Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 637: Không Khách Khí

Hàn Sâm trầm mặc không nói gì, muốn giết Hoàng Miễn thật sự có chút phiền toái, đúng như Trần Nhiên nghĩ, Hàn Sâm muốn dùng ngôn ngữ để đả động Hoàng Miễn, để mình không phải phí sức, thậm chí là bại lộ sát chiêu để một lát nữa đối phó với lão hồ ly Trần Nhiên kia.
Với hiểu biết của Hàn Sâm về Trần Nhiên, người này thật sự là một lão hồ ly càng sống càng thành tinh, nếu như hiện tại Hàn Sâm lấy nỏ Khổng Tước để bắn Hoàng Miễn, Trần Nhiên nhất định sẽ không nói hai lời lập tức xoay người bỏ chạy.
Thân pháp của Trần gia không phải chuyện đùa, nói là đệ nhất Liên Minh cũng không đủ, Hàn Sâm thực không dám chắc có thể lưu lão hồ ly này lại.
Thế nhưng lão hồ ly này lại dám có ý đồ với hắn, Hàn Sâm sao có thể khinh địch để cho y trốn thoát như vậy.
Hàn Sâm thấy thái độ Hoàng Miễn vô cùng kiên quyết, dùng ngôn ngữ khó có thể đả động y, đành phải bình tĩnh tiếp tục chiến đấu cùng y.
Hàn Sâm cũng nhìn ra, lão hồ ly Trần Nhiên kia chính là muốn để Hoàng Miễn tiêu hao thể lực của hắn, để cho hắn luôn mở ra khóa gen, đợi đến lúc tự mình Trần Nhiên xuất thủ, Hàn Sâm sẽ không còn lực phản kháng.
Đối với tính toán này của Trần Nhiên, Hàn Sâm lại chẳng quan tâm, đừng nói là sau khi hắn đã luyện thành Trường Sinh Chú và Bão Ngọc Nguyên Dương kinh, thời gian mở ra khóa gen sẽ dài hơn người bình thường, cho dù hắn thật sự kiệt sức không mở ra được khóa gen, lão hồ ly Trần Nhiên kia nếu thực sự dám xông lên, nỏ Khổng Tước cũng không phải ngồi không, chỉ cần kéo nỏ vài lần, hoàn toàn có thể để Trần Nhiên ăn không hết còn có thể gói mang đi.
Nếu đã không thể dùng ngôn ngữ để đả động Hoàng Miễn, Hàn Sâm cũng không gấp, tiếp tục chiến đấu cùng Hoàng Miễn, đồng thời cẩn thận quan sát kiếm pháp và cách sử dụng kiếm của Hoàng Miễn.
Tuy kỹ xảo kiếm pháp của Hàn Sâm rất lợi hại, nhưng cảnh giới tu luyện kiếm cũng không cao, lúc này có thể gặp được cao thủ kiếm đạo chân chính, giúp Hàn Sâm lĩnh ngộ được không ít thứ.
Chỉ cần quan sát Hoàng Miễn sử dụng kiếm, Hàn Sâm đã thu được ích lợi không nhỏ.
Hàn Sâm dứt khoát không thèm quan tâm tới chuyện khác, chú tâm quan sát kiếm pháp Hoàng Miễn, hy vọng có thể giúp cảnh giới kiếm đạo của mình tăng lên một chút.
Hàn Sâm liên tục chiến đấu với Hoàng Miễn, chuyện này rơi vào trong mắt của Trần Nhiên, lại khiến y càng chắc chắn rằng Hàn Sâm đã dốc sạch vốn, không có thủ đoạn khác có thể dùng.
Nếu không phải thế thì tại sao hắn không thu thập được Hoàng Miễn, tiếp tục như vậy chỉ cần đạt đến cực hạn mở ra khóa gen, cho dù đánh bại được Hoàng Miễn, cuối cùng hắn cũng chỉ còn một con đường chết.
Nhưng Trần Nhiên cũng không nóng nảy, tiếp tục quan sát Hàn Sâm chiến đấu cùng Hoàng Miễn, đợi đến thời điểm thích hợp y lại ra tay cũng không muộn.
Nhưng hơn một giờ sau, năng lực của Hoàng Miễn đã bắt đầu giảm xuống, dù sao chiến đấu trong cường độ cao như vậy, thời gian mở ra khóa gen cũng sẽ rút ngắn đi, Hoàng Miễn đã bắt đầu có chút không chịu nổi.
Hàn Sâm đương nhiên sẽ không khách khí với y, nắm lấy cơ hội kiếm pháp càng ngày càng ác liệt, muốn dùng kiếm chém chết Hoàng Miễn.
Trần Nhiên phát hiện ra Hoàng Miễn đã sắp không chống đỡ nổi nữa, hơn nữa so với tính toán của y cũng không khác nhiều lắm, đã biết thực lực sâu cạn của Hàn Sâm, y cũng không do dự nữa, khí thế trên người y bắt đầu khởi động, trong tay xuất hiện một chuôi Nhạn Vũ Đao, xông thẳng tới Hàn Sâm, phối hợp với Hoàng Miễn đại chiến với Hàn Sâm.
Thân pháp Trần gia thực sự rất khủng bố, Chu Đình so sánh với Trần Nhiên, căn bản chỉ có thể coi là một tiểu học đồ mới nhập môn, chỉ thấy Trần Nhiên như một con quái điểu thoắt ẩn thoắt hiện, khiến người khác không phán đoán được quỹ tích di chuyển của y.
Hàn Sâm dùng song kiếm đồng thời ngăn cản Hoàng Miễn và Trần Nhiên, lập tức trở nên có chút quá sức, hơn nữa thân pháp của Trần Nhiên quá quỷ dị, gần như là chân không chạm đất có thể lăng không mượn lực, hoàn toàn vượt khỏi nhận thức của loài người, đánh ra rất nhiều động tác khó tin, khiến Hàn Sâm có chút trở tay không kịp.
Coong!
Ngân Xà Kiếm va chạm với Nhạn Vũ Đao, Hàn Sâm chỉ cảm thấy giống như chém phải lò xo vậy, sau khi va chạm, một luồng phản lực cường đại bắn tới, khiến Hàn Sâm không khống chế nổi phải lùi lại mấy bước.
- Hàn Sâm, nếu như hiện tại cậu bó tay chịu trói, nể tình cậu và Chu Đình là bạn bè, tôi có thể tha cho cậu một mạng.
Trần Nhiên vừa điên cuồng tấn công, vừa dùng ngôn ngữ muốn đả động Hàn Sâm.
- Trần lão, nếu hiện tại ông rút đi, tôi cũng nể mặt mũi của Chu Đình, có thể tha cho ông một mạng.
Hàn Sâm cũng không tức giận, lạnh nhạt cười nói.
- Ngu xuẩn mất khôn.
Sắc mặt Trần Nhiên lạnh lẽo, Nhạn Vũ Đao trong tay càng thêm sắc bén.
Hàn Sâm lấy một địch hai, tuy đã rơi xuống hạ phong, nhưng Trần Nhiên và Hoàng Miễn trong thời gian ngắn cũng không làm gì được hắn, chỉ thấy Hàn Sâm xuyên qua hai người, cảm giác vô cùng phiêu dật, hắn bị hai cường giả liên thủ công kích mà vẫn không có nửa phần bối rối.
- Vậy mà cậu lại biết Dịch Thiên Thuật, có phải Nữ Hoàng dạy cho cậu hay không? Bọn họ lại dám làm trái với ước định ban đầu, xem ra lão thất phu Hoàng Phủ Hùng Thành kia đã ngại mạng quá dài rồi.
Trần Nhiên nghiêm nghị quát lạnh.
- Nữ Hoàng dạy tôi Dịch Thiên Thuật thì có quan hệ gì với ông? Đó là bí kỹ gia truyền của Hoàng Phủ gia, người ta muốn truyền cho ai thì truyền, ông quản được sao?
Trong lòng Hàn Sâm hơi động, hỏi ngược lại.
Có lẽ Dịch Thiên Thuật và Trần gia có liên quan với nhau, nếu không Trần Nhiên sẽ không nói ra những lời này ra, Hàn Sâm cố tình thăm dò.
Hơn nữa Hàn Sâm vẫn luôn hoài nghi, vì sao Dịch Thiên Thuật cũng chỉ có Nữ Hoàng học được, cho dù công pháp này khó thế nào, võ đạo quán Chiến Thần nhiều đệ tử như vậy, không thể không tìm ra đệ tử thứ hai có tư chất học Dịch Thiên Thuật chứ.
- Hừ, Hoàng Phủ gia cũng muốn truyền Dịch Thiên Thuật xuống? Nếu là Dịch Thiên Thuật vẫn còn của Trần gia tôi, phối hợp với Kinh Thiên Thất Chiết của Trần gia, trên trời dưới đất có kẻ nào có thể kháng cự?
Trần Nhiên ngạo nghễ nói ra.
- Thiên hạ đều biết, Dịch Thiên Thuật là của Hoàng Phủ gia, từ lúc nào lại biến thành của Trần gia nhà ông rồi? Đừng thiếp vàng lên mặt mình nữa.
Hàn Sâm tiếp tục đâm kích nói.
Lão hồ ly Trần Nhiên tinh ranh như vậy, sao có thể không nhìn ra tâm tư của Hàn Sâm, nhưng vẫn lạnh giọng nói:
- Cậu cũng không cần thăm dò cái gì, đợi sau khi tôi bắt được cậu, phải đi tìm lão thất phu Hoàng Phủ Hùng Thành kia nói rõ, nhìn y còn có lý do gì không trả Dịch Thiên Thuật cho Trần gia.
Nói xong, mây khói trên người Trần Nhiên bùng lên, Nhạn Vũ Đao trong tay cũng trở nên ác liệt hơn, chiêu nào cũng không đánh tới chỗ yếu, mà chỉ chém về phía tay chân của Hàn Sâm, muốn phế bỏ Hàn Sâm trước.
Hoàng Miễn công kích, Hàn Sâm còn có thể ứng phó, nhưng lão hồ ly Trần Nhiên này không hổ là cường giả đã ngủ đông gần trăm năm ở không gian thứ hai Tí Hộ Sở, tố chất thân thể cường đại không nói, trình độ mở ra khóa gen người bình thường không thể so sánh.
Mỗi lần kiếm trong tay Hàn Sâm va chạm với đao của Trần Nhiên, đều bị phản chấn khiến cánh tay run lên, khí huyết trong lồng ngực quay cuồng, gần như muốn thổ huyết.
- Thực CMN không phải đồ gì tốt, có thực lực mạnh như vậy, lại chỉ muốn dùng âm mưu quỷ kế hại người.
Trong lòng Hàn Sâm thầm mắng.
Nhưng Hàn Sâm lại nghĩ lại, chính hắn cũng là người như vậy, nên cũng mắng không nổi nữa.
- Trần lão, hiện tại ông rút đi, tôi còn có thể tha cho ông một mạng, nếu không cũng đừng trách tôi không khách khí.
Hàn Sâm tiếp tục nói.
- Cậu thử không khách khí một chút cho tôi xem.
Trần Nhiên liên tục cười lạnh, chỉ cho rằng Hàn Sâm đã đến lúc đèn cạn dầu, chỉ sợ ngay cả mở ra khóa gen cũng khó có thể tiếp tục giữ vững nữa.
- Vậy tôi sẽ không khách khí nữa.
Hàn Sâm lùi lại một bước, trực tiếp triệu hoán ra nỏ Khổng Tước ra, mở túi mũi tên bên hông ra, nhanh chóng rút mũi tên lông vũ quạ đen bỏ vào trong máng mũi tên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận