Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2303. Bạch Vô Thường

Trong số nhiều hoàng tử hoàng nữ như vậy, người tới tuổi này như Bạch Vi mà vẫn chưa vào mộ Binh Hoàng thật sự vô cùng ít.
Không phải bởi vì thiên phú của Bạch Vị không tốt, nếu chỉ lấy sức mạnh của một người mà xông vào mộ Binh Hoàng, e rằng sau khi thăng lên cấp Vương mới có thể hoàn toàn chắc chắn vượt qua kiểm tra.
Bài kiểm tra của mộ Binh Hoàng, cho phép ky sĩ thân vệ giúp đỡ. Bài kiểm tra mà Bạch hoàng đưa ra, có một số là nhắm vào thực lực cá nhân của các hoàng tử hoàng nữ, nhưng đa số đều không phải như thế, phần nhiều là kiểm tra thực lực của toàn bộ đoàn đội.
Người có thể trở thành hoàng đế trong tương lai, tuyệt đối không thể chỉ có mỗi thực lực cá nhân mạnh mẽ. Thân là một vị hoàng đế, càng phải cần có tài năng dùng người.
Nhìn chung người ở bên cạnh Bạch Vi, mạnh nhất cũng chỉ là một quản gia cấp Công Tước, những người khác chỉ là một vài nô bộc Hầu Tước, Bá Tước, ky sĩ thân vệ thì ngoài Hàn Sâm ra cũng chẳng còn ai nữa.
Bạch Vi thê thảm như thế. Thứ nhất là bởi vì tài nguyên của tinh cầu Phong Vực không nuôi nổi ky sĩ cao cấp, thứ hai là chẳng có nhân vật lợi hại nào tình nguyện đi theo một hoàng nữ sa sút như thế, còn những cường giả bình thường, Bạch Vi lại chướng mắt. Cho nên, bây giờ người có tài ở bên cạnh bọn họ quả thực không nhiều.
Mộ Binh Hoàng cho phép dẫn theo mười người ky sĩ thân vệ đi vào, nhưng cao nhất chỉ có thể là ky sĩ thân vệ cấp Công tước, dự định ban đầu dẫn Huyết Kì Lân đi cùng cũng chằng thể thực hiện được nữa.
“Nếu nói như vậy thì những người bây giờ dùng được chỉ có ta, ngươi và quản gia sao?” Hàn Sâm chau mày hỏi.
“Chỉ có ta và ngươi, không có quản gia. Quản gia không phải ky sĩ thân vệ, không có tư cách đi vào trong mộ Binh Hoàng.” Bạch Vị lắc đầu nói.
Hàn Sâm cười khổ nói: “Ngươi đang coi một người như ta thành một đội ky sĩ thân vệ để sử dụng đấy! Có phải ta nên được chia phần của mười ngươi không?”
“Có thể vào trong mộ Binh Hoàng, đồ tốt sẽ chia cho ngươi một nửa.” Bạch Vĩ nói.
“Trong mộ Binh Hoàng đều là binh khí của hoàng đế, chỉ có hoàng nữ như ngươi đây mới có thể đem đi, ngươi chia thế nào?” Hàn Sâm nói.
Bạch Vi cười nói: “Ngươi đương nhiên không thể lấy những binh khí của hoàng đế trong mộ Binh Hoàng, nhưng bên trong đó không chỉ có mỗi binh khí của hoàng đế đâu. Nếu không nhiều hoàng tử hoàng nữ như thế, trong đó đã sớm bị lấy sạch hết rồi. Bên trong vẫn còn có rất nhiều binh khí được mai táng theo, trong đó không thiếu những dị bảo cực phẩm, ky sĩ thân vệ cũng có thể chọn lấy một thứ trong số đó. Nếu tính như vậy thì chúng ta mỗi người một món, không phải là mỗi người một nửa sao?”
Hàn Sâm nghe thấy có thể lấy được đồ tốt, tâm trạng cũng tốt hơn rất nhiều.
Bạch Vĩ lại tiếp tục nói: “Hơn nữa vào trong mộ Binh Hoàng lấy binh khí, bản thân binh khí không phải là điểm quan trọng. Chỉ khi ta vượt qua cửa ải của mộ Binh Hoàng, mới có tư cách đến Đế Viên tu hành, đó mới là lợi ích thực sự. Ky sĩ thân vệ cũng có thể đi vào Đế Viên tu hành cùng ta. Chuyện này cũng rất quan trọng với ngươi, đúng không?”
Tuy rằng Hàn Sâm vừa đến tộc Hoàng Cực, nhưng cũng đã từng nghe nói cái tên Đế Viên này. Nơi đó có một cây Đế thụ cấp Thần Hoá sinh trưởng, cắm rễ trên Đế mạch của nước Đế Hoàng. Mỗi khi ban ngày, Đế thụ liền sẽ thở ra Đế khí, hấp thụ Đế khí có thể cường hoá gen, tăng cường thể chất, có sự trợ giúp rất lớn đối với sự tiến hoá của vương công quý tộc.
Nhưng Đế khí mà Đế thụ nhả ra rất có hạn, cho dù là hoàng tử hoàng nữ, cũng cần phải có thành tích nhất định mới được cho phép vào trong Đế Viên hấp thụ Đế khí.
Mộ Binh Hoàng chính là một trong những điều kiện để vào Đế Viên. Còn về những điều kiện khác, trước đây Bạch Vi cũng đã từng làm rồi, chỉ có cửa ải mộ Binh Hoàng này, từ đầu đến cuối Bạch Vi vẫn không có cách nào vượt qua được.
Hàn Sâm không biết bài kiểm tra của mộ Binh Hoàng là gì, cũng không dám bảo đảm mình nhất định có thể giúp Bạch Vi qua cửa, cho nên cũng chỉ có thể đi thử trước tiên rồi nói sau.
Bạch Vi đã thăng lên Công tước, lại cộng thêm Hàn Sâm thuộc cấp Công tước, nàng có đủ tự tin, cảm thấy lần này nhất định có thể vào trong mộ Binh Hoàng.
Để Bảo Nhi, Huyết Kì Lân và Tiểu hồng điểu ở lại tinh cầu Phong Vực, Hàn Sâm và Bạch Vi cùng đi đến mộ Binh Hoàng.
Bản thân mộ Binh Hoàng chính là một tinh cầu. Hàn Sâm và Bạch Vị đến trạm không gian bên ngoài tinh cầu trước, rồi Bạch Vi đi vào bên trong làm thủ tục, Hàn Sâm đứng bên ngoài đại sảnh chờ đợi.
“Quả là một hoàng nữ số khổ mà, chuyện gì cũng phải đích thân đi làm.” Hàn Sâm thầm than thở một tiếng trong lòng, đang nhắm mắt dưỡng thần, nhưng đột nhiên lại cảm thấy có người đang đi vào trong đại sảnh.
Có người đi vào phòng khách vốn là chuyện rất bình thường, nhưng khí †ức của người đó vô cùng quái lạ, như có như không, Hàn Sâm không nhịn được mà mở mắt ra nhìn một chút.
Chỉ thấy một người thiếu niên khoảng chừng hơn hai mươi tuổi, có dáng vẻ tiêu chuẩn của tộc Hoàng Cực, đôi mắt kiên định, sáng ngời lạ thường, cả người giống như một thanh đao sắc bén, có thể rút ra khỏi vỏ bất kì lúc nào.
Thiếu niên đó lại đi thẳng về phía Hàn Sâm, đi đến tận trước mặt Hàn Sâm mới dừng lại, ánh mắt hắn quan sát Hàn Sâm, hỏi: “Ngươi là Hàn Sâm?”
“Ta là Hàn Sâm, các hạ xưng hô như thế nào?” Hàn Sâm hơi kỳ quái, mình chỉ vừa mới đến tộc Hoàng Cực, mà lại có người tìm đến tận cửa rồi.
“Bạch Vô Thường.” Người thiếu niên trẻ tuổi này trả lời thật thà.
Nghe thấy cái tên này, Hàn Sâm không thể không ngạc nhiên, thầm nghĩ: “Cái tên này cũng đỉnh thật, không biết là ai có tài như vậy, đặt cho con trai của mình một cái tên như thế. Không sợ con trai của bọn họ tiễn bọn họ đi trước sao?”
Bạch Vô Thường lại không cảm thấy có vấn đề gì, nhìn Hàn Sâm, nói tiếp: “Ngươi chính là Hàn Sâm, người mà Cô Trúc gọi là đao kiếm song tuyệt sao?”
“Ta là Hàn Sâm, không sai, đao kiếm song tuyệt chỉ là lời mà mọi người nói đùa thôi, không phải là sự thật.” Hàn Sâm nói.
Bạch Vô Thường gật đầu: “Là ngươi thì được rồi, ta hi vọng muốn đánh với Cô Trúc một trận từ lâu rồi, nhưng vẫn luôn không có cơ hội. Nếu đã gặp được ngươi ở đây, ta liền đánh với ngươi một trận trước vậy.”
Bạch Vô Thường lấy ra một tấm thẻ từ trong túi đưa cho Hàn Sâm: “Ngươi cầm lấy tấm thẻ này đi, tối ngày mai ta đợi ngươi ở trong nhà.”
Nói rồi, Bạch Vô Thường cũng chẳng đợi Hàn Sâm nói gì nữa, đã quay người rời khỏi.
“Đây là chuyện gì vậy? Ta vẫn còn chưa đồng ý mà?” Hàn Sâm muốn gọi Bạch Vô Thường lại, nhưng hắn đã rời khỏi đại sảnh trong vòng mấy bước rồi, trực tiếp nhấc người bay khỏi trạm không gian.
“Rốt cuộc đây là người nào vậy?” Hàn Sâm nhìn tấm thẻ trong tay. Đây chắc là một tấm thẻ như giấy thông hành, bên trên tấm thẻ màu đen chỉ viết ba chữ Bạch Vô Thường, mà không viết thêm gì khác. Không biết tên Bạch Vô Thường đó rốt cuộc có thân phận gì ở trong tộc Hoàng Cực.
Lúc Hàn Sâm đang nhìn tấm thẻ trong tay, Bạch Vi đã đi ra ngoài, thấy tấm thẻ trong tay của Hàn Sâm thì sắc mặt lập tức thay đổi: “Tấm thẻ ở trong tay ngươi từ đâu mà có vậy?”
“Lúc nãy có một người tên là Bạch Vô Thường đi qua đây, nói ra một số lời kì lạ, sau đó đưa cho ta tắm thẻ này, liền rời khỏi.” Hàn Sâm nhìn †ấm thẻ nói.
Sắc mặt của Bạch Vi hơi khó coi, vội vàng lên tiếng hỏi: “Hắn muốn thách đấu với ngươi có phải không?”
“Chắc là có ý đó đấy.” Hàn Sâm gật đầu nói.
“Vậy là hỏng rồi, làm sao hắn biết được ngươi đã đến nơi này, hơn nữa còn tới cửa thách đấu với ngươi. Trong chuyện này nhất định có vấn đề, tám chín phần là có người âm thầm giở trò quỷ.” Bạch Vi cắn răng nói.
“Tên Bạch Vô Thường này là người nào? Rất có tiếng sao?” Hàn Sâm không hề quan tâm hỏi.
Bạch Vi thở dài nói: “Hắn là huynh trưởng của ta, cũng là một vị hoàng †ử, hơn nữa còn được hoàng hậu sinh ra. Nhưng không giống với những hoàng tử bình thường khác, hắn không có chút ham muốn quyền lợi nào, một lòng theo đuổi sự đột phá của bản thân, đến Phụ hoàng còn nói hắn là một hoàng tử có thiên phú tốt nhất. Thành tựu tiến hoá trong tương lai của chính hắn không thể lường trước được.”
Hết chương 2303.
Bạn cần đăng nhập để bình luận