Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Nhưng Người Bất Tử vừa mới chui ra ngoài, Bạch Lăng Sương đã quơ quơ bàn tay ngọc, một luồng băng quang trực tiếp đóng băng Người Bất Tử lại, đánh vỡ nó thành vô số vụn băng.
Sau khi quen thuộc thói quen và hình thức của Người Bất Tử, mấy người có hoàng thể như Hoàng tử, công chúa muốn chém giết nó cũng không phải việc khó.
“Chúng ta rời khỏi Hồng Miếu trước rồi nói sau, nếu không Người Bất Tử cứ luôn đi ra như thế cũng là một chuyện phiền toái.” Bạch Lăng Sương nói xong liền rời khỏi Hồng Miếu.
Hàn Sâm và Bạch Vi cũng đi ra khỏi Hồng Miếu. Sau khi rời khỏi Hồng Miếu, Hàn Sâm lại nhìn thoáng qua bên trong Hồng Miếu, rương kim loại kia đã đóng lại, nhưng mà không có Người Bất Tử nhảy ra nữa.
“Người Bất Tử gì đó, quả là rất giống dị linh, đặc biệt là loại cảm giác trên người nó…” Hàn Sâm nhíu mày suy tư: “Những dị chủng bên trong Cửu Ngự Cung đều đã bị rút linh, liệu có thể có liên quan gì với Người Bất Tử ở nơi này hay không?”
Hàn Sâm cảm thấy hình như mình bắt được một điểm gì đó, nhưng lại như rất loạn, khó mà hoàn toàn nghĩ rõ được mối liên hệ trong đó.
“Thánh Anh điện hạ, phụ hoàng bảo ngài tới đây, là có giao phó đặc biệt gì sao?” Bạch Lăng Sương đi đến trước mặt Hàn Sâm, ngồi xổm người xuống nhìn Hàn Sâm, cười híp mắt hỏi.
“Có thể có giao phó đặc biệt gì chứ?” Hàn Sâm hỏi ngược lại.
“Ví dụ như, quan sát ghi chép biểu hiện của những Hoàng tử, công chúa như chúng ta.” Bạch Lăng Sương ghé bờ môi đến bên tai Hàn Sâm, dùng giọng nói mà chỉ hai người có thể nghe được nói ra.
Dứt lời, Bạch Lăng Sương liền đứng lên, cười mỉm: “Đi thôi, bọn họ đều đã đến tòa đảo thứ hai, chậm thêm nữa e là sẽ bỏ lỡ mất phần đặc sắc”
Nói xong, Bạch Lăng Sương đã đi về phía chiếc cầu độc mộc phía sau Hồng Miếu.
“Những Hoàng tử, công chúa này quả nhiên không có ai là đèn cạn dầu. Bạch Lăng Sương lại đoán được một phần, nhưng chắc hẳn dù thế nào nàng cũng không ngờ tới, ngoại trừ quan sát bọn họ ra, ta còn phải bảo vệ tính mệnh của bọn họ. Không thể không nói, vẫn là Bạch Hoàng càng ngày càng đa mưu túc trí. Nếu hắn để những cường giả khác tiến đến, e là những Hoàng tử, công chúa này sẽ càng thêm hoài nghỉ.” Hàn Sâm nghĩ vậy rồi đi về phía cầu độc mộc cùng Bạch Vi.
Phần lớn Hoàng tử đều đã đi lên cầu độc mộc, chỉ có một vài Hoàng †ử, công chúa ở lại xem trận chiến của Bạch Vi và Người Bất Tử, cho nên đi tương đối trễ.
Hàn Sâm, Bạch Lăng Sương và Bạch Vi xem như đợt người cuối cùng. Khi bọn họ đi đến gần hòn đảo thứ hai, nhìn thấy hòn đảo này giống y hệt với hòn đảo lúc trước. Hơn nữa, trên đỉnh núi cũng có một tòa miếu thờ bằng kim loại, nhưng lần này miếu thờ kim loại có màu vàng, toàn thân như được đúc từ vàng. Tấm biển trên cửa có viết hai chữ “Hoàng Miếu” bằng chữ viết thông dụng trong đại vũ trụ.
Cổng Hoàng Miếu đã mở ra, từ xa đã có thể thấy một Người Bất Tử thân thể trong suốt, mạch máu trong cơ thể như vàng, đang đại chiến với Bạch Thương Lãng.
Thực lực của Người Bất Tử này hiển nhiên mạnh hơn mấy con trước đó rất nhiều. Mặc dù nó vẫn dùng Hoàng Cực Kinh Thiên Quyền, thế nhưng nó lại có thể mạnh mẽ áp chế Bạch Thương Lãng, khiến cho tình cảnh của Bạch Thương Lãng càng ngày càng không ổn.
Hàn Sâm đi vào trên hòn đảo, quan sát trận chiến cùng những Hoàng †ử, công chúa khác. Hắn phát hiện Người Bất Tử màu vàng này vẫn không giống với Người Bất Tử màu đỏ trước đó cho lắm.
Người Bất Tử màu vàng mạnh hơn Người Bất Tử màu đỏ một chút, nhưng lại không mạnh hơn quá nhiều. Nhưng thân thể của Người Bất Tử màu vàng lại hơi khác biệt, trên đầu của hắn để tóc dài, thân thể cũng không trong suốt như vậy, chỉ có thể nhìn thấy mạch máu màu vàng mờ nhạt, rất khó nhìn thấy nội tạng. Trông nó có mấy phần giống sinh vật sống hơn, không giống máy móc như Người Bất Tử màu đỏ.
Hơn nữa, Người Bất Tử màu vàng này rõ ràng linh động hơn Người Bất Tử màu đỏ kia rất nhiều, chỉ số thông minh biểu hiện ra trong trận chiến cũng cao hơn rất nhiều. Không nói Bạch Thương Lãng đã mở hoàng thể của hắn ra mà vẫn bị áp chế gắt gao như cũ, không chiếm được thế ưu thế, hắn còn bị đánh rất thảm, mắt thấy dường như sắp bị thua.
“Loại cảm giác quen thuộc kia dường như càng trở nên càng mạnh mẽ hơn.” Hàn Sâm quan sát Người Bất Tử màu vàng, âm thầm nhíu mày. Không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không, hắn càng ngày càng cảm thấy dường như có một mối liên hệ nào đó giữa những Người Bất Tử này và dị linh.
Răng rắc!
Đao trong tay Bạch Thương Lãng bị Người Bất Tử kia đánh nát, sắc mặt hắn trở nên trắng bệch, rồi lui trở về.
“Ta đến đánh với nó một trận.” Ánh sáng trong mắt Bạch Vạn Giới lóe lên, nhanh chân đạp không mà lên, nghênh đón sự tấn công của Người Bất Tử màu vàng kia.
Hết chương 2899.
Bạn cần đăng nhập để bình luận