Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 975: Căn Phòng Đá Thần Bí

Hồng Tình Thố Vương nhảy lên một cái, cắn một viên trái cây, trực tiếp từ trên cây cắn xuống, nhai vài cái liền nuốt vào trong bụng, sau đó liền thấy khí tức sinh mệnh trên người Hồng Tình Thố Vương đột nhiên điên cuồng bộc phát, lăn qua lăn lại ở trên mặt đất, tựa hồ như là vô cùng khó chịu.
Nhưng mà thời gian cũng không quá lâu, Hồng Tình Thố Vương đã dần yên tĩnh trở lại, thoạt nhìn có chút suy yếu, nhưng mà khí tức sinh mệnh trên người ngược lại mạnh hơn một chút, mặc dù mạnh lên không nhiều lắm, nhưng mà xác thực là mạnh hơn lúc trước rồi.
- Đây là loại thực vật gen gì? Là ai trồng ở địa phương này?
Hàn Sâm cảm thấy kinh ngạc, nhìn Hồng Tình Thố Vương gục ở chỗ đó nghỉ ngơi, ánh mắt cũng dò xét xung quanh.
Ngoại trừ bụi cây thực vật gen này ra, trong căn phòng đá cũng không có vật gì khác, ở một bên khác có một cánh cửa đá, đang đóng, cũng không biết bên kia là cửa vào chân chính, hay là sẽ có một căn phòng đá khác.
Hàn Sâm không hề đi qua đẩy thử cửa đá, ánh mắt lại đã rơi lên trên cây gen kia, sinh cơ của cây gen này rất mạnh, Hàn Sâm không cần dùng Động Huyền Khí cũng có thể cảm giác được.
Không hề nghi ngờ, đây là một gốc gen vô cùng cao cấp, cụ thể cao cấp tới trình độ nào thì không có cách nào phán đoán, nhưng mà nếu như nó là nguyên nhân khiến cho Hồng Tình Thố Vương mở ra bảy đạo khóa gen, như vậy thì có chút kinh khủng, thậm chí có thể là thực vật gen siêu cấp.
Hàn Sâm thò tay hái một viên trái cây, trực tiếp bỏ vào trong miệng nhai vài cái, lập tức chỉ cảm thấy một dòng nước hoa quả chảy vào trong bụng.
Liền thân thể của Hồng Tình Thố Vương đều có thể chống đỡ lực lượng của trái cây kia, không có đạo lý gì mình lại không chịu được, cho nên Hàn Sâm vô cùng bình tĩnh, cũng không có quá nhiều lo lắng, hắn chỉ muốn nhìn thử một chút, trái cây có hiệu quả với mình hay không.
Một dòng nước ấm chảy ra toàn thân, bỗng nhiên ngay lúc đó làm cho toàn thân Hàn Sâm khó chịu giống như là bị dao găm cắt, khiến cho hắn đau đến mức trực tiếp ngồi xổm ở trên mặt đất, mồ hôi lớn chừng hạt đậu từ trên trán từng giọt rơi xuống.
Sự đau đớn mãnh liệt này khiến cho Hàn Sâm có chút không tưởng tượng được, thậm chí ngay cả hắn cũng không nhịn được rên rỉ thành tiếng.
Nhưng mà đau đớn đến nhanh đi cũng nhanh, rất nhanh đã chậm rãi biến mất, nhưng mà thân thể lại hư nhược lợi hại, hơn nữa còn có chút không quá thoải mái.
“Siêu Cấp Đế Linh bổn mạng gen +1.”
Hàn Sâm lập tức ngẩn người, tiếp đó vui mừng quá đỗi, trái cây kia vậy mà thực sự có thể tăng cường bổn mạng gen, nhìn đám trái cây khắp cây kia, không có 100 cũng có tám chín mươi quả, quả thực là thu hoạch cực lớn.
Hiện tại Hàn Sâm cảm thấy vô cùng may mắn là thân thể của Hồng Tình Thố Vương quá yếu, không chịu được giày vò, ăn một viên thì phải rất lâu mới có thể tiêu hóa, nếu không đám trái cây trên cây này chỉ sợ sớm đã bị nó đã ăn hết.
Nhưng mà cho dù là như thế, Hàn Sâm nhìn lên trên cây thấy có rất nhiều nơi đều rõ ràng là có dấu vết trái cây bị ăn đi, không biết đã có bao nhiêu trái cây bị nó ăn đi rồi.
Hàn Sâm khẽ cắn răng, dùng thánh quang tẩy lễ thân thể của mình, khiến cho thân thể khôi phục, một lần nữa hái một viên trái cây ăn vào.
Giống như lần thứ nhất, vẫn là đau đớn như vậy, mặc kệ là thân thể cường tráng cỡ nào, loại đau đớn này đều khó có thể chịu được, giống như là thân thể cường tráng như một tay quyền anh chuyên nghiệp cũng chịu không được đau bụng vậy, không quan hệ tới tố chất thân thể cao thấp.
“Siêu Cấp Đế Linh bổn mạng gen +1.”
Nhưng mà đau đớn lại có hồi báo, một lần nữa có nhắc nhở gia tăng bổn mạng gen, khiến cho Hàn Sâm hưng phấn cũng bất chấp toàn thân mồ hôi lạnh rồi.
Vừa chữa trị thân thể của mình vừa ăn những trái cây đó, Hàn Sâm thấy bổn mạng gen của mình gia tăng từng chút một, đau đớn nhưng cũng vui sướng.
Trên ngọn cây này vẫn còn lại hơn 100 viên trái cây, mỗi lần ăn một viên là có thể tăng thêm một điểm bổn mạng gen, lúc bổn mạng gen của Hàn Sâm đạt tới 100 điểm, đã nghe được trong đầu vang lên một âm thanh khác thường.
“Gen Siêu Cấp Đế Linh đạt tới 100 điểm, Siêu Cấp Đế Linh mở ra đạo khóa gen thứ nhất.”
Hàn Sâm hơi ngẩn ra, lúc này mới đột nhiên rõ ràng, bản thân hắn mở ra khóa gen mặc dù có thể ảnh hưởng tới trạng thái Siêu Cấp Đế Linh, nhưng mà trạng thái Siêu Cấp Đế Linh cũng có một bộ khóa gen của mình.
Mặc dù trong lòng rất muốn biết hiệu quả sau khi trạng thái Siêu Cấp Đế Linh mở ra đạo khóa gen thứ nhất là gì, nhưng mà Hàn Sâm vẫn cố nín lại, hiện tại còn không biết nơi này đến cùng là chỗ nào, cũng không biết có nguy hiểm hay không, loại năng lực của trạng thái Siêu Cấp Đế Linh này, tự nhiên không thể uổng phí mất.
Hàn Sâm thò tay hái xuống những trái cây còn lại, cuối cùng bổn mạng gen của Hàn Sâm đạt đến 118 điểm, mặc dù khoảng cách mở ra đạo khóa gen thứ hai của Siêu Cấp Đế Linh còn có chút xa, nhưng cũng làm cho Hàn Sâm rất thỏa mãn.
- Xin lỗi thỏ huynh đệ, đã ăn hết trái cây của mày rồi.
Hàn Sâm nhìn con Hồng Tình Thố Vương đang nằm sấp ở bên cạnh nghỉ ngơi, hơi cảm thấy có lỗi.
Nhưng mà hơi suy nghĩ, Hồng Tình Thố Vương cũng không có tính công kích gì, mở ra nhiều khóa gen như vậy cũng không có tác dụng gì, nhiều lắm là làm cho lồng thủy tinh mạnh hơn một chút, chịu đánh giỏi hơn một chút.
- Khụ khụ, như vậy đi, tao ăn trái cây của mày, sau đó lại mang mày về, chỗ của tao có thịt nướng có sủng vật đan, mày muốn ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu. . .
Hàn Sâm tính toán mang Hồng Tình Thố Vương trở về.
Mặc dù không có tác dụng lớn gì, nhưng mà tốt xấu gì thì cũng đã ăn hết trái cây của người ta, đem nó về nuôi, miễn cho sau này nó gặp phải những nhân loại khác giết ăn thịt.
Bộ dáng của nó vừa đần vừa ngây ngốc như vậy, nhân loại muốn giết nó thật sự là không hề khó khăn gì.
- Coi như là tìm thêm bạn cho Bảo Nhi, bộ dáng của Hồng Tình Thố đáng yêu như thế, tin tưởng Bảo Nhi sẽ thích.
Nhưng mà nghĩ đến tình huống bi thảm của tiểu bạch hùng, Hàn Sâm lập tức bỏ ý nghĩ này đi.
Không giống như là tiểu bạch hùng, tốt xấu gì thì con Hồng Tình Thố Vương này cũng đã lập được công lao, biến thành đồ chơi của Bảo Nhi, liền Hàn Sâm cũng có chút không đành lòng.
Tạm thời không cần quan tâm tới Hồng Tình Thố Vương, Hàn Sâm đi tới trước cánh cửa trong căn phòng đá kia.
Trong căn phòng đá này đã có một cây thực vật gen quý giá như vậy, nếu như còn có căn phòng đá khác, nói không chừng còn có thêm càng nhiều bảo bối.
Lòng người luôn tham lam và tò mò, nếu để cho Hàn Sâm cứ trở về như vậy, trong lòng của hắn như thế nào cũng không bỏ xuống được.
Cắn răng, Hàn Sâm thò tay ra đẩy, muốn thử đẩy cửa đá ra.
Ai biết vậy mà cửa đá ngoài ý liệu lập tức mở ra, hết sức nhẹ nhõm, cũng không có các loại cơ quan khóa lại.
Ở bên trong cửa đá là một căn phòng đá lớn hơn một chút, nhưng nói đây là căn phòng đá, không bằng nói là đại điện thì chính xác hơn một chút.
Trên bốn vách trong điện đá điêu khắc rất nhiều đồ án kỳ dị, có ký hiệu kỳ quái, có đường thẳng cùng đường cong, có rất nhiều điểm cùng ký hiệu giao nhau.
Khác với những đồ án tôn giáo thần bí đó, những điêu khắc này ngược lại có điểm giống như là bản đồ thiên thể kỳ quái.
Trong toàn bộ đại điện trừ những thứ đó ra, cũng chỉ có ở vị trí vách tường phía sau có đặt một cái đỉnh đồng bốn chân, đỉnh đồng vô cùng lớn, độ cao vượt qua 10m, bên trên đều là những đồ án thần bí kia.
Hàn Sâm phi thân lên, lơ lửng ở giữa không trung nhìn vào bên trong cái đỉnh đồng kia, lần nhìn tới này, trên người trực tiếp nổi da gà, mồ hôi lạnh liên tục chảy ra, khuôn mặt lộ ra vẻ kinh hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận