Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1112: Mở Trứng

Ma Huyết Đường Lang siêu cấp thần huyết vừa chết, những con Ma Huyết Đường Lang kia lập tức giống như thủy triều thối lui, Hàn Sâm cũng không hề đuổi theo, đi thẳng vào bên trong hoa viên, quan sát tỉ mỉ lấy bụi cây ăn quả trứng máu kia.
Hàn Sâm cũng không biết đến cùng là trái cây kia đã thành thục hay chưa, quả trứng máu lớn chừng quả đấm, thoạt nhìn thật sự giống như là trứng của một loại sinh vật nào đó, mà không phải là trái cây do cây kết ra.
Do dự một chút, Hàn Sâm vẫn đưa tay hái xuống một quả, sau đó trực tiếp bóp nát.
Trước kia Hàn Sâm bóp nát Long Huyết Quả chính là làm như thế, khi đó bên trong liền xuất hiện thú hồn Long Huyết Xà, chỉ là không biết bên trong trứng máu này có thể cho ra cái gì.
Trái cây trứng máu giống như là trứng thật sự, bên ngoài có một tầng vỏ, sau khi bị Hàn Sâm bóp nát, lập tức chỉ thấy một vệt ánh sáng màu máu từ bên trong trứng máu đã bị nghiền nát vọt ra.
Huyết quang ngưng tụ thành một con khỉ có hai cánh, nhưng mà một giây sau lại trực tiếp tiêu tán mất.
“Huyết Yêu Quả chưa thành thục, không có cách nào ngưng tụ thú hồn.”
Trong đầu Hàn Sâm lập tức vang lên một âm thanh, khiến cho hắn khẽ nhíu mày:
- Quả nhiên là thực vật gen thú hồn, nhưng không biết khi nào mới có thể thành thục.
Nhưng mà nghĩ lại, hắn cũng sẽ không thủ ở chỗ này giống như Ma Huyết Đường Lang, hắn có sinh mệnh thủy châu, chỉ cần nhỏ xuống, có lẽ sẽ có thể hái được trái cây rồi.
Chẳng qua là đại bộ phận sinh mệnh thủy châu hắn tích góp từng tí một lúc trước đều đã để lại cho Linh, để cho Linh giúp hắn trồng trọt các loại thực vật gen như Phi Thăng Cô ở Tí Hộ Sở dưới mặt đất, mấy năm gần đây bị vây ở chỗ này, thực vật gen ở khu vực này có rất ít, cũng không thu thập được quá nhiều sinh mệnh thủy châu, nếu như cây này cần quá nhiều sinh mệnh thủy châu, hắn còn phải nghĩ biện pháp đi hấp thu thêm sinh mệnh thủy châu.
Tạm thời buông tha cho ý nghĩ rời khỏi Hoang Vu Chi Địa, ở lại bên trong Tí Hộ Sở này, mỗi ngày nhỏ xuống một giọt sinh mệnh thủy châu cho Huyết Yêu Thụ kia.
Cũng may là những viên Huyết Yêu Quả này đã sắp chín rồi, Hàn Sâm nhỏ xuống bảy tám ngày, chỉ thấy những Huyết Yêu Quả đó đã triệt để thành thục, từ trên cây tự rơi xuống đất.
Sau khi toàn bộ Huyết Yêu Quả rơi xuống, Huyết Yêu Thụ lập tức liền héo rũ mục nát, chỉ trong thời gian một ngày liền đã biến thành một đống đất mục nát.
Hàn Sâm thu thập lại tất cả Huyết Yêu Quả đều, tổng cộng có bảy mươi mốt quả, cộng thêm quả lúc trước hắn bóp nát kia, tổng cộng là bảy mươi hai quả.
Hàn Sâm chất đống Huyết Yêu Quả ở trên mặt đất, cùng Bảo Nhi, Nữ Hoàng ngồi vây quanh trước đống Huyết Yêu Quả.
- Tới tới tới, bắt đầu bóc trái cây, chỗ này là của cô, chỗ này là của Bảo Nhi, còn lại là của tôi, mọi người nghe theo mệnh trời, ai bóc ra thú hồn thì là của người đó, không tranh không đoạt.
Hàn Sâm chia Huyết Yêu Quả làm ba phần, sau đó chính mình trực tiếp cầm một viên Huyết Yêu Quả lên, thò tay bóp nát.
Chỉ thấy một vệt ánh sáng màu máu từ bên trong vỏ trứng bị nghiền nát bay ra, ngưng tụ thành một con đom đóm màu máu ở trước mặt Hàn Sâm, sau đó bay vào trong Hồn Hải của Hàn Sâm.
“Đạt được thú hồn Huyết Huỳnh Trùng cấp bình thường.”
Hàn Sâm lập tức ngẩn người, một giây sau liền nhảy dựng lên:
- Đây là cái quỷ gì thế? Trước khi không phải là bóp ra Huyết Dực Hầu hay sao? Như thế nào biến thành Huyết Huỳnh Trùng quái quỷ này, còn là thú hồn cấp bình thường nữa, thứ này có tác dụng quái gì? Đây là bảo bối mà ngay cả sinh vật siêu cấp thần huyết đều thèm thuồng sao?
Hàn Sâm còn thuận tiện nhìn thoáng qua loại hình của Huyết Huỳnh Trùng này, lại còn là dạng sủng vật, hơn nữa chỉ mở ra một đạo khóa gen, thứ này có tác dụng chó gì.
Bảo Nhi lại vô cùng hưng phấn cầm một viên Huyết Yêu Quả lên, bàn tay nhỏ bé vỗ lên, đã đập Huyết Yêu Quả vỡ ra, lập tức chỉ thấy bên trong trứng máu lao ra một luồng ánh sáng màu máu, ở trước mặt Bảo Nhi ngưng tụ thành một con Độc Giác Thú màu màu, sau đó hóa thành một tia sáng màu máu xông trong mi tâm vào Bảo Nhi.
Hàn Sâm lập tức ngây cả người, hắn nói là chia cho Bảo Nhi, đó cũng chỉ là nói giỡn mà thôi, ngoại trừ nhân loại, cũng chỉ có Dị Linh cùng nhân loại có khế ước mới có thể sử dụng thú hồn, chưa từng nghe nói qua dị sinh vật còn có thể sử dụng thú hồn đấy, mà ngay cả thú hồn sủng vật cũng không thể sử dụng thú hồn vũ khí.
Bảo Nhi lại có thể lấy đi thú hồn, đây quả thực là giống hệt như nhân loại rồi.
Nữ Hoàng chỉ là lộ ra vẻ khác thường nhìn Bảo Nhi một cái, lại không nói gì thêm, cô ta đối với chuyện của Hàn Sâm đã hơi choáng rồi.
Nữ Hoàng cũng cầm lấy một viên Huyết Yêu Quả, trực tiếp bóp nát vỏ trứng, không giống với Hàn Sâm, cô ta bóp ra được một con hổ bốn cánh màu máu.
- Của mấy người là thú hồn gì?
Hàn Sâm tò mò hỏi.
Bảo Nhi nháy đôi mắt to xinh đẹp không nói chuyện, Nữ Hoàng thì lại từ tốn nói một câu:
- Thú hồn phi hành cấp thần huyết.
Nói xong, Nữ Hoàng liền triệu hoán ra một đôi cánh màu máu đỏ, thoạt nhìn có một loại vẻ đẹp yêu dị.
Hàn Sâm chảy nước miếng đầy đất, vội vàng lại cầm một viên Huyết Yêu Quả lên, trực tiếp bóp nát.
Hắn xem như là đã nhìn ra, bên trong Huyết Yêu Quả này ra loại thú hồn gì hẳn là không xác định, chỉ có thể xem vận may.
Ngay cả sinh vật siêu cấp thần huyết đều thèm thuồng, nói không chừng bên trong sẽ còn có thú hồn siêu cấp thần huyết. Chỉ là Hàn Sâm có chút không rõ ràng cho lắm, Ma Huyết Đường Lang lấy những Huyết Yêu Quả này thì làm được cái gì.
Vỏ trứng nghiền nát, bên trong lập tức bắn ra một vệt ánh sáng màu máu, ở trước mặt Hàn Sâm biến thành một con kiến màu máu chỉ lớn cỡ nắm tay, sau đó vọt vào trong Hồn Hải của Hàn Sâm.
Hàn Sâm nghĩ thầm:
- Thú hồn con kiến cũng tốt, vạn nhất là áo giáp siêu cấp thần huyết, tuyệt đối là thứ tốt để bảo vệ tính mạng.
- Đạt được thú hồn Huyết Nghĩ cấp nguyên thủy.
Trong lòng Hàn Sâm buồn bực, liền Huyết Nghĩ là loại hình gì cũng lười xem, lại cầm một viên Huyết Yêu Quả lên bóp.
“Đạt được thú hồn Huyết Tri Chu cấp bình thường.”
Hàn Sâm liền bóp ra bảy tám quả, không phải cấp bình thường thì chính là cấp nguyên thủy, liền một con cấp biến dị đều không nặn ra nổi.
- CMN, đây là thứ quái quỷ gì thế, như thế nào tỷ lệ ra thứ tốt thấp như vậy.
Trong lòng Hàn Sâm buồn bực.
Nhưng lại đột nhiên nhìn thấy Bảo Nhi đập vỡ một viên Huyết Yêu Quả, sau đó liền thấy một con cự long màu máu ngang trời bay ra, ở trên trời phát ra một tiếng rồng ngâm bá đạo, sau đó vọt vào trong mi tâm Bảo Nhi.
Cho dù Hàn Sâm không cần nhìn cũng biết đó tuyệt đối không thể nào là thú hồn cấp bình thường hoặc là cấp nguyên thủy, xem xét thì đúng là đồ tốt, chỉ bằng khí thế kia cũng đã rất nghịch thiên.
- Bảo Nhi, đó là thú hồn gì?
Hàn Sâm trừng mắt nhìn về phía Bảo Nhi.
Bảo Nhi nghiêng đầu ra nhìn Hàn Sâm, vẻ mặt giống như là không hiểu Hàn Sâm đang nói cái gì, trong mắt to tràn đầy hoang mang.
Hàn Sâm không thể làm gì, vừa nhìn về phía Nữ Hoàng, chỉ thấy cô ta liên tục bóp nát ba viên Huyết Yêu Quả, mỗi lần bóp nát một quả liền trực tiếp báo ra cấp bậc của thú hồn.
“Huyết Lang biến dị. . . Tam Nhãn Huyết Xà thần huyết. . . Hỏa Cưu biến dị. . .”
- Đậu xanh, ông đây không tin tà.
Hàn Sâm lại nắm một viên Huyết Yêu Quả lên, trực tiếp bóp nát nó.
“Đạt được thú hồn Huyết Quy cấp bình thường.”
Trong lòng Hàn Sâm buồn bực muốn thổ huyết, Nữ Hoàng nhìn dáng vẻ của hắn, trên khuôn mặt lạnh như băng cũng không nhịn được lộ ra một tia vui vẻ.
Bảo Nhi lại cầm một viên Huyết Yêu Quả lên tiện tay vỗ, lập tức chỉ thấy một con gấu bự màu máu ngửa mặt lên trời gào thét, sau đó xông vào trong mi tâm của cô bé.
- Nhất định là mấy viên Huyết Yêu Quả này không ổn, Bảo Nhi ngoan, chúng ta đổi.
Hàn Sâm đem Huyết Yêu Quả của mình đổ sang phía Bảo Nhi bên kia, chính mình từ chỗ Bảo Nhi lại cầm về một ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận