Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2661. Xem tướng

“Xem ra phải dựa vào bản thân thôi.” Hàn Sâm quan sát xung quanh, chọn một quả Tinh Thần trông thuận mắt rồi bay tới.
“Trông quả này vầng trán đầy đặn, khuôn cằm vuông vức, nhìn là biết tướng có phúc rồi, chắc chắn sẽ sinh ra dị chủng Thần Hóa.” Hàn Sâm đứng trước quả mọng, xem tướng cho nó.
“Phì, ngươi còn biết xem tướng cho quả nữa hả?” Linh Lung nhịn không được bật cười. Tộc Thái Thượng cũng có thuật xem tướng nhưng chưa từng nghe có xem tướng cho quả bao giờ.
“Nhân có nhân tướng, quả có quả tướng. Người có thể xem tướng thì sao quả lại không chứ?” Hàn Sâm nghiêm túc nói.
Thật ra hắn có biết thuật xem tướng gì đâu. Trong Huyền Môn cũng có môn học như vậy, đáng tiếc Hàn Sâm chỉ xem lướt qua chứ không tính là nhập môn. Đừng nói tới xem tướng cho quả, xem tướng cho người còn chẳng được.
Giờ nói vậy chỉ là để an ủi tâm lý, mong có thể mở ra dị chủng Thần Hóa.
Đáng tiếc trời không chiều lòng người, vẫn chỉ mở ra được dị chủng cấp Vương. Những quả Tinh Thần hái xuống sau đó đáng tiếc đều là dị chủng cấp Vương, chỉ có thể sử dụng làm tay chân, không có tác dụng gì mấy.
Mắt thấy năm mươi quả Tinh Thần sắp hái hết, cuối cùng chỉ còn lại hai quả chưa hái, Hàn Sâm trực tiếp ra tay chọn hai quả liên nhau, cùng đánh rơi xuống.
Bảo Nhi không dùng được nữa, giờ chỉ đành xem vận may của mình thôi.
Hai quả phân giải cực nhanh, chớp mắt đã thấy được dị chủng bên trong.
Trong đó có một con là sói, nhìn khí tức là biết cấp Vương không còn nghỉ ngờ gì nữa, mà một con khác lại khiến Hàn Sâm vui vẻ hẳn lên.
Đó là một Nham Thạch Cự Nhân, ôm gối cuộn mình cao hơn mười mét, cả người là nham thạch màu đen, thoạt nhìn cực kỳ hùng vĩ, như một ngọn núi nhỏ.
“Dị chủng Thần Hóa… Cuối cùng cũng có dị chủng Thần Hóa xuất hiện rồi…” Cảm nhận được khí tức trên người Nham Thạch Cự Nhân, Hàn Sâm mừng như điên.
Linh Lung cũng thở phào nhẹ nhõm. Năm mươi quả Tinh Thần có thể chọn trúng một dị chủng Thần Hóa cũng là vận may thường thường bậc trung.
Nhân lúc Nham Thạch Cự Nhân còn đang ngủ say, Hàn Sâm vội vàng kí khế ước với nó. Một nơi toàn dị chủng Thần Hóa như Thiên Ngoại Thiên, nhiều thêm một con dị chủng Thần Hóa sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Đặc biệt sau này còn phải thường xuyên săn giết dị chủng Tinh Giáp Trùng, có một dị chủng Thần Hóa hỗ trợ, Hàn Sâm cũng bớt được không ít phiền phức.
Mang theo một đám dị chủng quay về bên cạnh ông cụ, ông cụ không nói gì thêm, song khi liếc thấy những con heo con bên cạnh Bảo Nhị, ánh mắt lóe lên vẻ ngạc nhiên.
“Sư thúc tổ, không biết những con heo con này là dị chủng gì ạ? Sao trên Tinh Thần Thụ lại gặp được nhiều dị chủng cùng loại như vậy?” Linh Lung nhân cơ hội hỏi.
Ông cụ chỉ điềm nhiên nói: “Tinh Thần Thụ là thực vật cấp Chân Thần, bản thân ngẫu nhiên đạt được tạo hóa của thiên địa vũ trụ, không phải điều mà chúng ta có thể hiểu được, tồn tại đương nhiên là có đạo lý của nó.”
Dứt lời, ông cụ lấy ra một thứ giao cho Hàn Sâm: “Đây là tín vật của ta, cũng là đồ bảo đảm cho ngươi điệt trừ đàn dị chủng. Mười ngày sau ngươi hãy trở lại đây tiếp quản Tinh Thần Thụ. Mỗi lần đàn côn trùng đến, ngươi đều phải kịp thời diệt trừ tất cả côn trùng, không được để
sót.
Hàn Sâm hành lễ nhận lấy vật kia, chỉ thấy đó là một cây Ngọc Như Ý, cả cây thanh lam trong suốt, như được khắc ra từ một khối ngọc bích.
Khí tức phía trên cực kỳ mạnh mẽ, vừa nhìn đã biết là dị bảo Thần Hóa.
Hàn Sâm không ngờ vẫn còn món hời như vậy, vội vã nhận lấy Ngọc Bích Như Ý, lại hành lễ lần nữa với ông cụ: “Xin sư thúc tổ cứ yên tâm, †a nhất định sẽ dùng hết toàn lực chăm sóc Tinh Thần Thụ, đến khi
người trở về. “Đi đi, mười ngày sau quay lại” Ông cụ chỉ từ tốn nói.
Hàn Sâm mang Bảo Nhi đi theo Linh Lung cùng rời khỏi đó. Song Linh Lung không thể mang nhiều dị chủng như vậy cùng dịch chuyển tức thời, dù sử dụng thuyền nhỏ cũng không có ích gì, vốn không chứa nổi nhiều dị chủng như vậy.
Hàn Sâm đành phải tạm thời để dị chủng ở lại đây, dù sao mười ngày nữa hắn cũng phải quay lại.
Những con heo con của Bảo Nhi chỉ to chừng nắm đấm, cũng không gây trở ngại gì. Hàn Sâm dùng cái túm gom hết chúng lại, vác lên thuyền nhỏ.
“Thả chúng ra đi, cũng không chiếm bao nhiêu diện tích.” Linh Lung thấy heo con nhấp nha nhấp nhô trong túi, hình như có vẻ rất không thoải mái rên rỉ bèn nói.
Hàn Sâm nghĩ cũng phải, bèn thả hết heo con ra. Chúng lập tức hưng phấn chạy về phía Bảo Nhi ở đầu thuyền, xúm lại một chỗ nhìn đại lục vô biên.
“Ngươi muốn đến hồ Ám Giới hay đi săn giết dị chủng?” Linh Lung ngồi ở đuôi thuyền, hỏi Hàn Sâm.
“Ta đến hồ Ám Giới trước đi, luyện thạo Thần Du Thuật thì săn giết dị chủng cũng an toàn hơn.” Hàn Sâm nói.
“Cũng được.” Linh Lung khẽ gật dầu, đưa Hàn Sâm đến hồ Ám Giới.
Đi lại trong Thiên Ngoại Thiên, trừ phi có năng lực tinh không đại na di, nếu không cũng chỉ có thể ngồi thuyền nhỏ thế này. Trên thuyền nhỏ có buff sức mạnh đặc biệt, dị chủng Thiên Ngoại Thiên sẽ không công kích thuyền nhỏ. Nhưng nếu tự đi thì dù là cường giả Thần Hóa cũng không thể đi lại tự do ở Thiên Ngoại Thiên, huống chỉ Hàn Sâm còn chưa đến cấp Thần Hóa.
Cho nên Hàn Sâm muốn nhanh chóng luyện thành tinh không đại na di, tiện đi lại ở Thiên Ngoại Thiên, tạm thời không muốn ra ngoài săn giết dị chủng.
Đương nhiên còn một nguyên nhân khác chính là Hàn Sâm mong mình có thể câu hết tất cả giấy vàng lên nghiên cứu, cho nên mới muốn đến hồ Ám Giới.
Linh Lung cảm nhận được tâm tư của Hàn Sâm, không khỏi đỏ mặt. Nàng hiểu sai ý, cho rằng Hàn Sâm muốn xem những bức tranh trên giấy vàng, chứ không biết bức tranh còn có huyền cơ khác.
Trở lại hồ Ám Giới, lúc này Linh Lung không đi nữa, ở bên cạnh cùng thả câu với Hàn Sâm, khiến Hàn Sâm hơi phiền muộn.
Có Linh Lung ở đây, hắn phải khống chế suy nghĩ của mình mọi lúc. Đây không phải một chuyện dễ dàng, dù là Hàn Sâm cũng sẽ cảm thấy khó chịu.
Các loại cảm ngộ khi Hàn Sâm tu luyện thuật gen cũng đều truyền sang cho Linh Lung. Tuy Linh Lung đã luyện thành Thần Du Thuật nhưng nhìn Hàn Sâm luyện tập cũng khiến nàng có cảm ngộ khác biết với khi mình tự tu luyện.
Song Linh Lung vẫn lấy làm lạ, xác suất Hàn Sâm câu được đồ vật cao hơn nàng rất nhiều, thường thì nàng chưa câu được món nào mà Hàn Sâm đã câu được vài món rồi.
Đáng tiếc thứ Hàn Sâm câu được đều là giấy vàng. Khi Hàn Sâm cầm xem, nàng cũng có thể cảm nhận được, gương mặt chợt đỏ ửng lên.
Bảo Nhi có một đàn heo con bầu bạn, chơi đùa bên hồ Ám Giới, không còn cảm thấy nhàm chán nữa.
Những con heo con này trông không hề có tính công kích gì hết, thật sự là sủng vật vô dụng giống như heo, khiến Hàn Sâm rất phiền muộn.
Nhịn mấy ngày, Hàn Sâm thật sự không chịu nổi cảm giác ngày nào cũng bị Linh Lung dòm xem, bèn nói với Linh Lung hắn muốn đi Lĩnh Vực Hạch Tâm.
Ai ngờ Linh Lung lại nói cho hắn biết, Thiên Ngoại Thiên là vùng đệm ở giữa thế giới thực và thế giới phản vật chất. Vì có sự tồn tại của lá chắn không gian nên từ đây không thể bước vào Lĩnh Vực Hạch Tâm được.
Hàn Sâm làm thử, quả nhiên không thể mở được cánh cửa thần điện Lĩnh Vực Hạch Tâm.
Hết chương 2661.
Bạn cần đăng nhập để bình luận