Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2764. Dự đoán trước một giây

Trùng Hư Chân Kinh là thuật gen Hàn Sâm từng xem qua nhưng đó là Trùng Hư Chân Kinh ghi chép trên ngọc bài, hơn nữa Hàn Sâm cũng chưa xem hiểu được.
Nói chính xác ra là ghi chép trên rất nhiều ngọc bài, Hàn Sâm chỉ mới xem qua một phần trong đó mà thôi.
Truyền thuyết kể rằng tất cả thành tựu của Phật tộc cho đến hiện nay đều nhờ vào nghiên cứu bộ Trùng Hư Chân Kinh không trọn vẹn, từ đó mới phát triển đến quy mô lớn mạnh như ngày hôm nay.
Rất nhiều thuật gen của Phật tộc đều lấy cơ sở từ Trùng Hư Chân Kinh diễn hóa ra, giống như thuật biến hình mà trước đây Nhiên Đăng đánh Hàn Sâm thành con kiến chính là xuất xứ từ Trùng Hư Chân Kinh.
“Chắc chỉ là tên giống thôi, không phải cùng một bộ sách đâu nhỉ?” Hàn Sâm mở ra xem thử, phát hiện bên trong quả nhiên không phải thuật gen mà là học thuyết có sự xen kẽ giữa thần học và khoa học.
Cũng giống như trước tác thần học, trong Trùng Hư Chân Kinh có rất nhiều lý luận huyền diệu khó giải thích, khiến người ta nhìn không thấu lại không tìm ra được trọng điểm để phản bác.
Hàn Sâm lại có thể hiểu được đại khái. Dù sao trước đây khi hắn tu luyện Động Huyền Kinh, để hiểu được Động Huyền Kinh cũng phải bỏ ra không ít công sức về phương diện này, bây giờ lại đúng lúc phát huy tác dụng.
Đạo lý đều là đại đạo lý, không thể nói là sai nhưng xem nhiều lại làm được ít, Hàn Sâm xem những nội dung này cũng cảm thấy nhàm chán.
Nhưng rất nhanh, trong đó đã có một chương nội dung khơi dậy sự hứng thú của Hàn Sâm. Bộ trước tác này nêu ra một giả thiết tương tự với đa vũ trụ.
Tư tưởng chung là vũ trụ không tồn tại đơn đọc mà trên thực tế là do rất nhiều vũ trụ khác nhau tạo thành, quỹ đạo sinh tồn của sinh vật là từ vũ trụ này đi về phía vũ trụ khác.
Nghe có vẻ rất khó hiểu, có thể coi học thuyết này như một đoàn tàu hỏa, sinh vật thì đang đi trên đoàn tàu hỏa đó, một giây trước đó ngươi đang ở trên toa tàu này thì ngay giây sau ngươi đã đứng ở một toa tàu khác rồi.
Nói cách khác, vũ trụ không phải một cá thể cố định không đổi, người cũng không phải sống ở một vũ trụ đồng nhất. Một giây trước ngươi còn đang ở vũ trụ này thì giây sau ngươi đã sống trong vũ trụ khác rồi.
Đương nhiên bản thân ngươi sẽ không cảm nhận được sự biến hóa của vũ trụ, bởi vì vũ trụ không phải tàu hỏa, cũng không chia theo toa mà là chia theo thời gian và không gian. Thời không ở một giây trước và một giây sau đã không còn là cùng một thời không nữa.
Dùng lý thuyết đa vũ trụ làm cơ sở, cũng nảy sinh khả năng quay về quá khứ và đi tới tương lai. Nếu vũ trụ chỉ có một, thì sẽ không có khả năng quay về quá khứ và đi tới tương lai. Nhưng khi đa vũ trụ tồn tại thì sẽ có loại khả năng này. Nếu vũ trụ của quá khứ và vũ trụ của tương lai cùng tồn tại thì sẽ có cách để đi đến đó.
Đương nhiên Trùng Hư Chân Kinh không chỉ rõ ra làm thế nào để quay ngược hay gia tốc tiến lên trong đa vũ trụ nhưng lý luận này lại đem đến cho Hàn Sâm một ít manh mối.
Nếu giải thích dựa theo lý luận này thì sức mạnh trảm sát siêu thời không có thể chém tới vũ trụ phía trước. Cho nên tuy Hàn Sâm có thể thấy được ánh đao nhưng lại không thể ngăn cản được ánh đao, cũng không có cách nào để tránh né, bởi vì trong vũ trụ phía trước, Hàn Sâm ở vị trí kia đã là một sự thật không bao giờ thay đổi.
“Trên lý thuyết, nếu như ta ở vũ trụ phía trước có thể dùng cơ thể ngăn cản sức mạnh của Thần chỉ đao thì ta của hiện tại cũng sẽ không bị thương. Ví dụ như khi ta sử dụng thể Thần Linh Siêu Cấp, bất kể lúc nào, sức mạnh của Thần chi đao cũng không thể đả thương được ta. Vấn đề là thể Thần Linh Siêu Cấp của ta bị hạn chế, hơn nữa dù sử dụng được thì cũng không có cách nào phá hủy Thần chi đao, cho nên chỉ có thể duy trì được thế cân bằng. Khi thời hạn của thế Thần Linh Siêu Cấp tới, ta vẫn sẽ thất bại.”
Hàn Sâm rơi vào trầm tư: “Cũng không phải hoàn toàn hết cách. Cơ thể ta tất nhiên không thể chống đỡ được Thần chi đao nhưng năng lực trảm sát siêu thời không của Thần chỉ đao hình như cũng không hoàn chỉnh, không thể tự do lựa chọn chém vào vũ trụ nào, tối đa chỉ có thể chém tới vũ trụ ở khoảng trước một giây. Nếu ta có thể phán đoán được Thần chỉ đao trảm sát từ góc độ nào trước đó một giây thì có thể sớm làm ra động tác phán đoán đón đỡ công kích của nó.”
“Nhưng cao thủ so chiêu, biến hóa trong nháy mắt. Đừng nói là sớm một giây, dù là biến hóa trong một giây cũng khó mà dự đoán được. Ta phải làm sao mới có thể nâng cao thêm một giây, dự đoán được hướng chém của Thần chi đao? Huống chi Thần chi đao có thể thấy được ta làm động tác gì ngay trước đó một giây, sau đó sẽ trảm sát ta của một giây trước. Bất kể ta có dùng tư thế phòng ngự nào thì nó đều có thể chọn lách qua tư thế phòng ngự của ta, ra tay vào nhược điểm…”
“Nếu học được Tọa Vong Kinh thì có thể cắt đứt liên hệ giữa mình với quá khứ, dù mình bị chém chết ở vũ trụ phía trước thì mình bây giờ cũng sẽ không chịu ảnh hưởng, đây đương nhiên là trạng thái lý tưởng nhất. Nhưng bây giờ Tọa Vong Kinh có xung đột với Thiên Hạ Đao, rất khó luyện thành, cho nên muốn ngăn cản trảm sát siêu thời không cũng chỉ có thể phán đoán góc độ công kích của nó trước một giây, sử dụng khiên Medusa cản lại ánh đao. Điều này rất khó nhưng cũng không phải hoàn toàn không thể, dự phán và bố cục vốn là thứ mà ta am hiểu nhất, Thiên Hạ Đao lại là thuật gen đỉnh cấp về thể loại này, biết đâu thật sự có thể dự đoán trước một giây cũng không chừng. Giờ vấn đề khó khăn nhất chính là dưới tình huống Thần chi đao nhìn thấy động tác của ta, làm sao có thể để nó chủ động công kích lá chắn của †a mà không phải là cơ thể ta.”
Nếu Tọa Vong Kinh đã khó mà dung hợp với Thiên Hạ Đao thì hắn lại không hiểu thấu nổi lời Cổ Ma. Hàn Sâm đành buông tha cho cả hai, chuyên tâm nghiên cứu Thiên Hạ Đao của mình, xem phải làm sao mới có thể dự đoán sớm hơn một giây.
Giờ Hàn Sâm giống như đang chiến đấu với một cường giả có thể biết trước tương lai một giây sau. Dướng tình huống Thần chi đao đã biết trước tương lai, hắn nhất định phải khiến Thần chi đao công kích khiên Medusa, độ khó lớn lao đến mức người thường không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng Hàn Sâm lại không cho đó là chuyện không thể làm được. Nếu chỉ là một chiêu một thức thì đương nhiên có thể phá giải. Song chiến đấu vốn không phải một chiêu một thức đơn thuần mà là chỉnh thể như bàn cờ, lợi dụng sự tiếp nối giữa các chiêu thức cũng chỉ là ảnh hưởng giữa các quân cờ với nhau, khiến đối thủ buộc lòng phải đặt quân cờ vào vị trí mình đã sắp đặt sẵn, cũng không phải chuyện không thể.
Nhưng điều này lại dính phải một khốn khó khác, tấn công mà địch buộc phải ứng cứu. Hàn Sâm nhất định phải có sự uy hiếp với Thần chỉ đao thì mới có thể khiến nó làm vậy. Nếu không có đầy đủ uy hiếp thì Thần chi đao có thể hoàn toàn không cần để ý tới Hàn Sâm, tự nhiên cũng không có khả năng bị đoán trước.
“Bản thể của Thần chi đao cực kỳ cứng rắn, ngay cả Cổ Huyết Long Nữ cũng không thể phá hủy được. Giờ ta không có thần binh lợi nhận mạnh mẽ, lực lượng cũng không bằng nó, đương nhiên càng không thể. Nhưng nếu chỉ là đánh văng nó mà không giết chết thì cũng không phải không có cách.” Hàn Sâm càng nghĩ càng hưng phấn vì hắn đã có chú ý.
Thủ đoạn công kích mạnh nhất của Hàn Sâm là Chích Thủ Già Thiên,
phía sau còn có Oanh Thiên Lục Phá và Tâm Hữu Linh Tê.
Vì sự chênh lệch đẳng cấp và lực lượng, Chích Thủ Già Thiên còn chưa đủ để cắt đứt xích Trật Tự của Thần chỉ đao, cho nên tác dụng hiện nay cũng không lớn.
‘Tâm Hữu Linh Tê có tính xuyên thấu rất mạnh nhưng cũng vô dụng với bản thể cứng rắn của Thần chỉ đao. Mà sức mạnh mang tính bạo tạc của Oanh Thiên Lục Phá lại rất thích hợp với tình cảnh của Hàn Sâm
Hết chương 2764.
Bạn cần đăng nhập để bình luận