Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 89: Tôi Mạnh Nhất

- Hiện tại có lời gì muốn nói với tôi không?
Dương Mạn Lệ đi đến trước mặt Hàn Sâm, nhìn Hàn Sâm như tượng điêu khắc hỏi.
Hàn Sâm mới chỉ nhập môn Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, không thể tiêu trừ hết phụ tải của thân thể, sau khi đứng hơn ba giờ, toàn thân vẫn ướt đẫm mồ hôi.
Chỉ là thân thể Hàn Sâm vẫn kiên định như lúc ban đầu, cánh tay cầm cung và kéo lấy mũi tên đều không hề run rẩy.
Lần đầu tiên Dương Mạn Lệ cảm thấy Hàn Sâm vẫn có chút thiên phú, đứng ở chỗ này hơn ba giờ, tay cầm cung tiễn vẫn vững vàng như thế, đối với xạ thủ mà nói, đây chính là thiên phú rất tốt hoặc phải nói là rất có năng lực.
- Báo cáo tổ trưởng, tôi thực sự không có gì để nói.
Hàn Sâm nói ra.
- Được, cậu đã có cốt khí như vậy, vậy tiếp tục đứng đi.
Dương Mạn Lệ cũng không quay đầu lại, cô có chút tức giận, nhưng cũng có chút bội phục Hàn Sâm, mới mười sáu mười bảy tuổi, có thể có tính kiên trì như thế này cũng không dễ dàng, ít nhất khi cô mười sáu mười bảy tuổi, kéo cung 6.0 nhiều lắm cũng chỉ có thể kiên trì hai giờ.
Sau khi Dương Mạn Lệ gần quan sát tình huống của Hàn Sâm ở khoảng cách gần, xác nhận hắn cũng không xuất hiện tình huống tiêu hao quá độ, nói cách khác hắn vẫn có thể đứng tiếp, chuyện khiến Dương Mạn Lệ rất kinh ngạc, biểu hiện hôm nay của Hàn Sâm, xác thực đã nằm ngoài dự liệu của cô.
Tuy nhiên đây là khảo nghiệm đối với sức chịu đựng, cũng không quan hệ nhiều lắm tới tố chất thân thể, nhưng Hàn Sâm lại có thể kiên trì lâu như vậy, sức chịu đựng của hắn xác thực đã vượt qua người bình thường, người bình thường có 10 điểm tổng hợp tư chất không thể nào có sức chịu đựng như vậy được.
- Tại sao hắn có sức chịu đựng mạnh như vậy?
Dương Mạn Lệ càng nhìn càng kinh ngạc, sức chịu đựng như vậy thực sự không tầm thường, ngay cả chính cô cũng không làm được, mà Hàn Sâm chỉ dựa vào 10 điểm tổng hợp tố chất thân thể lại làm được đến tình trạng này.
Sau khi Dương Mạn Lệ trở lại văn phòng về sau, tiếp tục nhìn màn hình giám sát để quan sát Hàn Sâm, thứ nhất là cô muốn biết Hàn Sâm có thể kiên trì tới trình độ nào, thứ hai là cô sợ Hàn Sâm giữ vững một tư thế trong thời gian dài sẽ khiến cánh tay bị phế.
Cô thực sự không muốn Hàn Sâm, nhưng cũng không muốn phế đi Hàn Sâm, cho nên để phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn phát sinh, không thể thật sự phế đi cánh tay của Hàn Sâm, huống chi hiện tại Hàn Sâm biểu hiện ra sức chịu đựng và tố chất khiến cô vô cùng ngạc nhiên.
Về phần đáp án của Hàn Sâm, kỳ thật Dương Mạn Lệ cũng không thật sự muốn biết, nếu như Hàn Sâm thật sự nói, Dương Mạn Lệ ngược lại sẽ cảm thấy nhân phẩm của hắn không ổn.
Dương Mạn Lệ mới đi không bao lâu, đám binh sĩ kia đã mang theo nước và thức ăn vụng trộm trở về.
- Huynh đệ, vất vả cho cậu rồi, tới tới tới, uống ngụm dịch dinh dưỡng đi, bổ sung chút thể lực.
Một binh sĩ mở một bình dịch dinh dưỡng ra đưa tới miệng Hàn Sâm.
- Nào, ăn một chút gì, thịt này tuy không thể so sánh được với thịt trong thế giới Tí Hộ Sở, nhưng có đầu bếp chuyên nghiệp xử lý, hương vị cũng không tệ lắm.
Mấy binh sĩ khác cũng dùng dĩa ăn xiên một miếng thịt nướng đưa đến trước mặt Hàn Sâm.
- Thôi được rồi, tôi cũng đã kiên trì đến tận bây giờ, hiện tại chỉ còn một giờ, cũng nên lại để tổ trưởng Dương thoả mãn mới được, miễn cho sau này cô ấy lại nói không tính.
Hàn Sâm nói ra.
- Huynh đệ thật sự là người kiên cường, bình thường anh đây không bội phục ai cả, hôm nay anh đây phục cậu rồi.
- Đúng rồi, cậu tên là gì nhỉ?
- Hàn Sâm.
- Nhìn cậu chắc cũng vừa qua thành niên đúng không ?
- Vẫn chưa tới 17.
- Bây giờ mấy tên nhóc đều mạnh như vậy sao?
- Người khác có mạnh hay không thì tôi không biết, nhưng tôi nhất định là người mạnh nhất.
- Đám người mấy cậu đừng nói chuyện với hắn nữa, càng nói càng mệt.
Mấy tên binh sĩ thấy Hàn Sâm không sao liền dứt khoát ngồi xuồng cái bàn bên cạnh đánh bài, trong nội tâm Hàn Sâm vô cùng phiền muộn:
- Đám binh sĩ này rốt cuộc là giúp mình hay là muốn mình tức chết đây?
Hơn bốn giờ trôi qua, Hàn Sâm cứ thế mà vượt qua, đến 10 giây đếm ngược cuối cùng, khi thời gian nhảy tới 0 giờ lẻ một giây, mấy tên binh sĩ bỏ lá bài ra, nhanh chóng chạy tới đỡ lấy cung tên trong tay Hàn Sâm, sau đó nâng Hàn Sâm lên muốn ném tới máy mát xa bằng chất lỏng.
- Đừng đừng đừng, tôi không cần mát xa, thời gian quá muộn rồi, tôi còn muốn về nhà một chuyến.
Hàn Sâm vội vàng khoát tay, máy mát xa này trước kia hắn cũng đã thử, vào đó không có một tiếng đồng hồ thì không ra được, vốn đã trễ như vậy, hắn không muốn tiếp tục tốn thời gian ở chỗ này.
- Vậy thì không được, cậu đứng im giương cung cứng ngắc trong một thời gian dài, đối với thân thể sẽ có tổn hại thật lớn, nhất định phải thả lỏng toàn thân và mát xa, để kinh mạch và cơ bắp khôi phục lại sức sống, máy mát xa bằng chất lỏng tiến tiến nhất, không có ba giờ thì cậu không thể đi ra.
Một binh sĩ nghiêm túc nói.
- Tôi thật sự không sao mà.
Hàn Sâm sao có thể chờ đến ba giờ, thấy mấy tên binh sĩ không để ý tới hắn, muốn ném hắn tới trong ao chất lỏng, vội vàng dùng kỹ xảo Ác Quỷ Triền Thân, bắt lấy cổ tay một binh sĩ cổ, uốn éo hất lên, thân thể giống như rắn lượn một vòng, lập tức thoát khỏi ma chưởng của mấy tên binh sĩ.
- Các đại ca à, tôi thật sự không có chuyện gì, tôi về nhà đây, mát xa thì không cần, nếu các anh không tin, tôi đánh Quân Thể Quyền cho các anh xem.
Hàn Sâm nói xong đã bày ra tư thế mở đầu, sau đó thật nhanh đánh một bộ Quân Thể Quyền.
Quyền này cũng không có gì ảo diệu, chỉ là một bộ quyền cho đại chúng, tương đương với trình độ tập thể dục theo đài, nhưng mà một bộ Quân Thể Quyền đơn giản như vậy, lại khiến mấy binh sĩ xem đến ngây người, ánh mắt kia giống như gặp phải quỷ.
- Móa nó, tiểu tử này là quái vật đội lốt người à?
Đến khi Hàn Sâm đánh xong Quân Thể Quyền, mấy tên binh sĩ mới phản ứng lại, ánh mắt như đang nhìn thấy quái vật vậy.
- Tôi thấy phải là Tu La đội lốt người.
- Không đúng, tôi cảm thấy phải là động cơ vĩnh cửu đội lốt người.
- Loại nào?
- Đương nhiên là loại cậu nghĩ tới!
Hàn Sâm rời khỏi trạm chuyên chở về đến nhà đã hơn một giờ, Tiểu Nghiên và mẹ hắn cũng không còn thức, Hàn Sâm tùy tiện làm chút đồ ăn nhét đầy bao tử rồi ngã xuống giường đi ngủ.
Tuy nói thân thể Hàn Sâm không có vấn đề, nhưng thực sự rất mệt mỏi, cơ hồ là ngã xuống giường liền ngủ mất, ngủ một giấc thẳng đến giữa trưa ngày thứ hai, ánh mặt trời chiếu đến mông hắn mới tỉnh.
Duỗi lưng một cái, Hàn Sâm thấy toàn thân có một loại cảm giác thoải mái không nói thành lời, tế bào cả người và lỗ chân lông giống như được sống lại, Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật lại tiến vào cảnh một cách khó tưởng tượng được, tuy vẫn rất chậm, nhưng tiến độ này có thể so với bình thường Hàn Sâm tu luyện mười ngày.
- Chẳng lẽ cơ thể phải đạt tới trạng thái cực hạn mới có thể tu luyện Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật hiệu quả hơn?
Trong lòng Hàn Sâm rất nghi ngờ tự hỏi.
Nhưng phát hiện này đúng là có thể thử một lần, nếu như thật sự hiệu quả, vậy đó tuyệt đối là một trợ lực rất lớn đối với quá trình hắn tu luyện.
Hàn Sâm cũng không gấp gắp đi thử, dù sao sau này có rất nhiều cơ hội tới phòng huấn luyện, Dương Mạn Lệ sẽ không để hắn sống đơn giản.
Hàn Sâm cũng cẩn thận nghĩ qua, chuyện hắn lấy được phong hào quý tộc còn cần một đoạn thời gian, trước tiên than gia kỳ kiểm tra vào trường quân đội rồi gia nhập tiểu phân đội của Tần Huyên cũng không phải chuyện xấu, ít nhất có thể có được chút bối cảnh, an nguy của gia đình cũng đỡ một phần.
Đúng như Tần Huyên từng nói, nếu như Thần Thiên Tử thật sự muốn động tới người nhà của hắn, cho dù hắn ở nhà, thì chuyện có thể làm cũng không nhiều, ngược lại không có tác dụng bằng thế lực sau lưng Tần Huyên.
Thần Thiên Tử ở Tí Hộ Sở vô cùng cố kỵ Tần Huyên, có lẽ lời Tần Huyên nói cũng không phải là giả, bên trên nhất định có một lực lượng khiến ngay cả Thần Thiên Tử cũng không dám làm loạn, chỉ cần Thần Thiên Tử không biết hắn chính là Kim Tệ, có lẽ sẽ không vì một chút việc nhỏ mà mạo hiểm đắc tội với thế lực sau lưng Tần Huyên, động tới người nhà của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận