Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2467. Đấu với Thần

“Thánh Chủ đã cầu nguyện với Thần?” Hàn Sâm kinh ngạc nhìn người phụ nữ.
Người phụ nữ lắc lắc đầu: “Vốn không hề cầu nguyện. Thánh Chủ là một người cực kì tự cao tự đại. Cho dù muốn trường sinh, hắn cũng phải dựa vào sức mạnh của chính mình mà sống, sao có thể cầu nguyện những sinh vật khác.”
Hàn Sâm không nói gì, tiếp tục nghe người phụ nữ nói, âm thầm hưng phấn trong lòng, biết rằng mình cuối cùng đã chạm đến trung tâm của câu đố dài dằng dặc này.
Người phụ nữ khế thở dài một tiếng, lại tiếp tục nói: “Thánh Chủ chẳng những không cầu nguyện, mà còn muốn giết vị Thần đó, nhưng cho dù hắn sử dụng sức mạnh như thế nào, trước sau cũng không thể gây thương tổn đến Thần. Thậm chí đến cả một góc áo của Thần, hắn cũng không chạm đến được. Ngươi khó có thể tưởng tượng được khi đó hắn kinh ngạc đến mức nào, một người có thể xưng bá vũ trụ, mà đến một góc áo của người ta cũng không chạm vào được.”
“Nhưng kẻ tự xưng là Thần kia, bởi vì bị một loại sức mạnh nào đó ràng buộc mà cũng không tổn thương được Thánh Chủ. Chẳng qua từ đó về sau, Thánh Chủ vẫn luôn tìm mọi cách để làm rõ Thần rốt cuộc là một loại sinh vật như thế nào. Trong lúc này còn xảy ra rất nhiều chuyện, cuối cùng khiến Thánh Chủ giết chết được một vị Thần…”
“Cái gì? Thánh Chủ từng giết được Thần?” Hàn Sâm thất thanh thốt lên.
Người phụ nữ lắc đầu: “Hắn không thể coi là Thần, chỉ là một pho tượng Thần, một pho tượng đá phụ thuộc vào Thần, hoặc có thể nói là bị Thân khống chế”
Hàn Sâm lập tức nghĩ tới vị Thần trong tháp Thiên Mệnh kia. Đó rõ ràng chính là một pho tượng đá, hoàn toàn không giống với loại tồn tại như Thần Đế Thiên.
“Sau khi phá hủy pho tượng Thần ấy, Thánh Chủ đã dùng tượng Thần làm một vài thí nghiệm. Sau đó hắn kinh ngạc phát hiện, hắn đã hấp †hu một chút sức mạnh từ tượng Thần, mà những sức mạnh ấy lại tăng thêm tuổi thọ của hắn. Ngươi có thể tưởng tượng ra sự hưng phấn của Thánh Chủ khi đó. Khi đó hắn đã nghĩ, giết chết một tượng Thần đã có thể đạt được nhiều tuổi thọ như vậy, nếu giết chết Thần thật sự thì sao?” Người phụ nữ cười: “Sau này Thánh Chủ vẫn luôn nghiên cứu làm thế nào mới có thể giết được Thần, nhưng bởi vì hắn đã hủy diệt tượng Thần, cũng khiến Thần tức giận, luôn muốn dồn hắn vào chỗ chết. Thánh Chủ không giết được Thần. Thần cũng không thể trực tiếp xuống tay với Thánh Chủ, chỉ có thể chiến đấu thông qua đủ mọi phương thức gián tiếp. Những năm tháng chiến đấu với Thần ấy, hẳn là quãng thời gian hành hạ nhất, cũng khiến người ta hưng phấn nhất rồi.”
Nói tới đây, người phụ nữ lại khẽ thở dài: “Nhưng mà không phải sinh vật nào cũng có ý chí mạnh mẽ như Thánh Chủ. Trong lúc tranh đấu với Thần, người thân, bạn bè, thuộc hạ, thậm chí là người yêu của Thánh Chủ, rất nhiều người đều lần lượt phản bội dưới sự mê hoặc của
ăn”
Thần, khiến cho tình cảnh của Thánh Chủ càng lúc càng khó khăn.
“Mà nghiên cứu của Thánh Chủ, đến bước “Vật ngữ gen” đã lâm vào thế bí. Không ai có thể tu luyện được vật ngữ gen, nên cũng không thể ngưng tụ ra gen Thần siêu cấp, có thể tạo ra sức uy hiếp đến Thần. Hơn nữa vào lúc đó, tuổi thọ của Thánh Chủ cũng sắp dùng hết.”
“Sau này Thần hủy diệt Thánh Vực, giết chết Thánh Chủ?” Hàn Sâm hỏi.
Người phụ nữ lắc lắc đầu: “Ta không biết, trước lúc đó ta bị phong bế trong núi Lưỡng Giới, nhưngkhi đó Thánh Chủ gần như đã bị cô lập hoàn toàn. Thánh Vực cũng nguy cơ tứ phía, bị tiêu diệt cũng chỉ là vấn đề sớm muộn mà thôi.”
Hàn Sâm nghe xong cũng không khỏi cảm thán: “Đến cả tồn tại mạnh đến mức như Thánh Chủ, cuối cùng vẫn là không thể địch lại Thần sao?”
“Không thể nói như vậy, ít nhất Thánh Chủ khiến chúng ta biết, Thần cũng không phải là không thể đối địch.” Người phụ nữ nói.
“Đúng rồi, tại sao ngươi lại bị phong cấm ở núi Lưỡng Giới?” Thực ra Hàn Sâm muốn hỏi, có phải người phụ nữ cũng bị Thần mê hoặc, đã hứa nguyện với Thần, nhưng hắn không dám hỏi như vậy.
Sắc mặt người phụ nữ hơi thay đổi. Nàng lạnh giọng nói: “Chuyện đó không liên quan gì đến ngươi. Lời hứa của ta đã hoàn thành, điều nên nói đều đã nói, ngươi có thể đi rồi.”
Đáy lòng Hàn Sâm hơi chấn động: “Người phụ nữ này bị phong cấm trong núi Lưỡng Giới, e rằng có liên quan đến Ma Linh kia. Mặt nghiêng của người phụ nữ được khắc trong Luân Hải Ma Xa, không phải chính là nàng chứ?”
Hàn Sâm nghĩ trong lòng như vậy, nhưng không dám nói ra, chỉ nói với người phụ nữ: “Ở cùng nhau lâu như vậy, ta vẫn chưa biết tên ngươi.”
Người phụ nữ trợn mắt nhìn Hàn Sâm: “Lắm điều cái gì, còn không mau đi.”
Hàn Sâm không còn cách nào khác, chỉ có thể rời khỏi thuyền rồng. Lúc xoay người nhìn về phía người phụ nữ, hắn lại thấy chiếc thuyền rồng kia đã xuyên vào hư không, biến mất không còn vết tích trong nháy mắt, không biết người phụ nữ kia đã đi đâu.
“Thì ra bắt đầu từ thời đại Thánh Chủ, đã có người giao chiến với Thần rồi, chẳng qua có vẻ lần nào cũng đều là Thần đạt được thắng lợi” Hàn Sâm híp mắt trầm ngâm: “Sau này Thánh Vực bị hủy, rốt cuộc Thánh Chủ đã chết hay chưa? Tí Hộ Sở là nơi Thánh Chủ nghiên cứu Thánh Linh bất tử, sau này lại bị Tinh tộc chiếm cứ. Tại sao các chủng tộc khác đều không thể chiếm cứ được Tí Hộ Sở, cuối cùng chỉ có Tinh tộc thành công? Lẽ nào Tinh tộc nắm giữ bí mật của Tí Hộ Sở? Điều này cũng có khả năng. Những Tỉnh tộc bị người phụ nữ dùng làm trợ thủ thí nghiệm chắc chắn cực kì thông minh. Bọn họ nắm giữ một vài bí mật ở Thánh Vực, cũng không phải là điều không thể.”
Hàn Sâm nghĩ tới đây, ánh mắt bất chợt sáng lên: “Nói như vậy, Tinh tộc chắc hẳn đã kế thừa nghiên cứu của Thánh Chủ. Nhưng rốt cuộc thứ Thánh Chủ nghiên cứu là gì? Dị linh, thú hồn, dị chủng, hay là cái gì đó khác? Mục đích nghiên cứu của Tinh tộc có vẻ rất rõ ràng. Tố chất thân thể của bọn họ quá kém, muốn mượn nhờ Tí Hộ Sở để cường hóa gen huyết mạch, nhưng nghiên cứu của Thánh Chủ chắc hẳn không chỉ có vậy mà thôi.”
“Lần này cũng coi như thu hoạch không ít, đại khái đã biết được nguyên nhân, hậu quả của sự việc, chỉ có một vài chỉ tiết vẫn chưa rõ ràng lắm. Hơn nữa còn thấm thía không ít lí giải về vật ngữ gen, có lợi ích rất lớn đối với tu luyện sau này.” Đáy lòng Hàn Sâm nhẹ nhõm không ít, cảm giác đáp án đã càng ngày càng gần rồi.
Hàn Sâm phân biệt phương hướng một lát, đi về phí vị trí của Cá voi trắng, muốn mau chóng tìm thấy đám người Bảo Nhi.
Thế nhưng ngay sau đó, Hàn Sâm liền nhận ra, Tinh vực Thiên Hà thật sự quá lớn, đồng thời cũng không có cảm giác về phương hướng rõ ràng. Trên trời dưới đất, bốn phương tám hướng đều là biển mây mù, hắn hoàn toàn không phân biệt ra lúc trước rốt cuộc mình đến từ phương hướng nào.
Giữa lúc đang suy tư, hắn lại thấy phía trước xuất hiện vài bóng dáng. Hóa ra đó là mấy cường giả cấp Vương đang bay lượn trong biển Thiên Hà.
“Baal!” Sau khi Hàn Sâm nhìn thấy rõ ràng những bóng dáng này thì hơi ngẩn ra, một trong số đó vậy lại là Baal.
Nhưng lần này Baal không ở cùng đám người Dia Robb. Mấy tên cường giả cấp Vương đi cùng hắn có chủng tộc rất hỗn tạp.
“Hàn Sâm!” Sau khi đám người Baal nhìn thấy Hàn Sâm, lập tức đều mừng rð, ai nấy gia tăng tốc độ, lao về phía Hàn Sâm.
Nhìn nét mặt của bọn họ, Hàn Sâm liền biết bọn họ xông về phía mình, tám chín phần mười là vì tiền thưởng của Tộc Hoàng Cực.
Hàn Sâm do dự đôi chút, trực tiếp mở khối rubic Vạn Giới ra, truyền hình ảnh trực tiếp ở đây về bên phía Bảo Giám trưởng lão.
“Hàn Sâm, ngươi để ta tìm thật vất vả.” Baal xông lên trước hết, đã đến cận kề bên Hàn Sâm, trực tiếp rút đao chém tới.
Hết chương 2467.
Bạn cần đăng nhập để bình luận