Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3063. Chính phản sinh mệnh luân hồi

“Nếu là ta thì lúc này ta không vào thành đâu” Khi sắp ra khỏi Vạn Cổ Đại Thần Sơn, Lý Băng Ngữ bất ngờ nói với Hàn Sâm.
“Vì sao?” Hàn Sâm nhìn Lý Băng Ngữ với vẻ thích thú.
“Âu Dương Thu Sơn đã chết trong Vạn Cổ Đại Thần Sơn, mà hắn lại là huyết mạch Thần Linh hoàn mỹ duy nhất của nhà Âu Dương trong mấy năm gần đây, là đứa con được Âu Dương gia chủ cưng chiều nhất, chắc chắn nhà Âu Dương sẽ không bỏ qua chuyện này đâu.” Lý Băng Ngữ đáp.
“Ý ngươi là nhà Âu Dương sẽ đổ món nợ này lên đầu chúng †a?” Hàn Sâm trầm ngâm.
“Dù sao cũng phải có người chịu trách nhiệm về việc này. Có lẽ nhà Âu Dương sẽ không làm gì Ninh Tịnh, nhưng với kẻ khác thì khó nói lắm, nỗi đau mất con mà, chung quy vẫn cần làm gì đó mới có thể nguôi ngoai.” Lý Băng Ngữ đáp.
“Vừa rồi chúng ta đâu có xung đột với Âu Dương Thu Sơn, càng chẳng đắc tội hắn, tại sao nhà Âu Dương lại trút giận lên đầu chúng †a?” Hàn Sâm cau mày hỏi.
Lý Băng Ngữ bình tĩnh đáp: “Nếu Thái tử của một nước bị ám sát bên ngoài thì những hộ vệ chịu trách nhiệm bảo vệ hắn cũng phải chôn hết theo, ngươi cảm thấy như thế có lý không?”
Hàn Sâm cười: “Ngươi nói rất có lý, vậy theo ý ngươi bây giờ ta nên đi đâu?”
“Đi đâu cũng được, miễn là đừng đến thành Vạn Cổ Thần, tốt nhất là lập tức rời khỏi tinh cầu này. Suy cho cùng thì nhà Âu Dương chỉ là quý tộc hào môn ở thành Vạn Cổ Thần thôi, nếu rời khỏi tinh cầu thì nhà Âu Dương cũng không uy hiếp nổi nữa.” Lý Băng Ngữ nói.
“Ngươi cảm thấy nhà Âu Dương mạnh hay con Huyết Mị Linh kia mạnh?” Hàn Sâm nháy mắt với Lý Băng Ngữ.
“Bàn về thực lực, đương nhiên nhà Âu Dương không bằng ngươi. Nhưng nhà Âu Dương cũng là quý tộc của đế quốc Đại Tần, còn ngươi chỉ là kẻ vô danh tiểu tốt ở đây. Nếu nổ ra xung đột, cho dù ngươi có đủ sức tiêu diệt nhà Âu Dương thì về sau muốn đi lại trong lãnh thổ nước Tần cũng rất phiền phức.”
“Nói cũng có lý.” Hàn Sâm không sợ nhà Âu Dương, nhưng quả thực rất ngại phiền toái.
“Nếu ngươi cần, cứ nói, ta có cách giúp ngươi qua tinh cầu khác.” Lý Băng Ngữ nói tiếp.
“Vậy thì làm phiền ngươi, nhưng trước đó ta muốn gặp Dương phu tử đã.” Hàn Sâm suy nghĩ một lát rồi đáp.
“Chuyện này không khó, chỉ cần hắn ở trong thành Vạn Cổ Thần thì ta sẽ nghĩ cách hẹn hắn ra ngoài cho ngươi gặp, nhưng hắn có chịu đến gặp ngươi hay không thì ngoài tầm kiểm soát của ta.”
“Ý ngươi là gì?”
“Nếu để người bình thường lựa chọn giữa nhà họ Ninh ở Thành Long Ca và ngươi, người thường sẽ chọn vế trước. Nếu nói vậy thì ngươi định làm gì?” Lý Băng Ngữ chăm chú nhìn Hàn Sâm với đôi mắt sáng rực.
“Bất luận ra sao, nhất định phải đưa hắn về theo. Nếu ngươi không làm
được, ta sẽ đích thân vào thành tìm hắn.” Hàn Sâm thản nhiên đáp.
Dương phu tử biết chuyện Hàn Sâm đi ra từ trứng gen, kiểu gì cũng phải làm rõ vấn đề này. Hàn Sâm không thể cứ bỏ đi như vậy.
“Được, ta hiểu, ta nhất định sẽ đưa Dương phu tử về cùng.” Dứt lời, Lý Băng Ngữ xoay người hóa khói bay đi.
Hiệu suất xử lý công việc của Lý Băng Ngữ rất cao, khiến Hàn Sâm không khỏi bất ngờ, chỉ mất một buổi đã đưa Dương phu tử tới.
“Đại nhân, quả nhiên ngài không hề hấn gì.” Dương phu tử nhìn thấy Hàn Sâm, nhất thời vui mừng quá đỗi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận