Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1970. Thăng cấp Bá Tước

Ngọc khí của tâng thứ bảy gần như đã ngưng tụ thành thực chât, tràn ra giống như chất lỏng, có thể nhìn thấy rõ ràng những gợn nước trong không khí.
Hàn Sâm vận chuyển Thuật Thạch Hóa, máu thịt đều hoá thành đá. Lúc ngọc khí chảy qua người, hắn không hề có cảm giác quá lớn, vận chuyển Vật Ngữ Gen hấp thụ ngọc khí vào trong người.
Thiên Vũ Hạc, Vân Tố Thường và Nhật Sơ đều nhìn Hàn Sâm. Ngọc khí của tầng thứ bảy đến Bá Tước bình thường cũng không chịu đựng nổi, một Tử Tước như Hàn Sâm e rằng trong phút chốc sẽ bị ngọc hoá. Thiên Vũ Hạc đã chuẩn bị ra tay đưa Hàn Sâm ra khỏi tầng bảy bất cứ lúc nào.
Nhưng nhìn cơ thể thạch hoá của Hàn Sâm, ba người đều không khỏi sững sờ, sau đó phát hiện ngọc khí chảy đến người Hàn Sâm không hề hình thành xung kích quá lớn với cơ thể hắn, hơn nữa còn có thể nhìn thấy Hàn Sâm đang hấp thụ ngọc khí, đều vô cùng kinh ngạc.
“Đó là thuật gen gì? Mà lại có thể khiến một Tử Tước chống chọi được với ngọc khí trong tầng bảy!” Vân Tố Thường ngạc nhiên nói.
Thiên Vũ Hạc hơi kinh ngạc nói: “Nhìn có vẻ giống loại thuật gen thạch hoá, nhưng Thuật Thạch Hóa mạnh mẽ đến thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể có hiệu quả như vậy trên người một Tử Tước được. Có lẽ thuật gen của hắn không chỉ đơn giản là thạch hóa, có thể là loại thuật gen bí truyền nào đó của Nữ Hoàng Đao Phong.”
Ba người không theo dõi Hàn Sâm quá lâu. Không phải là bọn họ không tò mò mà là chính bọn họ cũng cần tập trung tất cả tinh thần để tu luyện.
Ngọc khí của tầng bảy quả nhiên không làm bị thương cơ thể sau khi thạch hoá của Hàn Sâm. Hơn nữa sau khi thạch hoá, độ phù hợp giữa tính chất cơ thể và ngọc khí rất cao, có thể dễ dàng hấp thụ ngọc khí hơn.
Ngọc khí như nước ào ào không dứt tràn vào trong người Hàn Sâm, Hàn Sâm lập tức vận chuyển Vật Ngữ Gen, dẫn dắt no xung kích bình cảnh cuối cùng.
Áo giáp Chú Ngữ tự động hiện lên trên người Hàn Sâm, bao phủ cả người Hàn Sâm vào bên trong, Chú Ngữ Văn trên mặt áo giáp loé lên ánh sáng kì dị, vô số những kí hiệu bí ẩn di chuyển bên trên, thoạt nhìn vô cùng kỳ dị.
Ba người Thiên Vũ Hạc cảm giác được chấn động bên phía Hàn Sâm đều không thể không liếc nhìn, trong lòng càng kinh ngạc: “Hắn thực sự muốn đột phá bình cảnh thăng cấp Bá Tước ở nơi này sao?”
Hàn Sâm đã nuốt nhiều Tinh Hà Hằng Sa như vậy, thật ra năng lượng đã gần như có thể thăng cấp Bá Tước, chỉ là còn thiếu một thời cơ đột phá cuối cùng nữa thôi.
Ngọc khí và Tinh Hà Hằng Sa có bản chất khác biệt, Tinh Hà Hằng Sa là một loại tỉnh hoa gen dị chủng được cô đặc, hơn nữa có thể hấp thu trực tiếp.
Ngọc khí lại giống như khoáng thạch, cần trải qua quá trình tự tinh luyện chuyển hoá sau đó mới có thể hấp thu.
Thật ra ngọc khí mà quý tộc bình thường hấp thu phần lớn đều trở thành khí thải đẩy ra bên ngoài cơ thể sau khi luyện hóa, chỉ có một phần rất ít được cơ thể hấp thu.
Cho nên quý tộc cấp thấp cũng có thể sử dụng Tinh Hải Hằng Sa, lượng lớn nữa cũng không sao cả nhưng nếu quá nhiều ngọc khí, trái lại sẽ tổn thương cơ thể.
‘Thứ Hàn Sâm muốn không phải là hấp thụ ngọc khí mà là dựa vào lực lượng mạnh mẽ của ngọc khí đột phá bình cảnh, tinh khiết với không tinh khiết cũng chẳng khác gì nhau, chỉ cần lực lượng kia đủ mạnh là được rồi.
Ngọc khí của tâng thứ bảy đủ mạnh mẽ, từng đợt nối tiếp nhau xung kích bình cảnh, kích hoạt triệt để tất cả năng lượng tích lũy trước kia của Chú Ngữ, bắt đầu quá trình tiến hoá thăng lên cấp Bá Tước.
Vô số Chú Ngữ bí ẩn biến hóa lưu chuyển trên áo giáp của Hàn Sâm, ba người Thiên Vũ Hạc đều nhìn những chú văn đó nhưng lại không hiểu có ý nghĩa gì.
Khi ánh sáng của chú văn càng lúc càng mạnh, những Chú Ngữ ngưng kết thành từ thần quang giống như sống lại, hiện lên trên mặt áo giáp, giống như từng tinh linh vây quanh người Hàn Sâm.
“Lại là loại Linh văn tự hơi giống với Linh trong “Vô Tự Thiên Thư” của Trấn Thiên Cung chúng ta, đều là Linh vô cùng hiếm thấy.” Vân Tố Thường nhìn những Linh chú văn kia, nói.
“Đúng là rất hiếm thấy, nhưng chắc tộc Rebet không có thuật gen như vậy đâu nhỉ? Thuật gen mà hắn tu luyện rốt cuộc là gì thế?” Thiên Vũ Hạc nhíu mày nói.
“Bất luận là thuật gen gì thì tên này cũng không đơn giản đâu, hơn nữa còn vô cùng thú vị.” Vân Tố Thường rất hứng thú nhìn Hàn Sâm nói.
Nhật Sơ cũng tò mò nhìn Hàn Sâm hỏi: “Hạc sư huynh, thuật gen mà Hàn Sâm tu luyện, so với “Vô Tự Thiên Thư” của Trấn Thiên Cung chúng ta thế nào?”
Thiên Vũ Hạc lắc đầu nói: “Thứ ta tu luyện không phải “Vô Tự Thiên Thư” mà cũng không hề biết gì về thuật gen của Hàn Sâm cả, cái nào mạnh cái nào yếu không dễ dàng phán đoán được. Nhưng “Vô Tự Thiên Thư” là bí thuật trấn cung của Trấn Thiên Cung ta, không hề kém hơn bất cứ môn thuật gen nào trên thế gian hết. “Chân Ngôn Chú” mà ngươi đang tu luyện chính là tách ra từ “Vô Tự Thiên Thư”, cũng tương tự là ngưng kết ra Linh văn tự, ngươi phải hiểu rõ hơn ta mới đúng.”
“Đúng rồi, Nhật Sơ, ngươi cảm thấy Linh của hắn so với Linh của ngươi thì mạnh hơn hay yếu hơn?” Vân Tố Thường cũng nhìn về phía Nhật Sơ, hỏi.
Nhật Sơ ngượng ngùng cúi đầu niệm một tiếng Phật hiệu: “Ta không hiểu được Linh chú văn của hắn, chỉ cảm thấy dường như còn huyền bí hơn cả Linh ngôn văn của ta.”
Vân Tố Thường và Thiên Vũ Hạc nghe vậy đều giật mình. Dù là trong Thiên Tộc, không phải ai cũng có tư chất để tu luyện “Vô Tự Thiên Thư”, bắt buộc phải phù hợp một số điều kiện đặc thù mới có khả năng nhập môn “Vô Tự Thiên Thư”. Cho nên tuy rằng Vân Tố Thường và Thiên Vũ Hạc có thiên tư trác việt nhưng không hề tu luyện “Vô Tự Thiên Thư”.
Bởi vì “Vô Tự Thiên Thư” không phải ai cũng luyện được cho nên Trấn Thiên Cung có một vị tiền bối sau khi dùng tài năng tuyệt thế tu luyện “Vô Tự Thiên Thư” đã từ đó tách ra “Chân Ngôn Chú” người người đều có thể tu luyện, để cho Thiên tộc bình thường cũng tu luyện được thuật này.
Tuy “Chân Ngôn Chú” chỉ là một phần của “Vô Tự Thiên Thư” nhưng cũng đủ để sánh ngang vai với bất kì thuật gen nổi tiếng đương thời, Nhật Sơ còn là người xuất sắc trong tu luyện “Chân Ngôn Chú”, thiên tư về mặt này rất cao, đến hắn còn có cảm giác như thế là có thể biết thuật gen mà Hàn Sâm tu luyện không thể coi thường.
Khi Hàn Sâm tiến hoá, những Chú Linh kia càng trở nên linh động, hơn nữa giữa những Chú Linh xoay vòng hình thành một vòng xoáy kì dị, lượng lớn ngọc khí đều bị hút vào trong đó, tràn vào trong cơ thể Hàn Sâm như tằm ăn rỗi.
Bùm!
Một Linh kết thành từ chú văn vỡ tan ra, sau đó những Linh chú văn kia bay nhảy quanh thân Hàn Sâm đều nổ lên như pháo hoa, trong nháy mắt đã vỡ tan toàn bộ.
Ba người Thiên Vũ Hạc đều ngạc nhiên, còn tưởng rằng Hàn Sâm thăng cấp thất bại, đã thấy phía sau Hàn Sâm nổi lên một Linh chú văn vô cùng lớn, bao bọc cả người hắn ở bên trong.
Bùm! Chú văn cực lớn kia cũng vỡ tan ra, mảnh vỡ lại hoá thành vô số Linh chú văn nhỏ rơi trên áo giáp, sau đó dần dần biến mất.
Đám người Thiên Vũ Hạc nhìn mà trợn mắt há miệng, không biết rốt cuộc Hàn Sâm thành công hay thất bại. Nhưng ngay sau đó trên người Hàn Sâm tràn ra khí tức mạnh mẽ khiến bọn họ biết rằng chắc hẳn Hàn Sâm đã thành công thăng cấp lên Bá Tước rồi.
“Chiến thể Chú Ngữ thăng cấp Bá Tước.”
Một giọng nói vang vọng trong đầu Hàn Sâm khiến trong lòng Hàn Sâm vui sướng, Vật Ngữ Gen khó luyện nhất cuối cùng cũng đột phá đến cấp Bá Tước rồi.
Hết chương 1970.
Bạn cần đăng nhập để bình luận