Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2959. Muốn Làm Gì?

Dụng cụ Tỉnh Giới rơi xuống từ trên tay Dì Mị, bị Hàn Sâm lấy được, nắm trong lòng bàn tay, biển sao đầy trời lập tức biến mất không còn bóng dáng. Hàn Sâm phát hiện bản thân lại quay về bên trong Thánh Điện.
Lão Điêu bị thương nặng, Vô Nhãn và Dì Mị cũng cùng ngã xuống bên trong đại điện.
Đại Quốc Sư Cổ Uyên vốn đang chờ đợi đám Dì Mị giải quyết Hàn Sâm rồi đi ra từ trong dụng cụ Tinh Giới. Sau một lúc lâu, quả nhiên thấy Tỉnh Giới thu lại, có bóng dáng rơi ra từ nơi đó.
Nhưng quay ra nhìn thì Đại Quốc Sư Cổ Uyên lại giật nảy cả mình, không thể tin nổi vào những gì mà hắn nhìn thấy.
Hàn Sâm cầm dụng cụ Tỉnh Giới trong tay, đứng bên trong đại điện. Mà Lão Điêu, Vô Nhãn và Dì Mị lại máu me khắp người ngã trên mặt đất, có vẻ như đều bị thương không nhẹ.
Sự kinh ngạc này không phải là nhỏ, Cổ Uyên không nói hai lời, quay người định xông ra khỏi đại điện, trốn vào trong bóng tối.
“Quốc Sư định đi đâu thế?” Người Hàn Sâm đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Cổ Uyên, chặn đường đi của Đại Quốc Sư Cổ Uyên lại.
Đại Quốc Sư Cổ Uyên biết bây giờ có nói gì cũng vô dụng, nhất định phải xông qua cửa này mới có thể sống sót. Thân hình hắn thoắt một cái, lập tức hóa thành tám phân thân, cùng chạy về tám phương hướng khác nhau.
Hàn Sâm thấy hơi kinh ngạc, hắn không nhìn ra được đâu mới là chân thân của Đại Quốc Sư Cổ Uyên. Trên người tám bóng dáng đều có khí tức giống Đại Quốc Sư Cổ Uyên như đúc, như thể tất cả đều là chân thân vậy.
“Sao Quốc Sư phải rời đi vội vã như vậy.” Hàn Sâm từ tốn nói một câu, thân hình chợt lóe, rút đao Nhân Quả Báo Ứng ra. Trong nháy mắt, tám ánh đao được chém ra, cùng chém về phía tám phân thân của Quốc Sư.
Thanh đao vẫn là thanh đao ấy, đao pháp vẫn là đao pháp trước kia, nhưng bởi vì sức mạnh trong thân thể cấp Chân Thần này của Hàn Sâm đã vượt qua lúc trước, nên khi chém ra tám đao thì tám ánh đao ấy gần như là chém tám phân thân ngay lập tức.
Bảy phân thân bị chém chết luôn, trong tay của một phân thân còn lại có cầm một tấm Thuẫn Quy Giáp, chặn lại một đao kia của Hàn Sâm.
Lực Tuyệt Nha chém vào phía trên Thuần Quy Giáp, tạo thành một vết chém sâu, gần chém đứt tấm khiên. Kình lực mạnh mẽ đánh thẳng vào tấm chắn khiến cho thân thể của Cổ Uyên cũng bị bay ra ngoài, máu tươi trong miệng phun ra không ngừng.
Rắc!
Thuẫn Quy Giáp gãy làm hai nửa, mặc dù một đao không thể chặt đứt, nhưng đặc tính xé rách của lực Tuyệt Nha vẫn khiến cho Thuẫn Quy Giáp bị gấy ra.
Cổ Uyên ở trên không trung vứt bỏ Thuẫn Quy Giáp đã bị nứt đôi, người cũng nhanh chóng chạy trốn vào trong bóng tối, chớp nhoáng giống như một con quái điểu, rõ ràng đó là thuật mượn lực. Sức mạnh trong một nhát chém này của Hàn Sâm lại trở thành trợ lực giúp hắn chạy trốn.
“Hay cho một Đại Quốc Sư Cổ Uyên.” Hàn Sâm không khỏi tán thưởng, Cổ Uyên này có thể trở thành Đại Quốc Sư của tộc Hoàng Cực cũng không phải mèo mù vớ phải chuột chết.
“Nhưng nếu ngươi nghĩ thế là trốn được thì coi thường Hàn Sâm ta quá rồi đấy?” Hàn Sâm cầm dụng cụ Tỉnh Giới chiếu một cái, chợt thấy ánh sao bao phủ đầy trời, lôi thẳng cổ Đại Quốc Sư Cổ Uyên đang chạy trốn vào bên trong Tỉnh Giới.
“Đại Quốc Sư, đúng là phải cảm ơn dụng cụ Tinh Giới của ngươi, nếu không đúng là phải để ngươi chạy mất thật.” Hàn Sâm nhìn Đại Quốc Sư Cổ Uyên, mỉm cười nói.
Đại Quốc Sư Cổ Uyên cười khổ, nói: “Nếu sớm biết Hàn huynh đệ ngươi mạnh mẽ như thế, có thể tùy tiện giải quyết cả đám Côn Bằng và Vô Nhãn, thì ta cần gì phải vẽ vời cho thêm chuyện ra.”
“Như vậy, hiện giờ ngươi có tính toán gì không?” Hàn Sâm vừa cười †ủm tỉm vừa quan sát Cổ Uyên.
Đại Quốc Sư Cổ Uyên nghe vậy thì có chút kinh ngạc, bèn hỏi lại Hàn Sâm: “Nói như vậy, ngươi không có ý định giết ta?”
“Chuyện này phải hỏi chính Quốc Sư ngươi rồi.” Hàn Sâm lạnh nhạt nói.
“Ngươi muốn cái gì?” Cổ Uyên trầm ngâm hỏi.
“Ngươi nói tất cả những gì ngươi biết đi.” Trong lòng Hàn Sâm còn có rất nhiều nghi ngờ về tộc Hoàng Cực, mà người có khả năng giải đáp những nghỉ ngờ này của hắn nhất, ngoài Bạch Hoàng thì e cũng chỉ có vị Đại Quốc Sư này.
“Chuyện mà ta biết cũng không nhiều, tất cả đều là làm việc theo mệnh lệnh của Hoàng Đế Bệ Hạ…” Lúc nói chuyện, bàn tay phía sau Cổ Uyên đột nhiên lật một cái, chỉ thấy một đồng tiền xu cổ quái xuất hiện trong tay hắn. Lúc mà bàn tay của hắn khẽ lật, đồng tiền xu kia giống như bóp đã méo không gian, kéo thân thể Cổ Uyên vào bên trong hư không.
“Hàn huynh đệ, có duyên sẽ gặp lại.” Giọng nói của Cổ Uyên truyền tới từ trong hư vô, thân hình cũng dần biến mất.
“Ta cho ngươi đi rồi à?” Hàn Sâm nhìn Cổ Uyên đang biến mất vào trong hư vô, trong tay xuất hiện một thanh súng ngắn ổ xoay, bắn một phát về phía hư không đang vặn vẹo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận