Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 641: Tí Hộ Sở Trên Thần Vực Đảo

Trở lại Tí Hộ Sở hoàng tộc, Hàn Sâm tìm đám người Dương Mạn Lệ để hỏi rõ tình huống hiện tại.
Bởi vì rất ít người có được cánh cao cấp, cho nên đám người Dương Mạn Lệ chỉ mới thăm dò được một chút tình huống bên ngoài Thần Vực Đảo, cũng chưa phát động công kích vào Tí Hộ Sở hoàng tộc trên Thần Vực Đảo, trước mặt cũng không có năng lực công kích Tí Hộ Sở hoàng tộc.
Hơn nữa ở trên đó có không ít dị sinh vật bay xuống, gây ra thương vong cho không ít nhân loại, cũng có một bộ phận bị nhân loại săn giết.
Trước mắt trên băng nguyên đã ra lệnh cấm người có thực lực quá yếu rời khỏi Tí Hộ Sở, cao thủ đi ra ngoài săn bắn cũng cần đi theo đội, để tránh bị dị sinh vật phi hành công kích.
Trên Thần Vực Đảo đúng là có một tòa Tí Hộ Sở hoàng tộc, nhưng bọn họ không có đánh vào, cũng chưa từng thấy dáng vẻ của Dị Linh ra sao.
Chỉ thấy được vài con dị sinh vật thần huyết phi hành chiếm giữ tại Tí Hộ Sở trên không, đám người Dương Mạn Lệ căn bản không dám tới gần, chỉ đứng từ xa nhìn thoáng qua rồi trở lại.
- Chuyện đánh Tí Hộ Sở hoàng tộc sau này sẽ nghiên cứu lại, mọi người đều đi về nghỉ đi.
Hàn Sâm biết có nghiên cứu cũng không có tác dụng gì, với thực lực hiện tại của băng nguyên, căn bản không có quá nhiều người có thể bay lên, muốn mạnh mẽ đánh Tí Hộ Sở hoàng tộc căn bản là không có khả năng.
Mặc dù có chút lãng phí, nhưng Hàn Sâm chỉ có thể tự mình mang theo tiểu Ngân Hồ đi lên, dựa vào lực lượng tiểu Ngân Hồ đến Thần Điện Dị Linh, giải quyết con Dị Linh kia.
Đây là chuyện không có biện pháp, cho dù Dị Linh trong Tí Hộ Sở hoàng tộc bay đi cũng chỉ ở gần băng nguyên, coi như giúp tài nguyên trên băng nguyên tăng lên rất nhiều.
- Sở trưởng, có phải Trần Nhiên đã bị cậu giết hay không?
Sau khi tất cả mọi người rời khỏi, Chu Đình vẫn chưa đi, vẻ mặt khác thường hạ giọng hỏi.
- Không biết.
Hàn Sâm không phủ nhận cũng không thừa nhận.
Phủ nhận cũng vô dụng, cho dù những người bên cạnh Trần Nhiên không chạy trốn, cũng có rất nhiều người biết rõ Trần Nhiên tới tìm hắn, kết quả vẫn giống thế.
Nhưng Hàn Sâm sẽ không thừa nhận, Trần gia muốn đoán thế nào cũng được, nhưng chuyện này hắn sẽ không thừa nhận, dù sao không có ai tận mắt thấy hắn giết chết Trần Nhiên, còn thi thể Trần Nhiên đã bị hủy thi diệt tích từ lâu.
Ánh mắt Chu Đình phức tạp nhìn Hàn Sâm rồi tiếp tục nói:
- Trần Nhiên là một trong mấy vị tộc lão ở Trần gia, Tiến Hóa Giả có tu vi phi thường đáng sợ, hơn nữa làm người lại gian xảo, cậu có thể giết y, khiến Trần gia rất chấn động. Ở Tí Hộ Sở Trần gia không dám tìm cậu gây chuyện, nhưng về Liên Minh sẽ rất khó nói, cậu phải cẩn thận đấy.
- Đừng nói là tôi không giết Trần Nhiên, cho dù thật sự là tôi giết, bọn họ còn dám giết người trong Liên Minh sao?
Hàn Sâm cũng không sợ Trần gia.
Bản thân hắn chính là người của tổ hành động đặc biệt, hiện tại lại là đội trưởng tiểu phân đội ở cùng băng nguyên này, cho dù Trần gia thế lớn tới đâu, muốn động đến hắn trong Liên Minh cũng khó có khả năng.
- Muốn ở bên ngoài đối phó với cậu khẳng định là không có khả năng, bọn họ đều biết thân phận của cậu, tranh đấu trong nội bộ Trần gia cũng rất lớn, rất nhiều người không muốn đắc tội với Kỷ gia và Tần gia.
Dừng lại một chút, Chu Đình lại tiếp tục nói:
- Nhưng Trần Nhiên còn có một người anh ruột, hiện nay đã là một Siêu Việt Giả, ở Trần gia rất có uy quyền, y sẽ cố sức chủ trương nên báo thù cho Trần Nhiên, cho dù ở bên ngoài không có cách nào, cũng không loại trừ y sẽ vận dụng một số thủ đoạn phi thường.”
- Thủ đoạn phi thường gì?
Hàn Sâm hỏi.
- Chuyện này cũng không tiện nói, tóm lại cậu phải cẩn thận.
Chu Đình khẽ lắc đầu.
- Cậu cũng coi như là người Trần gia, cậu không sợ thật sự là tôi giết Trần Nhiên sao?
Hàn Sâm kỳ quái nhìn Chu Đình.
Chu Đình cười khổ nói:
- Tôi sao có thể tính là người Trần gia, tối đa cũng chỉ là một đứa con riêng, tử tôn của Trần gia có rất nhiều, một đứa con riêng căn bản không được coi là người Trần gia, cậu biết tại sao tôi phải tu luyện Vạn Hương Độc Thể không.
Hàn Sâm không nói gì chỉ nhìn Chu Đình, đợi tự hắn giải thích.
- Trước kia ở thời đại tinh cầu Trần gia đã thống trị một quốc gia, dùng ngôn ngữ trước kia chính là hoàng đế quốc vương, cậu biết hoàng đế sợ bị người độc chết, trước khi ăn cơm cũng phải có người đặc biệt thử độc chứ? Kỳ thật Vạn Hương Độc Thể chính là công pháp chuyên môn mà những người này tu luyện, khi bọn họ ăn vào đồ vật mang độc, trên người sẽ tản ra hương khí, nếu như những chất độc này không quá lợi hại, người thử độc còn có thể dựa vào Vạn Hương Độc Thể để sống sót, nếu độc tính vượt qua năng lực chịu đựng của Vạn Hương Độc Thể, không chết cũng tàn phế.
- Vạn Hương Độc Thể lợi hại như vậy, hẳn là không có bao nhiêu loại độc có tác dụng đi?
Hàn Sâm nói ra.
Chu Đình chỉ lắc đầu nói:
- Dùng độc dược để độc chết hoàng đế, sao có thể đơn giản như vậy. Hơn nữa sở dĩ Vạn Hương Độc Thể lợi hại như vậy, cũng bởi vì quá nhiều người bị độc chết, mỗi lần phát hiện một loại mới độc dược, đều sẽ lấy Vạn Hương Độc Thể để thử nghiệm, qua các đời cứ tích luỹ dần dần như thế, mới có được Vạn Hương Độc Thể ngày hôm nay, đó là phải dùng không biết bao nhiêu mạng người để đổi lấy.
- Loại công pháp này chỉ có hạ nhân của Trần gia mới tu luyện, người thuộc dòng chính Trần gia, đều tu luyện Luyện Khí Thuật riêng biệt của Kinh Thiên Thất Chiết, cậu cảm thấy tôi được coi là người của Trần gia sao?
Chu Đình thở dài một hơi:
- Nói thật, Trần Cửu Lĩnh đã hạn tử lệnh với tôi, bảo tôi nghĩ biện pháp tìm cơ hội thu thập cậu, nhưng tôi luôn tự mình hiểu lấy, với một chút bổn sự của tôi thì không thể giết cậu được, như thế tôi không thể bàn giao với bên kia được, cho nên tôi không thể trở về Trần gia, hiện tại chỉ có thể trốn ở bên trong Tí Hộ Sở không dám đi ra ngoài.
- Cậu cứ yên tâm ở tại chỗ này đi, chỉ cần là ở trên băng nguyên, cho dù là người Trần gia đến, cũng không động được đến một cọng tóc gáy của cậu.
Tuy Hàn Sâm không biết Chu Đình thật sự quy thuận hắn hay chỉ là hư tình giả ý, nhưng hắn giữ lại Chu Đình vẫn còn tác dụng, cứ tiếp tục giữ Chu Đình lại để làm việc, thuận tiện trấn an.
Sau khi Chu Đình rời đi, Hàn Sâm rời khỏi Tí Hộ Sở, tìm một nơi không người, triệu hồi ra cánh ôm lấy tiểu Ngân Hồ bay lên Thần Vực Đảo trên trời.
Có tiểu Ngân Hồ ở bên cạnh, những dị sinh vật phi hành đó căn bản không dám tới gần, Hàn Sâm bay thẳng lên Thần Vực Đảo.
Thần Vực Đảo này còn lớn hơn Thần Vực Đảo mà trước kia Hàn Sâm thấy ở không gian thứ nhất Tí Hộ Sở, từ xa đã có thể thấy một tòa Tí Hộ Sở kim loại màu đen đứng vững ở giữa hòn đảo, giống như một cự thú kim loại đang phủ phục.
Mặc dù nhỏ hơn Tí Hộ Sở hoàng tộc của Âm Dương công chúa rất nhiều, nhưng chỉ cần nhìn mấy con dị sinh vật khủng bố đang vòng quanh tòa Tí Hộ Sở kim loại kia, đã thấy được thực lực tòa Tí Hộ Sở này thế nào, chỉ sợ sẽ không kém Tí Hộ Sở của Âm Dương công chúa là bao.
Nhưng những dị sinh vật đó không có tác dụng gì với Hàn Sâm, Hàn Sâm ôm tiểu Ngân Hồ một đường xông qua, tất cả dị sinh vật đều phải nhượng bộ lui binh, Hàn Sâm nhẹ nhàng xông vào Tí Hộ Sở kim loại.
Cũng có lẽ là bởi vì Tí Hộ Sở này nằm trên Thần Vực Đảo, trong Tí Hộ Sở, gần như tất cả dị sinh vật đều có được năng lực phi hành.
Quái điểu to lớn, phi hổ có cánh, quái thú bốn cánh, mà ngay cả cự xà nằm canh giữ trên đỉnh kiến trúc kim loại cũng có một đôi cánh trong suốt kỳ quái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận