Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 117: Ngọc Xác Thú Hồn

Sau khi làm xong tất cả thủ tục nhập học, Hàn Sâm cũng không trực tiếp nhập học, hắn nhất định phải trở lại Cương Giáp Tí Hộ Sở trước khi chính thức khai giảng, bằng không sau này trường học sẽ không có quá nhiều thời gian cho hắn tự do như thế, chí ít là trong ba tháng đầu, hắn cần phải tham gia các loại tập huấn ở trong trường học, không thể bỏ ra mười ngày nửa tháng thậm chí là thời gian dài hơn để ở lại trong thế giới Tí Hộ Sở.
Hàn Sâm liên hệ một chút với Lâm Bắc Phong, hỏi rõ con đường mà cậu ta đi từ Vinh Diệu Tí Hộ Sở đến Cương Giáp Tí Hộ Sở, sau đó lên trên Internet tra xét tư liệu.
Bởi vì khoảng cách giữa Vinh Diệu Tí Hộ Sở và Cương Giáp Tí Hộ Sở là gần nhất, vì thế đã từng có không ít tiền lệ giống như Hàn Sâm và Lâm Bắc Phong.
Tổng hợp các tư liệu tra được ở trên Internet, hơn nữa theo lời Lâm Bắc Phong nói, cùng với chính Hàn Sâm đã trải qua, rất nhanh Hàn Sâm đã nghiên cứu ra được một con đường để trở lại Cương Giáp Tí Hộ Sở.
Con đường này đối với người khác thì vô cùng hung hiểm, nhưng mà đối với Hàn Sâm lại không nguy hiểm lắm, bởi vì căn cứ theo phán đoán của Hàn Sâm, trên thực tế độ khó lớn nhất của con đường này chính là thông qua Đầm Lầy Hắc Ám, mà Đầm Lầy Hắc Ám thì Hàn Sâm không thể không quen thuộc hơn được nữa, chỉ cần bay qua là được.
- Sâm Ca, bây giờ anh vẫn còn ở Vinh Diệu Tí Hộ Sở chứ? Có thể giúp tôi một chuyện được không? Tôi chuyển tiền cho anh, anh giúp tôi thu thú hồn Ngọc Xác Thú ở Vinh Diệu Tí Hộ Sở trở về nhé?
Lâm Bắc Phong nói với Hàn Sâm.
- Đó là cái gì?
Hàn Sâm có chút không hiểu hỏi.
- Chính là một loại thú hồn nguyên thủy dạng áo giáp, rất thông thường ở Vinh Diệu Tí Hộ Sở, tuy rằng bên trong tên Cương Giáp Tí Hộ Sở cũng có chữ giáp, nhưng thú hồn dạng áo giáp ở phụ cận thực sự là ít đến mức đáng thương, tôi đoán chừng ở bên chỗ anh khoảng mười vạn là có thể thu được thú hồn Ngọc Xác Thú, thế nhưng chỉ cần mang về, giá khởi điểm ít nhất cũng là hai mươi vạn, tăng gấp đôi trở lên.
Lâm Bắc Phong vô cùng hưng phấn nói:
- Sâm Ca, tôi ra tiền anh xuất lực, trở về lợi nhuận 50/50, như thế nào?
- Được được, liền quyết định như thế đi, cậu chuyển tiền cho tôi trước đi, tôi bây giờ nghèo vô cùng, trên người liền 1 vạn tệ đều không có.
Lời này của Hàn Sâm không giả, sau khi nộp học phí cùng các loại phụ phí, trên người hắn xác thực còn không đến 1 vạn tệ.
- Ha ha, tôi liền chuyển tiền cho anh đây, kỳ thực Vinh Diệu Tí Hộ Sở còn rất nhiều thứ tốt, nếu như anh có thời gian, có thể chờ tôi cẩn thận nghiên cứu thêm một chút.
Lâm Bắc Phong chảy nước miếng nói.
- Lần sau đi, thời gian của tôi rất căng, nhất định phải mau chóng chạy về Cương Giáp Tí Hộ Sở, bằng không thì trường quân đội sắp khai giảng, tôi không muốn mới vừa khai giảng đã trốn học rồi.
Hàn Sâm nói.
- Tôi nói này Sâm ca, anh có chút không thành thật rồi, tôi thật vất vả thiên sơn vạn thủy chạy đến tìm anh, mà anh lại chạy đi học cái trường quân đội nát gì đó, không được, tôi cũng phải tới trường quân đội học, ôm chặt bắp đùi của anh mới được.
Lâm Bắc Phong kêu lên.
- Cậu không có chuyện gì thì cần gì chịu cái tội này, lấy tài lực cùng quan hệ của nhà cậu, cho dù là đi nghĩa vụ quân sự, cậu cũng sẽ không ra tiền tuyến.
Hàn Sâm dừng một chút lại nói tiếp:
- Huống chi bây giờ chiêu sinh đã kết thúc.
- Quên đi, không nói chuyện này nữa, tôi đi chuyển tiền cho anh trước.
Lâm Bắc Phong buồn bực nói.
Rất nhanh Hàn Sâm đã nhận được chuyển khoản của Lâm Bắc Phong, nhiều tới 20 triệu, dù là 10 vạn một con, cũng đủ để mua 200 con.
Mặc dù là thú hồn nguyên thủy rất thông thường, nhưng cũng rất khó thu mua được 200 con ngay lập tức, huống chi Hàn Sâm cũng không muốn làm lỡ thời gian, nhất định phải hoàn thành thu mua trong vòng một ngày này, Hàn Sâm cảm thấy có thể thu được 100 con đã xem như rất tốt rồi.
Quá trình còn thuận lợi hơn Hàn Sâm nghĩ, thú hồn Ngọc Xác Thú ở Vinh Diệu Tí Hộ Sở xác thực có rất nhiều, lúc đầu Hàn Sâm năm, sáu vạn liền có thể mua được một con,
Cho dù đến lúc sau, giá thu mua cao nhất cũng chỉ là tám vạn.
Một ngày, Hàn Sâm thu được tổng cộng 187 thú hồn Ngọc Xác Thú, đã tính là thu hoạch vô cùng tốt.
Nếu như không phải là do thời gian quá gấp, Hàn Sâm đúng là muốn ở lại Vinh Diệu Tí Hộ Sở thêm một lúc nữa, nhưng chỉ cần lần này hắn có thể thuận lợi trở lại, lần sau sẽ còn có cơ hội quay lại.
Sau khi làm tố chuẩn bị, rốt cục Hàn Sâm bước lên con đường nối liền hai Tí Hộ Sở.
Quá trình vô cùng thuận lợi, giống như dự đoán của Hàn Sâm, hai Tí Hộ Sở đều có thể đi đến biên giới Đầm Lầy Hắc Ám, hai giai đoạn này đều tương đối an toàn, đã sớm được người khác đi qua không biết bao nhiêu lần.
Nguy hiểm nhất cũng chính là một đoạn Đầm Lầy Hắc Ám kia, nhưng mà Hàn Sâm lại không có một chút xa lạ nào đối với Đầm Lầy Hắc Ám, chỉ là đoạn đường ở gần Vinh Diệu Tí Hộ Sở này có chút không rõ, chỉ có thể đi thử.
Nhắm phương hướng đại khái bay đi, sau vài ngày, Hàn Sâm liền nhìn thấy khu rừng cây có Hắc Châm Phong quen thuộc kia.
Con đường sau đó đã đi nhiều lần rồi nên Hàn Sâm thuận lợi trở lại Cương Giáp Tí Hộ Sở, tổng cộng cũng chỉ dùng hơn mười sáu ngày, khiến cho Hàn Sâm thở phào một hơi.
Cách thời điểm trường học chính thức khai giảng cũng chỉ còn lại ba, bốn ngày mà thôi, hắn cũng không muốn mới vừa khai giảng đã trốn học rồi bị trường học đuổi.
Có thể trở về nhanh như vậy, cũng là nhờ thú hồn vật cưỡi biến dị lấy được từ chỗ Quyền ca kia, con vật cưỡi biến dị ba mắt cường tráng giống như trâu kia, ngoại trừ khoảng thời gian bay qua Đầm Lầy Hắc Ám, vẫn cõng lấy Hàn Sâm chạy hết tốc lực, xác thực nhanh hơn không biết bao nhiêu lần so với để chính Hàn Sâm tự đi.
Bằng không thì coi như là một tháng, hắn cũng chưa chắc đã có thể trở lại Cương Giáp Tí Hộ Sở.
Lúc Lâm Bắc Phong nhìn thấy Hàn Sâm, con mắt đều trừng lớn:
- Sâm Ca, anh thật giỏi, chỉ cần nửa tháng liền từ Vinh Diệu Tí Hộ Sở chạy về.
- thú hồn cho cậu, bán thế nào tự cậu nghĩ biện pháp.
Hàn Sâm uể oải chuyển toàn bộ thú hồn Ngọc Xác Thú cho Lâm Bắc Phong.
Tuy rằng hắn chỉ dùng hơn nửa tháng đã chạy về được, nhưng mà dọc theo con đường này cơ bản đều không hề chợp mắt, hầu như toàn bộ hành trình đều dựa vào vận chuyển Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật mạnh mẽ tập trung tinh thần chống đỡ để trở về, cả người cơ hồ sắp hư thoát, cảm giác mệt mỏi sâu sắc khiến hắn nói đều không muốn nói, chỉ muốn mau ngã trên giường ngủ một giấc.
Không kịp đợi truyền tống ra ngoài, Hàn Sâm trực tiếp ngã lên trên giường của mình ở Tí Hộ Sở liền ngủ, một giấc ngủ này liền ngủ đầy đủ hai ngày, chờ lúc hắn tỉnh lại, cảm giác toàn thân đau đớn giống như là sắp tan ra từng mảnh.
Nhưng mà hình như Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật lại tinh tiến thêm một chút, lúc vận chuyển thì loại mát mẻ từ toàn thân tuôn ra kia càng thêm rõ ràng.
Hàn Sâm ngồi dậy, ánh mắt lập tức rơi vào con La Thú được hắn nuôi nấng kia, chỉ thấy con da lông của La Thú hiện lên ánh sáng màu ngọc đen lấp lánh, nhìn tới giống như là được mặc ngọc khắc thành, thân thể cũng lớn hơn gấp đôi so với trước đây, nhìn cực kỳ thần tuấn.
- Rốt cục thì La Thú đã tiến hóa thành sinh vật thần huyết.
Trong lòng Hàn Sâm mừng như điên, nhấc theo dao găm đi về phía La Thú, nước miếng trong miệng đều sắp chảy xuống, một giấc ngủ này bụng hắn đều trống rỗng rồi, thân thể lại vô cùng mệt mỏi, vừa vặn có thể dùng con La Thú thần huyết này bổ sung dinh dưỡng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận