Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3271. Phượng Đầu Cầm

Triệu Ngưng Nhi biến thành thần điểu sắp vọt tới trước trứng gen thì đột nhiên có một kiếm khí từ bên bờ biển cách đó không xa phóng lên cao, trong nháy mắt đã chém tới trước mặt Táng Đạo Thiên, gần như sẽ chém lên trên trứng gen kia.
Táng Đạo Thiên nheo mắt lại, chợt thu hồi trứng gen lại, tay kia nắm thành quả đấm, một quyền đánh về kiếm khí kia.
Rầm!
Quyền lực với kiếm khí va vào nhau, thân hình Táng Đạo Thiên đột ngột bị chấn trượt ra sau, sóng xung kích hình thành từ lực còn dư lại, gây ra sóng gió động trời trên mặt biển.
Thần điểu màu trắng do Triệu Ngưng Nhi biến thành có vẻ như tỉnh táo một chút, quay đầu bay về phía Triệu Thu Ý.
Triệu Thu Ý vừa mừng vừa sợ, ánh mắt nhìn về chỗ kiếm khí tung hoành, chỉ thấy một bóng người đạp bờ cát mà đến, rõ ràng chính là Hàn Sâm trước đó nàng đã thả chạy.
“Hàn Sâm, ngươi dám trở lại?” Táng Đạo Thiên thu hồi nắm tay, nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm lạnh nhạt nói.
“Ta chưa bao giờ rời đi, thì cần gì phải trở lại?” Hàn Sâm từng bước một đi tới, kiếm ý trên người cũng càng ngày càng mạnh, đi mỗi một bước, kiếm ý càng mạnh thêm một phần.
Sắc mặt Táng Đạo Thiên không thay đổi, nhìn thoáng qua Triệu Ngưng Nhi biến thành thần điểu màu trắng nói: “Nếu ngươi chưa rời đi, vậy lưu lại đi.”
Nói xong, trên người Táng Đạo Thiên bùng nổ đạo vận, trứng gen trên †ay phải chói sáng, giống như Thái Dương Bàn chiếu rọi trời đất, quang ảnh thần điểu trong trứng gen cũng theo đó bùng nổ, một tiếng chim hót chấn động trời đất.
Triệu Ngưng Nhi đã sắp bay đến bên người Triệu Thu Ý nghe được tiếng chim hót kia, thân mình run lên, lại không bị khống chế nghểnh cổ hót theo, vỗ cánh bay về phía trứng gen kia.
Hàn Sâm nhíu mày, mười ngón tay đồng thời động, hóa thành hàng loạt kiếm khí chém ngang dọc chồng chéo về phía Táng Đạo Thiên.
“Đã không có ai có thể ngăn cản nàng trở thành thú Phá Giới.” Táng Đạo Thiên lạnh nhạt nói một câu, không gian bên ngoài đã bắt đầu sụp xuống, sau khi kiếm khí của Hàn Sâm tới gần, nhất thời rơi vào trong đó, bị chôn vùi trong không gian bị sụp xuống, không thể gơi lên một tỉa gợn sóng.
Thần điểu màu trắng do Triệu Ngưng Nhi biến thành bay cực nhanh, mắt thấy sẽ nhập vào trong trứng gen tản ra thần huy như Thái Dương Bàn, Triệu Thu Ý vừa gấp vừa giận, cố xông lên bầu trời, nhưng tốc độ của nàng còn kém xa thần điểu màu trắng do Triệu Ngưng Nhi biến thành, sao có thể đuổi kịp được.
Ánh mắt Hàn Sâm khóa lấy Táng Đạo Thiên, chợt rút kiếm Thốn Khôi ra, lực Phá Giới của Động Huyền Kinh ngưng tụ trên kiếm Thốn Khôi, một kiếm như ánh sáng xẹt qua.
Kiếm quang xẹt qua không gian ngoài thân Táng Đạo Thiên, không gian sụp xuống bị kiếm quang trực tiếp chém ra, thân hình Táng Đạo Thiên lóe lên, tuy rằng tránh được một vài kiếm quang, nhưng đạo y trước ngực vẫn bị rạch ra một lỗ hổng thật dài, trên ngực trần cũng xuất hiện một dấu kiếm nhàn nhạt.
“Không hổ là phối kiếm của lão hội trưởng đại nhân.” Sắc mặt Táng Đạo Thiên không thay đổi, chỉ khen kiếm Thốn Khôi, cũng không nhắc đến kiếm pháp của Hàn Sâm, giống như kiếm pháp của Hàn Sâm vốn không đáng giá nhắc đến vậy.
Hàn Sâm không hề để ý, một bàn tay đã túm được thần điểu màu trắng do Triệu Ngưng Nhi biến thành, kéo nàng về.
Táng Đạo Thiên chìa tay vuốt ve vết thương trên ngực, miệng vết thương kia thế khép lại theo ngón tay của hắn, giống như bị người kéo khóa kéo vậy.
“Ngươi rất tốt, đáng tiếc, nàng đã bị hạ lạc ấn của hội Thần Loạn ta rồi, ai cũng không thể ngăn cản nàng trở thành thú Phá Giới.” Táng Đạo Thiên nói xong, đặt trứng gen kia ở trước mặt.
Lúc này quang huy trên trứng gen ngược lại đã mờ đi, đến giờ Hàn Sâm mới nhìn rõ ràng, ngọn lửa nhảy lên trong trứng gen lại là một ngọn nến màu trắng bùng cháy lên.
Nhưng bởi vì trước đó bufnh cháy nên ngọn nến màu trắng sắp đốt hết rồi, bị lực lượng của Táng Đạo Thiên phá, một chút ngọn nến cuối cùng thừa lại đã đốt hầu như không còn, quang diễm trong trứng gen cũng theo đó tắt đi.
Cùng lúc đó, Triệu Ngưng Nhi được bàn tay Hàn Sâm cầm lấy, thân thể như thần điểu màu trắng lập tức tan rã, hóa thành vô số điểm sáng màu trắng dũng mãnh lao vào trong trứng gen.
Hàn Sâm khẽ nhíu mày, nhưng lại không ngăn cản được.
Khi luồng sáng màu trắng ùa vào trong trứng gen thì trong trứng gen lại sáng lên, luông sáng màu trắng này lại ngưng tụ thành một thần điểu giống như phượng hoàng màu trắng.
“Rắc rắc!” Sau khi thần điểu ngưng tụ thành hình, vỏ ngoài trứng gen như thủy tinh kia lại Phá Giới, một thần điểu phượng hoàng màu trắng bay ra từ giữa, dang cánh võ, tản ra khí tức khủng bố.
Một tiếng phượng hót xé rách hư không, sóng âm khủng bố khuếch tán toàn bộ tinh cầu, tất cả các thứ chạm đến sóng âm này đều lập tức hóa thành bụi bặm, kể cả biển lớn cũng biến thành biển cát.
“Thành công!” Trên mặt Táng Đạo Thiên hiện lên vẻ vui mừng, vươn tay ra chộp một cái, túm lấy cổ thần điểu màu trắng. Khi bàn tay Táng Đạo Thiên ép xuống thì thân thể thần điểu màu trắng cũng cháy lên trong quang diễm, nhanh chóng lột xác, biến thành một cây Phượng Đầu Cầm.
“Hàn Sâm, coi như ngươi may mắn, may mắn tận mắt nhìn thấy thú Phá Giới sinh ra, vừa hay bổn tọa sẽ cho ngươi thử xem uy lực Vấn Tâm của Phượng Đầu Cầm này như thế nào.” Táng Đạo Thiên ôm Phượng Đầu Cầm, ngón tay đặt trên dây đàn, nhẹ nhàng gảy.
Ong!
Sóng âm từ dây đàn chấn động lan ra, tiếng đàn kia rõ ràng chỉ có một âm tiết, nhưng lọt vào trong tai Hàn Sâm lại giống như có vô số Thần Linh lạnh lùng quát hỏi bên tai hắn.
“Thế gian có thể chân Thần không?” “Hàn Kính Chỉ có thật sự là ông cố của ta không?” “Tân Tu muốn làm cái gì?”
Âm thanh kia là khảo vấn đến từ chỗ sâu trong linh hồn, vô số vấn đề Hàn Sâm muốn biết nhưng lại không có đáp án đều bị thần âm kia đưa ra, liên tục quanh quẩn trong đầu Hàn Sâm, âm thanh càng lúc càng vang, đinh tai nhức óc gần như sấm sét.
Hàn Sâm đột nhiên phát hiện, thân thể mình lại không thể động, hơn nữa đang dần hóa thành bụi bặm, làn da đã bắt đầu hóa cát.
Lực lượng của Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh lại không cách nào ngăn cản thân thể biến hóa.
Hàn Sâm lấy Động Huyền Kinh Phá Giới, cố tình thay đổi lực lượng quy tắc, nhưng cũng gần như chỉ miễn cưỡng chống lại được lực lượng của tiếng đàn kia, chứ không cách nào hoàn toàn xóa bỏ tiếng đàn.
Tra hỏi tâm linh của tiếng đàn vẫn tiếp tục ăn mòn thể xác và tinh thần của Hàn Sâm, kể cả Động Huyền Kinh cũng dần bị ăn mòn.
Hàn Sâm biết không phải Động Huyền Kinh không đủ mạnh, mà là do cấp bậc Phá Giới của hắn chưa đủ, Động Huyền Kinh của hắn mới chỉ vừa Phá Giới, mà lực lượng của Phượng Đầu Cầm kia lại như đã vượt qua trạng thái thực thể hóa và cảnh giới của Phá Giới, còn cao hơn kiếm Ma Thần một tầng, cao hơn Động Huyền Kinh hai tầng.
Động Huyền Kinh có thể tạm thời chống lại ăn mòn của phượng âm trong một thời gian đã xem như vô cùng lợi hại.
“Võ trang Phá Giới do thú Phá Giới biến thành quả nhiên mạnh, một thú Phá Giới mới vừa thành hình, lực lượng lại có thể sánh với cường giả Phá Giới giai đoạn thứ ba, nếu là..” Trong mắt Táng Đạo Thiên lóe lên quang mang hưng phấn.
Nhìn thoáng qua Hàn Sâm đang trong đau khổ chống đỡ, Táng Đạo Thiên lạnh lùng nói: “Có thể chết dưới võ trang Phá Giới, cũng là số phận của ngươi, đi đi.”
Vừa nói, Táng Đạo Thiên đã lại gảy dây đàn.
Nhưng mà một lần này vang lên không chỉ một dây đàn mà là vài dây đàn cùng vang, sóng âm khủng bố giăng khắp nơi, ùn ùn bao phủ về phía Hàn Sâm.
Hết chương 3271.
Bạn cần đăng nhập để bình luận