Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3225. Ước hẹn ba năm

Thể Thần Linh siêu cấp vạn pháp bất xâm, chưa nứt vỡ ra như thế bao giờ, mặc dù Hàn Sâm thấy kinh hãi những cũng chỉ đành tiếp tục.
Loại cảm giác bị xé ra từng chút một này làm cho người ta không chịu đựng nổi, dấy ý muốn tự sát chết ngay lên trong lòng.
Nhưng ý chí của Hàn Sâm kiên định, dù trong núi đao biển lửa thì hắn vân không hề có ý muốn chết, ý chí cầu sinh khá là mạnh mẽ.
Nhưng ý chí dù có kiên cường tới đâu thì sự đau đớn ở mặt khách quan vẫn tồn tại, Hàn Sâm đau tới vặn vẹo cả mặt mũi.
Sự đau đớn của hắn lúc này chủ yếu bắt nguồn từ Chính - Nghịch Động Huyền Kinh, lực lượng khác Hàn Sâm vẫn khống chế được, nhưng chỉ có lực lượng của Chính - Nghịch Động Huyền Kinh bạo tẩu là hiện giờ Hàn Sâm không tài nào khống chế nổi.
Nhưng những lực lượng khác vì bị quy tắc của Phàm Trần Thiên hạn chế nên cũng trở nên rất yếu, dù là thể Thần Linh siêu cấp thì cũng bị suy yếu vô cùng.
Nhưng mà hình như lực lượng Chính - Nghịch Động Huyền Kinh dây dưa với nhau ấy lại không bị sức mạnh của Phàm Trần Thiên áp chế, đã thế còn có khuynh hướng càng ngày càng mạnh.
“Quả nhiên ta đoán không sai, lực lượng của Chính - Nghịch Động Huyền Kinh đúng là có thể kiềm chế sức mạnh của Phàm Trần Thiên. Nhưng vì lực lượng này quá bá đạo, đến bản thân hắn cũng không chịu nổi, đến thể Thần Linh siêu cấp sau khi dị chủng hóa cũng bị nó xé rách luôn.” Hàn Sâm biết bản thân buộc phải chịu đựng tiếp.
Hai loại lực lượng chính nghịch đang dần kết hợp, nếu như cơ thể của hắn có thể kiên trì được tới lúc hai loại lực lượng này hoàn toàn kết hợp thì sẽ sống, còn nếu không kiên trì được tới lúc đó thì sẽ bị lực lượng của Chính - Nghịch Động Huyền Kinh xé rách rồi chết.
Nếu là bình thường, có lẽ Hàn Sâm hẳn có thể kiên trì được, nhưng bời vì sức mạnh của Phàm Trần Thiên đã làm suy yếu những lực lượng khác, nên Hàn Sâm không dám chắc bản thân có kiên trì được tới lúc đó hay không.
Trên bóng hình hư ảo trắng rực ấy xuất hiện rất nhiều vết nứt, giống như một món đồ sứ tinh xảo sau khi làm vỡ thì dính lại vậy, vết nứt phía trên nhìn mà giật mình.
Lực lượng của Chính - Nghịch Động Huyền Kinh đã đến thời khắc quan trọng nhất, nó đang nhanh chóng dung hợp, trở nên càng ngày càng mạnh, nhưng mà trong tình huống đấy thì tổn thương nó tạo ra cho cơ thể cũng cực kỳ lớn.
Hàn Sâm cảm giác thân thể của mình đã sắp chống đỡ hết nổi rồi, uy năng mà sau khi Chính - Nghịch Động Huyền Kinh kết hợp sinh ra, còn kinh khủng đáng sợ hơn trong tưởng tượng của hắn.
Căn răng đau khổ chống đỡ, nhưng mà thân thể của Hàn Sâm lại giống như một món đồ sứ có thể nổ tan bất cứ lúc nào, không biết khi nào sẽ vỡ vụn hết ra.
Bảo Nhi cũng nhìn ra được nguy cơ của Hàn Sâm, nàng lấy hồ lô nhỏ màu vàng của nàng ra, đặt hồ lô nhỏ lên đỉnh đầu sâm.
Kim quang trên hồ lô nhỏ rũ xuống, rơi trên người Hàn Sâm như nước suối màu vàng, thẩm thấu vào làn da của hắn, tẩm bổ máu thịt xương cốt và ngũ tạng lục phủ của hắn.
Thân thể vốn sắp nổ tung được lực lượng này tẩm bổ, ngay tức khắc khiến cho Hàn Sâm cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, giữa các tế bào như được đổ chất dính vào vậy, tính dai tăng mạnh.
“Bảo Nhi!” Hàn Sâm vừa mừng vừa sợ.
Bên trong tổng bộ của hội Thần Loạn, Tần Tu ngồi trên bảo tọa vốn thuộc về Táng Đạo Thiên, còn Táng Đạo Thiên thì buông thõng hai tay đứng thẳng ở một bên, mặt không có biểu cảm gì giống như một pho tượng đá.
Những thành viên khác của hội Thần Loạn đều nhìn Tần Tu với vẻ mặt cổ quái.
Mặc dù hội Thần Loạn là kẻ mạnh làm vua, nhưng vị trí hội trưởng vị này cũng không phải sinh vật nào cũng đều ngồi lên được.
Bất kỳ một sinh vật nào ở nơi này đều là những kẻ bá chủ của một phương, đều có kiêu ngạo của riêng mình, nếu như chỉ có thực lực mạnh hơn bọn họ mà đã nghĩ làm bọn họ thần phục thì cũng không phải chuyện dễ dàng.
Nhưng lực lượng của Tần Tu thật sự mạnh mức làm cho bọn họ thấy hơi run sợ, mặc dù trong lòng có không phục nhường nào thì lúc này cũng không có ai đứng ra phản đối.
Trấn áp được Táng Đạo Thiên chỉ với cái lật tay, đến Táng Đạo Thiên cũng phải thần phục, nên dù trong lòng bọn họ không muốn thì cũng sẽ không nói ra vào lúc này.
“Lúc ta rời đi, Tam Thập Tam Thiên đánh thủng Thập Nhất Trọng Thiên, hiện giờ đã qua mấy trăm triệu năm vậy rồi mà các ngươi cũng mới chỉ đánh thủng tới Thập Cửu Trọng Thiên. Tiến độ thế này thì phải tới năm nào tháng nào mới đánh thủng được Tam Thập Tam Thiên đây?” Ánh mắt của Tần Tu quét qua đám sinh vật khủng bố kia, bình tĩnh thong dong nói.
“Tam Thập Tam Trọng Thiên đâu có đánh thủng dễ vậy, mỗi một Trọng Thiên đều có sự thần dị riêng của mình, sẽ gặp phải những khó khăn khác nhau, mỗi lần đánh thủng một Trọng Thiên thì cũng đều phải bỏ ra một cái giá vô cùng lớn là và lượng nguyên khổng lồ. Ngươi làm gì có biết bọn ta đã phải trả giá bao nhiêu vì nó chứ?” Một vị trưởng lão hội Thần Loạn tính tình bộp chộp lạnh lùng nói.
Rất nhiều sinh vật khủng bố cũng đều âm thầm quan sát Tần Tu, muốn biết hắn định xử lý vị trưởng lão này thế nào.
Nếu hắn cường thế làm chủ hội Thần Loạn, thì có con chim đầu đàn tiên phong như thế, hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua.
“Ba năm.” Nằm ngoài dự đoán của bọn họ, Tần Tu không tức giận, mà còn bình tĩnh nói ra hai chữ.
“Có ý gì?” Trưởng lão kia nhíu mày hỏi.
“Nếu như để ta làm hội trưởng hội Thần Loạn thì chỉ cần ba năm là có thể đánh thủng Tam Thập Tam Thiên.” Tần Tu vẫn nói với vẻ lạnh nhạt.
“Ba năm đánh thủng hết mười bốn Trọng Thiên còn lại của Tam Thập Tam Thiên? Ta thừa nhận lực lượng của ngươi mạnh mẽ, gần như có thể sánh ngang với lão hội trưởng của bọn ta. Nhưng đừng nói rằng ngươi tưởng chỉ cậy mạnh là đánh thủng được Tam Thập Tam Thiên đấy nhé?” Trưởng lão kia bĩu môi nói.
“Đương nhiên là không thể cậy mạnh rồi, nhưng mà ta lại có thể, nếu như trong vòng ba năm ta không thể đánh thủng Tam Thập Tam Thiên, thì chức vị hội trưởng này sẽ trả lại cho chư vị, Tân Tu ta từ đó về sau sẽ không bao giờ đặt chân tới Tam Thập Tam Thiên dù chỉ nửa bước.” Âm thanh của Tần Tu rất nhẹ, nhưng lại cho người ta có cảm giác chân thật đáng tin.
“Được, đây là quyết định của bản thân ngươi, bọn ta cũng không ép ngươi nên tới lúc đó đừng có nuốt lời.” Trưởng lão kia cười lạnh nói.
“Tần Tu ta làm việc thì làm gì có chuyện nuốt lời. Nhưng trong vòng ba năm này, nếu có người dám kiếm chuyện với ta thì dù hắn có thân phận ra sao trong hội Thần Loạn, đều phải hủy miếu diệt thân.” Âm thanh của Tần Tu trầm xuống.
“Được, bọn ta sẽ chờ ngươi ba năm.” Mấy vị trưởng lão thoáng nhìn nhau rồi cùng nói.
“Kho của hội ở đâu, dẫn ta đi xem một chút.” Tần Tu đứng dậy nói.
Mặt Táng Đạo Thiên không có chút biểu cảm nào, hắn nói: “Tài liệu trong hội đều do Ngũ bộ trưởng quản lý, mời Ngũ bộ trưởng dẫn hội trưởng đại nhân đi xem xét khoản mục của kho hàng.”
Vị Ngũ bộ trưởng kia vội vàng tuân mệnh dẫn Tần Tu rời đi, lúc này một đám sinh vật kinh khủng mới nói với Táng Đạo Thiên: “Hội trưởng, đừng nói ngươi định để Tần Tu chiếm mất hội Thần Loạn của chúng ta đấy nhé?”
“Chúng ta hợp lực lại chưa chắc đã không đánh được một trận với hắn.”
Táng Đạo Thiên lại lắc đầu cười lạnh nói: “Các ngươi đừng gấp, mặc dù tên Tần Tu mạnh nhưng cuối cùng cũng vẫn chỉ là một nhân loại mà thôi, chắc chắn sẽ có sơ hở, chờ khi chúng ta tìm được sơ hở của hắn thì lại ra tay cũng không muộn.”
“Hận Quỷ, ngươi mang vật này tới Phàm Trần Thiên, thứ này có thể làm ngươi không bị lực lượng của Phàm Trần Thiên áp chế trong vòng hai tiếng đồng hồ, giết chết Hàn Sâm đi, đừng để ai phát hiện ra.” Táng Đạo Thiên gọi một sinh vật khủng bố tới bên, đưa một thứ cho nó rồi nói với nó bằng âm thanh chỉ nó nghe được.
“Hội trưởng đại nhân, bây giờ chúng ta giết Hàn Sâm thì còn ý nghĩa gì nữa sao?” Hận Quỷ nghỉ ngờ hỏi. “Ngươi cứ đi làm là được, ta có tính toán của mình rồi.” Trong mắt của Táng Đạo Thiên toát lên sự kỳ dị.
Hết chương 3225.
Bạn cần đăng nhập để bình luận