Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 587: Thử Độc

Tiểu Ngân Hồ nhìn thấy nấm hương màu đỏ trước mặt, hé miệng cắn một miếng, trực tiếp nuốt xuống.
Sau đó một người một hồ bốn mắt trừng nhau, một lúc lâu sau vẫn không có động tĩnh gì.
- Như thế là xong rồi? Cho chút phản ứng đi chứ.
Hàn Sâm đợi một lúc lâu nhưng không thấy Ngân Hồ có phản ứng gì, chỉ giống như là ăn kẹo đường vậy.
Lại đợi thêm một lát, mãi mà chả có phản ứng gì, trên đầu Hàn Sâm chảy xuống ba đường hắc tuyến, nhưng có một việc hắn đã xác định được, loại nấm hương màu đỏ này, tiểu Ngân Hồ đúng là rất thích ăn.
Cũng may Hàn Sâm biết dưới đống tuyết kia còn có hai cây nấm hương màu đỏ nữa, hắn lại chạy tới đào một cây trở về.
Lúc này hắn không dám để tiểu Ngân Hồ ăn nữa, cắt lấy một miếng thật mỏng, sau đó dùng dây buộc trên một gốc cây tùng, chờ xem dị sinh vật đi qua có ăn không.
Không bao lâu sau liền thấy một dị sinh vật giống lợn rừng chạy tới, nhảy vài mà mãi không thể ăn được miếng nấm hương kia, nó vòng vo vài vòng dưới miếng nấm hương không chịu đi.
Một lúc sau, một số tiểu dị sinh vật như rắn, côn trùng, chuột, kiến đều bị dẫn dụ tới, có một con tùng thử nhảy cao nhất, nhảy dựng lên cắn được được miếng nấm hương kia liền trực tiếp nuốt xuống.
Hàn Sâm thấy lông màu xám trên người dị sinh vật như con sóc kia không bao lâu đã biến thành màu đỏ bóng mượt vô cùng xinh đẹp.
Hàn Sâm lại cắt mấy thêm mấy miếng nhỏ, thí nghiệm ở mấy nơi khác nhau.
Sau đó Hàn Sâm đã có một chút phát hiện mới, không phải tất cả dị sinh vật đều có hứng thú với loại nấm hương này, chỉ là có một số loại dị sinh vật tỏ ra rất muốn ăn nấm hương màu đỏ.
Hơn nữa sau khi ăn hết, chúng đều sẽ có phản ứng, không giống tiểu Ngân Hồ, ăn hết cả một cây rồi mà một cái rắm cũng không thả ra được.
Phần lớn sau khi những dị sinh vật ăn xong, lông trên người đều sẽ biến thành màu đỏ, thoạt nhìn cũng linh hoạt hơn một ít, trừ chuyện này ra, Hàn Sâm cũng không nhìn ra chỗ đặc biệt gì khác.
Hàn Sâm ghi lại phản ứng cử từng con dị đó sinh vật khi ăn nấm hương màu đỏ, sau đó trở lại Liên Minh, gửi tư liệu cho giáo sư Tôn, nhờ ông hỗ trợ phân tích.
Giáo sư Tôn nói với hắn là cần một chút thời gian, hai ngày sau sẽ nói cho hắn biết kết quả.
Hàn Sâm vốn muốn giữ lại hơn nửa cây nấm hương kia, nhưng tiểu Ngân Hồ thấy nấm hương còn dư lại, trực tiếp cắn một ngụm rồi nuốt xuống, ăn xong lại nhảy vào trong ngực Hàn Sâm híp mắt lại ngủ.
- May mà mình không đào hết về, nếu không đều đã rơi vào bụng tiểu Ngân Hồ, sau này dù thật sự có tác dụng gì cũng không có mà ăn nữa.
Hàn Sâm âm thầm cảm thấy may mắn.
Tề Tu Văn đi liên hệ với Lý Luân cùng Phỉ Lực Ca vẫn chưa về, có lẽ cũng không thuận lợi, Hàn Sâm không nóng nảy, tiếp tục nghiên cứu cổ văn, luyện Động Huyền Kinh và Bão Ngọc Nguyên Dương Công, luyện thêm Song Phi Kiếm Pháp, cuộc sống trôi qua vô cùng thoải mái.
Hai ngày sau, giáo sư Tôn đã có tin tức.
- Tiểu Hàn à, qua mấy ngày suy đoán, nấm hương màu đỏ mà cậu tìm được kia rất có thể là loại thực vật có hiệu quả tăng cường khí lực, nhưng đây chỉ là suy đoán, cậu có thể tự mình làm thí nghiệm, trước thử ăn một chút xem sao.
Dường như giáo sư Tôn rất hứng thú với nấm hương màu đỏ kia, không đợi Hàn Sâm đặt câu hỏi đã lập tức nói với hắn.
- Sẽ không có vấn đề gì chứ?
Trong lòng Hàn Sâm có chút lo lắng, tự mình ăn loại nấm hương kia, hắn có cảm giác không ổn cho lắm.
- Trước tiên chỉ ăn một lượng nhỏ thôi, chỉ khoảng hơn mười gram, sau đó chuẩn bị sẵn sàng, nếu như sau khi ăn xuất hiện dấu hiện gì khác thường thì lập tức đi rửa ruột. Còn nữa, trước tiên cậu cứ chuẩn bị những dược vật này, nếu có điều gì ngoài ý muốn lập tức sử dụng dược vật để ổn định lại. . .
Sau khi nói xong, giáo sư Tôn lại bổ sung một câu:
- Căn cứ vào suy đoán của tôi sẽ không có nguy hại gì, loại thực vật có tác dụng này bình thường đều sẽ không có nguy hiểm.
- Tôi sẽ cân nhắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận