Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1838. Nhân đôi tiến hóa của Linh

Đầu tiên Linh ngưng tụ ra một bộ chiến giáp gen màu trắng, ngay sau đó là lần tiến hoá thứ hai, ở giữa hoàn toàn không có khoảng cách gì cả. Chiến giáp gen của nàng nhanh chóng tan chảy hoàn toàn, một lần nữa hình thành nên một thanh đao nhỏ có màu trắng giống như là một thanh đao được chế ra từ xương cốt.
Hàn Sâm đang mừng rỡ trước sự tiến hoá lần hai thành công của Linh. Thế nhưng ai mà ngờ được, thanh cốt đao trên tay Linh lại đột nhiên vỡ nát, Hàn Sâm chết lặng trợn mắt há hốc mồm.
“Chuyện gì thế này? Sao mà võ trang gen đã ngưng tụ ra lại có thể tự sụp đổ được chứ?” Trong lòng Hàn sâm thật sự rất khó hiểu. Hắn đang định chạy tới xem Linh có bị thương hay không thì lại đột nhiên cảm thấy khí tức trên người của nàng bỗng chốc thay đổi. Màu đen trong con mắt lại bỗng nhiên xuất hiện thêm một vòng màu tím, không những thế mà màu tím kia vẫn còn đang không ngừng lan rộng ra.
Chẳng mấy chốc, mái tóc của Linh cũng bắt đầu chuyển sang màu tím, đỉnh đầu bỗng chợt mọc ra một cặp sừng cong màu tím.
“Linh, ngươi không bị làm sao chứ?” Hàn Sâm hơi lo lắng, cũng may là nhìn Linh có vẻ không bị thương, chẳng qua chỉ là đã biến thành trạng thái của Tu La tộc mà thôi.
Sau khi Linh hoàn toàn biến thân trở thành người của Tu La tộc, vật chất thần bí tràn ra từ bên trong thân thể của nàng lại bắt đầu ngưng †ụ chiến giáp gen một lần nữa.
“Lại ngưng kết chiến giáp gen nữa á? Không phải nói là cơ thể con người của nàng và thân thể của Tu La tộc không thể được coi là một khối hoàn chỉnh ư?” Trong lòng của Hàn Sâm có vô số nghỉ ngờ.
Khác với màu trắng trước đó, lần này chiến giáp gen ngưng tụ từ cơ thể của Linh lại chuyển sang màu tím giống hệt như màu tím của cặp sừng trên đầu nàng, không những thế đến chất liệu cũng giống nhau như được đúc ra từ một khuôn.
Chiến giáp gen đã được ngưng tụ thành công, cũng giống với lần trước, không có bất kỳ khoảng cách nào, nó trực tiếp hòa tan và trở thành dịch gen, chỉ khác là lần này nó không tiếp tục ngưng kết và biến thành gen vũ khí loại đao, mà là xâm nhập vào bên trong thân thể của Linh.
“Dị chủng hóa?” Trong lòng Hàn Sâm thật sự có hơi lo lắng, tình huống của Linh thực sự có chút phức tạp.
Lần thứ nhất quý tộc, lần thứ hai dị chủng hóa, không biết chuyện này có ảnh hưởng gì đến thân thể của nàng hay không nữa.
Chất lỏng màu tím nhè nhẹ xuyên qua thấm vào trong cơ thể của Linh khiến cho toàn thân nàng đều xảy qua biến hoá kỳ lạ, cả người tản ra làn khói màu tím. Làn khói màu tím ấy nhanh chóng hoàn toàn bao phủ nàng ở trong đó, khiến cho Hàn Sâm không thể nhìn thấy nàng, rốt cuộc phải là dị chủng hóa đến mức nào được chứ.
Ngay tại lúc Linh dị chủng hóa, trên bầu trời đầy sao xa xôi, trong một hố đen bí ẩn. Một người đàn ông trên đầu mọc ra cặp sừng màu tím đang tu luyện, nhưng đột nhiên hắn ta mở mắt ra, nhìn về phía tinh cầu Kate, trong mắt loé lên một tia kinh ngạc, ngay sau đó lại bỗng nhiên nhíu mày.
“Quái lạ, tại sao lại có một khí tức kỳ quái như vậy loé lên rồi lại biến mất? Con cháu về sau của ta sẽ có một tồn tại như vậy ư?” Người đàn ông lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, hắn lại lần nữa cẩn thận cảm ứng nhưng không còn có thể cảm giác được bất cứ thứ gì nữa.
Có điều người đàn ông cũng không quan tâm lắm, chỉ là sau đó trong lòng thoáng qua một ý nghĩ rồi lại tiếp tục tiến vào trạng thái tu luyện.
Trên đỉnh của tòa nhà bỏ hoang, một người đàn ông nhìn lên bầu trời đầy sao, trên mặt lộ ra biểu cảm nghiền ngẫm: “Thật thú vị, những sinh vật xung quanh đứa trẻ đó có vẻ khá thú vị, thậm chí có cả người có thể dung hợp lông vũ Thần hóa của ta, thế nhưng nó không phải là Vũ tộc thuần túy. Hiện tại lại có thêm một tên nữa chỉ bằng khí tức dị chủng là có thể đủ để kinh động Thuỷ Tổ các tộc rồi. Cũng may là ta nhanh chóng che đậy đi, nếu không thì thật là phiền phức.”
Khổng Phi có cảm giác khi Tiểu Thiên Sứ dung hợp Lông vũ Thần hóa đã có được cảm ứng xuyên không đến nơi này, cũng trùng hợp khi giúp đỡ Hàn Sâm ngăn cản một tia nguy hiểm đã qua.
Hàn Sâm đang ở trong phòng chờ đợi Linh tiến hoá, Khổng Phi ngồi yên trên hàng rào của toà nhà cao tầng bị bỏ hoang uống từng hớp từng hớp rượu. Toàn bộ không gian lân cận xung quanh cao ốc dường như có chút gì đó khác lạ, thế nhưng lại không nói được rốt cuộc nó khác lạ ở chỗ nào.
Phải gần nửa tiếng đồng hồ sau, tử khí trên người Linh mới dần dần †an biến. Nhìn thấy dáng vẻ của nàng cũng gần như không có gì thay đổi quá nhiều, mái tóc, con ngươi và cặp sừng vẫn một màu tím y như cũ. Trừ những thứ đó thì không thể nhìn ra bất cứ sự khác biệt nào so với trước khi nàng biến thân.
Khí tức trên người của Linh khẽ chuyển động, tử khí trên người nàng cũng hoàn toàn tiêu tán, lại khôi phục trở lại hình dáng ban đầu của một thiếu nữ nhân loại.
“Linh, ngươi không sao chứ?” Hàn sâm vội vàng bước tới quan sát toàn bộ thân thể của Linh và hỏi.
Linh khẽ lắc đầu, đưa tay ra chộp một cái, trên tay nàng bỗng xuất hiện một thanh đao nhỏ có màu trắng. Chính là thanh cốt đao mà lúc nãy nàng đã ngưng tụ ra đây mà.
“Thanh đao này vẫn còn cơ à?” Hàn sâm khẽ giật mình, hắn vốn tưởng rằng lần đầu tiên ngưng tụ gen vũ khí đã bị nứt vỡ, nhưng bây giờ xem ra cũng không hề có chuyện như vậy rồi.
Linh gật đầu sau đó lại lắc đầu, dường như không biết phải nói như thế nào mới đúng.
Hàn Sâm biết nàng cũng không phải là không muốn nói, mà là không biết nên biểu đạt như thế nào cho phải. Vì thế đã trực tiếp nói: “Chuyện này từ từ rồi hãng nói sau, chúng ta cứ trở về trước đi.
Hàn Sâm không tiếp tục đưa người đến nữa. Tuy rằng có thể mang rất nhiều người từ bên kia tới, có điều Hàn sâm tạm thời chỉ định tính toán dẫn những người này đi như vậy là đủ rồi.
Linh, Tiểu Thiên Sứ và Tiểu Ngân Ngân, Hàn Sâm đều không nỡ lòng để các nàng đi ra ngoài tránh cho đến lúc đó xảy ra tai nạn ngoài ý muốn. Vì vậy Hàn Sâm đã trực tiếp đưa các nàng ra khỏi toà nhà cao tầng và đi dạo một vòng quanh thành phố. Ý định lại chiêu mộ thêm mấy người của tinh cầu Kate để đưa họ về cùng nhau, miễn cho chỉ đưa các nàng trở lại sẽ vô cùng dễ dàng bị người khác chú ý.
“Hắn ta thật thú vị.” Người đàn ông ngồi trên sân thượng của toà nhà nhìn đám người Hàn Sâm rời đi. Khẽ mỉm cười, sau đó thân hình chợt lóe lên một cái rồi đột nhiên biến mất, trong nháy mắt đã xuất hiện trên tinh cầu ngoài tinh không, hắn đi xa khỏi tinh cầu Kate.
Bên trong thành phố thực sự rất lộn xôn, rất nhiều nơi đã không còn một bóng người. Hàn Sâm đi dạo quanh một vòng cũng không thấy có mục tiêu nào thích hợp.
Ở một thành phố như thế này, ngoại trừ quân đội của tinh cầu Kate ra, muốn kiếm được một nam tước cũng không phải chuyện dễ dàng. Cho dù có đi chăng nữa thì trước đó cũng đã bị các thế lực khác chiêu mộ đi mất rồi, làm gì còn có thể chừa được đến tận bây giờ cho hắn cơ chứ.
Hàn Sâm nghĩ nghĩ một hồi, thôi quên đi, phải mang theo đám người Linh cùng trở lại phi thuyền đã.
Khi đến chỗ phi thuyền, Hàn Sâm mới phát hiện nơi đây còn náo nhiệt hơn so với trong thành phố. Rất nhiều đàn ông, phụ nữ và trẻ em của tinh cầu Kate đang chen chúc nhau tại phi thuyền phía trước, hi vọng có thể lên được thuyền.
Tuy nhiên bởi vì đám người Hàn Sâm chiêu mộ điều kiện ít nhất cũng phải là nam tước, cho nên những người tinh cầu Kate này đều bị ngăn lại, không một ai có thể được lên thuyền.
Nhưng bọn họ vẫn vây quanh ở phía trước của phi thuyền và khẩn cầu, hy vọng rằng những người trên con thuyền có thể được bọn họ làm rung động.
“Các ngươi làm ơn dẫn ta đi đi, ta có thể làm bất cứ điều gì cũng được mà”
“Ta cầu xin các ngươi, để con của ta lên thuyền đi mà, chỉ cần để cho nàng lên thuyền thôi là được rồi.”
“Không phải ta đã nói rất rõ ràng rồi hay sao? Bọn ta đang muốn kêu gọi những nhân thủ đi đến một tinh cầu rất nguy hiểm để khai hoang, nam tước đi đều không chắc chắn còn có thể bảo toàn mạng sống mà trở về. Nếu các ngươi cứ muốn đi thì chính là đi chịu chết đấy!” Nhân viên công tác liên tục lớn tiếng giải thích. Tuy vậy lại không có bất cứ tác dụng gì, những người kia vẫn đau khổ cầu xin, hi vọng có thể được lên thuyền.
Hàn Sâm nhíu mày quay trở lại phi thuyền, khi công tước Băng Điểu nhìn thấy Hàn Sâm đưa theo hai thiếu nữ trở về thì không khỏi cau mày. Theo nàng thấy, hai cô gái được Hàn Sâm mang về, tuy rằng có linh khí mạnh hơn so với những sinh vật bình thường một chút, nhưng sức mạnh lại có hạn. Nhiều nhất cũng chỉ là một nam tước, không có gì đáng để trọng dụng cả.
Mà Hàn sâm lựa chọn như vậy khiến cho nàng thực sự rất hoài nghi về động cơ mà Hàn Sâm tới tinh cầu Kate này để chiêu tập nhân thủ.
Nếu thật sự chỉ là muốn chiêu mộ nhân thủ vậy tại sao lại tới một nơi như tinh cầu Kate này cơ chứ. Bây giờ nhìn thấy hai cô gái xinh đẹp này, trong lòng Băng Điểu công tước loé lên một chút ý nghĩ, sắc mặt có hơi không được vui vẻ lắm.
“Băng Điểu công tước đại nhân, ngươi đã chiêu mộ nhân thủ nào chưa?” Hàn Sâm nhìn Băng Biểu công tước và hỏi.
“Cho đến hiện nay, ta tổng cộng đã chiêu mộ được mười sáu vị nam tước.” Băng Điểu công tước thản nhiên đáp lại.
Hàn Sâm hơi giật mình, không phải hắn chê ít, mà là thực sự cảm thấy rất nhiều ấy, tại sao nơi này lại còn có thể có nhiều nam tước như vậy để cho hắn chiêu mộ thế.
Hết chương 1838.
Bạn cần đăng nhập để bình luận