Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2021. Mộng Cảnh

Thói quen là một điều rất đáng sợ, sau khi Hàn Sâm đến đảo Mộng Cảnh ba tháng đã dần quen với việc cơ thể bị hai đạo Thiên Tâm Tỏa trấn áp.
Ngoài tốc độ chậm hơn lúc trước rất nhiều ra thì về cơ bản đã có thể sinh hoạt bình thường giống như lúc trước.
Hiệu suất đào bảo thạch cũng cao hơn rất nhiều, trên cơ bản có thể đào được mười viên bảo thạch trong vòng hai đến ba tiếng đồng hồ.
Điều làm Hàn Sâm vui nhất chính là vào mấy ngày trước Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh của hắn cuối cùng cũng đã thăng cấp Bá Tước, nhưng vết máu trên Huyết Vũ đao cũng đã nhạt đi rất nhiều.
Hàn Sâm định là sẽ tiếp tục hấp thu máu dị chủng trên đó, dù sao thì máu đó cũng không có tác dụng gì tốt cho Huyết Vũ đao mà chỉ có hại, nói không chừng sau khi hấp thu hết máu dị chủng đi thì Huyết Vũ đao lại có thể Thần Hóa, có lẽ Vân Tố Y cũng sẽ không vì điều này mà trách hắn.
Mộng Cảnh Thú không muốn nhìn thấy Hàn Sâm rảnh rỗi, nhu cầu về bảo thạch cũng cũng dần tăng lên nên làm cho Hàn Sâm không thể không làm việc hơn mười tiếng mỗi ngày ở dưới nước.
Do quá buồn chán nên Hàn Sâm đổi cách luyện lười, mặc dù không thực sự là tuyệt kỹ nhưng dùng đầu lưỡi ngưng tụ kiếm khí lại vô cùng nhẹ nhàng, ám sát một người cũng không có vấn đề gì.
Nhưng tới bây giờ Hàn Sâm cũng chưa thể đột phá nổi một đạo Thiên Tâm Tỏa, cũng không biết là hắn luyện sai hay là có vấn đề gì khác.
Vì vấn đề này mà Hàn Sâm cũng từng thỉnh giáo Thiên Vũ Hạc tới thăm hắn, nhưng vốn không dễ gì nhìn thấy Thiên Tâm Tỏa, Thiên Vũ Hạc cũng chưa từng trải qua nên cũng không rõ phải làm như thế nào để đột phá Thiên Tâm Tỏa.
Thiên Vũ Hạc còn đặc biệt đi tra tài liệu, nghe ngóng một số tin tức nói cho Hàn Sâm, lúc trước có một đệ tử tộc Thiên Nhãn bị hạ Thiên Tâm Tỏa, mất ba năm mới mở được mà trên người hắn chỉ có một đạo Thiên Tâm Tỏa thôi.
Trên người Hàn Sâm có tất cả hai đạo, rốt cuộc bao giờ mới có thể mở được thì Thiên Vũ Hạc cũng không rõ.
Thời gian trôi đi, Hàn Sâm cũng ngày càng quen với Thiên Tâm Tỏa ở trên người, ảnh hưởng của Thiên Tâm Tỏa với hắn cũng ngày càng nhỏ nhưng mãi cũng không mở ra được.
Thoắt cái đã qua nửa năm, Hàn Sâm rất nhớ người nhà của mình, nhớ Kỷ Yên Nhiên và Linh Nhi, còn có Tiểu Hoa bị Lão Miêu đưa đi nữa.
“Hàn Sâm bên kia thế nào rồi?” Trong Trấn Thiên Cung, cung chủ Trấn Thiên Cung nhìn Mộng Cảnh Thú tao nhã hỏi.
“Cũng không tệ lắm, ảnh hưởng của Thiên Tâm Tỏa đối với hắn đã rất nhỏ rồi.” Mộng Cảnh Thú thuận miệng đáp.
A”
“Có thể nghe thấy ba chữ “cũng không tệ” từ miệng ngươi chắc cũng
coi là khen ngợi nhỉ?” Cung chủ Trấn Thiên Cung cười hỏi.
Mộng Cảnh Thú bĩu môi không trả lời vấn đề này, cân nhắc một chút rồi nói: “Ngươi có chắc muốn để Hàn Sâm đi không gian dị chủng Cổ Thần mà không phải Cô Trúc không?”
Cung chủ Trấn Thiên Cung trầm ngâm nói: “Ngươi cũng không phải là không biết tình huống của Cô Trúc, hơn nữa hắn đã thăng cấp Hầu Tước, có đi không gian dị chủng Cổ Thần cũng không còn tác dụng gì lớn nữa, đệ tử bình thường đi thì lại quá nguy hiểm, mười người đi thì tám chín người khó có thể sống sót quay về.”
Ngừng một chút, cung chủ Trấn Thiên Cung lại nói: “Ta đã hứa với Isa phải để cho Hàn Sâm thăng cấp Hầu Tước, nếu như Cô Trúc không cần thiết phải đi thì để hắn đi là thích hợp nhất.
Mộng Cảnh Thú gật đầu: “Bây giờ hắn cũng đã ổn định rồi, giữ hắn ở lại đảo Mộng Cảnh cũng khó mà tiến bộ được, cứ để hắn rời đi thôi.”
“Vốn dự định là một năm mà giờ mới qua được nửa năm, nửa năm còn lại cũng không thể lãng phí đúng không?” Cung chủ Trấn Thiên Cung cười híp mắt nói.
“Ngươi có biết chuyện hắn giữ Huyết Vũ đao không?” Mộng Cảnh Thú hỏi.
Cung chủ Trấn Thiên Cung khẽ gật đầu, có chút nghi hoặc nhìn Mộng Cảnh Thú, không biết vì sao mà nó lại nhắc đến chuyện này.
“Hắn đang hấp thu máu dị chủng trên mặt Huyết Vũ đao, hơn nữa hiệu quả cũng khá tốt, có lẽ thêm nửa năm nữa thì hắn sẽ hoàn toàn hấp †hu hết máu dị chủng trên Huyết Vũ đao.” Mộng Cảnh Thú nói.
“Còn có chuyện như vậy?” Cung chủ Trấn Thiên Cung cũng không khỏi kinh ngạc.
“Trước đây Vũ tộc dùng nhiều biết bao nhiêu là cách cũng không thể lấy máu dị chủng ra, bây giờ lại bị Hàn Sâm hấp thu ra rồi, nếu như mà để bọn họ biết thì e là sẽ tức hộc máu mất thôi.” Mộng Cảnh Thú cười †ủm tỉm nói.
“Nếu thật sự có thể hấp thu hết sạch máu dị chủng ra thì Huyết Vũ đao còn có cơ hội trở thành vũ khí Thần Hóa, nhưng cần phải luyện hóa lại mới được. Chuyện này phải thu xếp thật kỹ, có thể thêm một vũ khí Thần Hóa cho Trấn Thiên Cung cũng coi như là một công lao ta đã làm với tư cách là Cung Chủ.” Cung chủ Trấn Thiên Cung cười nói.
“Bao giờ vị kia quay lại?” Mộng Cảnh Thú hỏi một câu không đầu không đuôi.
“Từ sau khi đi tinh vực Đại Tịch Diệt thì chẳng có tin tức gì cả” Cung chủ Trấn Thiên Cung có phần khổ não đáp.
Mộng Cảnh Thú hờ hững nói: “Viện trưởng lão không thể để trống ghế mãi được, nếu đã chắc chắn hắn không thể quay về thì nên sớm tính toán mới phải, nếu không những trưởng lão tranh giành cấu xé lẫn nhau thì trước sau gì cũng sẽ là một mối họa của Trấn Thiên Cung ta.”
Cung chủ Trấn Thiên Cung nghĩ một lúc rồi nói: “Chuyện này không cần vội, tên kia không dễ chết như vậy đâu, có lẽ là bị vướng chuyện gì rồi, kiểu gì cũng sẽ quay về thôi.”
“Hy vọng là như vậy.” Mộng Cảnh Thú nói rồi đứng dậy đi ra ngoài Trấn Thiên Cung.
“#ãl F##njlll, ímf#“8Z#Wïã, ®#bJ/LZ, #fìLfb8El#ffm ‡‡zlh|#JL2f#foW‡i£. “X3 >+XIKZ 3W Xi ƒ — ÑÚo
“Còn nửa năm nữa, nếu ngươi rảnh rỗi thì hãy dạy hắn chút bản lĩnh để
hắn nắm chắc giữ được tính mạng trong không gian Cổ Thần.” Cung chủ Trấn Thiên Cung nhìn bóng lưng Mộng Cảnh Thú rồi nói.
“Hắn cũng đâu phải đệ tử Trấn Thiên Cung, dựa vào đâu mà bảo ta dạy?” Sau khi Mộng Cảnh Thú nói xong thì thân hình cũng đã mất hút.
Hàn Sâm hoàn thành xong nhiệm vụ đào bảo thạch của hôm nay rồi đặt tất cả những viên bảo thạch sạch sẽ lên chiếc lá bên cạnh Mộng Cảnh Thú, đang chuẩn bị trở về tiếp tục hấp thu máu dị chủng trên Huyết Vũ đao thì lại chợt nghe thấy Mộng Cảnh Thú nói một câu: “Kể †ừ ngày mai trở đi ngươi không cần phải đi đào bảo thạch nữa.”
Hàn Sâm vui mừng trong lòng: “Mộng Cảnh đại nhân chịu thả ta đi rồi à”
“Thả ngươi đi… tất nhiên… không thể nào…” Mộng Cảnh Thú nhìn Hàn Sâm cười híp mắt, ánh sáng giống như mộng ảo trong mắt ngày càng đậm.
Hàn Sâm muốn nói gì đó nhưng bỗng nhiên hai mắt dại ra, thoáng chốc ngây ra ở đó.
Hàn Sâm chỉ cảm thấy cảnh vật trước mắt thay đổi, tới một thành phố giống như phế tích, ngay lập tức hiểu chuyện gì xảy ra, tức giận nói: “Mộng Cảnh, không phải là ngươi nói chỉ cần ta hoàn thành công việc thì sẽ không đưa ta vào mộng cảnh sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận