Hàn Sâm lại dùng Lĩnh Vực Động Huyền quan sát bốn phía, vẫn không phát hiện gì, bên trong toàn bộ khu vườn trừ bọn họ ra, cũng chỉ còn lại ngọc tượng của Uyển Nhi.
Bảo Nhi có chút không khách sáo, vừa ăn thịt, vừa lấy bình rượu, biến rượu trong bình thành đồ uống.
Hàn Sâm thấy không có nguy hiểm gì, mặc dù cảm thấy kì quái, nhưng mà thịt đó có thể gia tăng gen Thần Hóa, đối với hắn mà nói đương nhiên là chuyện tốt.
Xác của hắc long đó quá lớn, Hàn Sâm đang lo không biết phải ăn bao lâu mới có thể gia tăng chút gen Thần Hóa, hôm nay thịt trong nồi này chỉ ăn một miếng, lại gia tăng một điểm gen Thần Hóa, đúng lúc hợp ý của hắn.
Hết chương 2934.
Bạn cần đăng nhập để bình luận