Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2138. Khiến ngươi phải đợi lâu rồi

“Thảo nào mãi vẫn không thấy Tà Đồng sử dụng Vô Tự Thiên Thư của Thiên tộc.” Hàn Sâm thở phào một hơi, lúc nhìn thấy Linh Kiếm Thuật kích thích trạng thái tiêu cực là hắn đã biết đại cục đã định.
Cô Trúc đã có thể khống chế bản thân mình trong trạng thái cảm xúc †iêu cực như vậy nhưng Tà Đồng lại không làm được, hiện giờ Tà Đồng như đang đối mặt với hai ý chí không hề yếu hơn kẻ thù của mình.
Giống như Cô Trúc từng nói, Tà Đồng chưa từng trải qua tuyệt vọng và thất bại, bây giờ đột nhiên phải nhận lấy sự tấn công mãnh liệt như vậy, hắn phải rất vất vả để đối phó với trạng thái cảm xúc tiêu cực, đã không còn tinh thần để tranh đấu ý chí với Cô Trúc nữa, về cơ bản đã không còn dư sức để đánh trả nữa rồi.
“Sao lại như thế này… Không… Không thể nào…” Tà Đồng không ngừng kêu la thảm thiết, ánh sáng tím trong Thiên Nhãn cũng càng ngày càng yếu, đang dần dần bị huyết sắc nuốt chửng.
Nếu như có thể chạy trốn được thì giờ Tà Đồng sẽ trốn ngay. Nhưng hắn đã phá kén thành bướm, hoàn toàn dung nhập vào cơ thể của Cô Trúc, chẳng còn cơ hội để tháo chạy nữa rồi.
Nếu giờ mà rời khỏi cơ thể của Cô Trúc, thứ có thể tháo chạy chỉ là một chút thần thức bản nguyên thôi. Đừng nói đến cơ thể, thậm chí đến cả gen gốc đã tu luyện không biết bao nhiêu kiếp cũng không thoát ra được.
“Đừng… Đừng mà…” Giọng Tà Đồng càng lúc càng tuyệt vọng, mang theo nỗi sợ hãi vô biên, màu tím kia cũng càng lúc càng nhạt.
Cánh bướm tím đẳng sau lưng Cô Trúc dần dần mờ đi, bộ giáp hoa tươi trên người hắn cũng tàn lụi, dường như vạn vật đều khô héo, phút chốc đã không còn nhìn thấy hoa tươi và bóng bướm, dần khôi phục lại diện mạo vốn có của Cô Trúc.
Đột nhiên, chỉ thấy ánh sáng tím lóe lên trong ba con mắt của Cô Trúc, một luồng sáng tím bắn ra, hóa thành một con bươm bướm đập cánh bay ra chuẩn bị chạy trốn.
Soạt!
Hàn Sâm tung một cú đấm, sức mạnh to lớn như vậy mà lại không thể chạm được vào hồ điệp ánh tím kia, như thể nó là ảo ảnh vậy.
“Tốt hơn hết các ngươi hãy cầu mong đừng gặp phải ta lần nữa, nếu không ta chắc chắn sẽ khiến các ngươi sống không được mà chết cũng không xong.” Giọng nói căm hận đến tận xương tủy của Tà Đồng phát ra từ trong hồ điệp ánh tím, nó đập cánh rồi lao về phía tờ giấy ghi danh.
Bùm!
Nhìn thấy hồ điệp ánh tím chuẩn bị xông về phía tờ giấy ghi danh, Hàn Sâm lại tung ra một quyền nhưng lần này sử dụng sức mạnh của Chích Thủ Già Thiên, hồ điệp ánh tím lập tức bị vỗ thành cát bụi.
“Săn giết dị chủng Thần Hóa Tử Đồng Thần Điệp, thu được thú hồn Tử Đồng Thần Điệp.”
Hàn Sâm ngây người ra, không ngờ vậy mà cũng được. Song thứ hắn giết được chỉ là một chút thần thức cuối cùng của Tử Đồng Thần Điệp, bản thể của Tử Đồng Thần Điệp đã dung hòa vào với cơ thể của Cô Trúc cho nên cũng không còn gen dị chủng nữa.
Nhưng có thể lấy được hồn thú Thần Hóa cũng nằm ngoài dự liệu của Hàn Sâm. Tuy nói Tử Đồng Thần Điệp đã nhiều lần thăng cấp Thần Hóa nhưng giờ vẫn chỉ là cấp Hầu Tước. Hàn Sâm cứ tưởng cho dù có lấy được thú hồn thì cũng chỉ là cấp Hầu Tước, không ngờ lại là cấp Thần Hóa.
Thực ra bản thân Hàn Sâm đã đoán sai, Tử Đồng Thần Điệp chỉ kí sinh vào vật chủ, đưa vật chủ từ cấp thấp lên cấp cao, thăng cấp Thần Hóa hết lần này đến lần khác nhưng hạt giống bản thể của nó từ đầu đến cuối đều là cấp Thần Hóa, thần thức cũng như vậy.
Nhưng hạt giống bản thể của nó mỗi lần thành kén đều sẽ mất đi sức mạnh, cùng với sự trưởng thành của vật chủ mới dần dần khôi phục sức mạnh, cho đến tận khi vật chủ thăng cấp Thần Hóa, hạt giống bản thể của nó cũng mới có thể khôi phục được sức mạnh cấp Thần Hóa vốn có của mình, thậm chí là có thể tiến thêm một bước.
Tử Đồng Thần Điệp phá kén thành bướm hết lần này đến lần khác, ngoại trừ nhu cầu sinh tồn, mục đích quan trọng nhất là có thể thông qua sự trưởng thành hết lần này đến lần khác của vật chủ khiến hạt giống bản thể của mình trở nên mạnh mẽ hơn, hi vọng có thể đi đến bước cuối cùng.
Nhưng đáng tiếc là đến tận bây giờ, Tử Đồng Thần Điệp vẫn không thể đi đến bước cuối cùng, vẫn dừng ở giai đoạn cấp Thần Hóa.
Bộ giáp hoa tươi trên cơ thể Cô Trúc đã héo tàn, Thiên Nhãn cũng khôi phục lại huyết sắc thuần túy, một bộ giáp nền trắng hoa tím cũng xuất hiện trở lại bao bọc lấy cơ thể Cô Trúc, hơn nữa đằng sau bộ giáp còn có thêm một đôi cánh bướm màu tím, trông hơi khác với chiến giáp gen trước đây của Cô Trúc, có vẻ do đã luyện hóa dung hòa với Tử Đồng Thần Điệp.
“Khiến ngươi phải đợi lâu rồi.” Cô Trúc nhìn Kim Tệ, bình tĩnh nói.
Trên mảnh giấy ghi danh vốn dĩ thuộc về Tà Đồng, tên của Tà Đồng biến mất như cát bụi, bên trên xuất hiện bốn chữ “Thiên tộc Cô Trúc”.
“Vãi chưởng, Tử Đồng Thần Điệp - một trong Thập Đại Thấn Tướng của Thánh Vực cứ như thế bị xử đẹp luôn sao?”
“Thật đáng tiếc, một cường giả Thần Hóa cứ như vậy mà biến mất.”
“Ai bảo tự hắn ta ra ngoài phóng túng, hèn hạ phát triển đến cấp Thần Hóa, muốn giết hắn đâu có dễ dàng như vậy?”
“Quả nhiên không thể phóng túng, Tử Đồng Thần Điệp đúng là chết uổng mà, vậy mà lại bị hai tên tiểu bối cấp Hầu Tước giết chết.”
“Đáng đời, tên khốn nạn đó thật đáng đời.”
“Tên Kim Tệ này cũng được đấy, vậy mà lại không thừa cơ giành chiến thắng. Hắn không cần giết Cô Trúc, chỉ cần làm cơ thể Cô Trúc trọng thương là có thể nắm chắc phần thắng rồi nhưng hắn lại không làm như vậy.”
“Xem ra trận chiến vẫn phải tiếp tục. Kim Tệ có vẻ rất mạnh nhưng xem ra Cô Trúc còn mạnh hơn, thậm chí đến cả ý chí của Tử Đồng Thần Điệp cũng bị hắn đánh bại, đó mới là ý chí của cấp Thần Hóa thật sựt”
“Không biết trận chiến này cuối cùng chiến thắng sẽ rơi vào tay ai?”
Hàn Sâm nhìn Cô Trúc đã khôi phục trở lại, trong lòng mừng thầm nhưng lại tỉnh bơ nói: “Không sao cả, nếu như ngươi cần, ta có thể đợi thêm một lúc nữa.”
“Không cần nữa đâu, có thể bắt đầu luôn rồi.” Cô Trúc khế lắc đầu.
Chỉ trong chốc lát, trận chiến dường như quay lại điểm xuất phát, trận đấu mới chỉ vừa mới bắt đầu.
Cánh bướm sau lưng Cô Trúc mở ra, vỗ hai lần và nói: “Ta đã dung hòa Tử Đồng Thần Điệp, đồng thời cũng giành được sức mạnh của Tử Đồng Thần Quang.”
“Không sao, ngươi cứ việc dùng.” Hàn Sâm đáp.
“Được.” Cô Trúc khẽ gật đầu, trên cánh bướm đẳng sau lưng, hoa văn hình đôi mắt quỷ dị kia đột nhiên sáng lên, từng vòng đồng quang bắt đầu lan ra, rất nhanh đã rơi vào người Hàn Sâm.
“Cô Trúc vốn dĩ rất mạnh, nay lại giành được Tử Đồng Thần Quang của Tử Đồng Thần Điệp, e rằng lần này Kim Tệ chỉ có bại chứ không thể thắng nổi”
“Ai bảo hắn tự cao tự đại như vậy, vừa nãy không nhân cơ hội ra tay luôn, có thua thì cũng là đáng đời.”
“Ngươi hiểu cái gì chứ, đó gọi là phong thái của cao thủ.” “Thắng rồi mới là cao thủ, thua thì đó gọi là giả ngu thành heo.”
“Cô Trúc cũng thật không phải, tốt xấu gì thì Kim Tệ cũng tha cho hắn một lần, không nhân cơ hội để giết hắn, hắn lại tranh vị trí đứng đầu với Kim Tệ.”
“Thắng làm vua thua làm giặc, vừa nãy Kim Tệ không động thủ là do hắn ngu ngốc, không thể trách được Cô Trúc.”
“Dù thế nào đi chăng nữa, Kim Tệ không phá được Tử Đồng Thần Quang là thua chắc rồi.”
“Cường giả như Kim Tệ chắc không phải là một tên ngốc đâu nhỉ? Ta nghĩ có lẽ hắn có cách để ứng phó với Tử Đồng Thần Quang mới phải, nếu không thì ban nãy sao lại không ra tay chứ?”
“Nếu như hắn có thể phá thì ban nấy hắn cũng sẽ không bị Tà Đồng cố định ở đó rồi, đây chính là làm màu lố, chắc hắn cứ tưởng cả Tà Đồng và Cô Trúc đều sẽ bị tổn thất, ai ngờ Cô Trúc không những không bị thương lại còn dung hòa Tử Đồng Thần Điệp thu được lợi ích lớn như vậy.”
Hết chương 2138.
Bạn cần đăng nhập để bình luận