Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2271. Quả Ngân Bảo

Cành cây kia cứng như sắt, Hàn Sâm chém một lúc lâu, cuối cùng mới chém một quả Ngân Bảo xuống được.
Nhánh cây bị chém đứt, quả Ngân Bảo lập tức từ trên cây rớt xuống dưới, Hàn Sâm vươn tay nắm chặt quả Ngân Bảo, thế nhưng ngay khi Ngân Bảo nhỏ như trái cây ấy dừng lại trong tay, vẻ mặt của Hàn Sâm lại thay đổi.
Sắc mặt của Hàn Sâm vặn vẹo, sức mạnh toàn thân bộc phát, huyết lao nhanh như sấm, máu thịt toàn thân đều biến thành màu băng ngọc. Gầm lên một tiếng đầy giận dữ, Hàn Sâm nắm chắc Ngân Bảo trong tay, dùng sức nhấc về phía trước, một bàn tay khác cũng cầm lấy cổ tay này cùng dùng sức.
Sức mạnh toàn thân của Hàn Sâm bộc phát ra, gân xanh nổi đầy trên mặt, tóc đen bay múa đầy đầu.
Bùm!
Quả Ngân Bảo kia vẫn rơi xuống phía dưới, ép bàn tay của Hàn Sâm trên mặt đất, khiến Hàn Sâm không thể không nửa quỳ trên mặt đất.
“Đây là quả gì? Sao lại nặng như vậy? Nếu nuốt đồ vật này vào, chẳng phải là muốn dạ dày và ruột non đều cùng rơi nát hay sao?” Hàn Sâm sợ hãi trong lòng, muốn rút tay ra từ phía dưới quả Ngân Bảo, nhưng lại phát hiện bị đè ép quá chặt, không thể động đậy chút nào.
Rút đao chém trên quả Ngân Bảo, lại nghe một tiếng vang kim loại “keng”. Đến cả một chút vết thương đều không để lại, quả thực còn cứng rắn hơn sắt.
Hàn Sâm loé lên suy nghĩ, lại dùng đao khoét trên mặt đất, chém xuống một đao, tảng đá trên mặt đất kia cũng vô cùng cứng rắn, đao của Hàn Sâm chỉ để lại một dấu vết màu trắng bên trên đó.
Huyết Kỳ Lân tiến lên dùng móng vuốt cào tảng đá trong tay Hàn Sâm, để lại trên mặt đất một vài vết cào của móng vuốt, nhưng không đợi nó dùng sức lần thứ hai, vết cào này đã lại khôi phục như lúc ban đầu.
Huyết Kỳ Lân liên tục đào mấy lần, mặt đất đã khôi phục lại, tay của Hàn Sâm vẫn không thể rút ra từ phía dưới quả Ngân Bảo.
“Căn quả đó để di chuyển nó ra.” Thấy đào đất không có tác dụng gì, Hàn Sâm vội vàng nói với Huyết Kỳ Lân.
Huyết Kỳ Lân nghe xong lời nói của Hàn Sâm, dùng răng cắn quả Ngân Bảo, dùng hết sức lực muốn ngậm nó lên, nhưng Huyết Kỳ Lân dùng sức liên tục mà quả Ngân Bảo kia thế nào cũng không nhúc nhích.
“Đây… Đây rốt cuộc là đồ vật quỷ gì… Hàn Sâm giương mắt đờ đẫn, một trái cây mà thôi, thế nhưng đến cả Bán Bộ Thần Hóa đỉnh cao như Huyết Kỳ Lân cũng không thể dao động nó chút nào.
Điều kỳ quái là, tuy rằng bàn tay của Hàn Sâm bị đè ở phía dưới, không thể nhúc nhích được, nhưng lại không có cảm giác nặng đến không thể chịu nổi. Nếu thật sự nặng như vậy, bàn tay của hắn đã sớm bị đập vụn hoặc đè bẹp mới đúng.
Trên thực tế, tay của hắn bị đè nặng, nhưng không bị thương.
Hàn Sâm đang chuẩn bị dùng kính Tử Điệp Thần Đồng nhìn kỹ trái cây này rốt cuộc xảy ra chuyện gì, lại đột nhiên nhìn thấy Truyện Tống Trận bên kia vặn vẹo một hồi, có người truyền tống lại đây.
Hàn Sâm đảo mắt nhìn qua đó, chỉ thấy Bạch tiên sinh và Đoạn Tội đã đi tới, không khỏi hơi nhíu mày.
Tuy rằng Đoạn Tội chỉ là một cấp Vương. Đến cả Bán Bộ Thần Hóa cũng không phải, nhưng Hàn Sâm đã từng thấy năng lực chiến đấu của hắn, không kém gì so với Bán Bộ Thần Hóa Edward kia.
Bạch tiên sinh càng thần bí, Hàn Sâm không nhìn rõ hắn chút nào.
“Hàn Sâm, ngươi đang làm gì vậy?” Bạch tiên sinh lại rất hứng thú, nhìn Hàn Sâm nói.
“Rống!” Huyết Kỳ Lân nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức nhào tới Bạch tiên sinh và Đoạn Tội, huyết khí ngưng tụ trên móng vuốt thành ánh đao, chém tới trước mặt Bạch tiên sinh trong nháy mắt.
Bạch tiên sinh bước ra từng bước, giống như xuyên qua không gian, lập tức đi tới bên cạnh Huyết Kỳ Lân, một bàn tay đặt trên đầu Huyết Kỳ Lân.
Chỉ thấy có một dấu hiệu loé lên trong tay Bạch tiên sinh, dấu hiệu đó từ trong lòng bàn tay Bạch tiên sinh ấn lên trán Huyết Kỳ Lân, ngay lập tức khắc trên vảy của Huyết Kỳ Lân.
Ầm ầm! Thân thể của Huyết Kỳ Lân chìm xuống, suýt nữa quỳ trên mặt đất.
Chỉ thấy một quang phù lóe lên trên trán nó, Huyết Kỳ Lân như bị thứ gì trấn áp, thân mình trở nên vô cùng nặng nề.
“Rống!” Huyết Kỳ Lân lại gào thét nhào về phía Bạch tiên sinh, nhưng tốc độ chậm hơn rất nhiều, mà thân thể của Bạch tiên sinh biến ảo thất thường, mỗi một bước đều xuyên qua không gian, hơi giống với năng lực của Hoàng Phủ Tĩnh, nhưng vận dụng lại không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.
Huyết Kỳ Lân kia đuổi theo phía sau Bạch tiên sinh, gào thét liên tục, bị trêu đùa đến thở hổn hển, nhưng lại không thể làm tổn thương Bạch tiên sinh chút nào, bị Bạch tiên sinh dắt mũi một cách thoải mái.
“Chỉ số thông minh quả nhiên là khuyết điểm.” Hàn Sâm thở dài một tiếng. Huyết Kỳ Lân cái gì cũng tốt, nhưng chỉ số thông minh lại kém một chút.
Huyết Kỳ Lân phẫn nộ bị Bạch tiên sinh cố gắng dẫn đi trắc điện. Hàn Sâm muốn gọi cũng không gọi được, mà Đoạn Tội đã đi về phía Hàn Sâm đang bị đè nặng, tâm mắt đánh giá trên người Hàn Sâm, nói: “Trước giờ chúng ta trong không thù không oán, ngươi giao phiến đá kia cho ta, chúng ta liền rời khỏi nơi này, xem như chưa từng nhìn thấy ngươi.”
“Có bản lĩnh thì tự tới lấy đi” Hàn Sâm thản nhiên nói.
“Ngươi quả là rất mạnh, nhưng đáng tiếc hiện tại bị đè ở nơi này. Đến cả trốn cũng không trốn thoát nổi, sao có thể chống lại ta?” Đoạn Tội rút đao của chính mình ra.
Trước kia bọn họ đã thua thiệt vì xem thường Hàn Sâm, nhưng bây giờ hắn đã coi Hàn Sâm như một đối thủ ngang hàng, không bởi vì hắn chỉ là một Công Tước mà coi thường. Mặc dù hiện tại một bàn tay của Hàn Sâm bị đè nặng mà không trốn thoát được, nhưng Đoạn Tội dùng hết sức mình, còn rút đao ra.
Đao của Đoạn Tội rất kì lạ, toàn thân đao màu đen giống như gang, chiều dài của đao lại chỉ hơn một mét, còn không dài bằng chuôi đao, nhìn sơ qua như một thanh đao gãy.
Ở đoạn cuối chuôi đao còn có một sợi dây xích, xích sắt quấn từng vòng trên cánh tay cường tráng của Đoạn Tội.
Nhìn thấy Đoạn Tội đâm một đao về phía hắn, Hàn Sâm không nói hai lời, vỗ cái tổ chim đội trên đỉnh đầu, tổ chim kia lập tức phồng to ra, che phủ cả người Hàn Sâm ở bên trong,
Một đao Đoạn Tội chém lên tổ chim, giống như chém lên bông, đến cả chút âm thanh cũng không phát ra được, cũng không thể chém tan tổ chim.
Đoạn Tội hơi ngạc nhiên, ngưng tụ lực lượng chém liên tục vài đao, nhưng lại không có chút tác dụng nào.
Hàn Sâm thật sự không lo lắng Đoạn Tội có thể phá vỡ tổ chim. Đến cả Hồ Phi cũng không tổn thương đến thứ này được, lại càng không phải nói đến Đoạn Tội .
Đáng tiếc tổ chim không có tính công kích gì, nhiều nhất chỉ dùng để bảo mệnh mà thôi. Hiện tại điều Hàn Sâm lo lắng nhất chính là, làm sao mới có thể rút tay ra từ phía dưới quả Ngân Bảo.
Hàn Sâm sử dụng nhiều loại lực lượng đều không có hiệu quả. Ngoài việc sử dụng thân thể Thần Linh siêu cấp, dường như không phương pháp nào tốt hơn.
“Hàn Sâm, lại tiếp tục giằng co như thế, không ai trong chúng ta chiếm được chỗ tốt, không bằng cùng nhau hợp tác thì thế nào?” Đột nhiên âm thanh của Bạch tiên sinh truyền đến từ bên ngoài.
“Hợp tác thế nào?” Hàn Sâm loé lên suy nghĩ, cao giọng hỏi.
“Ngươi làm cho Huyết Kỳ Lân này dừng lại trước, chúng ta chậm rãi nói chuyện.” Bạch tiên sinh nói.
“Được. Hàn Sâm quát bảo Huyết Kỳ Lân dừng lại, để nó trở lại bên cạnh mình, Bạch tiên sinh cũng thu hồi quang phù trên đỉnh đầu Huyết Kỳ Lân.
“Ta giúp ngươi thoát vây, ngươi cho ta phiến đá kia, thế nào?” Bạch tiên sinh nhìn Hàn Sâm nói.
Hết chương 2271.
Bạn cần đăng nhập để bình luận