Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 602: Lực Lượng Mạnh Mẽ

Thân hình của Hàn Sâm vọt lên hơn mười mét, mũi chân lại điểm một cái lên trên vách núi đá, lần nữa bay lên, hai ba lần như thế liền đã tiếp cận với con dị sinh vật giống như thạch sùng kia.
Hàn Sâm âm thầm mở ra khóa gen, con thạch sùng kia còn chưa nhúc nhích, Hàn Sâm đã cảm giác được nó muốn quay đầu, chờ lúc nó xoay đầu lại, Hàn Sâm lại cảm giác được nó sẽ thè lưỡi ra.
Quả nhiên, một giây sau, con thạch sùng to lớn kia đã thè ra đầu lưỡi mọc đầy gai ngược đỏ như máu, trực tiếp lăng không cuốn về phía Hàn Sâm.
Loại cảm giác này rất kỳ diệu, giống như Hàn Sâm có thể đoán trước một giây sau sẽ phát sinh chuyện gì, tất cả đều ở trong dự đoán của hắn.
Hàn Sâm thân ở trên không trung, mãnh liệt lăng không mượn lực, trực tiếp tránh qua, tránh né đầu lưỡi như độc xà của con thạch sùng cực lớn loa, trong chốc lát đã vọt tới bên cạnh nó, Ngân Xà kiếm trong tay chém xuống một kiếm.
Vượt ngoài ý liệu của Hàn Sâm, con thạch sùng cực lớn kia trực tiếp bị Hàn Sâm dùng một kiếm chém bay đầu, nhanh đến mức cơ hồ khiến Hàn Sâm hoài nghi đến cùng nó có phải là sinh vật thần huyết hay không.
Săn giết sinh vật thần huyết Sơn Bích Thú, không đạt được thú hồn, ăn thịt có thể ngẫu nhiên đạt được từ 0 đến 10 thần gen.
Thế nhưng mà âm thanh vang lên trong đầu lại rõ ràng chứng minh cho Hàn Sâm, đây đúng là một con sinh vật thần huyết.
Lúc này Hàn Sâm mới vui mừng quá đỗi, biết mình sau khi mở ra khóa gen, lực lượng cũng được tăng lên rất lớn, cũng không phải chỉ là năng lực nhận biết trở nên mạnh mẽ mà thôi.
Hiện tại ngay cả sinh vật thần huyết đều có thể đơn giản chém giết, có thể thấy lực lượng đã tăng lên vô cùng kinh khủng.
Chu Đình ở bên dưới hơi giật mình nhìn, thật lâu không có phản ứng lại, Hàn Sâm chém giết con sinh vật thần huyết kia thực sự là quá gọn gàng linh hoạt rồi, mạnh mẽ khiến cho người ta kinh hãi.
Bành!
Thi thể con thú kia rớt xuống vách núi, Hàn Sâm cũng rơi xuống, lúc này Chu Đình mới phản ứng kịp, tiến lên nắm chặt lấy Hàn Sâm kêu lên:
- Em gái cậu, tôi chỉ nói là cậu giúp tôi chém hai kiếm, lưu cho tôi giết, sao cậu lại trực tiếp giết rồi, có lấy được thú hồn hay không?
- Không cẩn thận thất thủ, xin lỗi, xin lỗi.
Hàn Sâm cười khổ nói lời xin lỗi, tiếp đó còn nói thêm:
- Thú hồn thực sự không lấy được, nếu không như vậy đi, sau này tôi tìm một con sinh vật thần huyết khác, sau đó lưu một hơi cho cậu giết.
Lúc này Chu Đình mới hết giận, trừng mắt nhìn Hàn Sâm lại hỏi một câu:
- Thực là không được thú hồn?
- Tôi thề với trời, nếu như được thú hồn của dị sinh vật này, tôi sẽ chết không yên lành.
Hàn Sâm trực tiếp thề.
- Cái này tính là thề độc gì chứ, trên đời có mấy người được chết tử tế? Không được không được, thề một lần nữa, cậu phải nói, nếu cậu lấy được thú hồn, liền cả đời không lấy được vợ.
Chu Đình kêu lên.
Hàn Sâm dựa theo lời Chu Đình nói phát ra lời thề, lúc này Chu Đình mới không hoài nghi hắn nữa, triệu hồi ra tọa kỵ kéo thi thể Sơn Bích Thú trở về.
- Nói thật đi, rốt cuộc anh làm sao làm được? Sao mới tới không gian thứ hai Tí Hộ Sở một năm, ở loại địa phương này lại trưởng thành đến trình độ như thế, sẽ không phải đã mở ra khóa gen rồi chứ?
Trên đường trở về, Chu Đình một mực dùng vẻ mặt cổ quái dò xét Hàn Sâm, cuối cùng không nhịn được hỏi.
- Mở ra khóa gen thì có gì khó?
Con mắt Hàn Sâm cũng không nháy nói ra.
Chu Đình cũng không biết Hàn Sâm nói thật hay giả, Hàn Sâm nói như vậy y ngược lại không thể tin được rồi, dù sao thời gian Hàn Sâm tiến vào không gian thứ hai Tí Hộ Sở thật sự quá ngắn.
Trở lại Tí Hộ Sở, Hàn Sâm đẩy cửa gian phòng của mình ra, liền thấy một cô gái đang ở bên trong phòng mình, cô đang ngồi ở trước bàn xem những cuốn cổ văn của hắn.
Mặc dù chỉ là một bóng lưng, nhưng mà Hàn Sâm vẫn đã nhận ra cô gái này chính là Nữ Hoàng, khí chất của cô ta thật sự quá đặc thù, Hàn Sâm muốn không nhận ra cũng rất khó.
Hàn Sâm không nghĩ tới Nữ Hoàng nhanh như vậy đã nhận được tin tức đến tìm hắn, thoạt nhìn Nữ Hoàng xác thực rất coi trọng hắn.
- Bình Tình nói là cậu đã suy nghĩ kỹ, muốn gia nhập đoàn đội của tôi?
Nữ Hoàng để quyển sách trên tay xuống, xoay người lại nhìn Hàn Sâm nói.
- Đúng, tôi đã suy nghĩ kỹ.
Hàn Sâm gật đầu nói.
- Sao nhanh như vậy đã đổi ý rồi?
Nữ Hoàng lại hỏi thêm một câu.
- Hai ngày nay tôi đã cẩn thận suy nghĩ, thần gen của tôi cũng sắp đầy, cũng muốn biết có phải thật sự có loại sinh vật phía trên sinh vật thần huyết tồn tại hay không, cho nên suy đi nghĩ lại, vẫn là quyết định đi theo cô nhìn thử xem.
Hàn Sâm nói.
- Không phải đi xem, mà là phải nghe theo chỉ huy. Loại sinh vật này cực kỳ nguy hiểm, cho dù là người mở ra khóa gen cũng rất dễ gặp chuyện không may, huống chi là cậu, cho nên lúc chiến đấu cùng người của tiểu đội phải tuân thủ một cách nghiêm chỉnh, không cho phép có bất kỳ ai không tuân theo quy định.
Nữ Hoàng nghiêm túc nói ra.
- Chuyện này tôi hiểu.
Hàn Sâm gật đầu nói:
- Nhưng mà cũng có chuyện tôi muốn nói rõ ràng, chỗ sủng vật kia của tôi tới, tất cả dị sinh vật đều sẽ tránh lui, tôi không biết loại sinh vật kia có nằm trong số đó hay không, hơn nữa sủng vật kia của tôi cũng không thể công kích dị sinh vật.
- Chuyện dị sinh vật tránh lui tôi đã đoán được, chỉ là không ngờ nó sẽ không công kích dị sinh vật, nhưng mà cũng không có vấn đề gì, có năng lực khiến cho dị sinh vật tránh lui đã đủ rồi, tôi nhìn trúng chính là điểm này.
Nữ Hoàng nói ra.
- Cô chỉ nhìn trúng thứ này?
Hàn Sâm hơi ngơ ngác.
Nữ Hoàng lạnh nhạt nói:
- Có rất nhiều sinh vật mạnh mẽ tụ thành đàn, mặc dù bình thường chúng tôi không sợ, nhưng mà trong lúc vây công những sinh vật mạnh mẽ đó, đàn dị sinh vật cũng sẽ tạo thành phiền toái rất lớn cho chúng tôi, có sủng vật này của cậu, liền không cần những lo lắng chuyện này nữa.
Hiện tại Hàn Sâm mới hiểu được tại sao Nữ Hoàng lại vội vã tìm hắn như vậy, thì ra là vì chuyện này.
- Cậu bàn giao chuyện ở nơi đây lại đi, ngày mai theo tôi đi, lần này tôi chỉ là đi ngang qua đây, vốn có kế hoạch muốn đi săn giết một con dị sinh vật mạnh mẽ, cậu cùng đi theo tôi đi, đồng thời cũng gặp mặt những người khác, chuyện cậu gia nhập đoàn đội cũng phải được sự đồng ý của bọn họ.
Nữ Hoàng nói.
- Cô nói vẫn không được tính à?
Hàn Sâm khẽ nhíu mày.
- Lúc trước thành lập đội ngũ đã đặt ra quy củ, nếu như về sau đội viên mới muốn gia nhập, cần tất cả các thành viên nhất trí thông qua mới được, mặc dù tôi là đoàn trưởng, cũng không thể một lời quyết định được.
- Được rồi.
Hàn Sâm bàn giao mọi chuyện ở Tí Hộ Sở lại, sáng sớm hôm sau liền ôm tiểu Ngân Hồ đi theo Nữ Hoàng rời khỏi băng nguyên.
Trên đường đi do có tiểu Ngân Hồ, bọn họ không gặp phải bất kỳ trở ngại nào, rất thuận lợi đi tới một bên biển cả, Nữ Hoàng triệu hồi ra một con tọa kỵ thần huyết cực lớn giống như Kình Ngư, mang theo Hàn Sâm ra biển.
Tiểu Ngân Hồ xác thực là rất thần kỳ, ngay cả dị sinh vật trên biển cũng không dám tới quấy rối bọn họ, điều này làm cho Nữ Hoàng hết sức hài lòng, ánh mắt nhìn về phía tiểu Ngân Hồ cũng càng thêm hiền lành.
Chỉ tiếc là Hàn Sâm lại không được hưởng thụ loại đãi ngộ này, trên đường đi Nữ Hoàng đều không nói chuyện với hắn, ánh mắt nhìn hắn cũng lạnh như băng.
Hàn Sâm biết nhất định là Nữ Hoàng vẫn còn ghi hận chuyện ngày đó, cũng biết điều không nhắc tới chuyện đó trước mặt cô ta, miễn cho tự làm mất mặt.
Ở trên biển đã hai ngày một đêm, từ rất xa thấy được một hòn đảo màu đen, Nữ Hoàng trực tiếp đi tới hòn đảo kia, thoạt nhìn chỗ đó chính là mục đích của cô ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận