Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1713. Tỉnh câu Kate

Quảng trường, suối phun, âm nhạc, một bức tượng cực lớn tạo hình là mèo chiêu tài, cả người đều được làm bằng vàng, cao khoảng ba mươi bốn mươi mét đứng sừng sững ở trung tâm quảng trường.
Mà Hàn Sâm lúc này đang ngơ ngác ngồi dưới chân của bức tượng mèo chiêu tài cực lớn kia, vẻ mặt khó tin nhìn mọi thứ trước mắt.
Hàn Sâm chỉ vừa mới khôi phục thị lực thì đã nhìn thấy những đôi mắt xung quanh đều đang nhìn hắn, chỉ là trong những ánh mắt đó không có quá nhiều ác ý, mà nhiều hơn là sự ngạc nhiên, khó hiểu và tò mò, giống như nhìn thấy một loài động vật mới kỳ lạ ở vườn bách thú mà mọi người đều không biết.
Càng khiến Hàn Sâm cảm thấy khó tin hơn chính là, chủ nhân của những ánh mắt này nhìn có vẻ rất giống nhân loại, chỉ là trên đầu bọn họ mọc ra một đôi tai giống như mèo, sau lưng còn có một cái đuôi mèo, đôi mắt cũng giống với mèo, đa số đều tròn tròn vô cùng đáng yêu, ngũ quan còn lại thì giống y như nhân loại.
Trên người mỗi con mèo đều mặc những trang phục khác nhau, có hoa lệ, có ngắn gọn, có gợi cảm, có phá cách.
Có vài thiếu nữ xinh đẹp mặc chiếc váy ngắn nhỏ và áo ba lỗ lộ ra cánh tay trắng như tuyết và đôi chân tuyệt đẹp, thoạt nhìn vô cùng bổ mắt.
Trên đường có ô tô và xe máy đang chạy, trên bầu trời cũng có thể nhìn thấy các loại phi hành khí bay qua bay lại, nhưng cũng có thể nhìn thấy trên người của những miêu nhân này có đeo các loại vũ khí lạnh tương tự như đao kiếm, cảnh tượng vô cùng kỳ lạ.
Nhưng Hàn Sâm lại không hề cảm thấy vui vẻ, bởi vì đã có mấy tên miêu nhân mặc áo giáp cầm đao đặt ở trên cổ hắn.
Hàn Sâm ngưng tụ sức mạnh muốn phản kháng, nhưng phát hiện cơ thể của mình lại nặng đến đáng sợ, ngay cả đứng lên cũng cần tiêu hao khí lực rất lớn, muốn thực hiện các loại động tác có độ khó cao là một chuyện khá khó khăn đối với hắn.
Trong đó có một miêu nhân thì thầm cái gì đó với Hàn Sâm, nhưng mà Hàn Sâm chẳng hiểu gì cả. Hắn vội vàng sử dụng Động Huyền Khí Tràng, muốn nghe thử tiếng lòng của đối phương.
Nhưng đến ngay cả Động Huyền Khí Tràng cũng bị áp chế mạnh mẽ, gần như không ra khỏi thân thể hắn, điều đó khiến Hàn Sâm buồn bực gần như muốn hộc máu.
“Lão Miêu… Ngươi đang ở đâu?” Hàn Sâm nhìn xung quanh, nhưng không tìm thấy bóng dáng của Lão Miêu, dường như nó không hề đến nơi này.
Không tìm thấy Lão Miêu, Hàn Sâm đành phải tịnh tâm thử giao lưu với những miêu nhân này, nhưng hai bên đều không nghe hiểu ngôn ngữ của đối phương, khoa tay múa chân một phen, những miêu nhân giống như binh lính này đưa Hàn Sâm đến một nơi giống như nhà tù, nhốt hắn vào trong một phòng giam.
Hàn Sâm không rõ rốt cuộc hiện tại là tình huống gì, cộng thêm cảm giác cơ thể bị áp chế vô cùng mạnh mẽ, căn bản khó có thể phát huy sức chiến đấu, chỉ có thể tạm thời nhẫn nại, nghe theo sự sắp xếp của bọn họ.
Nhưng thoạt nhìn có vẻ dường như những miêu nhân này rất văn minh, hơn nữa cũng không cảm nhận được sát ý trên người bọn họ, Hàn Sâm cũng không quá mức lo lắng.
“Rốt cuộc đây là tình huống gì vậy?” Hàn Sâm ở trong nhà giam âm thầm suy nghĩ, nơi này hơi khác so với trong tưởng tượng của hắn, có thể nói là khác hoàn toàn.
Vốn dĩ Hàn Sâm còn cho rằng hắn có thể đã đi ra khỏi Tí Hộ Sở, chắc hẳn là đến một nơi vô cùng khủng bố đáng sợ, khắp nơi đều là mãnh thú tuyệt thế hoành hành, cần hắn phải chém giết đẫm máu, dưới tình huống cửu tử nhất sinh mới có thể sống sót, thậm chí là mỗi ngày đều phải sống trong sự nguy hiểm bị đuổi giết.
Nhưng ở đây lại khác xa với những gì hắn tưởng tượng, có thể nói là đã hoàn toàn lật đổ nhận thức của Hàn Sâm.
Nếu cái gọi là thế giới ở bên ngoài chỉ là như vậy mà thôi? Trong Tí Hộ Sở có nhiều sự tồn tại mạnh mẽ như vậy, tại sao đều không thể ra ngoài chứ?” Trong lòng Hàn Sâm vô cùng khó hiểu.
Hàn Sâm thử vận chuyển các loại công pháp như Vật Ngữ Gen và Động Huyền Kinh, vận chuyển rất lưu loát, không có gì khác so với trước đây, sức mạnh của Hàn Sâm không hề bị giam cầm, vẫn có thể sử dụng y như cũ.
Điểm khác biệt chính là bởi vì sức mạnh ở bên ngoài trở nên lớn hơn, sức mạnh của bản thân hắn so ra thì có vẻ nhỏ hơn rất nhiều, nhưng trên thực tế thì không hề suy giảm.
Dưới hoàn cảnh ở đây, Hàn Sâm phát hiện bản thân đến cả việc bay cũng không làm được, lực hút mạnh mẽ khiến hắn không thoát khỏi sự trói buộc của mặt đất, cũng khó có thể giải phóng sức mạnh ra bên ngoài.
Dường như các miêu nhân rất văn minh, ngoại trừ việc bị nhốt ở đây, Hàn Sâm cũng không phải chịu sự đối đãi tương tự như dùng hình pháp, cũng không có ai lấy mất đồ của hắn, ngày nào cũng cơm ba bữa, còn được miêu nhân giống như cảnh sát chuyên môn đến đưa.
Hàn Sâm không ra ngoài được, ngôn ngữ lại hoàn toàn không thể giao lưu, chỉ có thể mỗi ngày ở trong phòng giam tu luyện, hy vọng có thể nhanh chóng ngưng tụ ra chiến giáp gen.
“Tên Lão Miêu đó đã đi đâu rồi? Rõ ràng là cùng nhau đi ra, sao lại không nhìn thấy nó chứ?” Hiện tại Hàn Sâm chỉ có thể trông cậy vào Lão Miêu giúp hắn thoát khỏi khốn cảnh này, nếu không hắn ở trong này thì thật đúng là chẳng biết gì về tình hình xung quanh.
Mấy ngày nay cũng có miêu nhân đến hỏi chuyện, chẳng qua bởi vì ngôn ngữ bất đồng, căn bản không thể giao lưu, cuối cùng cũng không có kết quả gì, Hàn Sâm vẫn bị nhốt ở trong nhà giam y như cũ.
Mấy ngày nay Hàn Sâm cũng nhìn thấy không ít miêu nhân, mà điều làm hắn ngạc nhiên chính là, gần như mỗi miêu nhân đều có thể ngưng tụ chiến giáp gen. Quả thật sức mạnh mà bọn họ biểu hiện ra có thể sánh ngang với sức mạnh của chiến giáp gen.
Những ngày như vậy cũng không kéo dài lâu, khoảng một tuần, Hàn Sâm đã được đưa ra khỏi phòng giam, đưa vào trong một phòng tương tự như phòng thẩm vấn.
Sau khi bước vào phòng, hai mắt Hàn Sâm không khỏi sáng lên.
Có một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp ngồi ở sau chiếc bàn trong phòng, mặc một bộ đồng phục màu trắng, tóc và tai mèo cũng đều là màu trắng, ngay cả cái đuôi cũng giống như vậy.
Ngũ quan vô cùng tinh xảo, mặc vào bộ đồng phục đã làm tôn lên dáng người có lồi có lõm của nàng, đôi chân thon dài vô cùng bắt mắt.
“Ngoại tộc, ngươi tới từ đâu? Tại sao lại đến tinh cầu Kate? Ngươi có ý đồ và mục đích gì?” Miêu nữ cảnh sát xinh đẹp dùng một loại ngôn ngữ đặc biệt để trao đổi với Hàn Sâm.
Mặc dù loại ngôn ngữ đó không phải ngôn ngữ mà Hàn Sâm biết, nhưng không biết vì sao, vậy mà Hàn Sâm lại có thể hiểu được, thiết nghĩ có lẽ là do miêu nữ xinh đẹp này có sức mạnh đặc biệt nào đó.
“Ta đến từ tinh cầu Loga, do không cẩn thận rơi vào trong một cái lỗ đen không gian, không biết làm sao lại đến nơi này.” Hàn Sâm bất đắc đĩ nói.
Rõ ràng miêu nữ xinh đẹp kia hiểu được lời Hàn Sâm nói, nhưng lại có chút không tin tưởng lắm hoặc là không biết tinh cầu Loga là nơi nào, nheo mắt quan sát Hàn Sâm, qua một lúc lâu mới nói: “Được rồi, dựa theo pháp luật của tinh cầu Kate, ngươi bắt buộc phải tiếp nhận kiểm tra, sau đó làm việc dưới sự giám sát một khoảng thời gian, sau khi xác định hành vi của ngươi lương thiện, mới có thể lấy được giấy phép cư trú tạm thời của tinh cầu Kate, đi theo ta, ngươi bắt buộc phải làm một kiểm tra trước, xem thử ngươi có thể làm được gì…”
Nói xong, miêu nữ xinh đẹp lập tức đứng dậy mở cửa đi ra khỏi phòng, Hàn Sâm vội vàng đuổi theo, tình huống tốt hơn nhiều so với hắn tưởng tượng, dường như thế giới ở bên ngoài không đáng sợ giống như hắn nghĩ vào ngày hôm đó, những miêu nhân này nhìn có vẻ cũng khá hiền lành.
Theo chân miêu nữ xinh đẹp ra khỏi một nơi tương tự như đồn cảnh sát, miêu nữ xinh đẹp lái một chiếc ô tô tương tự như một con bọ hung đến, ý bảo Hàn Sâm lên xe.
“Ta tên Lancer, chịu trách nhiệm về công việc của ngươi ở tinh cầu Kate, ngươi có vấn đề gì thì đều có thể tới tìm ta. Xin mạo muội hỏi một câu, chiến giáp gen của ngươi đã đạt tới cấp bậc gì?” Miêu nữ xinh đẹp vừa lái xe vừa hỏi.
“Khụ, ta vẫn chưa ngưng tụ ra chiến giáp gen.” Hàn Sâm thành thật nói.
Lancer lập tức trở nên sửng sốt, trợn to mắt nhìn Hàn Sâm: “Nhìn ngươi có vẻ cũng không còn nhỏ tuổi, vậy mà đến bây giờ vẫn chưa ngưng tụ ra chiến giáp gen, ngươi là chủng tộc gì? Sao lại yếu như vậy?”
Hết chương 1713.
Bạn cần đăng nhập để bình luận