Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 634: Hấp Hương

- Trần lão, sao ngài lại rảnh đến thăm tôi thế?
Hàn Sâm mở cửa, thấy chỉ có Trần Nhiên đứng một mình ở ngoài cửa, Trần Nhiên cũng không mang theo những người khác.
- Tiểu tử Chu Đình kia nói cậu và nó là bạn tốt, nghe nói cậu ở bên này, bắt lão già tôi phải tới thăm cậu một chút. Lần trước sao cậu không nói sớm, đều là người một nhà, sẽ không phải phiền phức như vậy.
Trần Nhiên cười tủm tỉm nói.
Hàn Sâm nghĩ thầm:
- Ai là người một nhà với ông mới thật sự gặp phải vận đen tám đời.
Nhưng hắn và Trần gia không có ân oán gì, đương nhiên cũng chưa nói tới bằng hữu gì, cho nên Trần Nhiên thế nào cũng không có quan hệ với hắn, đối mặt với sinh tử, ai cũng vì cầu sinh, cũng không tính là có cừu oán.
- Trần lão vào trong ngồi đi.
Hàn Sâm mở cửa để Trần Nhiên vào, hắn muốn biết Trần Nhiên tới đây để làm gì, hắn không tin Trần Nhiên sẽ vì một người bạn của một đứa con riêng Trần gia mà đặc biệt chạy tới hỏi han ân cần.
Trần Nhiên không khách khí đi vào phòng, sau khi nhìn trong phòng một lượt, y vừa cười vừa nói:
- Hàn lão đệ, ở một nơi như thế này thật sự khiến cậu uất ức rồi, không bằng cậu theo tôi tới Tí Hộ Sở của tôi đi, tôi chuẩn bị cho cậu căn phòng tốt nhất, rượu ngon thức ăn ngon còn có mỹ nữ phục vụ, muốn sống phóng túng kiểu gì cũng có.
- Trần lão, ý tốt của ngài tôi xin nhận, nhưng qua hai ngày nữa tôi chuẩn bị về băng nguyên rồi, không cần phiền phức như vậy. Ngài có chuyện gì không ngại cứ nói thẳng.
Hàn Sâm nói ra.
- Được, cậu và Chu Đình là bạn tốt, cũng không phải người ngoài, tôi sẽ nói thẳng.
Trần Nhiên nhìn Hàn Sâm, ngừng lại một chút mới lên tiếng:
- Cậu muốn quay về băng nguyên, có thể giúp tôi mang một ít thú hồn giao cho Chu Đình hay không?
- Có bao nhiêu thú hồn?
Hàn Sâm trầm ngâm nói.
- Chừng mấy ngàn con.
Trần Nhiên lập tức bổ sung một câu:
- Đương nhiên, tôi sẽ không để Hàn huynh đệ phải hỗ trợ không công, trong tấm thẻ này có năm trăm ngàn, coi như là một chút ít tâm ý.
Hàn Sâm nhìn Trần Nhiên đưa thẻ tới, nhưng không đưa tay nhận, trong lòng âm thầm cười lạnh:
- Lão gia hỏa này tính toán thật giỏi, ở băng nguyên vốn khan hiếm thú hồn, y lại chuyển tới một đám thú hồn như vậy vào, không biết sẽ kiếm được mấy trăm triệu tiền lợi nhuận, thế mà chia cho mình năm trăm ngàn, bàn tính này thật sự quá tốt rồi.
- Trần lão, tình huống hiện tại của băng nguyên, có lẽ ngài cũng hiểu rõ, tôi chẳng qua chỉ là mang cái danh, còn người chính thức quản lý băng nguyên chính là đám người Lý Luân, Tề Tu Văn, những thú hồn này cho dù tôi có mang về cho ngài, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ không cho phép Chu Đình bán ra đâu.
Hàn Sâm khẽ cười nói.
Băng nguyên là địa bàn của hắn, thị trường cũng là thị trường của hắn, trừ phi Hàn Sâm điên mới đi giúp đỡ Trần Nhiên mang thú hồn qua đó kiếm tiền.
- Đều là người một nhà, Hàn lão đệ là chủ của băng nguyên, nghĩ chút biện pháp hỗ trợ đi mà.
Trần Nhiên vừa nói vừa cầm một tấm thẻ đặt ở trước mặt Hàn Sâm:
- Bên trong tấm thẻ này còn có năm trăm triệu, mong Hàn lão đệ nhận lấy, coi như là giúp đỡ đứa bé Chu Đình kia. Thân thế đứa bé kia vốn không tốt, lại một thân một mình ở băng nguyên, tôi chỉ muốn giúp nó một chút, Hàn lão đệ. . .
Hàn Sâm không tin loại người như Trần Nhiên sẽ đối tốt với một đứa con riêng như Chu Đình, hắn chỉ nhìn Trần Nhiên rồi cười nhạt một tiếng:
- Trần lão, tiền thì không cần rồi, băng nguyên không phải của một mình tôi, ngài muốn làm ăn đương nhiên được, lợi nhuận thu được tôi chỉ thu hai thành.
Trần Nhiên lập tức tỏ vẻ vui mừng:
- Được, Hàn lão đệ nói rồi đấy.
Hàn Sâm lại nói tiếp:
- Nhưng đúng như tôi nói, băng nguyên không phải của một mình tôi, ngoại trừ Quân Đoàn Nữ Thần của tôi ra, còn có Tinh Luân, Hắc Thần và Phỉ Lực Ca, không cho bọn họ chỗ tốt thì chuyện làm ăn này khẳng định không làm được. Nếu ngài thật sự muốn để tôi giúp ngài mang thú hồn qua đó, vậy thì phải cho bọn họ mỗi người hai thành, Trần lão cảm thấy có thể làm thì tôi sẽ giúp ngài mang.
Vẻ mặt Trần Nhiên lập tức lạnh xuống, nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm:
- Hàn lão đệ, cậu làm thế khó tránh khỏi có chút không nhân nghĩa, tốt xấu gì cậu cũng là bạn của Chu Đình, làm thế dường như không quá phù hợp đi?
Hàn Sâm nở nụ cười:
- Trần lão, thú hồn tôi chỉ giúp ngài mang qua, thị trường là thị trường của chúng ta, ngài chỉ bỏ ra chút thú hồn đã có thể thu được hai thành lợi nhuận, nếu như không phải nể mặt Chu Đình, ngài cảm thấy ai sẽ cho ngài hai thành lợi nhuận? Có thể cho ngài một thành cũng không tệ rồi.
- Người trẻ tuổi, làm việc không thể quá tính toán như thế được, có đôi khi nhân tình tiện dụng hơn so với tiền, tôi để cho cậu năm phần, sau này còn có thể tiếp tục hợp tác.
Trần Nhiên nói.
- Vậy thì thật sự xin lỗi Trần lão, tôi đã nói rồi, băng nguyên không phải một mình tôi định đoạt, chỉ lấy năm phần, sau khi trở về tôi không ăn nói với bọn họ được.
Hàn Sâm lạnh nhạt nói.
Nhân tìn của Trần Nhiên, Hàn Sâm cảm thấy không cần thì hơn, ngay cả mấy người Hứa Đông Tiến đi theo y vào sinh ra tử mà y còn có thể gạt, nhận ân tình của một người như vậy sẽ chết người.
- Đã như vậy, tôi không phiền Hàn lão đệ nữa.
Trần Nhiên trực tiếp đứng dậy vung tay áo bỏ đi, sắc mặt vô cùng khó coi.
Sau khi ra khỏi phòng Hàn Sâm, Trần Nhiên phất phất tay, lập tức có mấy người đi tới bên cạnh Trần Nhiên, Trần Nhiên lạnh mặt nói:
- Các cậu thay phiên theo dõi vào hắn cho tôi, nếu hắn rời khỏi Tí Hộ Sở thì lập tức bào cho tôi.
Mấy người lên tiếng nhận lệnh, sau đó tản ra bố trí nhân thủ.
- Hừ, cái gì mà hậu nhân của Hàn Kính Chi, lão già Hàn Kính Chi kia lấy đâu ra hậu nhân.
Trong mắt Trần Nhiên lóe lên một tia âm lệ.
Hàn Sâm vuốt ve bộ lông tuyết trắng trên người tiểu Ngân Hồ, hai mắt nheo lại, dùng linh giác của hắn, cho dù không nhìn, cũng biết được có không ít người đang theo dõi hắn.
- Xem ra tên Hàn Kính Chi không phải ai cũng có thể hù dọa được.
Hàn Sâm thực sự không thèm để ý, nếu như Trần Nhiên không động thủ thì thôi, nếu y dám động thủ, vậy tiện thể dùng y huyết tế nỏ Khổng Tước và mũi tên lông vũ quạ đen mới thu được kia.
Từ trong lòng ngực Hàn Sâm lấy ra một viên Gen Tạo Hóa Đan, hai ngày trước người bên Đông Lâm đã đưa Gen Tạo Hóa Đan tới, tiểu Ngân Hồ rất thích viên thuốc này, mỗi ngày điều sẽ ăn một viên.
Nhưng nó cũng không ăn nhiều, mỗi ngày chỉ ăn một viên, lông trên người càng ngày càn bóng loáng sáng như bạc, ngoài ra lại không có thay đổi gì khác.
- Người của Đông Lâm nói, Tiến Hóa Giả bình thường chỉ cần ăn một viên, gen sẽ phát sinh đột biến, tiểu Ngân Hồ đã ăn mấy viên rồi, tại sao gen của nó vẫn không có biến hóa gì?
Hàn Sâm dùng ánh mắt cổ quái nhìn tiểu Ngân Hồ vừa nuốt xuống một viên Gen Tạo Hóa Đan.
Hàn Sâm không biết có phải là bởi vì gen của tiểu Ngân Hồ quá mạnh, cho nên rất khó phát sinh đột biến gen hay không, hoặc là loại Gen Tạo Hóa Đan này chỉ có hiệu quả với nhân loại.
Để tiểu Ngân Hồ sang một bên, hồ lô cầm trong tay cũng tạm thời để lên trên mặt bàn bên cạnh, Hàn Sâm bắt đầu tu luyện Động Huyền Kinh.
Thời gian trước bởi vì hắn bị thương quá nghiêm trọng, Hàn Sâm tạm thời dừng tu hành Động Huyền Kinh, vẫn luôn dùng Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật để điều trị thân thể, hôm nay vết thương của hắn đã khỏi rồi, tự nhiên cũng có thể khôi phục lại chuyện tu luyện Động Huyền Kinh.
Vận chuyển Động Huyền Kinh, thân thể Hàn Sâm lập tức tràn ra mùi thơm thoang thoảng, hơn nữa hương khí càng ngày càng đậm, tràn ngập trong phòng.
Tiểu Ngân Hồ ghé sát tới bên cạnh Hàn Sâm, dùng sức hút lấy hương khí trên người Hàn Sâm, ngay cả cái hồ lô kia cũng khẽ run, hương khí cũng bị nó hút vào trong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận