Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2911. Đao chém đôi bia đá.

Hàn Sâm lấy ra đao Nhân Quả Báo Ứng, nhưng cũng không định cậy vào nó mà thắng.
Bản thân bia đá không có tính công kích, lực Nhân Quả Báo Ứng cũng không hề có tác dụng. Thứ Hàn Sâm cần chỉ là tính kiên cố của đao mà thôi.
Tay cầm đao Nhân Quả Báo Ứng, lực lượng kỳ quái dao động trên người Hàn Sâm, chém xuống một đao giả vờ, nhưng không chém về phía bia đá, chỉ là một đao chém giả mà thôi.
Ánh đao ngưng tụ trong không trung, dường như đang dừng lại tại nơi đó. Hàn Sâm càng chém càng nhanh, hết nhát này tới nhát khác, khiến ánh đao càng ngày càng dày đặc.
Mọi người lập tức hiểu ra hắn đang định làm gì. Trong cuộc chiến đốt đèn trước đó, các chủng tộc trong vũ trụ đã chứng kiến đao pháp Thiên Chi Hạ của hắn thì đều biết chỉ cần Hàn Sâm có đủ thời gian để ngưng tụ đủ ánh đao thì hoàn toàn có thể đánh ra lực đao mạnh mẽ sánh bằng các Chân Thần đỉnh cấp.
Bạch Vô Thượng khẽ chau mày, hắn muốn nhìn thấy Hàn Sâm dùng thần thuật chứ không phải loại thủ pháp cần hao tổn thời gian này. Cuộc chiến giữa các Chân Thần đỉnh cấp chân chính sẽ không cho Hàn Sâm nhiều thời gian như thế để ngưng tụ ánh đao, tập hợp đao khí.
Nhưng để đối phó với Dị chủng bia đá kì quái này, Hàn Sâm dùng loại phương pháp mưu lợi này để súc tích lực lượng thì lại vừa lúc hữu dụng nhất.
Cho dù người khác có thuật gen súc tích lực lượng, cũng không có khả năng không tiêu tán trong thời gian dài, rất khó kiểm soát hàng ngàn hàng vạn luồng lực lượng.
Mà đao pháp Thiên Chi Hạ của Hàn Sâm lại có thể khiến lực lượng luôn tồn tại, không xuất hiện tình trạng phân tán, mà cũng không thiếu hụt về mặt kiểm soát lực lượng. Cho dù có hơn trăm triệu ánh đao, Hàn Sâm cũng có thể khống chế tự nhiên.
Đương nhiên, cho dù Chân Thần bình thường có thể khống chế được nhiều ánh đao như thế cũng không dùng hết sức lực để chém ra nhiều ánh đao đến thế. Cũng vì Hàn Sâm âm thầm vận chuyển Động Huyền Kinh, cưỡng ép mượn năng lượng rời rạc trong đại vũ trụ, lại dùng thêm vận dụng quy tắc vũ trụ vào đao pháp Thiên Chỉ Hạ mới có thể liên tục chém ra ánh đao.
Trong cuộc chiến sinh tử chân chính rất khó nhìn thấy mấy vạn mấy chục vạn ánh đao cùng xuất hiện, nhưng bây giờ Hàn Sâm đang nhanh chóng bổ ra từng nhát từng nhát đao, khiến ánh đao kia càng ngày càng nhiều, không có chút dấu hiệu ngừng tay nào. Ánh đao kia giờ đã nhiều đến mức không đếm nổi, trông cứ như ngân hà lưu chuyển xoay tròn trên trời, tạo thành dòng chảy đao kinh khủng.
Mấy tên Thần Hóa Nguyên Cơ kia đều hoảng sợ đến run rẩy, không kìm được mà lùi về sau mấy ngàn dặm.
Nếu ánh đao mà Hàn Sâm chém ra chỉ có một hai đường, thậm chí là một hai chục đường, lực uy hiếp còn kém rất xa lực quyền của Bạch Vô Thượng. Nhưng bây giờ ánh đao tập trung lại thành sông, uy thế mạnh mẽ, còn kinh khủng hơn nắm đấm vừa rồi của Bạch Vô Thượng.
Bạch Vô Thượng cũng khẽ nhíu mày, nhiều ánh đao như thế, cho dù có là hắn cũng không chắc mình hoàn toàn kiểm soát được. Hàn Sâm có thể thản nhiên khống chế được nhiều ánh đao như thế, có thể tiện tay lưu chuyển mà không có chút dấu hiệu tiêu tan nào. Đây quả là một loại bản lĩnh, không phải chỉ thuần túy là”lợi dụng lực” nữa.
Còn Hàn Sâm thì vẫn đang liên tục chém ra ánh đao, hiển nhiên năng lực khống chế của hắn vẫn chưa đạt đến cực hạn. Chỉ riêng chiêu thức này, rất nhiều Chân Thần đỉnh cấp đều chưa chắc có thể thực hiện được.
Chỉ có những cường giả Chân Thần am hiểu loại thuật gen này trong Trấn Thiên Cung và tộc Thái Thượng mới có thể làm được.
Hàn Sâm không biết mình đã chém ra được bao nhiêu ánh đao, đến khi ánh đao đã trở nên phô thiên cái địa, bao phủ toàn bộ bầu trời.
“Chắc cũng xấp xỉ rồi nhỉ?” Hàn Sâm cảm thấy gần như đã đến cực hạn, nếu còn tiếp tục nữa thì hắn cũng cảm thấy hơi mất khống chế với dòng chảy đao khủng khiếp kia.
Hàn Sâm thoáng nhìn về phía bia đá, không tiếp tục do dự nữa. Hai tay hắn nắm lắm đao Nhân Quả Báo Ứng, nâng lên cao qua đỉnh đầu. Dòng chảy đao ngập trời kia lập tức như biến thành vòng xoáy tụ về phía đao Nhân Quả Báo Ứng, khiến ánh đao trên mặt đao càng ngày càng mạnh, càng ngày càng khủng khiếp.
Mặc dù bản thân dòng chảy đao đã rất mạnh, nhưng hình như bia đá kia có được năng lực khôi phục mạnh mẽ, nếu tiếp tục công kích chưa chắc đã có thể phá hủy nó.
Nên Hàn Sâm định ngưng tụ tất cả ánh đao lại với nhau, hình thành thành một ánh đao vô cùng mạnh mẽ, chém một nhát bổ tấm bia đá kia ra.
Nếu không có cách nào hoàn toàn phá hủy tấm bia đá kia thì cũng có thể chém ra được một tảng lớn, Dị chủng phi cầm hệ thạch hình thành nên, kiểu gì cũng sẽ mạnh hơn chim Kim Sí Đại Bằng của Bạch Vô Thượng.
Ánh đao trên mặt đao càng ngày càng mạnh, mấy tên Thần Hóa Nguyên Cơ kia rúng động từng hồi trong lòng, trên trán rịn ra một lớp mồ hôi lạnh, không nhịn được lùi ra sau lần nữa.
Dù là Bạch Vô Thượng, khi nhìn thấy ánh đao kia cũng phải rung động.
Ánh đao mạnh mẽ như thế, dù là một đòn toàn lực của hắn cũng kém xa tít tắp.
“Tuy nói đó là thủ đoạn mưu lợi, nhưng có thể khống chế được nhiều ánh đao như vậy, thủ đoạn của Hàn Sâm quả là kinh khủng. Chưa diệt trừ được kẻ này, tương lai có thể sẽ trở thành mối họa lớn trong lòng tộc Hoàng Cực.” Bạch Vô Thượng kiêng ky Hàn Sâm thêm mấy phần.
Đứng ở góc độ của Bạch Vô Thượng, Hàn Sâm càng mạnh thì càng uy hiếp đối với tộc Hoàng Cực, tất nhiên phải diệt trừ sớm mới thỏa đáng. Chờ đến khi hắn thăng lên Chân Thần, gây phiên phức cho tộc Hoàng Cực thì càng nguy.
Hai tay Hàn Sâm cầm đao, tay không ngừng run rẩy, ánh đao ngưng tụ thành thực sự quá nhiều, khiến hắn cảm giác sắp không kiểm soát nổi. Nếu bản thân đao Nhân Quả Báo Ứng gần như không thể phá hủy thì chỉ e ánh đao ngưng tụ trên mặt đao đã khiến thân đao bị chấn động vỡ.
Mắt thấy ánh đao đã bao phủ cả lưỡi đao, còn một vài ánh đao rải rác không bao phủ lên hết, Hàn Sâm cũng không thèm quan tâm nhiều nữa, hai tay vung đao lên, điên cuồng chém xuống bia đá.
Ánh đao như thể rạch đứt mặt đất rơi xuống, chém xuống tấm bia đá, ngang ngược bổ xuống tấm bia đá, ánh đao lan tràn trên tấm bia đá, bia đá cũng bị bổ ra từng tấc từng tấc.
Vô số ánh đao vỡ vụn và bột đá bay loạn, tấm bia đá bị bổ vỡ ra trào dâng ánh sáng bảy màu. Cảnh tượng đó khiến đám Thần Hóa Nguyên Cơ ở phía xa trợn tròn mắt nhìn, trông cứ như vũ trụ bị chém đôi ra vậy.
Ầm ầm!
Cả tảng bia đá bị chém ra thành hai nửa từ chỗ chính giữa, đổ sang hai bên. Ánh đao trên đao Nhân Quả Báo Ứng trong tay Hàn Sâm gần như đã bị hao tổn, chỉ còn lại từng sợi đao khí còn đang thiêu đốt, giống như đống lửa chưa bị dội tắt hoàn toàn.
Tro bụi bay đầy trời, đám người nhìn mà trợn mắt há mồm.
Đến Bạch Vô Thượng cũng chỉ có thể để lại quyền ấn trên mặt bia đá, nhưng lại bị Hàn Sâm chém thành hai nửa. Đòn công kích này phải kinh khủng đến mức nào cơ chứ.
Mặc dù nói thời gian để chuẩn bị quá dài, gần như không có tác dụng quá lớn trong thực chiến, nhưng chỉ cần nhìn uy thế này thì thật sự hơi kinh người.
Ánh mắt đám người Bạch Vô Thượng đều nhìn chòng chọc vào hai nửa bia đá đã đổ xuống, tò mò muốn biết xem tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Để lại dấu vết trên tấm bia đá sẽ xuất hiện phi cầm hệ thạch. Bây giờ toàn bộ bia đá đã bị chém ra, chuyện gì sẽ xảy ra khó mà đoán trước được.
Hàn Sâm khế nhíu mày, nhìn hai nửa bia đá đổ trên mặt đất còn đang phun trào ánh sáng bảy màu, im lặng không nói nên lời.
Hắn cũng không nghe thấy nhắc nhở Dị chủng bị giết chết, chứng minh Dị chủng tấm bia đá này không bị hắn chém chết, vẫn còn sống.
Một nhát đao kinh khủng như vậy mà còn không thể chém chết được tấm bia đá này, con hàng này tất nhiên là đị chủng Chân Thần đỉnh cấp rồi chứ không thể nghi ngờ nữa. Chỉ tiếc nó không có tính công kích, chỉ có thể mặc cho người khác chém giết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận