Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2245. Người phụ nữ trong cung điện

Chỉ thấy giữa ao nước như bạch ngọc, có một người phụ nữ mặc đồ lụa trắng đang nằm thoải mái ở đấy. Lụa trắng ngấm trong nước nên gần như hóa thành trong suốt, có thể nhìn thấy cơ thể như ngọc mê
người kia nửa ẩn nửa hiện dưới ao.
Hàn Sâm từng gặp không ít người đẹp nhưng chẳng mấy ai thật sự khiến hắn động lòng. Kiểu nữ nhân quyến rũ từ trong xương như thế này, đây là lần đầu hắn gặp được.
Như thể bất cứ giống đực nào nhìn thấy nữ nhân này đều sẽ không kìm được mà lên cơn động dục.
Thú con nọ bơi vào lòng người phụ nữ, được một tay nàng ôm, tay còn lại ve vuốt sống lưng. Trông bộ dạng nó cực kỳ hưởng thụ, khiến người †a hận không thể đá văng nó ra ngoài, đổi lại thành mình tựa vào đôi gò bồng đảo đầy đặn kia.
“Qua đây…” Đôi mắt đen trắng của nữ nhân như biết nói. Tuy nàng không nói lời nào, nhưng lại giống như đang mời gọi làm người ta muốn trao gửi cả linh hồn.
Hàn Sâm rung động nhưng hắn lại đứng yên giữa khoảng không mà chẳng hề nhúc nhích, trái lại cảm giác không yên cứ rục rịch trong lòng.
“Tại hạ đi nhầm vào nơi đây, thật sự không cố ý. Xin thứ lỗi, tại hạ sẽ đi ngay đây.” Hàn Sâm nói xong bèn rời đi cùng với Tiểu Tinh Tinh.
“Đến thì cũng đến rồi, tại lại phải vội đi như thế?” Cuối cùng người phụ nữ đã mở miệng, giọng nói quyến rũ nũng nịu. Chỉ mới nghe thế thôi, Hàn Sâm đã không kìm được mà run rẩy.
Hắn càng không dám nán lại nơi này, ngồi trên lưng Tiểu Tinh Tinh muốn lao ra ngoài. Nhưng Tiểu Tinh Tinh sử dụng năng lực xuyên qua Tinh Hải, đâm vào tường đá, lại chỉ nghe thấy tiếng đùng vang lên, cả thú lẫn người đều va vào vách tường, va mạnh đến mức khiến Hàn Sâm chảy máu mũi.
Tiểu Tinh Tinh cũng không khá hơn, dùng móng vuốt ôm cái mũi đổ máu của mình, đôi mắt to tuôn trào nước mắt.
Cô nàng yêu kiều kia bật cười khanh khách: “Ngươi tưởng đây là đâu? Là nơi ngươi muốn tới là tới, muốn đi là đi sao?”
“Hình như tại hạ cũng đã làm phật ý ngươi bao giờ đâu? Tại sao ngươi phải làm khó tại hạ?” Hàn Sâm nhìn người phụ nữ chằm chằm, nhíu mày hỏi.
Nàng cười nhạt đáp: “Ta làm khó ngươi hồi nào. Ngươi muốn đi thì đi, †a tuyệt đối không cản ngươi.”
“Nếu ngươi không cản ta, vậy thì vui lòng giải cấm chế trên vách đá đi.” Hàn Sâm nhíu mày nói.
Người phụ nữ cười đến mức cả người run bần bật, bộ ngực đầy đặn dưới nước cũng run theo khiến cho lòng dạ người ta lộn tùng phèo, ánh mắt không chịu nổi sự hấp dẫn.
“Có gì hay để cười à?” Hàn Sâm lạnh nhạt nói.
“Nếu như ta có thể phá giải được cấm chế thì tại sao còn bị nhốt ở đây?” Người phụ nữ nói rồi đi ra khỏi ao nước.
Hàn Sâm sững sờ, bấy giờ hắn mới nhìn thấy trên cổ, cổ tay và cổ chân của nàng đều bị những chiếc vòng kim loại khóa cứng, mặt sau của mỗi chiếc vòng ấy nối liền với một cái khóa kim loại mảnh như sợi tóc. Khóa kim loại kéo dài xuống tận đáy ao, dưới đó có một lỗ nhỏ, tất cả xiềng xích kim loại đều xuyên qua, không biết đi về nơi đâu.
Người phụ nữ đi đến chiếc giường ngọc cạnh bờ ao rồi nghiêng người nằm xuống, bàn tay đỡ gáy ngọc, đôi mắt đẹp hút hồn đoạt phách liếc nhìn Hàn Sâm: “Vừa rồi khi các ngươi vào đây, ta đã dùng hết sức mạnh để cấm chế kia nới lỏng đôi chút, không thì các ngươi cho rằng mình có thể vào được sao?”
“Nếu đã như thế, mong ngươi nổi lòng từ bi, giúp bọn ta thêm một lần nữa, để cho bọn ta ra ngoài đi.” Hàn Sâm nói với vẻ rầu rĩ.
Dám chắc thú con dị chủng kia là do cô nàng thả ra ngoài, cố tình muốn dụ họ vào đây.
Song nhìn dáng điệu của nàng hình như không phải đồng bọn của Edward, không rõ rốt cuộc nàng có lai lịch thế nào.
“Vậy thì không được, đã lâu rồi ta chưa được nhìn thấy sinh vật khác. Khó khăn lắm ngươi mới vào đây với ta, sao ta có thể dễ dàng thả ngươi đi chứ?” Người phụ nữ mỉm cười, híp mắt nhìn Hàn Sâm và nói: “Huống chỉ ta đã dùng hết tất cả sức mạnh còn sót lại mới có thế miễn cưởng làm cấm chế nới lỏng. Bây giờ ta không còn sức lực nữa, cho dù muốn giúp ngươi cũng không có khả năng, ngươi nên yên tâm ở lại đây với ta đi.”
Hàn Sâm nhìn thấy sau lưng nữ nhân là một cái đuôi lông xù màu trắng phe phẩy rung động, hắn nghĩ ra ngay tức thì: “Ngươi là người tộc Bách Biến Mị Hồ sao?”
Nữ nhân cười nhẹ: “Ngươi có thể gọi ta là Hồ Phi.”
“Gì cơ?” Hàn Sâm tạm thời không hiểu nữ nhân này đang nói đến hai chữ nào.
“Hồ trong Mị Hồ, Phi trong Hoàng phi.” Hồ Phi vuốt ve thú con trong lòng và nói.
“Ngươi là phi tử của vị hoàng đế nào?” Hàn Sâm khẽ biến sắc, trong số những chủng tộc thích đặt cho mình chữ Hoàng, đương nhiên có tộc Hoàng Cực nổi danh nhất.
Hồ Phi cười nhẹ: “Hoàng phi của Quỷ Cốt Hoàng.”
“Quỷ Cốt Tướng - một trong mười Thần tướng mạnh nhất của Thánh Vực à?” Hàn Sâm suy nghĩ một lát là biết Hồ Phi đang nói tới ai.
Người ngoài thường gọi nhóm Quỷ Cốt Tướng là Thập Đại Thần Tướng, gọi hắn là Quỷ Cốt Tướng nhưng tên thật của hắn lại là Quỷ Cốt Hoàng, trước đây Hàn Sâm từng đọc được điều đó trong tài liệu.
“Không sai, ngươi biết chồng ta sao?” Hồ Phi cười tủm tỉm, nhìn Hàn Sâm và hỏi.
“Không quen không biết, chỉ nghe tên tuổi từ lâu mà thôi. Nếu ngươi là phi tử của Quỷ Cốt Tướng, tại sao lại bị người ta nhốt ở nơi này? Quỷ Cốt Tướng không đến cứu ngươi à?” Hàn Sâm quan sát cung điện và hỏi.
Hắn còn chưa biết Quỷ Cốt Tướng còn sống hay không, nhưng nếu phi tử của Quỷ Cốt Tướng còn sống, rất có khả năng hắn ta chưa chết.
“Hắn là kẻ giam cầm ta ở đây, sao có thể đến cứu ta được?” Hồ Phi nở nụ cười tuyệt đẹp và nói thế, giống như đang kể câu chuyện hoàn toàn không liên quan tới mình.
“Ngươi không phải phi tử của hắn ư? Tại sao hắn lại giam ngươi ở đây?” Hàn Sâm bất ngờ nhìn Hồ Phi, hỏi với vẻ khó hiểu.
“Bởi vì hắn sợ ta.” Hồ Phi híp mắt nói.
“Sợ ngươi hả?” Hàn Sâm quan sát Hồ Phi từ trên xuống dưới, quả thực rất khó tưởng tượng nữ nhân này là cường giả khủng bố hơn Quỷ Cốt Tướng.
“Đúng đấy, hắn sợ ta. Thế nên hắn chỉ có thể xích ta ở đây, không cho bất kỳ sinh vật nào nhìn thấy ta.” Hồ Phi cười tửm tỉm và nói: “Nếu ngươi biết ta thuộc bộ tộc Bách Biến Mị Hồ, hẳn ngươi cũng biết tộc của bọn ta rất giỏi biến hóa thành sinh vật của các bộ tộc khác, hơn nữa thích nhất là hóa thành người đẹp ở các tộc. Bất cứ người đàn ông của tộc nào nhìn thấy ta, họ đều không kìm lòng được mà yêu ta. Nếu đổi lại ngươi là chồng ta, ngươi có sợ hay không?”
“Đúng là sợ thật đấy.” Hàn Sâm cười khổ nói.
“Hì hì, coi như ngươi thẳng thắn.” Hồ Phi quan sát Hàn Sâm từ trên xuống dưới vài lần: “Ngươi thuộc Tinh tộc hay tộc Hoàng Cực?”
“Đương nhiên là Tinh tộc, ngươi cảm thấy ta giống người của tộc Hoàng Cực sao?” Hàn Sâm ngạc nhiên hỏi.
“Tộc của bọn ta giỏi nhất là thuật biến đổi gen. Nói chung ta có thể nhìn ra trên người ngươi có chút gì đó giống như gen của tộc Hoàng Cực nhưng cũng có khả năng ta nhìn lầm, chắc tộc Hoàng Cực cũng không muốn kết thông gia với chủng tộc có trình độ tiến hóa cực thấp
như Tinh tộc.” Hồ Phi suy nghĩ một lát rồi nói.
Lời nói của Hồ Phi khiến tim Hàn Sâm hãng một nhịp: “Loài người bọn †a là con lai do gen của Tinh tộc kết hợp với gen của giống loài khác, chẳng lẽ trong đó thật sự có gen của tộc Hoàng Cực? Điều này rất có khả năng, cấu tạo về mặt sinh lý của tộc Hoàng Cực trông cũng không khác mấy so với loài người.”
“Dù sao ngươi cũng không thể rời khỏi nơi này, có muốn xem vài thứ hay ho không?” Hồ Phi đột nhiên nháy mắt với Hàn Sâm và nói.
Hết chương 2245.
2246. Chốn vui chơi hay ho “Thứ gì hay ho?” Hàn Sâm nghỉ ngờ.
Chương trước Chương sau
“Nơi này lạnh lẽo chẳng có gì cả, ngươi biết thứ gì hay ho không? Đương nhiên chính là…” Hồ Phi sóng mắt quyến rũ, nói đến đây thì cố ý dừng lại, đưa đầu lưỡi non mềm ra khỏi khuôn miệng màu hồng gợi cảm. Bàn tay nàng từ từ men theo phần cổ, luồn vào lớp áo lụa trắng, sau đó chuyển đến khe rãnh nở nang ở trước ngực.
Ánh mắt Hàn Sâm không tự chủ được mà nhìn theo ngón tay của nàng, âm thầm niệm Tâm Kinh: “Sắc tức thị không, không tức thị sắc, người đẹp toàn là xương khô răng rắc…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận